Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An ngự kiếm mà đi, sư đồ Âm Quỳ phái cũng nối gót rời đi, để lại cho đám người trong đại lâu không yên tĩnh được.

Một đêm nay bọn họ chứng kiến quá nhiều thứ làm cho con tim bọn họ không cách nào bình tĩnh được.

Cuộc quyết chiến khoáng cổ tuyệt kim của hai đại kiếm khách trên giang hồ, Tu La công tử phong hoa tuyệt thế mở ra một chân trời mới, tài hoa trác tuyệt xếp võ đạo cảnh giới phân chia.

Ngự kiếm thuật trong truyền thuyết tái hiện nhân gian, lấy sức một người đả bại các cao thủ vây công, phi kiếm xuất không người chi địch, họa kỹ siêu thần khiến người cảm thán.

Để rồi, hắn đạp không mà đi, như trích tiên đón gió, để lại lòng người bồi hồi.

Ở bên trong lầu các, Tôn Tiểu Hồng ôm khư khư bức họa của mình, gương mặt ửng hồng , đây là trân bảo với nàng, tuyệt đại phong hoa công tử tặng cho nàng một bức tranh.

Vốn lòng đã mến mộ, nhận được từ y bảo nàng không vui vẻ cho được, tuy có thất lạc khi ngắn ngủi gặp nhau, nhưng có được bức họa này từ y cũng để tâm tình thiếu nữ, bị hắn trộm đi mất.

“ Ah!” đột ngột, Thượng Quan Kim Hồng thốt lên một tiếng, sau đó con mắt sáng rực nhìn chằm chằm, đôi mắt như si như dại nhìn lấy bức họa của Tôn Tiểu Hồng.

Mà nào chỉ hắn, Thiên Cơ lão nhân cũng bị bức tranh mở ra nhìn vào mà mê man.

“ Không biết xấu hổ” Tôn Tiểu Hồng xấu hổ hơn khi thấy Thượng Quan Kim Hồng có biểu hiện như vậy, khiến nàng mắc cở.

Nhưng nàng nhanh phát hiện không đúng, bởi còn có mấy nữ tử khác nhìn chằm chằm vào bức họa. Bọn họ cũng có tranh mà, vì sao lại nhìn bức họa của mình ? lẽ nào mình thật xinh đẹp hơn bọn họ ư? Tôn Tiểu Hồng trong ngắn ngủi có chút y y với dung mạo của mình.

Tôn Tiểu Hồngnghĩ một lát lại thấy nhiều người vẫn nhìn tranh mình, có chút đắc ý lại không nguyện ý, nàng đem bức họa cuốn lại.

Vốn đang nhìn như si như dại Thượng Quan Kim Hồng, con mắt đỏ bừng, sát khí bức người tản ra ngoài, thân hình lao nhanh đến.

“ Phanh!”

Thiên Cơ lão nhân bị luồng sát khí kia tỉnh lại, ngay lập tức xuất ra một chưởng, đem Thượng Quan Kim Hồng bức lùi lại.

Cả hai đều là cao thủ đỉnh tiêm, một đòn xuất ra nào phải đơn giản, kình lực tản ra ngoài trực tiếp đem mấy cái nữ nhân trong phòng chấn lui, khí huyết cũng nhộn nhạo thậm chí là bị đả thương.

“ Thượng Quan Kim Hồng, muốn cướp đồ, uổng cho ngươi là bang chủ đại bang” Thiên Cơ lão nhân trầm giọng, trên người vũ khí danh rền thiên hạ Thiên CơBỗng xuất ra, gương mặt trầm xuống cả người khí thế tản ra.

“ Haiii” Thượng Quan Kim Hồng bị bức lùi, cũng không có phát động công kích nữa, ngược lại thở dài, chắp tay tạ lỗi : “ nhất thời tham niệm dẫn ra, thật xấu hổ”

Tôn Tiểu Hồng như con thỏ nhỏ chấn kinh, đem bức họa giấu ở trong lòng mình, tức giận mắng : “ đồ vô sĩ”

“ Vâng!” Thượng Quan Kim Hồng thở dài, nói : “ Tôn tiểu thư, nhất thời Thượng mỗ bị tham niệm che mờ mắt, mong cô nương bỏ qua cho”

Nhìn đường đường đại bang chủ lại tạ lễ như vậy, nàng cho dù giận cũng mấy phần nguôi đi, nói : “ không cần, gia gia chúng ta đi thôi”

“Ukm!” Thiên Cơ lão nhân gật đầu.

“ Chờ đã!” Thượng Quan Tiểu Tiên đi đến, nói : “ ta muốn mua lại bức tranh đó’

Tôn Tiểu Hồng liền đáp : “ Không bán”

Thượng Quan Kim Hồng nói tiếp : “ Tôn tiểu thư Thượng mỗ nguyện dâng ra tài sản của Kim Tiền bang, mời cô nương cùng Thiên Cơ lão ca ở lại nơi này nghỉ ngơi, Thượng mỗ tuyệt không có ý đồ khác, chỉ muốn nhìn bức họa của cô nương”

Thiên Cơ lão nhân cười lạnh, bàn tay nắm lấy cháu gái mình lập tức phóng ra ngoài cửa, nâng lên khinh công chạy đi, tahnh âm vang lại : “ đêm đã khuya, trà cũng nguội ngày khác bái phỏng”

“ Bang chủ, có cần đuổi theo không?” Kinh Vô Mệnh từ bên ngoài đi vào hỏi.

Thượng Quan Kim Hồng lắc đầu, nói : “ không cần”

“ Đã như vậy, chúng ta cũng xin cáo từ” Trương Tinh nhìn đám người, ở đây nàng võ lực yếu nhất, chào lễ xong cũng nhanh chóng rời đi ngay.

Một bên yên lặng Lâm Tiên Nhi cũng cất bước đi theo, ánh mắt trong hiện lên quang mang khác lạ.

“ Ngươi có phải hiếu kỳ, vì sao ta lại thất thố như vậy?” Thượng Quan Kim Hồng nhìn Kinh Vô Mệnh nhìn mình, nói.

Kinh Vô Mệnh đáp : “ Là”

Thượng Quan Kim Hồng lắc đầu, nói : “ Bên trong bức họa đó có võ đạo thần vận, cho dù là ta cũng khó mà bình tĩnh được”

“Thì ra là thế” Kinh Vô Mệnh hiểu ra, nói : “ nếu như vậy thứ đó càng quá quý giá”

Thượng Quan Kim Hồng hiểu lời thuộc hạ mình muốn nói gì, đồ quý như vậy làm sao lại để cho Thiên Cơ lão nhân cùng hai cái nữ nhân kia mang đồ rời đi, ánh mắt nhìn về con gái mình, cười nói : “ chúng ta không phải cũng có một bức rồi ư!”

Thượng Quan Tiểu Tiên hừ lạnh một tiếng, nàng lúc này cũng từ thất thần cùng nghi hoặc đi ra, bởi khi phát hiện ra ảo diệu trong bức họa của Tôn Tiểu Hồng nàng cũng thử nhìn lấy bức họa của mình nhưng không như mong đợi.

Suy nghĩ một lát nàng nhờ đến một việc, đó là bức họa của mình khác với Tôn Tiểu Hồng một thứ, đó là không có dung nhập máu tươi, lẽ nào phải có máu tươi ư? Nghĩ đến đây nàng nhẹ lấy thanh trâm cài tóc chích vào đầu ngón tay rồi nhỏ lên bức họa.

Lập tức dị biến phát sinh, bức họa phát ra quang mang, một mối liên kết vô hình phát sinh với Thượng Quan Tiểu Tiên, đồng thời không ít thông tin truyền vào đại não nàng.

Mà bên cạnh Thượng Quan Kim Hồng, Kinh Vô Mệnh lại như kẻ thất thần nhìn chăm chú vào bức họa đó.

Lại nói Thiên Cơ lão nhân mang theo cháu gái mình ngự binh chạy đi, một đường không ngừng nghĩ, chỉ chưa đầy một tiếng đã rời khỏi Cửu Nghi thành mà dừng chân ở một nơi hoang vắng không người qua lại.

“ Gia gia, sao lại chạy gấp như vậy, lại đến cái nơi quỷ xứ này” Tôn Tiểu Hồng bất mãn.

Tôn Bạch Phát nói : “ cháu gái, bức họa còn không?”

“ Còn” Tôn Tiểu Hồng nói : “ đây là lần thứ 73 gia gia hỏi cháu rồi đấy”

Tôn Bạch Phát đảo mắt quan sát một hồi, xác định không có ai theo dõi, mới ngồi xuống dựa lưng vào gốc cây, nói : “ Tiểu Hồng, sau này cháu không được đem bức họa này ra cho người khác nhìn”

“ Vâng!” Tôn Tiểu Hồng đáp, nàng tuổi nhỏ mà cơ linh, từ bang chủ Kim Tiền bang biểu hiện có thể thấy được thứ này quý giá như thế nào.

“ Có phải cháu nghi hoặc phải không?” Tôn Bạch Phát hỏi.

Tôn Tiểu Hồng gật đầu.

Tôn Bạch Phát cất lời : “ Bức họa mà Tu La công tử họa cho cháu, bên trong có võ đạo thần vận trong đó, ở bên trong lưu lại võ công, nếu cháu dùng tinh thần mình nhìn vào sẽ biết, thứ này quá quý báu, Thượng Quan Kim Hồng phát hiện ra cho nên mới để hắn nổi lên tham niệm”

Tôn Tiểu Hồng nghe xong đem bức họa mở ra, nhìn bức họa của mình, tập trung tinh thần nhìn vào.

Chợt, đại não nàng như quay cuồng, Tôn Tiểu Hồng như lọt vào một không gian kỳ dị, tại nơi đó nàng thấy được một thân ảnh mơ hồ diễn luyện võ công, có khinh linh phiêu dật, có lăng lệ lôi đình, có hóa chưởng, có kích, chỉ...

“ Ah” Tôn Tiểu Hồng kêu đau một tiếng, từ trong không gian kỳ dị kia bị đẩy lùi ra.

Thiên Cơ lão nhân vổ vai cháu gái mình : “ thấy được”

“ Vâng” Tôn Tiểu Hồng gật đầu, nói : “ cháu lọt vào cái không gian kỳ dị, bóng ảnh mơ hồ, rất giống cháu, không là cháu trong tranh này, ông đây là võ đạo thần vận ông nói ư?”

“ Một sốThiên Nhân cao thủ võ đạo, đối với võ đạo cảm ngộ sâu sắc mới có thể làm được” Thiên Cơ lão nhân vuốt râu, ngừng một chút hỏi : “ cháu nhìn thấy gì?”

“ Chưởng, chỉ, đao, kiếm, khinh công, rất nhiều thứ” Tôn Tiểu Hồng hưng phấn, rồi hỏi lại ông mình : “ ông, ông thấy gì?’

Thiên Cơ lão nhân nói : “ ta, ta chỉ thấy cảm nhận được kiếm ý trong bức tranh mà thôi, xem ra bức họa này trừ cháu ra, người còn lại muốn nhìn đều hạn chế rất nhiều”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK