Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối lại buông xuống.

Đêm nay so với mọi đêm trở nên khác biệt, một cái căn kiến trúc xa hoa phản chiếu ánh sáng còn tốt hơn cả từ các ngọn nến phản chiếu từ các gian lều, thỉnh thoảng các đạo ánh mắt lại nhìn về cái căn nhà kia mà nghị luận.

Phục Hy lều trại, cao lớn mái vòm trong phòng tụ tập một nhóm người.

Khổng Tước lên tiếng : “ quả thật khiến người chấn kinh! Những thứ trong đó hoàn toàn vượt qua nhận thức của ta. Thậm chí Thần Tộc đều không hề có!”

“ Đúng vậy! đến cả ta cũng kinh ngạc! thật không ngờ bên trong lại rộng lớn như vậy, nhưng lại không có thần lực.” Vân Trung Tử tiếp lời.

Ngay khi căn biệt thự lạ mắt thần kỳ hiện ra, so với những người khác quan hệ tương đối gần hơn, Phục Hy mang theo một vài người đi vào bên trong. Khi đi vào trong căn nhà ai nấy đều chấn kinh lên, bọn họ không nghĩ ra được không gian bên trong lại rộng lớn hơn rất nhiều bọn họ nghĩ.

Có rất nhiều thứ mới lạ vượt qua nhận thức của bọn họ, tham quan một vòng cũng để ít người hứng thú mê mệt. Nhất là A Xuyên và Tiểu Hổ lại cùng với Na Tra mê mệt trong đó, tuổi còn nhỏ đối với những trò chơi bên trong dụ hoặc khó mà thoát ly.

“ Những thứ bên trong có rất nhiều thứ diệu dụng mà ta không tài nào hiểu được. Nhất là cái kho sách khổng lồ của y! có rất nhiều văn tự. Kiến thức thâm ảo khôn lường” đeo một cái mắt kính tự chế, là kẻ thông minh hiểu biết nhiều nhất trong Thần Ẩn Bộ, Nguyên Nghĩa cầm một quyển sách dày suýt soa.

Trên thế giới này, chỉ có thành thục văn minh mới có thể có được văn tự, giống bọn họ Thần tộc, Minh tộc, Hải Yêu, Người Khổng Lồ còn có Nhân Loại mới có cho mình chữ viết riêng.

Nhưng là Nguyên Nghĩa cùng đám người Khổng Tước đi vào bên trong biệt thự của Đế Thiên An chứng kiến thư phòng đầy ắp sách, ngôn ngữ cùng văn tự bên trong lại không có khả năng là các chủng tộc của thế giới này, mà khẳng định là một cái phồn vinh mà cường đại văn minh khác.

Khổng Tước nói : “ hắn chính là dự ngôn mà người nói đến ư!”

Phục Hy gật đầu rồi lắc đầu, làm cho đám người không rõ.

Phục Hy nói : “ 4 năm trước lần đầu tiên ta gặp qua hắn,ở hắn trên người, ta Không Thức Giới thần lực lần đầu tiên mất đi hiệu lực, hoàn toàn cảm giác không đến bất luận cái gì có quan hệ với đồ vật của hắn, cũng vô pháp đoán trước có quan hệ cùng hắn hết thảy. Cho đến khi hắn thả ra lực lượng của mình, ta mới có thể nhìn thấy được tương lai một đoạn”

Phục Hy lại nói tiếp : “hắn lực lượng, không là chúng ta Thần tộc thần lực, cũng không phải Minh tộc lực lượng, cũng không là Nhân tộc Luyện Khí, mà là một loại hoàn toàn bất đồng với chúng ta lực lượng, ta không cách nào rõ cho đến 4 năm sau ta đi gặp hắn lần nữa mới rõ”

“ Như thế nào!!” Khổng Tước tràn đầy hiếu kỳ muốn biết.

Phục Hy nói : “ hắn đến từ chính một thế giới khác! Không thuộc về thế giới của chúng ta!”

“ Hả!!!” Khổng Tước, Nguyên Nghĩa giật mình kinh ngạc thốt lên.

Phục Hy trầm giọng nói : “ không sai! Là một cái thế giới khác! Lực lượng của hắn hoàn toàn khác với chúng ta. Ban đầu ta cũng không tin lắm, nhưng đây là sự thật, ngoài tinh không vô ngần kia thật còn những thế giới khác!”

“ Nếu là thật! những thứ mà ta thấy trong căn nhà kia chính là đồ của thế giới khác! Hẳn là như vậy, chỉ có thế giới khác mới có những thứ kỳ lạ này.” Nguyên Nghĩa gật gù lên tiếng.

Vân Trung Tử nói : “ mới đầu ta cũng không tin lắm! nhưng mà cùng hắn chung một đoạn thời gian mới biết ra! Thế giới này thực ra lại bé nhỏ như vậy! ngoài kia còn rất nhiều thế giới khác tồn tại! một điều mà trước đây ta chưa từng nghĩ”

Khổng Tước trầm mặc một hồi, một người đến từ thế giới khác tin tức này đối với nàng tuy tràn đầy bất ngờ, nhưng không phải là không chấp nhận được, dò hỏi: “Hắn rất mạnh sao?”

“Rất mạnh!”

Phục Hy, Vân Trung Tử rất là ngưng trọng gật gật đầu nói.

Phục Hy nói : “Ở hai ngày trước ta đi Bắc Sơn quặng mỏ tiếp Vũ Canh thời điểm, Quỷ Mộc bị hắn giết chỉ trong chớp mắt. Hắn có một ngọn lửa cực kỳ lợi hại, cho dù là ta đi nữa, nếu hắn muốn giết cũng dễ dàng, hơn nữa ta không có sức hoàn thủ”

Vân Trung Tử nói tiếp : “ thân thể hắn còn so với Thiên Khôi càng cường đại hơn, chẳng cần dùng bất cứ lực lượng gì. A Lam dùng Thiên Trảm đều không làm gì được cả, cho dù là Thiên cũng chưa chắc giết được hắn đâu”

Nghe đến đây Khổng Tước và Nguyên Nghĩa cũng hít một ngụm khí lạnh khi nghe.

Vũ khí của A Lam là được Tử Long Thiên Đế cấp cho, nàng một tay Chú thuật thậm chí còn vượt qua Phục Hy, cho nên khi nghe được A Lam vũ khí lại không ảnh hưởng gì đến Đế Thiên An cũng khiến nhiều kẻ kinh ngạc.

Khổng Tước lại nói : “ vì dạng này cho nên Lý Tịnh mới khuất phục y ư?”

Phục Hy gật đầu, đáp : “Lý Tịnh khuất phục với Thần tộc, đáp ứng vì Thần tộc quản lý Bắc Sơn quặng mỏ, nhưng là ta biết, hắn không phải một cái vô cùng đơn giản liền sẽ khuất phục với ai. Mà Đế Thiên An bản lãnh cường đại đến đáng sợ để cho hắn mạo hiểm lấy”

Vân Trung Tử cười nói : “ đến cả Viễn Cổ Thần Cầm y cũng có thể đem sống lại được, còn không bản lãnh. Bốn năm qua con trai lảo chiếm không ít thứ tốt rồi”

“ Viễn Cổ Thần Cầm.!!! Bất Tử Điểu... chẳng lẽ là…”

Nhìn thấy Khổng Tước và Nguyên Nghĩa kinh hô con mắt lập lòe quang mang như suy ngẫm điều gì, Phục Hy gật đầu : “ không sai! Cái con chim bên cạnh Bạch Thái chính là Bất Tử Điểu trong truyền thuyết!”

Nguyên Nghĩa hỏi :“ Bất Tử Điểu không phải bị Thiên giết rồi ư?”

“ Chết rồi! nhưng được y cứu sống!!” Vân Trung Tử giải thích.

Khổng Tước lại nói : “ quá tốt rồi! có thêm Bất Tử Điểu hổ trợ Thần quyền sẽ sụp đổ, y hẳn là Chiến Thần trong dự ngôn, kẻ mà Thiên kiêng kỵ”

Phục Hy lắc đầu, nói : “ còn quá sớm! hắn không có hứng thú với chuyện lật đổ Thần tộc đâu! Con người hắn không hề để ý mấy chuyện đó đâu! Hắn chỉ làm nhữn việc hắn ưa thích mà thôi!”

Vân Trung Tử cười cười , nói : “ ta xem cũng không là! Hắn ưa thích A Lam, chỉ cần A Lam xuất mã không tin hắn đứng im”

“ A Lam!!” Khổng Tước lẩm bẩm, nhớ lại chuyện hồi sáng nay, sầu lo : “ Tử Điện cũng ưa thích A Lam, sáng nay đả xảy ra ma sát!!”

“ Aii!!!” Phục Hy thở dài một cái, chuyện này cũng để cho hắn đau đầu.

A Lam đối với Phục Hy mà nói, xem như là một đứa con gái khác của mình.

Xuất thân từ Thần Ẩn Bộ, từ nhỏ cha mẹ đều bị tộc Thần giết chết, 17 tuổi thành thân nhưng không lâu sau, chồng cũng chiến tử trước vây giết của tộc Thần, cuộc đời chứa chan cô đơn, cho nên hắn hy vọng A Lam tìm được cho mình hành phúc.

Tử Điện và Đế Thiên An đều ưa thích A Lam, khổ nỗi A Lam đều không thích hai kẻ này, một kẻ so với một kẻ đều không nguyện ý gặp. Nhưng kẻ sau so với kẻ trước càng thêm khó chơi, hơn nữa một khi mâu thuẫn xảy ra cũng để hắn đau đầu.

Ngày hôm sau, mặt trời đả lên.

“Bạch Thái ngươi làm đồ ăn càng ngày càng tốt rồi! rất giống với Thiên An làm rồi đó” Lục Vân ở trên bàn ăn đem tô cơm chiên trứng còn thơm nóng tiêu diệt, cái miệng há ra liền hút sạch trọn thức ăn trong đó.

Bạch Thái nghe được người tán dương tâm trạng cũng vui vẻ, bởi trù nghệ là một trong những sở thích của nàng, nàng cũng chậm rãi ăn lấy.

“ Đáng ghét, cơm chiên trứng đều bị ăn sạch!” Na Tra thầm mắng trong đầu, một bên ánh mắt chẳng mấy thân thiện gì nhìn Lục Vân.

“ Thơm quá! Ngon quá á! Thứ đồ ăn này thật ngon à” A Xuyên một bên đem đôi đũa gắp lấy từng sợi mì bên trong tô ngọc ăn lấy.

“ Ân! Ngon quá! Ta nghĩ so với cơm chiên trứng cũng không kém đâu, thật thần kỳ chỉ cần chế nước nóng liền ăn ngon như vậy” Tiểu Hổ một bên ăn lấy, cũng không quên bình phẩm.

“ Rột! rột” A Thạch thì vẫn kiệm lời, ra sức càn quét mấy tô mì ăn mì trên bàn, hắn đối với thức ăn trước nay chưa từng kén chọn.

“Chỉ chậm một chút! Chúng ta chỉ có thể ăn mì ăn liền, đồ ăn của Bạch Thái đều bị nó ăn hết rồi! Viễn Cổ Thần gì chứ! Hừ!” Lưu Si một bên ăn lấy tô mì của mình, một bên lại lén nhìn Lục Vân, trong đầu cũng thầm mắng.

“ Thơm quá à! Mọi người là đang ư?” một đạo thanh âm vang lên truyền đến tai đám người, dựa vào thanh âm không cần nhìn cũng có thể xác nhận được là ai, Phục Hy.

“ Gia gia!” A Xuyên và Tiểu Hổ, Vũ Canh buông đũa kêu hô lấy.

Phục Hy đi đến gần, rồi nhìn về cái bàn ăn với những cái ghế cao cùng đám người đang ngồi, liền chọn cho mình một cái ghế trống, nói : “ thức ăn này thật lạ mắt, đây là đồ ăn gì vậy?”

Bạch Thái cười nói : “ là mì ăn liền, Phục Hy gia gia chỉ cần đem gói mì xé ra, bỏ vào tô rồi ngâm nước nóng, chờ đợi một lát là có thể ăn rồi”

Phục Hy gật đầu, cười nói : “ vậy lão phu cũng muốn ăn thử một chút”

Miệng thì nói song tay Phục Hy cũng đả động, đem một gói mì gần đó xé bỏ, dựa theo dấu vết của những cái xác vỏ mì ăn liền gần đó, Phục Hy có thể đoán biết được mình cần phải làm gì.

“ Bạch Thái! Chúng ta đi chơi đi! hôm nay tiếp tục chơi trò kia!” Lục Vân đả ở trên vai Bạch Thái, nhìn nàng đả ăn xong thức ăn tràn đầy hưng phấn nói.

“ Ukm! Nhưng cần chén dĩa ở đây nữa” Bạch Thái gật đầu đáp

Lục Vân liền nói : “ giao cho cái đám này làm là được, bọn chúng ăn nhiều như vậy, chỉ rửa vài cái bát là được rồi, đi thôi! đi thôi!”

“ Cái này!! Chờ đã!” Bạch Thái còn đang lưỡng lự, nhưng Lục Vân không cho nàng cơ hồi, dùng lực lượng của mình đem Bạch Thái nâng không mà di chuyển đi chổ khác

“ Đáng ghét! Ăn nhiều nhất là ai chứ!” Na Tra bất mãn nói.

“ Ukm!!” Đám người đồng loạt gật đầu đồng ý, nhưng mà bọn họ chỉ có thể ở sau lưng Lục Vân hoặc trong đầu thầm mắng mà thôi, bởi Viễn Cổ Thần này cực kỳ xấu bụng, một khi để bị phát hiện bọn họ chính là ăn hành ngập mặt.

Theo Lục Vân mang theo Bạch Thái rời đi, những kẻ trên bàn cũng liên tục rời đi, chỉ có A Thạch là vẫn chăm chỉ càn quét thức ăn, lấp đầy cái dạ dày to lớn của mình.

A Thạch vuốt cái bụng đả no căng của mình, đem mắt nhìn xung quanh đả không còn một ai, lẩm bẩm : “ bọn họ đi hết cả rồi à”

Nhìn mình là kẻ cuối cùng ở lại, trên bàn tô lớn tô nhỏ cùng xác các gói mì, hắn biết mình làm gì, chính là dọn dẹp những thứ còn sót lại của bữa ăn sáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK