Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi liên lạc những kẻ khác tham dự vào vây trừ Thiên Trạch, đêm hôm sau Bát Linh Lung liền tiếp cận mục tiêu của mình.

Hàng trăm con ong mật của Tốn Phong từ sớm đã được điều khiển đến trước, trên người chúng bố trí hương độc, bí mật rãi lấy hương độc ở lân cận con mồi. Khi thời điểm ấn định đến, Bát Linh Lung lập tức tiếp cận mục tiêu.

“ Ah!” đang dùng bữa Hồ Oánh hơi kinh ngạc thốt lên khi phát hiện tám cái thân ảnh đột ngột xuất hiện, bóng hình in dài trên vách tường nhưng lại không thấy rõ được dung mạo bọn họ.

Liền sau đó, thủ hạ của Thiên Trạch lập tức đứng dậy, ai nấy ngưng thần đề phòng.

Một cái thân ảnh chậm rãi đi đến trước đám người Thiên Trạch, dung mạo của y cũng dần lộ ra. Mà khi thấy được y, bọn thuộc hạ Thiên Trạch lẫn Diễm Linh Cơ cũng bất ngờ lên khi thấy được.

“ Chấn Hầu!” đám người trong đầu khẽ thốt lên, ánh mắt hiện lên chút kinh ngạc khi bọn họ biết người này vốn dĩ nên đã chết rồi mới phải.

Thiên Trạch đưa mắt quan sát những kẻ này, lấy hắn thực lực cũng phát hiện ra được nơi này đang có một lượng lớn người tiếp cận, song Thiên Trạch không chút đặt vào mắt, lấy hắn thủ đoạn có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Cái hắn quan tâm cùng chú ý hiện giờ đó là tám cái thân ảnh xuất hiện phía trước này, cất lời : “ Hình không gặp bóng bóng không rời hình, biến hóa khôn lường bát diện linh lung. Không nghĩ lại gặp các ngươi ở đây, nhất là ngươi Thiên Kiều”

Tại nguyên tác Thiên Hành Cửu Ca trong Bát Linh Lung là tổ đội sát thủ cường đại của La Võng, thanh hung khí của nước Tần. Tổ đội này từng ra tay thích sát công tử Thành Kiều bào đệ của Tần vương Doanh Chính, sau đó lại đến Tân Trịnh vây giết Doanh Chính khi tìm đến Hàn Phi.

Nhưng tại thế giới này lại phát sinh biến hóa, Bát Linh Lung vẫn tồn tại vẫn là tổ đội sát thủ cường đại của La Võng. Song La Võng lại không phải là thanh hung khí nước Tần, mà lại là hoàng gia thích khách đoàn của Bách Việt, tổ chức phụng sự cho các đời Việt vương.

Chỉ là Bách Việt chiến bại thanh hung khí này bị Ngô quốc kiếm soát, thủ lĩnh của La Võng bị đổi và một nữa tổ chức bị thanh hung khí nước Ngô là Hắc Thạch xâm lấn, mặt ngoài vẫn phụng sự cho Việt vương nhưng trên thực tế lại giám thị.

Sự trở lại của Thiên Trạch đã truyền khắp thiên hạ, một cái Thiên Nhân cao thủ có thể trấn áp một phương xưng bá một vùng thế lực. Vì ngăn Thiên Trạch có thể gây họa loạn và để Bách Việt có cơ hội trở mình, thủ lĩnh La Võng liền nhận lời ủy thác của Dạ Mộ truy giết Thiên Trạch.

“ Bát Linh Lung!” Hồ Oánh niệm lại, cái tên này nàng chưa từng nghe qua, nhưng từ biểu hiện của Thiên Trạch lẫn thủ hạ của y có thể biết đám người này không phải bình thường, mà họ đến đây ắt không phải thiện ý gì.

Thiên Kiều lại bước đến trước năm mét rồi dừng lại trước đám người, nói : “ Hỏa Vũ sơn trang đã hoàn toàn bị khống chế, mọi đường cứu viện đả bị chặn đứt, các ngươi đã không còn nơi nào để cầu cứu nữa rồi.”

“ Cầu cứu ư? hôm nay ta cũng muốn xem thử các ngươi có bao nhiêu bản lĩnh để lưu được ta lại” Thiên Trạch không xem vào đâu, vẫn đả tọa như trước, tiếp tục thưởng thức rượu ngon của mình.

Thiên Kiều nhìn kẻ trước không chút để ý, cười lạnh : “ ngươi không sợ trời chẳng sợ đất, giống như nước suối không chảy ắt cạn. Trước giờ vẫn luôn tự phụ như thế, hệt như cách ngươi khiến Bách Việt lầm than. Năm xưa ngươi muốn chôn ta xuống đất vàng, nhưng cuối cùng lại để Bách Việt hủy trên tay ngươi. Nổi căm hận của người chết sẽ tiếp tục thiêu cháy thế gian”

Thiên Trạch nói : “ Hành động lần này của ngươi là vì báo thù, hay là ngươi sẽ nghĩ báo được thù”

Thiên Kiều cả ngươi hắc khí vờn quanh, nói : “ ngươi nghĩ ngươi có thể thoát khỏi đêm nay được ư?”

Diễm Linh Cơ chen vào nói : “chỉ bằng Bát Linh Lung các ngươi còn không đủ sức để vây giết chủ nhân chúng ta, ngươi đến đây không chỉ đem theo vài cái đồng bạn này đâu đó chứ?”

Thiên Kiều cười lạnh : “ vì chiếu cố ngươi, tất nhiên chúng ta cũng mời đến vài người bạn để đối phó ngươi”

Lời hắn vừa dứt thêm một cái thân ảnh xuất hiện trên một ngọn cây gần đó, y đội một cái nón vành không để lộ dung mạo và mang một thanh kiếm.

Sự xuất hiện của y khiến cho nhiều người chú ý.

“ Thú vị đấy!” Thiên Trạchnhìn kẻ kia mà nói, mấy tháng qua hắn giết qua không ít kẻ song những kẻ mà hắn giết tám phần đều là hạng vô danh tiểu tốt, một phần thì có chút công phu, còn lại chính là những kẻ như người phía trước.

Thiên Trạch lại quan sát, trong mắt hắn thấy được người này cùng kiếm như hai hợp một, khi kiếm khi người khi người khi kiếm, hiển nhiên đã đạt đến cảnh giới trong kiếm đạo Nhân Kiếm hợp nhất.

Người luyện kiếm trong thiên hạ không thể không biết đến ba cảnh giới phi phàm trong kiếm đạo. Đó là cảnh giới Thiên Kiếm, Phi Kiếm và đáng sợ nhất Ma Kiếm.

Cho đến nay cảnh giới huyền thoại Thiên Kiếm trên trung nguyên đã có vài cái người luyện thành. Hai cảnh giới kia tất nhiên cũng đã từng có người luyện qua, nhưng thành tựu chưa có gì đặc sắc cho lắm.

Mà để đạt đến ba cảnh giới tối cao kia thì cần phải trước bước qua Nhân Kiếm tương thông, đạt cảnh giới này Kiếm thủ đều có Tự Tại Địa Cảnh tu vị. Qua thêm một bậc Nhân Kiếm hợp nhất, cảnh giới này người đều ở Tiêu Dao Thiên Cảnh trên giang hồ xưng danh Kiếm Tiên.

Kẻ phía trước là một trong các Kiếm Tiên của trung nguyên, y gọi Tuyệt Kiếm Tiên.

Chữ Tuyệt ở đây không còn ý ngĩa là hay là tốt nữa, mà ý của nó chính là sự Tuyệt Tình. Kiếm của y so với phần lớn Kiếm Tiên cao hơn một chút.Vì người tuyệt tình dĩ nhiên sẽ có sức mạnh hơn kẻ hữu tình.

“Ta tới tìm ngươi.”

Hắn thanh âm bình tĩnh, khàn khàn mà ngắn ngủi. Lời vừa dứt, sát ý cùng chiến ý cũng từ hắn kéo lên.

Đổi lại trước kia Hồ Oánh có lẽ bị luồng sát khí này kinh sợ, nhưng nàng thời gian qua kinh lịch không ít, cho nên đối với sát khí của người kia cũng không ảnh hưởng gì lớn, hiện giờ nàng cũng không có sợ hãi trước những kẻ đến vây giết bọn họ.

Bởi lẽ có cái nam nhân kia bên cạnh, nàng tin chỉ cần có nam nhân kia bên cạnh, hết thảy bất an nhân tố nàng đều không cảm thụ được.

“ Kiếm Tiên…?” Diễm Linh Cơ nghi ngờ, ánh mắt nhìn về thân ảnh nam tử kia, nàng cảm nhận được khí tức cường đại của y, so với Vệ Trang mà nói kẻ này còn trên cơ hơn rất nhiều, bởi khí tức sát phạt trên người y rất dày.

Thiên Trạch hứng thú hỏi : “Ngươi tới giết ta?”

Y nhìn chăm chú Thiên Trạch không có mở miệng, sau một lúc lâu hắn nói: “ sát thủ tìm người tựa hồ không có chuyện khác.”

Thiên Trạch nghe xong hỏi: “ ngươi nghĩ có thể giết được ta ư?.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK