Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tinh Vân nghĩ đến chặng đường sau còn phải chịu tên hợm hĩnh kia tồn tại, hắn nhịn không được cho mình một tát, biết quách thế để im luôn cho tên Trương Tử Phàm thì có phải hơn không?

Bây giờ đã đồng ý với người ta, nhất thời mềm lòng mà hắn đụng phải cái cực phẩm yêu nhân kia. Đây là xui đến tận mạng hắn mới đụng đến, biết quách thế cứ để đêm qua hắn ta treo cổ chết có phải hơn không?

“ Đế đại ca! huynh đã dậy chưa?” Lục Lâm Hiên đi qua cửa phòng Đế Thiên An, mở lời lên tiếng.

“ Đế đại ca” Trương Tử Phàm đồng dạng cất lời.

Mà nghe được, Lý Tinh Vân tựa như cọng rơm cứu mạng lập tức xoay người đi nhanh đến cửa phòng, cất lời : “ Đế đại ca, chúng ta phải lên đường, có chuyện muốn cùng huynh bàn tính”

Đế Thiên An dung mạo tuấn lãng vô song, so với hắn mà nói thì mạnh hơn nhiều lần, tuy là đế vương xuất thân nhưng vừa có uy nghiêm của bậc thiên tử lại hòa nhã khiến người thân cận, nếu như có thể đem cái gã hợm này di tình biệt luyến thoát khỏi hắn, chính là một cái chuyện vô cùng tốt.

“Yo! Đế đại ca! hắn là ai vậy?” Thượng Quan Vân Khuyết biết rõ còn tỏ ra không biết

“ Mắc mớ gì đến ông” Lục Lâm Hiên khó chịu nói lấy.

Chỉ thấy cánh cửa trước phòng được mở ra, từ bên trong Đế Thiên An cất bước đi ra ngoài, hắn đã sớm bị đám người bên ngoài kinh động mà thức giấc, từ tốn nói : “ chuyện gì vậy?”

Thượng Quan Vân Khuyết ngây người trong giây lát, tại cự ly gần tiếp xúc hắn nhìn rõ được dung mạo tuấn lãng của người này, quả thật hắn tim cũng đập nhanh hơn một nhịp, cất lời : “ yo, thật đẹp trai!”

“ Quá tốt!” Lý Tinh Vân thầm hô nói, cười nói : “ Đế đại ca, bọn đệ muốn lên đường, tính hỏi huynh có chung đường hay không? Đi chung một chuyến cho vui”

“ Cũng được!” Đế Thiên An nhẹ gật đầu, bước đi ra ngoài.

Lý Tinh Vân cười nói : “ Đế đại ca, gã hợm này là Thượng Quan Vân Khuyết! là bạn của Trương Tử Phàm…”

“ Yo” Thượng Quan Vân Khuyết thốt một tiếng, một bộ xấu hổ

Đế Thiên An xem như không thấy, lạnh nhạt nói : “ ta đối với đặc biệc yêu thích nam nhân không hứng thú, tốt nhất ngươi nên thu hồi tiểu tâm tư, bằng không ta nhịn không được mà giết ngươi đấy, tốt nhất nên hảo hảo yêu cái mạng mình.”

“ Ah! Vị công tử này, người làm sao lại đối với nhân gia chán ghét như vậy chứ” Thượng Quan Vân Tước ưu thương nói, một tay vươn ra muốn chạm đến người trước.

“Bản tọa chỉ nói một lần, còn không biết sống chết ta cũng không ngại giết, ngươi không phải thích treo cổ ư? Bản tọa có thể từ bi giúp ngươi một lần”Đế Thiên An nhàn nhạt nói.

Thượng Quan Vân Tước cánh tay cứng lại không dám chạm đến, bởi cái tên này quả thật không như Lý Tinh Vân tốt lừa gạt, nếu thật sự để hắn ra tay có khi mạng cũng bồi.

“ Đúng! Đế đại ca, hay là huynh giúp ông ta hoàn thành ước nguyện đi” Lý Tinh Vân một bên góp lời.

Thượng Quan Vân Tước u oán nhìn về Lý Tinh Vân : “ nhân gia đã sớm không cần chết nữa rồi, Tinh Vân cậu thật là đồ vô lương tâm”

“ Thì ra là hoa đào của Tinh Vân à! Hôm qua Trương Tử Phàm đạt được hai vị ái thê, hai người vận đào hoa quá tốt đi” Đế Thiên An vừa đi vừa nói

Lục Lâm Hiên che miệng cười khúc khích.

“ Chúng ta mau đi thôi!” Trương Tử Phàm nghe một bên châm chọc, nhớ đến hai cái xú bát quái kia mà run lên, vội gấp nói cước bộ cũng nhanh hơn.

Không nhanh không chậm, đám người Lý Tinh Vân từ khách điếm đi ra, một mạch hướng về Tàng Binh cốc mà đi. Mà hai tỷ muội Khuynh Quốc Khuynh Thành hoàn toàn không hay rằng mình đã bị bỏ lại, đang say giấc nồng.

Qua đi chừng một tiếng đồng hồ, nhóm người Đế Thiên An di chuyển đến Du Châu ngoại ô, mỗi người mang theo khác biệc tâm trạng.

Trương Tử Phàm thành công vứt đi Khuynh Quốc Khuynh Thành hai tỷ muội, chỉ cảm thấy một thân dễ dàng, cảm giác toàn bộ thế giới đều biến đến xán lạn lên.

“Lý huynh xem như không được vui nhỉ?” Trương Tử Phàm quay đầu nhìn Lý Tinh Vân cúi đầu mà đi, bộ dạng vô cùng ũ rũ.

“ Ngươi tránh xa ta, càng xa càng tốt” Lý Tinh Vân hầm hực quát.

Hiện tại Lý Tinh Vân lại là một bộ sinh không thể yêu dáng dấp, tấm lưng truyền lại nhẹ nhẹ đấm bóp mà hắn chẳng có chút tâm tình gì. Nếu như là bị một mỹ nữ đấm lưng hắn vô cùng hưởng thụ lẫn hoan nghênh.

Thế nhưng là nếu như bị một cái trung niên đại thúc, hơn nữa còn là một cái đối với bản thân mình ham mê đấm lưng cho, như vậy có thể liền là một chuyện rất thống khổ tình.

Mà hết thảy tạo thành là Trương Tử Phàm thanh âm để cho Thượng Quan Vân Khuyết nghe được, lại hắn không ngừng quỳ đầu cầu xin để cho Lý Tinh Vân lòng như đau cắt.

Trương Tử Phàm quay sang nhìn Lý Tinh Vân ngồi trên chiếc cơ quan xe, ngồi ngiêng về một bên, tay cầm lấy túi thức ăn nhỏ trên đó có mấy hạt điều thơm ăn lấy : “ Lục cô nương sư ca của cô dường như không được vui đấy!”

Lục Lâm Hiên liền đáp : “ còn phải nói, ngươi đã bỏ rơi được 2 cực phẩm kia thì chớ bán đứng sư ca của ta, huynh ấy không hận ngươi sao”

Lý Tinh Vân ũ rũ nói : “ Thiên An đại ca, Trương huynh giờ ta thực sự ngưỡng mộ hai người đấy”

Trương Tử Phàm khẽ đung đưa cây quạt, hỏi : “Lý huynh sao lại nói thế?”

Đế Thiên An cười đáp : “ Tuy Khuynh Quốc, Khuynh Thành tướng mạo có chút bất phàm, tính cách lại nữ trung hào kiệt, nhưng dù sao hai cô ấy cũng là cô gái à...”

“ Cô gái!!” Trương Tử Phàm khoa trương lên tiếng, vừa nghĩ tới chuyện xảy ra tối hôm qua hắn liền cả người phát run, cái kia 2 cái cô gái hắn thật sự là tiêu thụ không nổi.

Lý Tinh Vân tiếp lời : “ Đế đại ca nói không sai, còn ta thì sao đến nằm ngủ cũng vấp phải cực phẩm này”

“ Yo, nói ta đấy à!” Thượng Quan Vân Khuyết suốt chặng đường hai tay đấm lưng cho Lý Tinh Vân, bộ dáng muốn có bao nhiêu nhu tình là có bấy nhiêu, ân cần lên tiếng : “ dể chịu đấy chứ?”

Lý Tinh Vân oán hận nói : “ cớ sao đêm qua ông không treo cổ chết quách cho xong”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK