Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian lại chậm rãi qua thêm một tháng.

Trong một tháng này Hàm Đan cũng nổi lên song ngầm theo trang chủ Dược Thiên Sầu xuất hiện, các thế lực lớn nhỏ cũng chú ý, không ít kẻ cho người bái phỏng hoặc là lôi kéo hoặc là thiết lập giao tình.

Cự Lộc hầu Triệu Mục là một trong những kẻ đó, tuy bị bẻ mặt ở Hạ Vũ Các nhưng hắn sẽ không ngu ngốc gây náo động với Dược Thiên Sầu chỉ vì một cái vũ cơ. Sau khi trong không vui rời đi, hắn cho người mang theo lễ vật đến Thanh Y Lâu đem hiểu lầm cởi bỏ.

Đế Thiên An đối với lễ vật đưa đến không có từ chối, hai bên cũng không náo động gì lớn mà hắn thì quả thật cần để cho Dược Thiên Sầu cái thân phận này cùng thế lực Thanh Y Lâu có ảnh hưởng lớn hơn ở Triệu quốc, thế là đồng ý hợp tác buôn bán một số mặt hàng với Triệu Mục.

Sau một tháng xử lý vài sự vụ và du ngoạn cảnh đẹp Hàm Đan, Đế Thiên An lại mang Công Tôn Lệ Cơ bắc tiến.

Phương bắc Triệu quốc, thảo nguyên mênh mông rộng lớn chính là điểm đến tiếp theo của Đế Thiên An.

Dùng một tháng thời gian, Đế Thiên An mang Công Tôn Lệ Cơ vừa du ngoạn vừa bắc tiến đã đến được biên cảnh nước Triệu, trên đường đi cũng làm thịt không ít bọn sơn tặc thảo phỉ trong vùng hoặc là thu thập không ít thế gian dược liệu quý giá.

Lúc này, cả hai dừng lại ở một cái hồ nước trên thảo nguyên rộng lớn.

Đế Thiên An và Công Tôn Lệ Cơ lại quyết định nghỉ lại nơi này, thức ăn đồ uống có sẵn trong Nội Thiên Địa nên không sợ thiếu thốn, cả hai lâm thời chế biến bữa tối cho mình.

Chỉ là hưởng dụng qua đi bửa tối ba tiếng, không gian riêng của cả hai bị phá bĩnh.

“ Có người đến!” từ xa đã nghe được tiếng vó ngựa, Công Tôn Lệ Cơ cùng nam nhân bên cạnh ngắm sao trời hưởng thụ tình nhân âu yếm bị phá bĩnh, đưa mắt quan sát lấy, đập vào mắt nàng quả thật là không ít thân ảnh dục ngựa mà chạy, ước lượng cũng lên đến mấy ngàn người.

“ Là người Hồ ư?” Đế Thiên An cau mày lẩm bẩm, ánh mắt từ xa thấy được một chi đội ngủ ăn mặc lấy du mục đặc trưng mà đến chổ cả hai.

“ Thiếp nghe nói, thảo nguyên rộng lớn này là người Hồ địa bàn, bọn chúng thường hay xâm lấn Tề, Yên và Triệu biên cảnh mà cướp bóc” Công Tôn Lệ Cơ tiếp lời

Đế Thiên An nói : “ thảo nguyên rộng lớn thiếu thốn không ít, cho nên người Hồ tất nhiên sẽ muốn xâm nhập vào trung nguyên cướp đoạt tài nguyên. Chỉ là ba nước kia vẫn thường hay ngăn cản vó ngựa Hồ”

Công Tôn Lệ Cơ nói tiếp : “ người Hồ sinh sống trên thảo nguyên, đi đến nhanh như gió, trước nay người trung nguyên đều thua thiệt. Chỉ có Triệu Vũ Linh Vương lên mới thay đổi, Hồ Đao Kỵ Sĩ khiến cho Hồ tộc không ít lần thua thiệt.”

Đế Thiên An nhẹ gật đầu, một tay vươn lấy chung rượu nhấm môi mà uống, càng không có ý định mang Công Tôn Lệ Cơ rời đi.

“ Có người à!”

“ Lại không chạy đi!”

“ Ồ xinh đẹp nữ nhân trung nguyên!”

“ Quá tốt! đây không phải là tự đưa đến miệng chúng ta ư?”

“Các ngươi nói hai kẻ này có ngu ngốc không? Còn lại ở nơi này”

“ Chúng chạy được ư?”

“ Thật không nghĩ lại có hai tên trung nguyên gan lớn như vậy”

“ Dám ở thảo nguyên rộng lớn nghỉ lại! chúng không bị sói ăn mất quả là có bản lĩnh”

“Ồ cái tên này thật đặc biệc! các ngươi xem đôi mắt của hắn!”

“ Thật là đặc biệc, ta còn chưa thấy đôi mắt kẻ nào như vậy”

“ Vẻ ngoài cũng được đấy! đem bán cũng có không ít giá đâu”

“ Vây chúng lại!”

Theo khoảng cách tiếp cận, đám nam tử ăn mặc đặc trưng ngoại vực y phục cầm binh khí nhao nhao cất lời, hiển nhiên bọn họ đối với hai kẻ xuất hiện ở hồ nước này bất ngờ.

“ Một đám không biết sống chết!” Công Tôn Lệ Cơ không chút để ý, nàng biết Đế Thiên An cường đại cho nên không sợ cái đám này có thể nguy hiểm tính mệnh, ngược lại đối với những kẻ phía trước này có chút thương cảm.

“ Tất cả lui xuống!” Giữa lúc đám nam tử ngoại tộc cầm binh khí vây chặt lấy hai thân ảnh ở hồ nước, một đạo thô to thanh âm vang lên từ một to con cường tráng nam tử.

Theo đạo thanh âm này phát ra, đám nam tử dị tộc cầm binh khí lại nhất mực nghe theo, ai nấy thu lại binh khí mà lui xuống.

Công Tôn Lệ Cơ và Đế Thiên An lúc này không chú ý đến đám dị tộc nam tử, càng không để ý đến gả cường tráng đã hạ lệnh cho đám thuộc hạ, ánh mắt cả hai người đều nhìn về một cái thân ảnh đi sau to lớn nam tử.

Đó là một cái nữ tử, một cái rất xinh đẹp nữ tử.

Nữ tử kia nhìn lấy tuổi không lớn lắm, ước chừng mười tám mười chín tuổi bộ dáng, thân mang đáy lam phấn một bên váy sa mỏng, thật dài váy như mây tung bay ở bốn phía, trên đầu mang theo đỉnh đầu tơ vàng, trên mặt bảo bọc trong suốt màu nhạt lụa mỏng, loáng thoáng có thể trông thấy gương mặt hình dáng.

Sống mũi hơi hơi nhô lên, hẹp dài con ngươi lưu chuyển ở giữa, tràn ngập một cỗ dị tộc phong tình, riêng là cái này đôi mắt lại còn là dị sắc, một kim một lam.

Trắng nõn tay áo dài cái cổ, da thịt trong suốt như mỹ ngọc, phối hợp tinh xảo xương quai xanh, làm cho người không nhịn được muốn cắn một cái.

Miễn cưỡng vừa nắm bờ eo thon, vặn vẹo ở giữa, hiển thị rõ mềm dẻo.

Đặc biệc cùng thu hút Đế Thiên An chú ý, đó là ánh mắt của nữ tử này. Loại kia dị sắc đôi mắt đẹp, thâm thúy bình tĩnh, giống như núi xa đen nhạt giống như thâm thúy, khiến người ta kích thích vô hạn tưởng tượng.

“ Thật là quý hóa! Không nghĩ đến giữa chốn thảo nguyên này lại gặp được hai cái người, các vị nói chúng ta có duyên hay không?”

Cái kia dị tộc thiếu nữ đôi mắt đẹp tứ phương, đột nhiên xinh đẹp cười khẽ, răng ngọc nửa lộ, môi đỏ hơi nhếch lên, móc ra cái mỉm cười xinh đẹp đường vòng cung, thanh tịnh ánh mắt sóng ánh sáng lưu chuyển, tỉ mỉ lông mày hơi hơi cúi xuống, liền hướng chân trời một vệt nhấp nhô trăng khuyết.

Theo nữ tử đi đến, tại mấy tên thị nữ cùng hộ vệ hộ tống dưới, những gả nam tử cầm binh khí lập tức hành lễ cúi đầu với nàng ta, hiển nhiên có thể thấy được nàng ta địa vị cực kỳ không nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK