Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diễm Linh Cơ nhìn một màn xuất hiện của Tuyết Nữ chậm rãi buông lời : “ Thật biết cách xuất hiện, xinh đẹp như vậy thế nào có muốn bắt về không”



Đế Thiên An hôn lên môi nàng tay vươn ra ôm lấy thân hình của Diễm Linh Cơ vào lòng cười nói : “ Xác thực diễm kinh tâm đây, nhưng so với bảo bối Linh Cơ của ta mà nói còn không bằng”



“ Miệng thật ngọt” Diễm Linh Cơ lườm hắn, cả người dựa vào lòng Đế Thiên An yên lặng quan sát .



Ba ngàn sợi tóc trắng tung bay rơi xuống dưới, cong cong lông mày, ánh mắt như thu thủy quét qua, xuất sắc thẳng mũi ngọc tinh xảo, má phấn hơi hơi phiếm hồng, tích thủy như anh đào môi anh đào, như hoa khuôn mặt rất là xinh đẹp, da thịt trắng tinh như tuyết , vóc người uyển chuyển tinh tế.



Lam nhạt hở eo khắc tuyết hoa váy múa, từ khuyên tai dây chuyền vòng tay hay giày đều làm bằng bạc trắng tinh như tuyết một dạng. Tuyết Nữ thân hình xuất hiện , hai dải ruy băng không gió mà huy vũ không trung, ước chừng dài đến 3 hay 4 mét phối hợp với tiếng nhạc đệm làm cho tất cả ánh nhìn đều hướng về nàng.



Đoan trang, đại khí, phiêu dật, linh động, rộng thùng thình ống tay áo cùng như hoa váy đem nữ tử uyển chuyển ôn nhu, thướt tha hiện ra đến phát huy vô cùng tinh tế, đồng thời lệch lạnh áo sắc cũng đầy đủ biểu hiện ra nàng lạnh nhạt .



Vì nàng chế tạo riêng phục sức thì tốt hơn làm nổi bật lên nàng yểu điệu tinh tế, da trắng như tuyết, nhan sắc chủ yếu vì cạn màu xanh lam cùng màu trắng, lại thêm mấy sợi màu xanh nước biển băng rua, lộ ra ưu nhã không tầm thường mà duy mỹ hoa lệ.



Trên người nàng luôn luôn trang trí lấy các loại nhan sắc tinh xảo mà tao nhã phối sức, chẳng những sẽ không đưa nàng nổi bật lên diễm tục dung mê, ngược lại càng vì nàng hơn tăng thêm mấy phần thanh nhã phiêu dật cảm giác.



Đế Thiên An có chút phiêu hốt nhìn về nữ tử xinh đẹp phía dưới khán đài, quả thật hắn bị Tuyết Nữ cho hấp dẫn từ ngoại hình đến cả vũ đạo.



Bên cạnh hắn Diễm Linh Cơ, Triều Nữ Yêu hay Hồ Mỹ Nhân nhảy múa cũng nhất đẳng không thôi nhưng Tuyết Nữ vũ điệu trên đài thật sâu làm cho hắn hấp dẫn, một phần nàng nhảy rất xinh đẹp một phần khán đài đặc biệc này phụ trợ thêm cho nàng.



Đêm hôm nay Tuyết Nữ là nơi này sân nhảy hoàng hậu, là Triệu quốc đẹp nhất nữ tử, tố thủ gảy nhẹ, một khúc Bạch Tuyết như thanh tuyền róc rách mà khải, ngọc tiêu tại tay nàng diễn tấu lấy ưu nhã giai điệu, trong lúc lơ đãng thoáng nhìn, tựa hồ có chấm nhỏ tuyết hoa phi vũ, trong suốt sáng long lanh sừng hình, mang theo vô tận phiêu dật.



Sợi bạc phi vũ ở giữa, tùy phong dập dờn, một tay kéo lên tam xích thủy tụ, nhanh như cầu vồng uyển như du long, vài lần ngoái nhìn, vài lần yên nhiên.



Bước nhẹ nhảy múa giống chim yến về tổ,có lúc bay nhanh giống chim khách kinh hãi. Mỹ lệ dáng múa thân hình lồi lỏm chết người, cả người giống như lông hồng lơ lửng trong không trung, như băng tuyết hoa sen diễm lệ nở rộ khiến cho người sợ hãi vì vẻ đẹp của nó, chỉ có thể ở xa ngước nhìn.



Nhan sắc diễm lệ như tuyết tinh linh một dạng, vóc người nóng bóng dụ hoặc, điệu nhạc du dương khiến người mê say, lại thêm sân khấu đặc sắc tuyệt đẹp. Tất cả những thứ này hòa hợp lại cộng hưởng với nhau, Yên Triệu vũ cơ đôi bờ Dịch Thủy khẻ múa mà khuynh thành.



"Ba .. ba .. ba ... ba"



Đột nhiên một trận tiếng vỗ tay vang lên, cầm âm ngừng lại, Tuyết Nữ cũng đình chỉ vũ bước. Trong đại sảnh, cũng yên tĩnh lại, vì lẽ đó đưa ánh mắt chuyển hướng chỗ cửa lớn. Bởi vì, tiếng vỗ tay là từ nơi nào truyền tới, bọn hắn đều muốn nhìn một chút đến tột cùng là cái nào nhị bức như thế không hiểu phong tình.



"Kẻ nào mà láo xược thế?"



"Đến phá đám à?"



"Hừ" một vị uống đến say khướt đại hán đột nhiên đứng lên, to bằng miệng chén quyền đầu đột nhiên nện ở bàn bên trên, lớn tiếng rống giận nói ". Tên khốn kiếp nào đã quấy rầy bản tướng quân nhã hứng! Cút ngay cho ta tiến đến!"



Bốn phía người xem xét, nguyên lai là Yên quốc Thượng Tướng Quân Yên Ý, vốn nghĩ cùng nhau nhìn xem náo nhiệt, có thể quay đầu đi xem xét, nhất thời đều là tĩnh như ve mùa đông, đồng thời đang nhìn hướng Yên Ý ánh mắt chi lại là đều mang theo vài phần cười trên nỗi đau của người khác thần sắc!



“ Nhìn không ra tên Yên Ý này cũng được việc, có điều là ai to gan như vậy đây” Diễm Linh Cơ nhẹ giọng nói, cả thân ảnh lung linh ngồi bên trong thân ảnh Đế Thiên An.



“ Yên quốc ngoài trừ Yên Đan ra thì chính là Nhạn Xuân Quân rồi” Đế Thiên An tay nâng chung rượu uống lấy.



Phi Tuyết Các là chốn đặc sắc nhất của Yên quốc làm sao hai người bỏ qua đây, cho nên đã sớm đặt vé đến nơi này xem biểu diễn.



“ Từ khi Yên Đan trở thành con tin nước Tần, Yên Vương Hỉ giao hết quyền lực cho thân đệ của mình, quyền lực thao thiên chẳng khác gì Cơ Vô Dạ, Lữ Bất Vi, Quách Khai năm xưa cả” Diễm Linh Cơ miệng nhỏ hé ra uống lấy chung tửu từ tay Đế Thiên An đưa đến, khẽ nói : “ Nhiều năm kinh doanh như vậy, của cải không ít đây”



“Răng rắc, ong ong”



Từ Phi Tuyết Các chỗ cửa lớn truyền đến trận trận đều nhịp tiếng bước chân, còn có tr áo giáp tiếng ma sát vang, nguyên bản hơi có vẻ chen chúc đám người trong nháy mắt nhường ra một đầu rộng rãi đường, bốn phía đã nhập giống như con kiến quỳ xuống một mảnh lít nha lít nhít bóng người, đây đều là những này vương tôn dòng dõi quý tộc gia nô, nô bộc.



Lúc này mái tóc hoa râm lão già nô bộc khi nảy cùng với tên sai vặt trẻ tuổi, mồ hôi lạnh tuôn ra, cả người quỳ xuống đầu nằm rạp xuống thốt lên "Hỏng bét , đại nhân có uống nhiều."



"A . Đến thế nào lại là?" Ngược lại là gã tiểu nhị trẻ tuổi không rõ ràng cho lắm



"Nhìn vừa rồi trên đường nhiều rất nhiều vương tộc thị vệ liền biết có vương tộc đại nhân vật muốn tới, nghĩ không ra đến thế mà lại là .. vị này!"



Một cổ đại kiệu 8 người khiên lấy vàng son lộng lẫy, phủ lên lụa đỏ vải tơ, nguyên một khối nhẹ nhàng màn che nhẹ nhàng phiêu đãng, chậm rãi xuất hiện từng tia khe hở, hai bên treo bốn cái tiểu xảo linh lung đèn lồng, tươi đẹp ánh nến đang lóe lên, còn có cái thuần kim chế tạo nhường đường linh treo hai bên, lảo đảo ở giữa phát ra thanh thúy êm tai tiếng vang, tại bốn phía ánh nến chiếu rọi kim quang lấp lóe, lộ ra cực kỳ chói mắt.



Đằng sau chiếc kiệu, hai tên hộ vệ đi sát đằng sau lấy, từ xa nhìn lại thái dương huyệt cao cao nâng lên, thô bàn tay to đốt ngón tay nhảy lên, ngón tay khoác lên trên chuôi kiếm, ánh mắt mang theo từng tia uy hiếp, ẩn ẩn hình thành một loại trận thế, hộ vệ lấy kiệu người.



Tuyết Nữ xoay người, hai tay chồng lên đặt ở bên hông, mềm mại khuôn mặt hiện ra ở trước mặt mọi người, nhưng nguyên bản nhu hòa ánh mắt cũng đã không thấy, thay vào đó lại là cảnh kính sợ ánh mắt, nhìn trước mắt lấy vui mừng hoa lệ kiệu tử, Tuyết Nữ tâm không khỏi hơi khẩn trương lên.



Kiệu bị cẩn thận từng li từng tí rơi xuống, khiêng kiệu tám người yên lặng xoay người lui ra.



"Vị đại nhân này, đến là ai vậy?" gã tiểu nhị trẻ tuổi hỏi, ngữ khí lộ ra cực kỳ nhẹ nhàng linh hoạt, hiển nhiên sợ là bị người nghe được, mang đến cho mình tai hoạ.



"Ông ta là người có quyền thế nhất ở nước Yên chúng ta. Em ruột của đại vương. Sinh tử của mọi người nước Yên đều nằm trong tay ông ta!"



Diễm Linh Cơ mày chau lại, tâm trạng cũng không vui vẻ gì nói : “ Hàn quốc có Cơ Vô Dạ, Yên quốc Nhạn Xuân Quân, Triệu quốc Quách Khai, Tề quốc Hậu Thắng mấy tên này thật một kiểu đức hạnh, quân vương nhu nhược chẳng mấy chốc bị Doanh Chính tiêu diệt”



“ Con dê béo này nuôi lâu như vậy, cũng nên làm thịt” Đế Thiên An nâng lên chung rượu hớp nhẹ, rồi đặt lên môi Diễm Linh Cơ.



Thanh Y Lâu cùng với Nhạn Xuân Quân hợp tác có thể nói từ khi Yên Đan rời đi, Yên vương Hỉ giao quyền lực cho Nhạn Xuân Quân giống như Hàn vương An sinh hoạt trong tiểu thế giới của mình, mà thân đệ của hắn cũng tận dụng cơ hội này thông qua Thanh Y Lây chu cấp vật tư mua bán làm cho thời gian đầu công việc hắn đâu vào đấy được Yên Vương tín nhiệm, sau đó từ từ chưởng khống triều chính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK