Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người nghe được cũng bất ngờ lên, không nghĩ đến thanh niên mang heo rừng đến chỗ Kiếm Vương lại là thiếu chủ của Thần Địa.

“ Tiểu chi chủ?” Hàn Phi Quang bị thân phận của gả đến thu hút chú ý

Đàm Thân Du lại nói : “ đúng vậy, giờ hắn ta là người thừa kế Thần Địa”

Phong Nhiên một bên nghe nhìn về Hàn Phi Quang và Đế Thiên An khích lấy : “ làm sao hả? vì ta là tiểu chi chủ mà ngươi run rồi hả?”

“ Hum! Tiểu chi chủ có liên quan gì chứ. Quan trọng là thực lực thế nào thôi” Trừ Đế Thiên An cho Hàn Phi Quang sức ép ra, cùng tuổi Hàn Phi Quang hắn chẳng ngán bố con thằng nào.

“ Đúng vậy, đệ tử của Thiên Mã Tướng Quan cũng chỉ được cái tiếng chứ có gì đâu. Chẳng có gì mà ghê gớm cả” không hiểu sao nhìn cái tên Hàn Phi Quang kia Phong Nhiên cực kỳ không vừa mắt.

Hai bên đôi ba câu cả hai ngứa mắt nhau, tính cách có phần bốc đồng lập tức rút đao định choảng nhau ngay.

“ Đủ rồi đấy” Đàm Hoa Liên một bên lớn tiếng nói : “ lúc này đang có ông ngồi đây mà các anh định làm trò gì vậy? Các anh không biết nghĩ trước khi làm gì sao? Đánh nhau rồi phá tung mọi thứ ở chổ này rồi mới thấy thoải mái hay sao?”

“ Nhưng... nhưng tên nhóc này là võ sĩ Thần Địa, tại sao tên như hắn lại có ở đây” Hàn Phi Quang nghe quát, liền kiếm lý do bào chữa.

“ Đâu phải võ sĩ Thần Địa nào cũng là người xấu đâu” Đàm Hoa Liên lên tiếng, mặc dù chỉ mới gặp nhưng cái gả này mang thú săn được đến lại là người quen của ông mình, nàng tin tưởng hắn cũng không phải là hạng xấu xa.

“ Hô hô, thôi được rồi, mấy đứa chuẩn bị đồ ăn đi” Đàm Thân Du cười nói : “ Phong Nhiên bắt lơn đã vất vả rồi, nên các cháu đi chuẩn bị đồ ăn sẽ không có vấn đề gì chứ”

“ Chuyện nhỏ thôi, ông không cần phải lo” Đế Thiên An lúc này đứng dậy đi đến xác lợn rừng, cách không hấp con lợn rừng rên, cười nói : “ lần đầu gặp gỡ, hôm nay cháu rễ đặc biệc hiếu kính ông một ít”

Nói xong hắn cũng không để ý đám người, đem heo rừng to lớn đi vào bên trong nhà gỗ, để lại Đàm Hoa Liên mặt đỏ bừng xấu hổ cùng Hàn Phi Quang lại la oai oái bên ngoài, vừa vào trong trực tiếp đem con lợn rừng này chế biến thức ăn.

Dưới sự trợ giúp của Hỏa Long Đao cùng các phân thân, sau gần nữa tiếng mà đầu lợn rừng to lớn cũng bị chế biến thành các đạo món ăn. Mùi thơm nồng nàn từ gian bếp lan tỏa ra để cho người ngửi được khó mà cưỡng lại.

Mà ngay khi các món ăn được đem lên, Hàn Phi Quang cùng Phong Nhiên không một chút chậm trễ đem thức ăn còn nóng hổi ra sức ăn lấy, không một chút để ý hình tượng nào cả.

Chín người hiển nhiên không ăn hết đầu heo rừng này, mà Đế Thiên An cũng đã tính trước chỉ chế biến một phần ba mà thôi.

“ Sao? Ông bị mất trí hay sao? Hắn đang mang trên mình bảo vật của Đao Tông! Ông nghĩ sao mà lại bảo tôi mang một mối nguy hiểm như hắn vào Thần Địa chứ” hưởng dụng mỹ thực no nên, Phong Nhiên đang tính trở về thì lại nghe Đàm Thân Du muốn nhờ vả hắn dẫn đám người này đi theo.

Mặc dù thức ăn rất ngon để cho Phong Nhiên chưa ăn được một bữa nào no say như hôm nay. Song heo là hắn đem đến à, với lại hắn còn chưa điên khi đã biết thân phận Đế Thiên An chính là chủ nhân của Hỏa Long Đao, dẫn hắn đi vào đây không phải là vác đá đập chân mình hay sao?

“ Thiên An, cháu biết là thứ cháu mang trên ngời là những thứ của Đao Tông Thần Địa không?” Đàm Thân Du dò hỏi.

Đế Thiên An gật đầu, quay nhìn về Phong Nhiên cười nói : “ bản Thánh Vương đã tụ hơn 4 trong số 8 Bát Đại Kỳ Bảo ở đây. Đã đủ tư cách đi vào Thần Địa, là đường đường chính chính mà đi vào đấy”

“ Gì gì!” Nghe được Phong Nhiên giật mình,đưa mắt qua nhìn đám nữ dò hỏi : “ ngoài Hỏa Long Chi Bảo thì còn nữa sao? Ở đâu”

Mai Du Tần cầm Huyền Vũ Phá Thiên Cung đưa lên, Tiểu Hương cầm Ngũ Tinh Giáo, Hoa Liên đưa Phục Ma Hoa Linh Kiếm đưa ra.

“Thật thật vậy sao... chẳng phải là là Phá Thiên Cung, kia là Ngũ Tinh Giáo ư” Thân làm tiểu chi chủ hiển nhiên đối với Bát Đại Kỳ Bảo hình dạng Phong Nhiên hắn biết một ít, cho nên nhìn đám nữ đưa vũ khí liền nhận ra.

“ Ma Linh Kiếm” Phong Nhiên giật mình khi thấy thanh kiếm trên tay Hoa Liên

Đàm Thân Du đem ly gỗ hớp nhẹ trà : “ vốn lẽ nó có tên là Phục Ma Hoa Linh Kiếm”

“ Ông điên rồi sao? Ông nghĩ gì mà lại giao một thứ nguy hiểm như vậy vào tay một cô gái như thế?” Phong Nhiên lớn tiếng nói, thứ vũ khí nguy hiểm kia hắn làm sao mà không biết được chứ.

“ Hô hô, ai mà lại giao thứ đó vào tay một cô gái chứ? Đây là do cô ấy tự mang đến đây mà” Đàm Thần Du ý vị sâu sa nói.

“ Bát Đại Kỳ Bảo sẽ gặm nhấm ý thức của người dùng chúng. Nhưng chỉ khi là chủ nhân của nó hòa hợp về tính chất thì nó sẽ là một thứ vũ khí tốt và không lo lắng. Hoa Liên lại tương thích, hơn nữa chỉ một cái hồn binh mà thôi cho nó trăm cái lá gan cũng không dám nguy hại đến Hoa Liên”

Đế Thiên An nhàn nhạt nói, ánh mắt quay sang nhìn Phong Nhiên : “ ngươi cùng biết rõ về việc tập trung hơn một nữa từ 4 đại kỳ bảo trở trên, người đó sẽ có một quyền hạn nhất định phải không?”

“ Chết tiệc!” Phong Nhiên mắng lấy : “ tại sao ngươi là người trung nguyên lại có thể nắm bắt rõ hết mọi chuyện ở Thần Địa vậy”

“ Cái này phải nhờ ta đi một chuyến vào hang núi ông vợ ta rồi. ” Đế Thiên An cười cười nhìn Phong Nhiên, hỏi :“ngươi có biết môn phái thứ 8 của Thần Địa, Hoàn Tông chứ?”

“ Hoàn Tông, là môn phái nghiên cứu về khí và ý thức của con người sao?” Phong Nhiên trả lời, còn chưa rõ lời nói của y có liên quan gì.

Đàm Thân Du tiếp lời : “ đúng vậy, trong số đó có một phần sau khi đã chịu thu phục bởi Kiếm Tông, đã tới võ lâm và sáng lâp ra Huyễn Ảnh môn. Có một thời ở võ lâm binh mã của họ đã phải chịu đựng những tốn thất nặng nề. Ta đã gặp một người trong số họ và đã cứu người ấy.

“Và sau đó ra đã được nghe câu chuyện đã xảy ra hàng trăm năm trước ở Thần Địa. Từ người ấy ta đã nghe về những cuộc di chuyển của Thần Địa. Và ta cũng nghe về việc Thần Địa sẽ lại thực hiện chinh phạt võ lâm thêm một lần nữa”

Nghe đến đây Hàn Phi Quang nghi hoặc hỏi : “ ông nói thêm một lần nữa sao?”

Đàm Thân Du từ tốn nói : “ Ta cũng không biết rõ, chỉ biết là hơn 100 năm trước thì Thần Địa cũng đã có cuộc chiến với võ lâm. Nhưng tham vọng của Thần Địa khi ấy đã bị chính sức mạnh của Bát Đại Kỳ Bảo làm cho thất bại”

“ Ông nói vậy là sao? Chẳng phải Bát Đại Kỳ Bảo là những thứ của Thần Địa” Đàm Hoa Liên có phần không rõ, nếu tám món bảo vật này xuất phát từ nơi đó sau lại dẫn đến thất bại được đây?

“ Việc đó Phong Nhiên công tử đây có thể giúp ta kể được không?” Đàm Thân Du quay sang nhìn tiểu chi chủ Thần Địa nhờ vả

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK