Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn bảy trăm năm trước Phật môn đã truyền vào trung nguyên và phát triển.

Lúc bấy giờ trong Phật môn xuất hiện một hoà thượng tướng mạo xấu xí tên Vô Tuệ.

Vô Tuệ luận về võ công cũng là hàng cao thủ, tiếc là tuệ căn Phật học ko cao nên ko thể ngộ đạo. Sau này, y vì chanh chấp chức môn với sư đệ mà đi nghịch lại giáo lý nhà Phật, tàn sát đệ tử Phật môn.

Hành động này đương nhiên Phật môn cho là tà ma ngoại đạo nên cho người bắt y về trừng phạt. Vô Tuệ từ đó lang thang khắp nơi, trong lúc cùng đường y đi vào một nơi kỳ lạ.... Cửu Không Vô Giới.

Đây là một cái thế giới kỳ dị, nơi này trên không có trời dưới không có đất, bên trong gặp cũng không có ai, thần, phật, mặt trời, mặt trăng, sao trời, thậm chí ngay cả khái niệm thời gian cũng không có, hoàn toàn hư vô.

Hết thảy chín không nên xưng là Cửu Không Vô Giới, tại không gian này ghi lại Thần Châu đại địa đi qua đả phát sinh mọi chuyện, bao quát các loại võ học, lịch sử, nhân vật, kinh lịch, đại biểu cho giữa thiên địa đối diện quá khứ hết thảy trân tàng.

Sáu tháng sau Vô Tệ từ Cửu Không Vô Giới bước ra, trên tay cầm một hung đao tà ác: Kiếp Vương.

Sau khi tái xuất, Vô Tuệ lấy tên là Huyết Hổ, tiếp tục tàn sát những ai thành tâm kính Phật. Người trong giang hồ sợ Huyết Hổ tiếp tục gieo kiếp nạn cho chúng sanh bèn mời Vân Đỉnh Thiên - lúc bấy giờ là thái sơn bắc đẩu của võ lâm ra tay.

Vân Đỉnh Thiên trong tay là thần đao Nộ Tịch Tà và Huyết Hổ quyết đấu liền mấy ngày đêm, cuối cùng cũng chiến thắng. Nhưng về tới nhà thì cả gia quyến bị ôn dịch mà chết.

Vân Đỉnh Thiên cho rằng mình vì đại nghĩa mà bỏ vợ con đi tiễu trừ yêu ma, trời xanh lại bỏ mặc chuyện cả nhà y. Ông trời quả thật quá nhẫn tâm với y .... Uất hận, y càng ko cho rằng mình bị báo ứng đó.

Trong cơn tuyệt vọng, Vân Đỉnh Thiên mang Kiếp Vương và Nộ Tịch Tà chém vào nhau, kết quả Nộ Tịch Tà bị Kiếp Vương chém vỡ. Mảnh vỡ găm vào lưỡi Kiếp Vương .... Đao không còn là Tịch Tà nữa mà là Tà Vương, Đại Tà Vương ra đời.

Vân Đỉnh Thiên từ đó đối địch với trời, tàn sát Phật môn, giang hồ lại dậy sóng.

Lúc đó nổi lên kỳ tài võ học là Võ Vô Nhị.

Võ Vô Nhị cùng Vô nhị đao pháp và Thiên Mệnh Đao giống như cứu tinh thuận theo ý trời mà xuất hiện.

Võ Vô Nhị và Vân Đỉnh Thiên quyết chiến một trận mười ngày mười đêm, kết quả là lưỡng bại cầu vong.

Vân Đỉnh Thiên trong phút hấp hối rút Đại Tà Vương ra tự vẫn đồng thời buông lời thề độc vào Đại Tà Vương.

Đại Tà Vương lưu lại nhân gian là kiếp hoạ, vì vậy các cao tăng Phật môn sau đó đã nhốt nó vào một hộp sắt và phong ấn trong Khổ Tâm Phật dưới Vạn Kiếp Cốc, ba trăm năm qua có hòa thượng ngày đêm thủ hộ.

Nhưng Vân Đỉnh Thiên lưu lại nguyền rủa lại tại phát huy tác dụng. Ba trăm năm qua, Vũ gia cũng không xuất hiện qua cái gì thiên tài, từ đầu đến cuối đều là bình thường chi tài, nếu như muốn học võ dương danh thiên hạ đều chết oan chết uổng.

Nhưng là Vũ thị nhất tộc loại tình huống này đến Võ Vô Địch phụ thân một đời đạt được cải biến, Võ Vô Địch phụ thân lợi dụng Huyền Môn thuật số cải biến mệnh cách, phá trừ hơn phân nửa huyết chú, cho nên đản sinh ra Võ Vô Địch cái này võ học kỳ tài.

Võ Vô Địch bằng vào mình siêu tuyệt võ học thiên phú, đem năm loại ngoại công năm loại nội công luyện đến đăng phong tạo cực, sau đó quán thông sáng chế ra Huyền Vũ Chân Công tuyệt học, võ công của hắn tại trăm năm trước đánh khắp trung nguyên không địch thủ.

Trước thời điểm Võ Vô Địch biệt tích trên giang hồ, y từng đến động Lăng Vân hàng phục Hỏa Kỳ Lân, trong những kẻ đi vào động Lăng Vân thì Võ Vô Địch là kẻ để cho Hỏa Kỳ Lân ăn thiệt hại nhất.

Nếu không phải nó có bất tử chi thân chữa trị cùng tinh thông động Lăng Vân, chỉ sợ đã bị Võ Vô Địch đánh chết.

Võ Vô Địch không giết được Hỏa Kỳ Lân trong động lại thôi diễn võ công, dùng trong lúc chiến đấu với Hỏa Kỳ Lân khai phá ra Thập Phương Vô Địch, trước khi rời đi hắn có để lại truyền thừa của mình trong nơi này.

Ý định là truyền cho những ai đi vào nơi này hoặc là bị Hỏa Kỳ Lân bắt giữ may mắn sống sót.

Có lẽ bản thân của Võ Vô Địch cũng không ngờ có ngày chính Hỏa Kỳ Lân sẽ đem một cái thân ảnh đến chổ hắn lưu lại.

“ Chủ nhân! chính là nơi này!” Hỏa Kỳ Lân theo yêu cầu của Thiên Trạch liền mang hắn đến chổ bích họa của Võ Vô Địch.

“ Làm tốt lắm” Thiên Trạch khen lấy, ánh mắt hứng thú nhìn về bích họa phía trước.

Bích hoạ phía trên vẽ lấy, là một người, cùng Hỏa Kỳ Lân.

Cái kia Hỏa Kỳ Lân ngã trên mặt đất, tứ chi khuất ngược lại, bị áp chế đến không cách nào đứng lên, mà người kia vượt qua tại Hỏa Kỳ Lân trên thân, cao cao giơ lên trong tay nắm đấm, uy vũ vô cùng.

Cả bức bích hoạ, tản ra vô cùng huyền diệu khí tức, ẩn chứa trong đó vô tận biến thức.

Thiên Trạch đưa mắt nhìn liền thấy cảnh tượng thay đôi, một cái huyễn cảnh hiện ra trong óc hắn, một cái nam tử trung niên đang thi triển vỏ học.

Người này cuồng bá vô song, nhất cử nhất động, chân đều ẩn chứa Bá Vương khí tức, phảng phất trên trời dưới đất duy ngã độc tôn.

Hắn, lúc này đây đang cầm một thanh trường đao, toàn thân trên dưới tản mát ra không gì so sánh nổi sắc bén chi ý, độc nhất vô nhị, một đao chỗ hướng, vạn vật đều là đoạn -Vô Nhị Đao Pháp.

Đao xong đến thương- Vấn Thiên Thương Quyết. Một thương nơi tay hỏi trời có dám cùng ta hùng? đây là cỡ nào hào khí bá đạo thương quyết?

Thiên Mệnh Kiếm Đạo, ta kiếm thành đạo, Thiên Mệnh chỗ hướng, thay mặt Thiên hành phạt, ta đã là trời!

Đại Dịch Kích Phổ, cái gọi là lớn dễ lớn dễ, cơ bản giống nhau, dễ, sinh cực. Dễ là biến, thiên biến vạn hóa, chớ có thể nhìn trộm.

Hổ Khiếu Bổng Tập, một gậy định thiên hạ, tràn ngập Hổ Vương rít gào sơn lâm cái thế bá khí, không hề có người có thể cản.

Sơn Hải Quyền Kinh, sơn hải vật gì, Sơn Hải kinh vật gì? Sơn Hải Quyền Kinh, Hồng Hoang Vô Cực, một quyền ra, giống như Hồng Hoang lại xuất hiện, ai có thể cản chi?

Huyền Vũ Thần Chưởng. Huyền Vũ là phương bắc Thần Thú, nặng nề lập trụ trời, chưởng ra tức chống trời đại trụ, phòng ngự khăng khít, phòng ngự hết thảy thế công.

Cường Liệt Thối Tuyệt”, động như Kinh Trập, bạo như lưu tinh.

Viên Dung Kim Chỉ”, viên mãn hòa hợp, Vô Khuyết không để lọt.

Giáp Cốt Long Trảo, vô cùng sắc bén, vật không thúc.

Võ Vô Địch trừ để lại năm binh năm võ cũng là Thập Cường Võ Đạo cơ sở, còn có Huyền Vũ Chân Công là hắn qui nạp Thập Cường Võ Đạo, sáng tạo ra vô thượng võ học nội gia và ngoại gia, và hai đại chiêu thức phối hợp.

Tiến chiêu gọi là Thập Phương Vô Địch. Sát chiêu, lại gọi “Thập phương giai diệt”

Tiến chiêu khí thế bàng bạc, động tác càng là cực kỳ lăng lệ bành trướng, một khi cùng đối thủ giao chiến, khí kình đan xen bốn phía, giống như là thiên quân vạn mã xung kích.Có sóng lớn ngập trời, thế không thể đỡ uy năng, còn có có thể bao phủ cả vùng tiềm lực.

Mà lợi hại nhất hẳn là sát chiêu.Mỗi một đạo sức mạnh đều phải lẫn nhau cân đối, mới có thể đem một chiêu này chân chính thực lực hữu hiệu phát huy ra. Nhưng chiêu này sử dụng sức mạnh quá lớn, một khi nắm giữ không tốt cần phải hao hết công lực toàn thân không thể.

“ Bức họa này có mười môn bất đồng võ công là đao, thương, kiếm, kích, bổng, chỉ, trảo, quyền, cước, chưởng. Mỗi một môn đều là thế gian tuyệt học. Các ngươi đến nơi này học lấy, nên nhớ được đến bao nhiêu thì hay bấy nhiêu chớ nên cưỡng cầu.”

Đám người cởi trên Tử Kim Hồ Lô đi sau mà đến nghe được mấy lời của Thiên Trạch đều đem mắt nhìn về bích họa, không nghĩ lại thêm cơ duyên.

“ Tốt quá!” Đoạn Lãng vui mừng nói, hắn phục dụng Huyết Bồ Đề công lực tăng, bây giờ lại có võ công cao cấp để luyện, làm sao không mừng, lập tức nhảy xuống hồ lô mà chạy đến.

Nhiếp Phong theo sau.

“ Thập Cường Võ Đạo” Bộ Kinh Vân nhẹ giọng, hắn cướp theo sau.

Chỉ mấy ngày trước hắn còn khổ sở bận tâm không có võ học cao cường để luyện mà báo thù, nhưng hiện giờ những thứ trước mắt để hắn có phần chết lặng. Một lần cược của hắn không nghĩ thắng mà còn thắng đậm.

Hắn nhìn vào bức họa, rất nhanh thị giác có phần mơ hồ, liền trong sát na hắn như lọt vào một cái không gian kỳ dị, ở không gian đó hắn thấy được một cái trung niên đang múa kiếm.

“ Thập Cường Võ Đạo, đây không phải là thứ võ công của Võ Vô Địch” Diễm Linh Cơ từng nghe qua chiến tích của vị kia, cất lời nói.

Thiên Trạch gật đầu : “ không sai, năm xưa Võ Vô Địch vào đây, cùng với tiểu Hỏa đánh nhau và thôi diễn võ công, hắn để lại thứ này cho kẻ hữu duyên”

Hỏa Kỳ Lân lại rống một tiếng nhưng thanh âm nhỏ hơn trước, đầu nó đã cướp đến Tử Kim Hồ Lô, hiển nhiên là nó còn muốn uống thêm một ít nữa, không ngừng lấy chân cào cào chỉ là không đạt như ý.

Thiên Trạch nói : “ các ngươi ở lại nơi này luyện công, tiểu Hỏa dẫn ta đi”

Hỏa Kỳ Lân đầy tiếc nuối nhưng không có làm trái lại mang Thiên Trạch chạy đi.

Diễm Linh Cơ nhìn theo một lát sau đó lại đi đến bức họa, rất nhanh nàng lại giống như mấy kẻ ở lân cận say sưa nhìn.

Chỉ có Nhan Doanh và Hồ Oánh không có võ công thì nhìn dõi theo một người một thú rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK