Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương hướng đã có, Thận Lâu cũng cấp tốc đẩy nhanh tốc độ hướng về tiên đảo mà đi, Đế Thiên An có thể trực tiếp lợi dụng nội thiên địa mà bay đến nơi này. Song còn gì là thú vị nữa, hắn đả chờ nhiều năm để khám phá bí mật này.

Đột nhiên endgame cũng khiến hắn cụt hứng à, mà không chỉ hắn còn đám nữ bên cạnh bọn họ cũng không muốn kết thúc mau lẹ như vậy. Chính xác hơn là đám tiểu quỷ nhà hắn còn chưa chơi chán, lần này đi hải ngoại tiên sơn không chỉ có đám nữ nhân mà đám nhi tử nhỏ tuổi của hắn cũng được dời vào nội thiên địa bên trong.

Hiện giờ được thả ra Thận Lâu trên, rộng lớn Thận Lâu với đám tinh lực thừa thải này mà nói chính là điểm vui chơi thỏa thích nhất. Cùng với Thiên Minh nhóm người tỏa ra khắp các ngóc ngách mà dạo chơi quan sát tòa rộng lớn cơ quan thuyền này.

Còn đám nhi tử đã lớn thì an ổn ở Bách Việt lẫn tham dự vào việc khống chế Đại Tần đang biến động, tất bật chuyển giao thổ địa nước Tần kéo vào Bách Việt.

Thời gian trôi đi Đế Thiên An sinh hoạt cực kỳ sung sướng, hàng ngày chính là chim chuột cùng đám nữ nhân của mình, mỗi ngày đều lăn lộn song tu cùng đám nữ. Mà không chỉ một người chính là chăn lớn cùng ngủ, đem toàn bộ đám mỹ nữ của mình kéo hết lên giường lớn mà đại chiến.

Mười ngày sau, Thận Lâu tất cả mọi người trên thuyền đều tụ tập ra bong thuyền ngắm nhìn phía trước mặt biển, hắn trong tầm mắt, 3 cái tiểu điểm đen nhỏ đã xuất hiện.

Đế Thiên An đám người thì xuất hiện ở trên lầu cao, trên tay đám nữ có thêm một cái ống nhìn, xuyên thấu qua hư không, đã thấy trung ương một tòa nào to lớn Tiên Sơn trên, thác nước trắng xóa, tiên hạc bay lượn, tiên thảo bộc phát, hơn nữa còn có một tòa khổng lồ cung điện tọa lạc tại đỉnh núi.

" Bồng Lai Tiên Đảo cuối cùng đến" Sở Nam Công chống gậy lẩm bẩm nói, mà Tinh Hồn, Vân Trung Quân, còn có cái khác đệ tử lẫn người trên Thận Lâu, từng đôi ánh mắt trông hướng mặt biển, tất cả đều là kích động không thôi. Nhiều như vậy ngày đi, cuối cùng chạy tới Bồng Lai Tiên Đảo, trong truyền thuyết Tiên Sơn.

"Mau, thêm nhanh tốc độ" Vân Trung Quân vội vàng hạ lệnh, lớn tiếng nói.

Thận Lâu tiến tới càng ngày càng tới gần Bồng Lai tiên đảo, trên đảo xinh đẹp tiên cảnh cũng xuất hiện ở tất cả mọi người trong tầm mắt. Trên đảo cảnh sắc xác thực rất đẹp, mây mù bay lên giữa dường như trông xuyên tiên giới thông thường, đẹp không sao tả xiết.

Tinh Hồn nhìn tiên sơn, nói: " trong truyền thuyết Thương Long Thất Túc, ngược lại muốn xem xem đúng hay không danh phù kỳ thực."

“ Ùm” Trắng xóa bọt nước bắn lên không trung, chỉ thấy Minh Xà to lớn từ Thận Lâu phóng xuống mặt nước, trên thân có rất nhiều chiếc ghế khác nhau buộc lấy thân rắn, an vị trên đó là từng cổ thân ảnh, theo đầu Minh Xà rẻ sóng mà đi.

“ Đám tiểu quỷ này, không phải là bảo bọn chúng ở yên trên Thận Lâu” Diễm Linh Cơ nhìn phía trước, mày chau xuống cất lời.

“ Mấy chuyện đó, muội nghĩ.... Mộng nhi, mấy đứa này” Triều Nữ Yêu thân ảnh vội rời khỏi Thận Lâu, mũi chân linh hoạt điểm vào mặt nước bên dưới, đạp thủy lăng ba mà đi, nhanh chóng đuổi theo đầu Minh Xà đang chở trên mình mười thân ảnh lớn nhỏ khác nhau, rồi đem một tiểu cô nương ba tuổi đang hưng phấn cười vui vẻ bắt về.

“Đợi nàng sinh cho ta một bảo bảo, rất nhanh sẽ biết được đám tiểu quỷ này quậy phá cở nào, ta cái gì cũng giỏi chỉ có trị không xong lũ tiểu quỷ nhà mình” Đế Thiên An tay luồn vào eo Cơ Như Hi Hòa cười nói.

Cơ Như Hi Hòa mặt đỏ thẫm, thân ảnh khẽ run trong mười ngày này, nàng bị hắn kéo vào, hoang đường cũng hắn cùng các nữ khác mà hoang dâm vô độ. Cơ thể so với trước càng thêm mẫn cảm, đối với người nam nhân này khiến cho nàng yêu hận đan xen.

“ Ai cùng ngươi sinh con, mơ tưởng” Cơ Như Hi Hòa thẹn thùng cất lời.

“ Tiên sơn” Hiểu Mộng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về tiên sơn, thân ảnh mở đầu cho đám người hướng về tiên đảo mà đi, thân ảnh để lại từng đạo bóng ảnh trên mặt nước.

Những người còn lại cũng nhanh chóng thi triển thủ đoạn của mình mà hướng về đất liền phía trước mà đi. Đặc biệc một con thuyền gổ không lớn từ Thận Lâu thả xuống, chậm rãi hướng về đất liền phía trước mà đi.

“ Tiên sơn, lại có tiên tửu, lại có bạn hiền đối ẩm, đúng là không còn gì bằng” Hàn Phi đem chung rượu ngửi lấy uống.

Kinh Kha gật gù, nhìn về Cái Nhiếp, Vệ Trang cùng trên thuyền, đem vò rượu rót vào chung, cười nói : “ Đây là vò rượu ta trộm được ko rượu từ tay Tiểu Nha, nói cho các ngươi biết chỉ còn 10 vò mà thôi, là bảo bối trong bảo bối”

Cái Nhiếp nhìn Kinh Kha rót rượu cho mình, nhất thời chỉ có biết cười khổ, từ khi gặp gỡ y trên Thận Lâu hắn vô cùng bất ngờ. Phải biết năm xưa Kinh Kha là chính ở trên tay hắn giết chết, chết không thể chết hơn. Cuối cùng từ y cũng biết được mọi chuyện, hết thảy là từ vị kia bày bố mà ra, hắn cũng giống như rất nhiều người trở thành quân cờ của y, không chút hay biết.

Rất nhanh đám người Đế Thiên An đã bước lên Bồng Lai tiên đảo, từng đàn linh điệp đủ màu sắc xinh đẹp bay lượn, tiếng chim kêu có ở khắp nơi động vật di chuyển , thảo mộc tùng lâm sinh sôi tươi tốt.

Hắn không có thưởng thức quan cảnh mà thẳng hướng về đỉnh núi nơi cao nhất, ngự không mà đi, khi trong mắt hắn thấy được một tòa cung điện to lớn trên đó. Về phần đám nhi tử của hắn, để mặt cho bọn chúng trên đảo vui đùa khám phá nơi này.

Tòa cung điện to lớn hùng vĩ, chiếm diện tích có chừng mấy ngàn km vuông, thực sự khó có thể tưởng tượng lúc trước mấy trăm người làm sao đem khổng lồ như vậy cung điện xây xong, mà lại ở trên đỉnh núi này.

Cung điện đại môn trải qua ngàn năm, từ lâu mục nát, Đế Thiên Annhóm người nhanh chóng bước vào đại điện to lớn bên trong. Rêu xanh mọc trên các bậc đá lẫn kiến trúc lân cận, tòa cung điện toát lên vẻ cổ lảo, đầy vết tích của thời gian chạm khắc ở khắp nơi.

"Thương Long Điện" Thiên Lung nhìn ba chữ vàng kim to lớn trên đại điện lên tiếng.

Đế Thiên An ngắm nhìn tòa đại điện bên trong cánh cửa to lớn đóng chặt, lại nghe Cơ Như Hi Hòa nói: "Nơi này là Vũ vương cùng Khương Thái Công tu kiến, muốn mở ra phải dựa vào Cơ thị bộ tộc cùng Khương thị bộ tộc hậu nhân"

"Ta sao?" Nguyệt Nhi lên tiếng.

"Tiểu tử liền nhờ ngươi rồi" Đế Thiên An quay sang một tay còn tóm lấy vai áo của Thiên Minh thả xuống.

Hiện giờ mà nói trong Mặc Gia cơ quan thuật của Thiên Minh cực kỳ tinh thông, nhất là từ khi trở ra Ảo Âm Bảo Hạp từ Thiên Minh hắn biết được tổ sư Mặc Gia tàn hồn lại ở bên trong đó, cuối cùng thành toàn cho hắn.

Hơn nữa Thiên Minh gốc gát đối với Khương Thái Công có liên can, tổ tiên của Kinh Kha chính là Khương thị hậu đại. Từ khi Điền thị thay Khương thị chấp chính Tề quốc, thì dòng tộc Khương thị cũng lâm vào truy sát, mà tháo chạy qua các nước khác lánh nạn.

Kinh Kha tổ tiên chính là một trong những Khương thị công tử, năm tháng chìm nổi loạn lạc nổi lên, đến thời của Kinh Kha thì Khương thị đả xuống dốc thảm thương, về phần tộc nhân có còn hay không cũng chẳng hay biết.

Thiên Minh dù sao cùng với Thiếu Vũ, Thạch Lan và Cao Nguyệt là nhân vật chính trong Tần Thời Minh Nguyệt, khi đến thế giới này Đế Thiên An làm sao có thể bỏ qua y được. Có trong tay tình báo của Bách Việt lẫn bố giá của hắn, thân phận gốc gát xuất thân cũng được hắn đào lên.

Là hậu nhân của Khương Thị cũng nói rõ được vì sao Thiên Minh lại có năng khiếu về cơ quan thuật, so với rất nhiều người mà nói, khả năng lỉnh hội cơ quan của Thiên Minh là rất lớn.

"Thiên Minh, nhỏ một giọt máu của ngươi lên cánh cửa này" Cơ Như Hi Hòa quay sang cất lời.

Cùng lúc đó, Cao Nguyệt tiến lên phía trước, trên tay là Ảo Âm Bảo Hạp, chân khí thôi động, Long Du lực lượng tản ra, một cái kim long bay ra, đánh lên đại môn, lại tan rã ở trên cửa chính.

Thiên Minh cũng tiến lên khuôn mặt nhăn nhó cắn lấy đầu ngón tay, một giọt máu tươi nhanh chóng dung nhập vào cánh cửa đá này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK