Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiếp trước, Thiên Trạch nghe qua Kinh Kha thích Tần không ít.

Tại thế giới này hắn lại thay Doanh Chính sát lục các nước, lại cùng Mặc gia kết oán, cho nên khi biết tin Yên quốc cử sứ đoàn đến dâng địa đồ quy hàng, sứ thần là Kinh Kha hắn đối với việc thích sát này cũng đã lường trước.

Mà quan trọng nhất, hắn đã sớm biết được âm mưu phản loạn của Xương Bình Quân, bởi kẻ này có âm mưu phản Tần hắn cũng có nghe được. Tại không lâu trước diệt Tần kế sách cùng Lý Tín phối hợp để hắn sinh nghi và dùng thần lực dò xét.

Vụ thích sát của Kinh Kha từ lâu đã bị bại lộ.

Thành ra cho thêm ngàn cái Kinh Kha đi nữa cũng không thể thích sát Thiên Trạch khi hắn đã đề phòng, từ lúc bắt đầu đến khi phản công, hết thảy đều nằm trong khống chế của Thiên Trạch.

“ Kiếm đến” Tần Vũ Dương nhìn thấy Kinh Kha bị đẩy lùi vội quát một tiếng.

Danh kiếm Hào Tào của nước Việt năm xưa bị giữ bên ngoài khi vào triều, theo tiếng quát của Tần Vũ Dương, Hào Tào thoát ly khỏi vỏ bay vọt vào bên trong.

“ Xoạt!”

Tần Vũ Dương nắm lấy Hào Tào, cả người khí thế lăng lệ vô cùng, người cùng kiếm trong ngắn ngủi tương hợp, nhảy lên đâm về trước, kiếm khí kiếm thế không ngừng bành trướng lên.

“ Hừ!” Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng, thần lực trong người bạo phát mà ra, như hồng thủy một dạng lan tràn.

Kinh Kha cùng Tần Vũ Dương dưới Thiên Trạch tăng cường lực lượng, như lục bình bị cuốn theo dòng nước.

Cả hai lùi, một lùi ra đến cửa điện.

“ Hộ giá”

Lúc này, cung nữ cùng binh sĩ bên ngoài đã kịp thời phản ứng, không ít tiếng hô thốt lên, đám người nhao nhao cướp đến.

“ Lui hết đi! chỉ là hạng gà đất chó sành mà thôi!” Thiên Trạch tràn đầy ngạo nghễ nói.

Đám binh lính cùng cung nữ nhận được lệnh, do dự một lát sau đó lui ra ngoài.

Kinh Kha, Tần Vũ Dương đưa mắt nhìn thân ảnh trên cao kia, một tảng đá nặng đè ép lên người mình, cả hai đã biết trước tương lai chờ mình con đường là gì, bất quá vì đại nghĩa cho dù có chết bọn họ cũng xá gì.

“ Người hận trẫm muốn trẫm chết có vô số kể, chết dưới tay trẫm cũng vô số kể. Chỉ là trẫm rất hiếu kỳ, động cơ của hai ngươi đây?” Thiên Trạch không vội ra tay hỏi.

Kinh Kha lẫm liệt nói : “ giết bạo Đế vì thương sinh thiên hạ”

“ Ngươi hành vi tàn độc, chế tạo chiến tranh, lòng người oán thán, dù Tần mỗ đánh không lại ngươi, hôm nay có chết đi nữa, còn nhiều kẻ khác noi theo chúng ta mà trừ đi bạo Đế như ngươi” Tần Vũ Dương một bộ thấy chết không sờn nói.

Cả hai nhiệm vụ là sát Đế, nhiệm vụ này cả hai cũng đã rõ khó mà thành. Chính yếu của lần hành động này là câu thời gian, hiện giờ Việt Đế không vội ra tay đây không phải vừa khéo mà hợp với cả hai ư?

“ Bạo Đế ư?” Thiên Trạch cười nhạt, từ tốn nói : “ Mặc gia các ngươi cũng giống như lũ ngụy quân tử dối trá vậy. Miệng thì rêu rao Phi Công Kiêm Ái, còn thực tế thì ám sát trẫm, chế tạo khủng bố tàn sát con dân trẫm. Đúng là treo đầu dê bán thịt chó, Kiêm Ái Phi Công ư? đúng là đồ đạo đức giả.”

Kinh Kha, Tần Vũ Dương sắc mặt biến sắc lên khi nghe từ miệng Thiên Trạch chỉ đích danh bọn họ là Mặc gia người.

“ Bạo Đế! Ngươi tàn độc sinh linh, chế tạo chiến tranh! Mặc gia chúng ta thay người trong thiên hạ trừ hại, diệt trừ ngươi là chúng sinh không còn thương đau. Là hành vi đại nghĩa, hôm nay cho dù chết Tần Vũ Dương này không oán. Nhưng bạo Đế ngươi chớ hòng sỉ nhục Mặc gia chúng ta” Tần Vũ Dương nóng nảy nói

Thiên Trạch khinh miệt : “ tổ sư các ngươi Mặc Địch, từ khi khai phái, lấy Phi Công Kiêm Ái làm chủ, Tiết Dụng, Còn Hiền các loại làm nhánh. Hướng đến thiên hạ đại đồng, ba trăm năm qua có quốc gia nào trọng dụng Mặc gia chứ?”

“ Mà Đại Việt do trẫm lập, đã gần với thiên hạ đại đồng. Quốc gia của trẫm, nữ nhân vào triều, hoàng thất phạm tội cũng như thứ dân. Theo lẽ thường, lẻ ra Mặc gia các ngươi phải vì cái đế quốc mà tổ sư Mặc Địch các ngươi hướng đến mà phò tá trẫm dựng lên thiên hạ đại đồng”

“ Nhưng các ngươi lòng muôn dạ thú, trước thì thích sát trẫm trong đại quân. Bây giờ thiên hạ gần thống nhất, cái thiên hạ đại đồng kia sắp đến. Các ngươi Mặc gia lại không muốn, bởi thiên hạ quy nhất rồi thì còn đâu chiến tranh.”

“ Không có chiến tranh thì ở đâu cho các ngươi Mặc gia cứu nhân độ thế? Còn đâu cho các ngươi đi trợ giúp các nước chứ”

“ Nói đâu xa, tổ sư các ngươi phản đối Phi Công! Hành đồng thích vua một nước hẳn cũng là Phi Công của Mặc gia! Bây giờ vận dụng cơ quan Thanh Long đến công phá Bách Việt! muốn diệt trẫm cũng là vì Phi Công”

“ Trẫm chết, mấy trăm vạn con dân trong thành chết theo. Thiên hạ lại phân loạn, cùng lắm lại thêm bảy trăm năm chiến loạn nữa, thiên hạ đại đồng của trẫm không còn. Đây mới chính là Mặc gia các ngươi muốn thấy.”

“ Cái gì mà trừ hại thương sinh, vì thiên hạ đại nghĩa. Đúng là treo đầu dê bán thịt chó, lũ đạo mạo lại thích dùng mấy lời tốt đẹp để tô mỹ cái lý do xấu xa mà”

Kinh Kha cùng Tần Vũ Dương càng nghe sắc mặt càng khó coi, thậm chí trắng bệch khi nghe được mấy lời kia, hai người lùi về sau mấy bước.

Một là vì lời lẻ của Thiên Trạch như lợi khí đem tín ngưỡng của bọn họ trước đây đâm vở, hai chính là kế hoạch kín kẻ của bọn họ y đã biết.

“ Ngươi.... ngươi nói bậy.... Mặc gia chúng ta.... Mặc gia chúng ta” Tần Vũ Dương mắt đỏ hồng lên, hắn lúc này bị lời lẻ của Thiên Trạch cho đả kích, nhất thời khó mà bào chữa được, đối với tổ sư Mặc Địch truyền xuống tôn chỉ kính cẩn đến bây giờ Mặc gia làm ra hành động mà mâu thuẩn.

“ Hừ” Thiên Trạch hừ lạnh, một tay đưa ra, Họa Kích Huyết Mâu Thương ở trên Long Điện bay xuống, lạnh lùng nói : “ đúng là bọn không biết liêm sỹ, ngươi bây giờ trưng cái bản mặt kia cho ai xem đây? Mặc gia ư? chỉ là phường đối trá ti bỉ thủ đoạn dùng đạo nghĩa lừa gạt thế nhân mà thôi. Buồn cười là thiên hạ này lũ vô tri lại bị bọn các ngươi mê hoặc, hôm nay trẫm diệt các ngươi trước sau đó xóa bỏ Mặc gia, để trên đời này không còn cái lũ lừa đảo lòng người này nữa”

Thời khắc Họa Kích Huyết Long Mâu được triệu hồi, thiên địa dị tượng dị biến, sát khí hung lệ hiển hiện mồn một trong Đế Cung.

Họa Kích Huyết Long Mâu bay vào bên trong đại điện vừa khéo lời Thiên Trạch dứt.

“ Lẽ nào.... là chúng ta sai ư? Cừ Tử.... Cừ Tử” Tần Vũ Dương trăm mối ngổn ngang một mảnh bi thống, hắn giờ này đã không để ý đến chuyện thanh hung binh kia xuất hiện nữa.

Kinh Kha cũng không biết nói sau cho phải, đồng tử co rút lên, lập tức huy kiếm.

“ Đang!”

Tàn Hồng chém ra một đạo kiếm khí cản lại Họa Kích Huyết Long Mâu bắn đến Tần Vũ Dương chổ, kiếm khí cùng tuyệt đại hung binh va chạm phát ra chói tay thanh âm.

Thiên Trạch vẩy nhẹ tay đem pháp bảo của mình thu về tay, chậm rãi đi xuống bậc thềm, lạnh lùng nói : “ có thể chết dưới tay Bản Đế, các ngươi nên vinh hạnh. An tâm, các ngươi chết rồi còn có nhiều kẻ chết theo bồi táng. Cả Mặc gia các ngươi cũng không thoát đâu.”

Kinh Kha, Tần Vũ Dương bị lời nói của hắn kéo lại thực trạng.

“ Keng!” Tần Vũ Dương lúc này chiến ý đã mất, trên tay Hào Tào rơi xuống, quỳ gối trên đại điện : “ Tần mỗ chết không tiếc, nhưng có một điều không rõ, Mặc gia chúng ta trước nay luôn tuôn theo tôn chỉ của tổ sư. Lẽ nào hết thảy đều sai ư? Xin Việt Đế khai ân để Tần Vũ Dương trước khi chết minh bạch”

Thiên Trạch lạnh nhạt nói : “ thời đại thay đổi, mấy trăm năm trước các nước phân tranh khó mà hợp lại. Mặc gia lúc đó làm đúng. Nhưng đến nay trẫm hợp nhất thiên hạ, quy về một mối, các ngươi chống đối trẫm chính là sai lầm. Phản bội lại tôn chỉ của tổ sư các ngươi lập ra”

Tần Vũ Dương nghe xong hiểu ra, quỳ xuống dập đầu : “ tạ ân Việt Đế chỉ điểm bến mê, thực ra tiền nhiệm Cừ Tử là Lục Chỉ Hắc Hiệp bị Lưu Sa giết hại, Cừ Tử mới là Yên thái tử Đan huy động Mặc gia đệ tử tham dự vào thích sát. Kính xin bệ hạ giơ cao đánh khẽ khai ân cho Mặc gia một con đường sống”

Cũng chính trong thời gian này, chín bức thạch tượng Thiên Trạch ngoài Đế thành và bốn đầu thần thú ở cổng Đế Cung trên.

Trong ngoài hai cái thân ảnh, cùng một lúc xuất hiện ở mười ba cái vị trí.

Hai mươi sáu cái Thiên Nhân cao thủ hợp sức, cùng một lúc ra tay đánh vở tinh thạch trên đầu song long tượng đá ngoài thành cùng tinh thạch ở bốn cổng Đế Cung.

“ Ầm! Ầm!”

Mười ba viên tinh thạch bị một kích phá hủy, Cửu Long Tứ Cực trận pháp bị phá song không tán đi, linh khí như hồ nước xoay chuyển tròn, chậm rãi tiêu tán dần dần.

Mà theo mười ba viên tinh thạch phá hủy, trừ các tòa đảo nổi có trận pháp cố định không bị hư hại ra, gần trăm kiến trúc phụ thuộc vào trận pháp ảnh hưởng bắt đầu rơi xuống mặt đất, cùng các công trình khác trong Đế thành va chạm.

“ Sưu!”

“ Sưu!”

“ Sưu!”

Cửu Long Tứ Cực trận pháp bị hủy, các Thiên Nhân cao thủ trà trộn trong nội thành lập tức thẳng hướng đến Đế Cung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK