Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An làm lơ đi Lục Vân, đem giọt tinh huyết của Tùy Phong Khởi Vũ bắn vào khung xương trắng của nàng đã được Đế Viêm tinh lọc hết thảy những thứ tạp chất trong đó, nó bây giờ chỉ là một bộ xương khô hết sức bình thường mà thôi.

Sinh Cốt Dung Huyết Đan nhanh chóng dung nhập vào khung xương, sau đó lại dưới Đế Thiên An khống chế linh hồn của Tùy Phong Khởi Vũ trở lại khung xương của mình vị trí.

Mắt thường có thể thấy được huyết nhục sinh sôi mà ra, bộ xương trắng phếu dần không còn mà được bao phủ bởi máu thịt.

Chưa đến 3 phút thời gian, thân hình Tùy Phong Khởi Vũ hiện ra, hơn nữa lại không một mảnh vải che thân.

Có điều cảnh đẹp này chỉ có một mình Đế Thiên An nhìn thấy mà thôi, hắn đả dùng Đế Viêm bao bọc lên hai người, như một quả cầu lửa che mắt đi đám người quan sát.

Tùy Phong Khởi Vũ run run mí mắt mở ra, đầu tiên cảm nhận được độ ấm cơ thể quen thuộc, trong cơ thể căng tràn lực lượng, so với trước kia còn mạnh hơn rất nhiều lần, một cổ sức mạnh mới không cách nào diễn tả được.

Lực lượng chảy trong người để cho nàng tự tin có thể dùng nhục thể đánh nát mấy trăm cân đá lớn mà không cần dùng mệnh khí.

“ Ah!!” Tùy Phong Khởi Vũ kinh hô lên, gương mặt nhanh chóng hồng thấu hai tay che đi tư mật của mình, thẹn thùng xấu hổ khi thấy cơ thể xích lỏa bao phủ lên toàn thân mình.

Đế Thiên An tiếu ý, lại thúc dục năng lượng bọc lấy cơ thể nàng, một bộ y phục che chắn lấy cơ thể nóng bỏng, cười nói : “ thật xinh đẹp, giai nhân xấu hổ nháy mắt say lòng, cảnh đẹp này Bản Đế sẽ khắc ghi trong đầu!”

“ Ngươi!!!” Tùy Phong Khởi Vũ vừa thẹn vừa giận, nhưng lại không làm gì được, cảm xúc nhất thời khó mà an tĩnh được, nàng biết rõ cái tên này chính là cố ý.

Theo Đế Viêm được thu hồi vào người, nóng bức không gian cũng đả không còn, chỉ để lại nơi này dược hương nồng đậm say người, lẫn lộn cùng với hương rượu.

Đế Thiên An lắc mình lại trở về vị trí của A Lam, tay đoạt lấy chung rượu uống cạn một cái, rồi sét đánh hôn lên đôi môi của nàng.

“ Ngô!!” A Lam bất giác thốt lên một cái, theo sau đó dịch rượu tràn vào cuống họng của nàng, tê dại xúc cảm truyền lại để cho nàng đại não trở tay không kịp mà thất thủ.

“ Không được nhìn!” Khổng Tước đem tay che mắt hai đứa con của mình.

Vũ Canh đám người nhìn một màn đùa giỡn này mà hâm mộ lấy.

“ Cái đồ lưu manh!” Tùy Phong Khởi Vũ nhìn cảnh tượng kia mà mắng lấy

Nghịch Thiên Nhi Hành cùng Thiết Huyết Vô Song đả đi lại gần.

“ A Vũ muội thế nào rồi?” Nghịch Thiên Nhi Hành tương đối quan tâm hỏi lấy.

Thiết Huyết Vô Song nói : “Quá lợi hại! ta thấy cơ thể muội thiêu đốt rồi, vậy mà nhoáng một cái đả không sao rồi! Thạch Hóa thế nào?”

Tùy Phong Khởi Vũ thu hồi nhãn thần, nói : “ so với trước cơ thể muội còn mạnh hơn gấp chục lần, Thạch Hóa hẳn bị loại trừ rồi!!”

“ Quá tốt rồi!” Thiết Huyết Vô Song kích động hô lớn : “ Thạch Hóa căn bệnh được giải trừ rồi!”

Nghịch Thiên Nhi Hành thầm nói : “ căn bệnh quái ác do Thần Nhãn bày kế làm khổ tộc ta mấy mươi năm nay không ngờ bị y loại bỏ rồi! y có lẽ chính là cứu tinh của Minh tộc ta”

Tiếng kinh hô của Thiết Huyết Vô Song cũng làm cho A Lam u mê tỉnh lại, vội thoát ra trong tê dại xúc cảm, đầu lưỡi cắn lấy thoát ra khỏi người Đế Thiên An, đồng thời một tát vung lên muốn đánh mặt của hắn.

Xong một tát này chỉ có thể đánh vào hư không, bởi thân hình của Đế Thiên An đả quay về bên cạnh Bạch Thái.

“ Hỗn đãn!!!” A Lam thẹn giận quát lên, gương mặt lại ẩn hiện một tầng hồng hà.

Đế Thiên An cười nói : “ quên nhắc cho nàng, hầu rượu cho Bản Đế không phải dùng tay mà là dùng miệng! Lần này là Bản Đế làm mẫu cho nàng một lần!”

“ Ngươi nằm mộng!” A Lam tức giận mắng, nàng làm sau mà làm được cái công việc kia chứ.

Lục Vân lại xuất hiện bên cạnh Đế Thiên An, lấy lòng : “ Thiên An ca ca! ngươi còn viên đan dược nào hay không? Có thể cho Lục Vân một viên khác không?”

Đế Thiên An nhàn nhạt lên tiếng : “ Đả hết rồi! Cho dù còn cũng không thể cho”

Lục Vân há hốc miệng chim ra, rồi nhảy đến người Bạch Thái : “ Bạch Thái! Thiên An hắn ăn hiếp ta!!”

Đế Thiên An cười nói : “ Bản Đế đả giúp nàng chữa trị Thạch Hóa, bây giờ nàng cũng nên thực hiện ước định của mình. Minh tộc nơi 1 là 1 đấy.”

Tùy Phong Khởi Vũ gương mặt nhiễm lên một tầng phiềm hồng, hít sâu một cái : “ ta đả đáp ứng tất không nuốt lời. Ta sẽ hôn, nhưng không phải là hiện giờ”

“ Thấy chưa! Thiên An ngươi sáng mắt lên chưa. Viên Sinh Cốt Dung Huyết Đan kia cho ta là được. Cho cô ta làm gì!” Lục Vân tiếc hận mà nói.

Tùy Phong Khởi Vũ liền nói : “ có thể đổi một cái địa điểm, ta sẽ đáp ứng”

Dù sao trước mặt nhiều người thế kia nàng cũng xấu hổ, nhất là hiện giờ ở trước mặt của Nghịch Thiên Nhi Hành nàng cũng không muốn thấy.

Đế Thiên An nghe xong, bàn tay gõ lấy trên bàn nhỏ, nói : “ có thể!”

Tùy Phong Khởi Vũ khởi vũ thở phào một hơi nhẹ nhõm, lại nói : “ ngoài dùng phương pháp vừa rồi ra ngươi còn cách nào có thể chữa trị Thạch Hóa không?”

Đế Thiên An cười đáp : “ nhưng mà nàng nợ ta 2 nụ hôn rồi, nếu muốn nghe thêm giá vẫn như cũ! ”

Tùy Phong Khởi Vũ tâm tình lại nhộn nhạo lên, bàn tay siết chặt hơn đến gần. Như băng sương vạn năm phủ bọc lên người, rồi gật đầu.

“Dưới Đế Nhãn của ta quan sát bệnh Thạch Hóa mắc phải nhiễm vào máu tủy. Có thể thay máu tủy cho người bệnh, có thể đổi một cái thân thể, hoặc có thể dùng phương thuốc của ta trung hòa căn bệnh này đi.” Đế Thiên An lên tiếng giải thích.

“ Là vậy ư?” Nghịch Thiên Nhi Hành rơi vào trầm tư suy nghĩ, những cách mà Đế Thiên An chỉ ra cẩn thận nghĩ đều có độ khả thi rất cao.

Thiết Huyết Vô Song lẩm bẩm : “ Thay máu tủy, đổi thân thể, dùng thuốc trung hòa nói thì nghe dễ nhưng mà thực tế làm được ư?”

“ Là do các ngươi yếu kém không có năng lực” Đế Thiên An cười nói.

Tùy Phong Khởi Vũ nắm chặt tay hơn : “ cần gì ngươi mới có thể giúp Minh tộc thoát khỏi Thạch Hóa”

Đế Thiên An hờ hững đáp : “ Bản Đế tại sao phải cần chứ! Giúp nàng là hứng thú nhất thời mà thôi!”

Đột ngột, chính lúc này một cái thân ảnh lóe lên rồi hiện, nháy mắt toàn bộ người ở nơi này bị chú ý.

“ Hắn là… Thiên Đế Thái Cực…” Nghịch Thiên Nhi Hành nhìn cái than ảnh mặc tử y nam tử, hai đầu song long màu tím hiện ra kia, lần đầu tiên thấy được y hắn liền nhận ra ngay, lập tức cả người trên dưới đều đề phòng ngưng trọng, thanh Vĩnh Hằng Chi Dạ trên tay y cũng chấn minh để cho Nghịch Thiên Nhi Hành biết điều gì, đây là linh hồn của Vĩnh Hằng Chi Dạ trong đao cảm ứng được kẻ thù cũ.

“ Thiên!” Phục Hy, Khổng Tước, Vân Trung Tử, A Lam, Tâm Nguyệt Quy nhìn thấy nam tử kia kinh hô lên, bọn họ ai nấy cũng gặp qua Thái Cực cho nên không có xa lạ.

“ Thiên! Y chính là Thiên!” Thiết Huyết Vô Song, Tùy Phong Khởi Vũ cùng những kẻ khác thầm kinh, ai nấy đề phòng vị chủ của thần tộc này.

“ Tử long! Không nghĩ là ông sẽ đi ra!” Thập Hình bị giam nhìn thấy được kẻ đi ra mà cất lời, hắn đây cũng là lần đầu thấy được vị Thiên Đế trong truyền thuyết này.

“ Ông ta chính là một Thiên Đế khác, nhìn màu sắc song long là Thái Cực Thiên Đế như ông ngoại nói” Vũ Canh thầm quan sát.

Cách một bên Tử Vũ khoanh tay mà đứng song ánh mắt nhìn chằm chằm, chiến ý không ngừng kéo lên cao nhìn về kẻ kia, hắn nhiều năm nay luyện kiếm trong ngục là vì giết Thiên, bây giờ xuất hiện một Thiên cũng để hắn khó mà bình tĩnh.

“ Thiên Đế! Ông ta chính là Thiên Đế” mấy cái Ẩn Thần Bộ khác to nhỏ xì xào.

Nghịch Thiên Nhi Hành lúc này đã một tay chặn lại Thiết Huyết Vô Song, dù không có giao thủ và kẻ đằng trước bình thường vô hại, song hắn biết tất cả chỉ là vẻ ngoài che đậy trước nguy hiểm mà thôi.

Bởi vì y chính là kẻ từng đem Xi Vưu tộc dồn đến đường cùng, so với Hỏa long Chúc Dung mà nói còn được cho là cường đại hơn, vô luận là về trí tuệ lẫn sức mạnh. Như ở nơi này có thể cùng y chi chiến, chỉ có một- Đế Thiên An.

“ Thiên Đế! Người rốt cuộc cũng đi ra, là vì kẻ này ư?” Tâm Nguyệt Quy một bên vui mừng thầm nghĩ, Tử long Thiên Đế vẫn luôn ở trong tối quan sát Thần tộc và bố trí vài chuyện không kẻ biết, bây giờ lại chịu đi ra không quá khó đoán, nguyên do chính là sự cường đại của Đế Thiên An.

“ Thiên!” A Lam nhìn thấy cái thân ảnh kia thầm vui mừng, nàng từ nhỏ đã được vị kia tặng đồ và truyền dạy Chú thuật, đối với vị chủ của chúng Thần này rất có hảo cảm, chỉ là gặp gỡ ngắn ngủi vài ngày rời đi bây giờ mới gặp lại khiến nàng tâm tình cũng khó yên.

“ Ông ta vẫn luôn không can dự vào thế sự thiên hạ lẫn Thần tộc, không nghĩ đến lần này lại đi ra” Phục Hy thầm nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK