Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Với số tiền của mình Đế Thiên An được mang tới khu vực chổ ngồi màu đen, rất niềm nở nhiệt tình, so với khu vực màu trắng các cô gái dẫn đường hoàn toàn khác nhau.

Đế Thiên An trước khi vào nơi này cũng biết không ít về thông tin nơi này, ở đây người bán hàng đều như thế cả.

Những nữ nhân bán hàng này thân mình đều là thuộc về phòng đấu giá, kể cả tánh mạng của các nàng. Họ đều là nữ tử bình dân được phòng đấu giá mua về từ nhỏ rồi sau đó được bồi dưỡng.

Các nàng chẳng những là nhân viên phục vụ đồng thời cũng là một bộ phận để đấu giá. Nếu có người nguyện ý xuất tiền, thì các nàng sẽ được đem ra mua bán, chẳng khác nào là nô lệ cả.

Mặc dù hai đại đế quốc đả cấm mua bán nô lệ, nhưng giống như Đế Thiên An nhiều lần giở quẻ vậy. Thượng có chính sách thì hạ có đối sách, những cô gái ở đây chẳng qua là hình thức khác của nô lệ mà thôi.

Ở trên cái thế giới vốn là có rất nhiều bất đắc dĩ, nơi này là phòng đấu giá Thiên Đấu.

Đừng nói là nô lệ, nơi này sẽ không có chuyện không dám bán cái gì. Những cô gái ở đây
sở dĩ vẻ mặt bình thản, đó là bởi vì các nàng sớm không còn tâm hồn của chính mình nữa, càng không quyết định được vận mệnh chính mình.

Cái các nàng có khả năng làm, cũng chỉ có phục vụ mà thôi. Diện mạo tuy đẹp, nhưng lại như không có linh hồn, Đối với các nàng, chỉ có ba chữ ‘thật đáng buồn.

Những người bán hàng này trừ phục vụ nam nhân ra, cũng không biết bất kỳ cách nào để sống. Cho dù có người mua các nàng rồi trả tự do, nhưng với vẻ đẹp của mình, cuối cùng cũng như trước lại sẽ rơi vào vòng tay của nam nhân.

Vận mệnh thậm chí càng thêm thê thảm. Các nàng không có linh hồn, không có thế giới của chính mình, càng huống chi, các nàng mỗi một người giá đấu tăng cao tới mười vạn kim hồn tệ. So với nhất đẳng kỹ nữ còn muốn cao hơn gấp bội, cũng không phải người nào cũng nguyện ý bỏ tiền mua cả.

Lúc này,phòng đấu giá trung tâm người tham gia đấu giá cũng không nhiều,số người ngồi ước chừng một phần năm số ghế.

Trên đấu giá đài đang tiến hành đấu giá một kiện đai lưng Hồn Đạo Khí, giá đấu đã lên tới bốn vạn kim hồn tệ.

Tại bên cạnh chỗ ngồi mỗi một người, đều có một cái nút bấm yêu cầu giá cả, mặt trên có một trăm, một ngàn, một vạn, mười vạn bốn cái nút bất đồng, đại biểu cho mỗi lần bổ xung giá đấu.

Lúc này, trên lễ đài kiện Hồn Đạo Khí đã đấu giá thành công với giá bốn vạn ba nghìn kim hồn tệ.

Người chủ trì trên lễ đài vẻ mặt mỉm cười cầm khuếch đại âm hướng phía người tham gia đấu giá nói: “Bây giờ, chúng ta tiến hành đấu giá sẽ là một kiện trân phẩm hiếm có. Mời mọi người cố chú ý. Nhất là các nam khách quý.”

Vừa nói, hắn hướng dưới đài khẽ liếc, một đại hán vóc người cường tráng đang đẩy lên đài một cái xe đẩy.

Xe đẩy dùng vải hồng che kín, nhìn không thấy bên trong có gì, nhưng từ xa xem qua hình thái, hình như là một cái rương lớn hình vuông.

Rất nhiều nam nhân ánh mắt đều bị vật phẩm mới đem ra đấu giá hấp dẫn, đã thôi không nói chuyện với nhau nữa.

Người chủ trì có chút thần bí nói: “Các vị có thể đoán được đây là cái gì không? Như vậy đi, ta....tiết lộ trước cho các vị khách quý một chút. Cái này giá khởi điểm là mười vạn kim hồn tệ. Mỗi lần tăng giá không được dưới một vạn kim hồn tệ. Đây chính là cực phẩm trong cực phẩm.”

Làm người chủ trì phòng đấu giá thì việc gây sự hứng khởi, sôi nổi cho người tham gia đấu giá là không thể thiếu, hắn đã rất thành công trong việc hấp dẫn sự chú ý của những người tham gia đấu giá.

“Xin mọi người phía dưới xem xét cho cẩn thận.” Vừa nói, hắn kéo vải che, bí mật dần dần hé lộ.

Hồng quang hiện lên một lúc, lộ ra cũng không phải cái rương, mà là một cái lồng sắt thật lớn. Bên trong, giam giữ một cô gái.

Cô gái thân thể hơn một nửa để trần, chỉ có che chắn mấy vị trí mấu chốt, có chút không rõ tướng mạo của nàng, nhưng vóc người cũng thì gần như hoàn mỹ.

Da thịt trắng nõn tựa như ngọc thạch trong suốt, mái tóc ngắn màu xanh nhạt đầy phong tình.

|Có lẽ mọi người đều thấy kỳ quái, tại sao một nữ hài như thế này sao lại có giá khởi điểm cao như thế, nàng cũng giống như những mĩ nữ khác mà phòng đấu giá chúng ta huấn luyện để đấu giá nhiều năm qua. Nhưng nếu các đại gia cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện đặc thù của nàng.”

Vừa nói, không biết người chủ trì từ chỗ nào lấy ra một cây gậy, đưa vào trong lồng sắt, nhẹ nhàng gạt ít tóc ngắn bên tai cô gái, lộ ra cái tai của nàng.

Đó không phải là tai của loài người, mà là giống với tai của động vật họ mèo, tiếp xúc một chút với cây gậy, cái tai có chút đỏ lên.

“Đúng vậy, mọi người cũng không có nhìn lầm. Đây là một Miêu nữ hiếm thấy. Tại khi vũ hồn Giác Tỉnh thì thân thể xảy ra biến dị, có một ít hình thái của mèo, hai mắt của nàng một màu xanh lá cây, thậm chí còn có một cái cái đuôi thật dài.”

Hắn dùng cây gậy đánh một chút vào cái mông cô gái, cô gái hơi đau đớn, thân hình giãy dụa, phía sau lộ ra một cái đuôi mèo màu trắng.

“Có thể nói, trên đại lục nàng là độc nhất vô nhị. Có thể sở hữu một miêu nữ làm sủng vật, đó thật sự là hạnh phúc. Thử nghĩ, nếu trong lúc làm việc, một tay bắt được cái đuôi của nàng, như vậy tình huống sẽ như thế nào cơ chứ?”

Vừa nói, người chủ trì trên mặt toát ra vẻ mập mờ, cây gậy trong tay tại không trung khua thành một cái vòng tròn : “Các vị khách quý, có thể ra giá rồi.”

“ 11 vạn kim hồn tệ”

“ 12 vạn kim hồn tệ”

“ 13 vạn kim hồn tệ”

“ 14 vạn kim hồn tệ”

Số tiền đấu giá rất nhanh leo thang, sau mấy lượt đã gia tăng tới mười sáu vạn kim hồn tệ, hơn nữa xem bộ dáng, vẫn như trước không hề có xu thế ngừng gia tăng.

Người chủ trì nhìn thấy một người ra giá, nói: “Mười bảy vạn, có vị khách quý màu đỏ ra giá mười bảy vạn kim hồn tệ, còn có tăng giá nữa không?”

“Mười tám vạn. Tốt. Có vị màu đen, a. Màu đen khách quý ra giá mười tám vạn.”

Ngồi ở khu vực màu đỏ một gã lão giả mạnh mẽ chuyển thân đứng lên, hướng khu vực màu đen, âm trầm nói : “Ta muốn xem, là ai dám cùng ta tranh đoạt với ta.”

Khu màu đỏ khách quý xuất hiện một người với bộ dáng căm tức, chiếc mặt nạ cũng được cởi xuống để lộ thân phận của y, chính là Tuyết Tinh thân vương ở trong Thiên Đấu hoàng gia học viện đuổi đoàn người Sử Lai Khắc ra khỏi học viện Thiên Đấu đế quốc.

“ Phốc” Tuyết Tinh thân vương phun ra một ngụm máu, cả thân ảnh quỷ dị té xuống trên mặt đất không cách nào đứng lên được.

Không chỉ thế toàn bộ không gian trong phòng đấu giá vang lên từng tiếng răng rắc, vết nứt không ngừng hiện ra khắp nơi, một bầu áp lực đè nén lên tất cả những người tham dự đấu giả ở nơi này, không cách nào đứng dậy được.

“ Là ta, ngươi có ý kiến gì?” Đế Thiên An đem chung rượu trên tay uống lấy.

Ngay đúng lúc này lồng giam giữ miêu nữ cấp tốc tan rở bởi hỏa diễm đốt cháy, khi chiếc lồng biến mất, thân ảnh miêu nữ cũng không còn, xuất hiện ngay ở bên cạnh Đế Thiên An.

“ Mạnh quá... thực lực này...lẻ nào” Tuyết Tinh hoảng sợ, không cách nào thoát ly được cổ sức éo khổng lồ đè lên cơ thể mình, ký ức bị xóa đi hắn không cách nào nhớ ra được người nam tử kia là ai?

“ Bản tọa ra giá 18 vạn, kẻ nào có gan cứ trả giá” Đế Thiên An hờ hững nói, thu hồi lại long uy của mình đè ép lên toàn bộ phòng đấu giá, xong nói : “ ngươi, tuyên bố”

Người chủ trì mồ hôi ướt đẫm, từ bên dưới mặt đá nứt nẻ bò dậy, tay cầm cái búa run lẩy bẩy, nói : “ Mười tám... mười tám vạn... kim hồn tệ lần thứ hai.... lần thứ 3. Thành”

“ Vị miêu nữ này về khách quý khu màu đen” người chủ trì nói xong câu cuối cả người như hết hơi một dạng.

Từ lúc long uy được thu hồi, toàn bộ người bên trong đều sợ hãi, im thin thít không dám nói một lời, con mắt co rút khi thấy được toàn bộ kiến trúc của phòng đấu giá bị hủy đổ, những vết nứt sâu hoẳm, mà bọn họ tuy bị đè ép nhưng không mất mạng.

Đây là sức mạnh thế nào chứ, sức mạnh này chỉ e có Phong Hào Đấu La có thể làm ra, một kẻ như vậy bọn họ chán sống đắc tội ư. Không thấy ngay cả Tuyết Tinh thân vương, hắn còn dám đánh hộc máu ra sao.

“ Không cần sợ, ta không làm hại em” Đế Thiên An cười nói, năng lượng trong người tràn ra bám lên cơ thể miêu nữ, rồi hóa thành một bộ y phục, che đi da thịt bại lộ.

Miêu nữ thân hình khẽ run lên, ngẩng đầu liền thấy được một nam tử cực kỳ tuấn lãng, đôi mắt cực kỳ tà dị mà xinh đẹp, cả người toát lên cao quý mà cho nàng cảm giác ấm áp, cũng như an toàn.

“ Ực” Khẻ nuốt một ngụm nước bọt khi bên cạnh cái mũi nàng nghe được mùi thơm nồng nàn trên chung rượu kia truyền lại.

“Cứ uống đi” Đế Thiên An cười nói.

Miêu nữ nhìn nam tử này, cuối cùng một hồi đấu tranh tư tưởng, đem chung rượu trên bàn cầm lấy, sau đó uống lấy, ngay khi uống một ngụm, đôi mắt liền nhắm lại thân thể khẽ run lên cảm nhận được khoan khái thư sướng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK