Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trận này bạo loạn, trước đó liền có đầu mối, bất quá lúc mới bắt đầu, Doanh Chính cũng không có quá để ý, từ Hàn quốc bị diệt về sau, tối bên trong lòng đất phản kháng vẫn không có ngừng quá, đồng dạng Triệu quốc cũng thế, bất quá cái kia dù sao cũng là tiểu đả tiểu nháo.



Đây là lần này không giống nhau, bởi vì Tân Trịnh đều bị bạo loạn người chiếm lĩnh, trước đó Doanh Chính bởi vì cùng Sở quốc chiến tranh, tạm thời đằng không xuất thủ đến, hiện tại chiến tranh kết thúc, mà Tân Trịnh bạo loạn cũng kéo dài ba tháng.



Tân Trịnh phản loạn đối với Doanh Chính mà nói chẳng là gì cả, trực tiếp đè ép là được rồi. Chỉ nho nhỏ đám phản loạn còn không lật nổi sóng gió cho hắn uy hiếp gì.



Hàm Dương cung chính điện.



"Khởi bẩm vương thượng, Hàn quốc dư nghiệt phản loạn, mạt tướng nguyện ý dẫn theo một vạn binh mã đi trấn áp” Mông Điềm bước ra khỏi hàng vỏ tướng chắp tay nói, thanh niên tuấn kiến thế gia vỏ tướng nhưng đại Tần từ khi biến pháp đều lấy quân công đổi.



Mông Điềm cùng với Mông Nghị là hai nhi tử của Mông Võ thế hệ thứ ba đời này của Mông Gia thanh danh trong lớp tướng trẻ mà nói cũng vang dội.



Doanh Chính đối với tướng trẻ cũng cho lấy cơ hội nhưng mà Mông Gia hiện tại thế quá thịnh, còn đang phân vân thì một tên tướng trẻ khác bước ra chính là nhi tử của Vương Tiễn tướng tài Vương Bí.



"Ta chỉ cần năm ngàn binh mã." Vương Bí cất bước ra lên tiếng, hắn đồng dạng tuổi trẻ cùng với Mông Điềm một thế hệ tuổi trẻ khinh cuồng tự nhận không so với Mông Điềm thua lấy.



"Mạt tướng chỉ cần ba ngàn binh mã" Một tên tướng trẻ khác nhanh chóng bước ra khỏi hàng, đồng dạng với Mông Điềm, Vương Bí là lớp trẻ tướng tài Lý Tín.



Đại thần văn vỏ nhìn thấy các tướng không ngừng ra tranh công trong lòng cũng có chút vui mừng, người Tần binh hùng tướng mạnh không thiếu tuấn kiệt.



Đồng dạng trên đài cao Doanh Chính nhìn Vương Ly, Mông Nghị cùng ba bốn tên tướng trẻ khác ra lòng một mảnh vui mừng, đột nhiên mày nhíu lại khi nhìn từ hàng quan văn thân ảnh của Xương Bình Quân bước ra.



Xương Bình Quân chắp tay nói: "Vương thượng, Tân Trịnh phản loạn, bất quá là khúc mắc chi hoạn, lão thần không cần một binh một tốt, liền có thể bình định phản loạn"



Doanh Chính gương mặt giản ra, Xương Bình Quân tài hoa hắn biết được cường Tần lớn mạnh một phần cũng là nhờ có hắn một thân tài hoa, lớn giọng nói : “ Chuẩn, khanh đi một chuyến , phản loạn chủ mưu không giữ lại”



"Vâng, lão thần lĩnh mệnh." Xương Bình Quân chắp tay khom người.



Dĩnh Xuyên Quận, Hàn quốc cố đô Tân Trịnh.



Từ khi Hàn Phi biến pháp có thêm Thanh Y Lâu trang trải đô thành một mảnh phồn vinh lớn mạnh. Nhưng khi Đại Tần xâm nhập cũng lấy Pháp trị quốc, song Pháp mà Lý Tư đề ra có phần khắt khe hơn rất nhiều, nhưng người dân vẫn bình thường vì lợi ích của họ không có bị đụng đến.Chỉ có tầng lớp quý tộc địa chủ quyền lợi là bị thu hẹp lợi ích.



Một mảnh phế tích các kiến trúc nhà dân xung quanh vẫn vươn vấn hỏa diễm, mùi khét lẹt vươn vấn.



Trong mảnh phế tích hỏa hoạn này lại xuất hiện một nhóm người ở nơi này, một thân ảnh nam tử tóc dài bạc trắng khoác lấy một bộ áo bào vàng đen, vây quanh hắn là mấy thân ảnh phân bố trước sau không đồng.



Lúc này, một đạo thân ảnh từ trên bầu trời chậm rãi hạ xuống mũi chân đạp lên một cành cây có phần cháy đen, nhìn lông chim trắng phiêu tán chậm rãi nói : “ Chúng ta đợi người Đại Tần Hữu Thừa Tướng- Xương Bình quân đã đến”



Vệ Trang môi nhích lên nói : “ Con cá lớn mà hắn câu đây sao?”



"Đạp đạp đạp" theo tiếng bước chân nặng nề từ từ truyền đến, một bóng người chậm rãi đi đến trước mặt đám người Vệ Trang, một thân hoa lệ triều phục nước Tần, chính là Xương Bình Quân.



"Chỉ sợ Doanh Chính cũng không nghỉ đến, người hắn tín nhiệm lại là phản bội hắn" Vệ Trang nhàn nhạt lên tiếng.



Xương Bình Quân cũng không vì lời hắn châm chọc mà bất mãn, liền nói : “ Ta cũng không ngờ, đường đường là tiền nhiệm đại tướng quân nước Hàn, Lưu Sa thủ lỉnh Quỷ Cốc Vệ Trang là người dựng lên màn nháo kịch này”



Vệ Trang lạnh rên nói : “ Ngươi độc thân đến nơi đây Doanh Chính mà biết tín nhiệm Hữu Thừa Tướng bị giết nhất định rất thương tâm đi."



Xương Bình Quân nhìn Ẩn Bức, Thương Lang Vương giơ lên sắc bén móng vuốt trên cành cây Bạch Phương cầm lên đạo lông vũ không một chút biến sắc, đáp trả : “Ngươi sẽ không, bởi vì chúng ta có cùng chung địch nhân."



"Dựa vào cái gì để cho ta tin tưởng ngươi đây, Hữu Thừa Tướng nước Tần dưới một người trên vạn người." Vệ Trang ánh mắt sắc bén trực tiếp nhìn chằm chằm Xương Bình Quân, thân phận người này rất đặc thù một nữa là huyết thống nước Tần một nữa là người nước Sở.



"Bởi vì ta là người nước Sở, lý do này đủ đi." Xương Bình Quân cất lời.



Vệ Trang đứng lên nhìn hắn rồi nói : “ Đủ, cơ hội đã tạo cho ngươi, kế hoạch của ngươi sẽ không chỉ là như vậy chứ”



Xương Bình Quân gật đầu, nói : “ Kế hoạch ta đã chế định hoàn hảo, màn bạo loạn này chỉ là phụ trợ mà thôi”



Vệ Trang tay phất ra, thân ảnh của Bạch Phượng ba người thoắt biến đi chỉ còn lại hai người bọn họ, liền nghe Xương Bình Quân lớn tiếng nói : “ Hiện tại là chúng ta trao đổi”



Vệ Trang liền nói : “ Bách Việt sẽ hổ trợ đại lượng vũ khí đổi lại các mỏ quặng khoáng sản phải được vận chuyển đến, đồng thời ba mươi vạn dân chúng”



Xương Bình Quân gật đầu, nói : “ Được”



Hai người liền xoay người rời đi, thân ảnh Vệ Trang nhún nhảy một hồi liền biến mất còn bản thân Xương Bình Quân cất bước rời khỏi nơi này, một lát sau liền hội tụ với quân lính Tần quốc nơi này.



Cái gọi là phản loạn này thực chất chỉ là một tràn âm mưu tạo ra do người cố ý tạo ra, sau đó không lâu phản loạn liền bình định một số kẻ chết thay được đẩy ra.



Chế tạo một tay phản loạn này đều do bàn tay của Đế Thiên An mà ra cả, liên kết cùng với Xương Bình Quân chính là mục đích của hắn. Góp phần đẩy nhanh đến Tần Thời Minh Nguyệt diễn ra, đồng thời để cho Sở quốc hồi phục lại, khi đó dân chúng cường thịnh đánh nhau với Tần hắn mới có lợi được.



Không chỉ có Tần quốc cường thịnh trong thời gian này mà Bách Việt cũng lớn mạnh, tại ba năm này Đế Thiên An qua lại Mộ Vương Chi Vương và Họa Giang Hồ Bất Lương Nhân đem tài nguyên về cấp Bách Việt phồn vinh.



Lại thêm Hàn Phi nhập Việt cùng với toàn bộ Lưu Sa, có Vệ Trang cu ly này thay hắn đánh tây đông liền đem những tiểu quốc nhỏ hẹp xâm chiếm.



Cũng không có tốn nhiều thời gian khi mà hơn mấy trăm khung Bạch Hổ trùng điệp đi theo cũng dọa cho những tiểu quốc nhỏ lân cận sợ hãi, cây gậy và cũ cà rốt đưa ra Đế Thiên An cũng không có tượt đoạt quyền lực của những giai cấp tư sản, còn về phần vương tộc gì đó hay những thành phần chống cự liền trở thành lực lượng lao động.



Hơn nữa quá trình hợp nhất cũng không phải là gặp nhiều biến cố nhiều, chính là lợi dụng việc tuyên truyền dụ hoặc thông qua các thương đoàn buôn bán, lại mở dạy miễn phí chứ viết, hốt du đại lượng dân chúng làm việc cho Bách Việt không chỉ có lương bổng còn được ngày cơm ba bữa.



Mới đầu những người dân còn lưỡng lự nhưng khi có một số tộc nhân của họ thử cơ may trở về báo lại liền có rất nhiều dân chúng tràn vào lảnh thổ Bách Việt. Có rất nhiều thứ tốt như vậy thử hỏi ai có thể từ chối được, lương thực sung túc rất nhiều thứ mới lạ phục vụ cho bình dân như bệnh viện dạy chữ miễn phí.



Tầng lớp tầng chót làm sao chống cự được, càng nhiều dân chúng bỏ đi khiến cho các tiểu quốc bắt đầu cảm thấy uy hiếp đàn áp, chuyện còn lại là đại quân Bách Việt đến giải phóng mà thôi. Tất nhiên cũng không phải bộ lạc tiểu quốc nào cũng chống đối cả, có những bộ lạc đồng ý quy thuận vào.



Một phần khác biệt với Trung Nguyên các tiểu quốc Việt rất ít thấy thành trì, cơ hồ dường như không có chỉ có bộ tộc tụ tập cùng một chỗ, sinh sống ở những khu vực trong rừng núi, sơn xuyên thủy lộ nguy hiểm, trong rừng rậm nhiều phúc xà mãnh thú.



Lại phân tán rải rác đây cũng là việc người Sở muốn chinh phục các tộc phía Nam cũng không thể làm được.



Sở quốc hùng cứ Giang Hán, từ Xuân Thu bắt đầu trước sau chiếm đoạt hai mươi mốt quốc gia, tiến vào Chiến Quốc, lại chiếm đoạt mười mấy quốc gia, bảy quốc bên trong là diệt quốc nhiều nhất quốc gia. Nhưng chiếm cứ Lĩnh Nam các nước đều phải thất thủ.



Có Cơ Quan Thú của Mặc Gia thì việc trèo đèo lội suối trở nên dể dãi nhiều, các bộ tộc vùng sâu vùng sa dân cư ít liền bị những khung Bạch Hổ dạ tập đem bắt cóc xuống, phân bố vào những khu vực được cải tạo.



Thời đại phi thường dùng cách phi thường đây là cách nhanh nhất để gia tăng dân số cho Bách Việt sinh sôi, đủ thứ miễn phí lẫn hỗ trợ sinh hoạt trở nên tốt hơn bọn họ còn phản đối sao, không có thủ dử độc vật những căn nhà khang trang lương thực sung túc đám người còn cảm ơn rối rít đây.



Về phần những thành phần bất hảo Đế Thiên An đều vui vẻ độ bọn họ đến miền cực lạc nội thiên địa của hắn cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK