Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Còn Lạc Hà tuy hơi lạ lẫm ngạc nhiên, song thấy Lý Hàn Y thừa nhận, lại nghĩ đến thủ đoạn thông thần của Việt Đế cùng y dịch dung đến, nàng cũng không có nghĩ y là một cái khác người.

Bởi trên đời này không có ai có thể sở hữu song long màu tím cùng đôi mắt xanh lam như Thiên Trạch cả, việc sử ra Tru Tiên cũng đã nói rõ thân phận của y rồi. Dù Bách Việt hiện giờ có vài người tu luyện Luyện Khí Quyết, nhưng sử ra Tru Tiên chỉ có một mình Việt Đế mà thôi.

Tư Không Trường Phong cha con, Diệp Nhược Y cũng có suy nghĩ không khác gì Doãn Lạc Hà.

Chỉ là giờ phút này nghe được càng đối cới Việt Đế cường đại mà kinh sợ, đánh nát thân thể lại tụ lại được, còn đem thần công đại thành. Như vậy sức mạnh của y hiện giờ là thế nào đây?

Lôi Vô Kiệt thì từ bảo bối đời ra, một mặt sùng bái nhìn.

“ Chả trách con lại cảm thấy người so với trước kia khác nhiều, còn tưởng là ngài dịch dung và dùng Súc Cốt Công chứ” Tư Không Thiên Lạc quan sát tuấn lãng dung mạo, so với trước còn soái lại càng uy nghiêm hơn, nàng cảm nhận được cái bộ túi da này so với trước còn cường đại.

“ Có thể đánh nát Long thân của người, có thể thấy được tràng đại chiến ở Đế thành cực kỳ khốc liệt, Địa Trạch Thập Nhị Tứ quả là trận pháp quần công đáng sợ nhất trên trung nguyên” Diệp Nhược Y thì bị chú ý đến khía cạnh khác.

“ Đế thành xảy ra chuyện ư?” Phượng Diễm tò mò hỏi.

Thiên Trạch nói : “ bọn phản nghịch muốn giết phụ hoàng, cho nên chế tạo kế hoạch, chỉ là bọn chúng bị phụ hoàng đánh chạy cả rồi”

Phượng Diễm nâng lên quả đấm nhỏ : “ cái đám bại hoại xấu xa này, đợi U U thức tỉnh thần lực nhất định sẽ đem đám bại hoại này trừng trị”

Lẽ thường khi thấy dung mạo cha mình thay đổi sẽ thấy lạ lẫm cùng bài xích, chỉ là nàng từ nhỏ lớn lên trong Đế Cung, thường cùng Thiên Trạch và đám anh chị chơi đủ trò chơi, việc dịch dung thay đổi cũng là một trong những chuyện đó, cộng thêm khí tức thân cận cùng song long kia, nàng cũng không nghĩ cha mình là giả.

Đúng là khác lạ dung mạo không giống trước, chỉ là không có bài xích lấy, nàng chỉ xem như là một cái trò chơi trước kia, lại thêm một cái nữa đó là việc Đế thành biến loạn mà chú ý đến.

“ Tốt” Thiên Trạch một tay vuốt lấy đầu tóc của con gái, rồi nhìn về Lạc Hà : “ hiện giờ trong thành biến động, thương vong không ít, Hàn Y thì không nói còn nàng cũng nên trở về Đế thành rồi”

Lạc Hà nói : “ chàng gây ra hậu quả lại bắt chúng thiếp dọn dẹp, hơn nữa trong thành nhiều như vậy tỷ muội, thiếp đây ở nơi này bị kẻ khác bắt nạt, còn chưa thoát thân thì bị bắt về lao lực”

Tư Không Trường Phong nói : “ có chổ nào bắt nạt chứ, ta đem Lạc Hà điện của cô sửa sang thật tốt, chỉ thiếu cung phụng cô làm tổ tông. Hơn nữa hằng năm cũng phải chia lợi nhuận à.”

Thiên Trạch nói : “ mỗi năm ngươi thu về lợi nhuận còn ít ư? Tuyết Nguyệt thành bỏ tiền sửa đường, tuyến đường của ngươi thông đến trục đường chính của Đại Việt, lại thêm là ngoại thích có bao nhiêu chỗ tốt thu được. Thương đoàn đến tập nập, chỉ nội tiền thu thuế đường mà ngươi bỏ ra cũng đủ giàu. Nói chi còn cố ý thả ra tin tức của ta và Hàn Y, còn cả bảo bối con gái của ngươi hàng năm chạy về, bán ra không ít đồ hoàng cung, nhất là mỗi lần đại hội Cờ Tướng hay thể thao hàng năm, Tuyết Nguyệt thành ngươi hốt đậm”

Người thiên hạ đều biết Việt Đế rất ít chú trọng xây thành trong đế quốc, trừ Đế thành ra thì các tòa thành khác trong lãnh thổ cũng bị tháo dỡ, và chỉ một số trường hợp cá biệc thì mới được giữ lại.

Tuyết Nguyệt thành là một trong đó, không những thế tận dụng tối đa quan hệ cùng thông hiểu luật pháp và chính sách của Việt Đế, từ khi Tư Không Trường Phong lên đảm nhiệm thành chủ, càng siết chặt cùng gắn kết với đế quốc.

Nào là mở trường dạy chữ, phổ biến các luật pháp quy cũ biến pháp của Đại Việt, thay đổi các chính sách cũ cũng như luật lệ củ của Bắc Ly, hết thảy đều lấy Đại Việt tiêu chuẩn làm gốc.

Một mặt thì lại cho nhân thủ sửa đường thông đến trục đường chính của Đại Việt, vì là bỏ tiền ra sửa chửa, lại theo cách thức mới lưu hành của Bách Việt, cho nên rất được nhiều người ưa thích hoặc thương đoàn tìm đến.

Bởi một phần Tuyết Nguyệt thành có Đế Phi Lý Hàn Y và vương phi Lạc Hà chổ dựa, ngoại thích chổ khiến cho Bách Việt cũng cấp cho tài nguyên không ít, so với các nơi có thể dùng lấy các loại cây giống cho năng suất cao ở Đại Việt, và có thể từ các thương đoàn Đại Việt mua hàng hóa thấp hơn.

Tư Không Trường Phong còn đem không ít thứ thấy được ở Đế thành đem về tòa thành của mình, các công trình công cộng mọc lên phục vụ cho dân trong thành, khiến cuộc sống trong thành mỗi lúc một tốt lên và giàu có.

Mà Tư Không Trường Phong bỏ tiền sửa đường thu lại lợi ích không nhỏ, các nơi kéo đến qua lại muốn đi qua chỉ cần trả một ít tiền nhỏ là được, hàng năm số lượng người đến Tuyết Nguyệt hay ngược đến Bách Việt cực kỳ lớn, thành ra thu về không ít tài phú cho hắn.

Ngoài việc thu tiền thuế qua đường học theo Bách Việt, hắn còn tổ chức giải đấu cờ trong thành, hay các loại hoạt động thể thao trò chơi. Vì móc nối với Đại Việt có được vài suất tham dự các hoạt động bên kia, cho nên không ít kẻ muốn tranh lấy.

Sòng bạc, trò chơi, tửu điếm... còn cả Diệp Nhược Y mỗi năm hè đến lại chạy về mang theo không ít đồ mới lạ trong Đế Cung, khiến cho tài chính của Tuyết Nguyệt thành thu vào không ít.

“ Khụ khụ” Tư Không Trường Phong ho khan, nói : “ bệ hạ, thần đều là học theo người cả, còn tuyên truyền phổ biến chính sách có một không hai của Đại Việt, tuy đúng là thu không ít tiền, chỉ là nuôi một đống người tiêu phí không ít. Gần đây lại thêm một đám nạn dân chạy đến, hoặc là viện mồ côi thu nhận. Đại sư huynh thì không quản, nhị sư tỷ thì chỉ lo luyện kiếm, chỉ có mình ta là ôm đồm hết thảy, có quá nhiều thứ phải lo à”

Thiên Trạch nhìn hắn tố khổ, nói : “ mỗi lần ngươi gặp ta, đều trưng ra một bộ ngươi không có tiền, sau lưng thì thu đầy bồn đầy bát. Ngươi quả đúng là kế thừa chân truyền của sư tôn ngươi đấy”

Tư Không Trường Phong một bộ khiêm tốn : “ Trường Phong đa tạ bệ hạ tán thưởng”

Lý Hàn Y nói vào : “ chỉ chút ấy tiền thì có là gì, hơn nữa việc mở trường bệnh xá cũng tiêu tốn không ít, dân nghèo khắp nơi chạy đến tiêu tốn không ít thứ. Mấy năm nay nhờ có Đại Việt mà sung túc, chỉ là tiền chảy vào lại chạy ra không ít”

Nàng dù thỉnh thoảng đến Tuyết Nguyệt thành đối với việc trị chính không ngó đến, song không phải nàng không biết mấy năm nay Tư Không Trường Phong quản lý, lợi nhuận thu được từ trực tiếp hay gián tiếp từ Bách Việt đều được Trường Phong tán đi, hầu hết là trợ giúp dân chúng hoặc người dân chạy đến nơi này.

Thiên Trạch nói sang chuyện khác : “ được rồi, không nói mấy chuyện này nữa, ta ở đây vài ngày sẽ lại về Đế thành tọa trấn. Nàng cùng với Vô Kiệt lâu ngày gặp lại, hai chị em trò chuyện đi”

Nói xong Thiên Trạch đứng dậy ôm lấy nữ nhi cùng mang Lạc Hà rời đi.

Những người khác cũng hiểu ý nhường lại không gian cho hai tỷ đệ, sau đó cáo lui.

“ Cha! Đế thành biến động sau lại không cho con biết?” Tư Không Thiên Lạc leo lên Bát Tý Phi Nguyên, hướng cha mình hỏi.

Tư Không Thiên Lạc nói : “ cha cũng chỉ mới nhận tin thôi! có ai nghĩ có kẻ còn dám cả gan làm chuyện động trời như vậy chứ”

Diệp Nhược Y gật đầu : “ đúng vậy, từ 11 năm trước võ lâm trung nguyên kéo đến Gia Lãm, ai nấy đều kính sợ bệ hạ, có ai dám làm chuyện thích Đế như vậy cùng dệt lên cái kinh thiên kế hoạch chứ”

“Xương Bình Quân kẻ này làm sao lại phản Việt chứ? hắn địa vị cực lớn à, thêm vài năm nữa có khi còn phong Vương” Tư Không Thiên Lạc nói : “ ai ngờ y làm phản, đáng nói là y che dấu thật giỏi à”

Diệp Nhược Y nói : “ đất nước của bệ hạ khiến không ít kẻ quyền quý lợi ích bị xâm phạm. Trong mắt bọn quý tộc hay hoàng thất, bọn họ xuất sinh tôn quý há chịu cùng chung giai cấp với những bần dân thấp kém. Càng làm sao chịu chuyện nữ giới trèo lên đầu được chứ. Mà một khi bệ hạ chết, đế quốc liền tứ phân ngủ liệt, vì lợi ích trước đây, triều đại của bệ hạ sẽ chấm dứt, kẻ vì quyền mưu kẻ vì thứ sức mạnh bệ hạ nắm giữ”

Tư Không Trường Phong nói : “ Nhược Y nói không sai, dù Đại Việt đã làm chủ thiên hạ, chỉ là nội gián có mặt khắp nơi, hiểm họa trùng trùng. Xương Bình Quân chỉ là một trong những kẻ ẩn giấu đó mà thôi”

Diệp Nhược Y nói : “ y là Tần Sở huyết thống là con trưởng của Sở Khảo Liệt vương, chỉ là khi vua cha lên ngôi thì không được triệu về lập làm thái tử. Khi Sở quốc diệt, bệ hạ tin tưởng giao y trọng trách mà quản Sở đất. Không nghĩ đến y lại có mưu đồ riêng của mình.”

Tư Không Thiên Lạc : “ đúng là không ngờ đến được, người quá chủ quan cùng khinh địch, cho nên cái bọn kia mới nắm lấy cơ hội này, tận dụng mà vào Đế Cung, tiếc là ta không có ở đó, nếu biết thế thì không vội chạy đến nơi này”

Lúc này, chỉ còn hai người, Lôi Vô Kiệt nhìn tỷ tỷ mình gãi đầu : “ tỷ tỷ, ngươi chính là Đế Phi vị kia họ Lý”

Hắn biết hết các vị Đế Phi của Việt Đế, chỉ là không nghĩ tỷ tỷ mình là Lý Hàn Y vị kia, bởi hắn họ Lôi, vậy tỷ tỷ mình cũng họ Lôi có nghĩ ra là tỷ tỷ theo họ mẹ đâu?

“ Ukm!” Lý Hàn Y gật đầu, hỏi : “ mấy năm nay thế nào?”

Lôi Vô Kiệt đáp : “ rất tốt, mỗi ngày không luyện công thì cùng a đệ a muội trong phân gia chơi, đánh cờ, đá bóng, đá cầu...”

Thời gian lặng qua, Lý Hàn Y yên lặng nghe đệ đệ trò chuyện.

Lôi Vô Kiệt gặp lại tỷ tỷ của mình cộng thêm những chuyện trong Đế Cung hoặc nhứng thứ hắn nhận được, như chim sẽ không ngừng ríu rít.

Lý Hàn Y đối với đệ đệ nhiệt tình nàng cũng kiên nhẫn giải đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK