Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xà Vương không có trả lời Tiết Băng vấn đề, cười lớn một tiếng, nói: “Không hổ là trên giang hồ nổi danh” Lãnh La Sát “, lại tại thời gian ngắn như vậy thì trấn định lại, như vậy tâm trí quả thật sự là trâu bò! Bất quá chờ phía dưới ta lột sạch quần áo ngươi về sau, ta không biết ngươi còn có thể hay không trấn định như vậy!”

Cho tới giờ khắc này, Tiết Băng sắc mặt trở nên cực trắng bệch, kinh hãi nói: “Súc sinh, ngươi . Ngươi muốn làm cái gì?”

Xà Vương nghe cũng không nóng giận, ngược lại mỉm cười, nói: “Tiết cô nương cực kì thông minh, ngươi biết rõ ta muốn làm gì, ngươi cần gì phải muốn hỏi. Còn ngươi ưa thích mắng ta, không liên quan. Ngươi càng là la to, ta thì càng hưng phấn!”

Lục Tiểu Phụng tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, chân trước vừa đi, Xà Vương liền cho Tiết Băng hạ dược, trong miệng hắn hảo huynh đệ lại còn có thể làm ra hành vi như vậy, hắn đánh chết cũng không ngờ được.

Tiết Băng sợ đến toàn thân run rẩy, trong đầu điện quang lóe lên, thất thanh:“Tú Hoa đại đạo, ngươi nhất định theo Tú Hoa đại đạo có quan hệ. Đã ta rơi xuống trong tay ngươi, vậy ngươi giết ta đi!”

Xà Vương cười một tiếng, nói: “Những thứ này đều không quan trọng, ngươi cũng không cần gấp, bởi vì ngươi nhất định sẽ chết, nhưng không phải hiện tại. Ta cùng Tú Hoa đại đạo có quan hệ hay không, ngươi coi như biết cũng không có ý nghĩa gì.

Ngươi yên tâm, ta chơi xong ngươi về sau, sẽ đem ngươi giao cho chân chính Tú Hoa đại đạo. Quyết sẽ không cho ngươi chết đi một cách dễ dàng, hắn đối ngươi xinh đẹp như vậy nữ nhân nhất định cũng cảm thấy rất hứng thú!”

Nhìn lấy Xà Vương đưa qua đến tay, Tiết Băng hai hàng thanh lệ trượt xuống, muốn phản kháng căn bản không có nửa chút khí lực, nàng thần sắc gần như sắp muốn sụp đổ.

Nàng bây giờ đại não lại nhớ lại trước đây một nam tử cảnh báo với nàng, nàng lại không nghe.

“Súc sinh, vương bát đản, lão nương làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua ngươi!” Tiết Băng chỉ có rít gào phần nộ, bởi vì nàng căn bản bất lực phản kháng.

Thanh âm rõ ràng như ngân linh, nhưng là đem hết toàn lực thê lương gào thét mà ra, thanh âm bên trong tràn đầy tuyệt vọng, không cam lòng, đồng thời còn có phẫn nộ, hoảng sợ.

Giờ phút này nàng muốn tự sát đều làm không được, nghe Xà Vương ý tứ, không muốn đem nàng giao cho người khác vũ nhục.

“ Ta chết, Vô Song công tử hắn không bỏ qua cho ngươi”

Xà Vương động tác dừng một chút, rồi nói : “ thiên hạ vô song, đúng là Xà Vương ta không phải đối thủ, có điều hắn không biết, hắn làm sao bỏ qua đây?”

Nói xong cười lớn một tiếng, liền muốn đem y phục của giai nhân phía trước lột sạch, con mắt tràn đầy dục vọng.

Đế Thiên An cây có bóng người có tên, là thiên hạ đệ nhất cao thủ người công nhận, hắn không nguyện ý đắc tội người này. Nhưng bây giờ hắn đả leo lên lưng cọp không thể không xuống.

Lại thêm giang hồ đều biết, trước khi Đế Thiên An công tử đánh ra danh tiếng trên giang hồ, Tiết Băng ưa thích bốn lông mày Lục Tiểu Phụng, cộng thêm không lâu trước cô gái này chặng cướp y.

Nàng có chết, chỉ cần xử lý khéo một chút, tin tức không lộ ra, thì y làm sao mà biết được đây. Hiện giờ tên đả lên cung, không thể không bắn.

Đúng lúc này, khi tay Xà Vương vừa chạm đến gần cơ thể Tiết Băng, một chiếc lá xanh lao nhanh đến, cắm phập lên mu bàn tay của hắn.

Rõ ràng là lá xanh nhưng lại như lợi tiễn vũ khí sắc bén xuyên thủng da thịt.

Xà Vương gương mặt biến sắc, đồng tử mở lớn khi hắn thấy được trong đêm vô số sợi tơ trong suốt bắt đầu lan nhanh ra giăng kết khắp nơi.

Kinh hoảng, sợ sệt là Xà Vương hiện giờ, hắn căn bản không có nghĩ đến sẽ có người có thể vô thanh vô ảnh xuất hiện tại hắn bên người.

Cái này chẳng phải là nói, nếu là người tới muốn muốn giết hắn, nói không chừng hắn đã chết.

Trong phòng nguyên bản chỉ có hai người, nhưng chẳng biết lúc nào, lại thêm ra một vị thân thể mặc trắng đen y phục trẻ tuổi.

Nam tử nhàn nhả nâng lên chung rượu uống lấy, y vô cùng nổi bậc một đầu tóc xanh trong đêm như hỏa diễm bốc cháy, dung mạo soái rối tung rối mù làm cho các cô nương trầm mê.

“Ta đả nói với nàng mà không nghe đi cùng với Lục Tiểu Phụng sẻ bị hại chết” Đế Thiên An chậm rải cất lời, tiếp tục thưởng rượu của mình.

Xà Vương tung hoành giang hồ mấy chục năm, là Nam Dương thành thế giới dưới lòng đất hoàng đế, nam tử bắt mắt này hiện thân hắn nhanh chóng phán đoán ra được y thân phận, mồ hôi lạnh tuôn ra.

“ Là y, làm sao sẻ” Xà Vương sống lưng lạnh bút, thần kinh căng cứng, sợ hãi thốt.

Tiết Băng kinh ngạc nhìn qua bên kia quen thuộc nam tử, hốc mắt đỏ bừng, kinh hô lên : “ Đế Thiên An”

“ Nghe rồi” Đế Thiên An cười đáp.

Tiết Băng sắc mặt vui vẻ lòng tràn đầy hoan hỉ, giữa tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc này, y xuất hiện chẳng khác nào là cọng rơm cứu mạng cả.

Chợt khuôn mặt đỏ lên, lại là giận dữ, nói: “Ngươi...cái đại hỗn đản, khẳng định đến sớm, vì cái gì chậm chạp không có hiện thân thể, ta bị súc sinh này xém chút nữa... xém chút nữa”

Xà Vương vội nhảy lùi về sau, quát lớn một tiếng : “ người đâu, người đâu”

Đế Thiên An vẫn điềm nhiên uống rượu, bên tai lại nghe được tiếng bước chân chạy vào, cười nói : “ nàng thật vô lý đi, tính ra, trước là nàng đánh cướp ta, ta là bên thua thiệt đấy. Ta tinh thông Vọng Khí thuật, nhìn ra được nàng gặp tử kiếp, không muốn giai nhân hương tiêu ngọc vẫn.”

Ngừng chút, nói tiếp : “cuối cùng lại bỏ không được đến đây, nàng lại đổ lổi cho ta nữa, rốt cuộc Lục Tiểu Phụng tình nhân của nàng, hắn cho nàng ăn bùa mê gì đây? ”

Tiết Băng mặt đỏ lên : “ ngươi... ngươi, ta bất kể, ngươi trước giúp ta đem tên súc sinh này giết chết.”

“ Đạp đạp đạp” Một tràng bước chân vang lên, từ bên ngoài một đám lưng hùm vai gấu tráng hán xông đi vào.

“ Giết hắn, giết hắn cho ta” Xà Vương chỉ tay về Đế Thiên An quát lớn, hắn rất nhanh quyết đoán lên tiếng.

Đế Thiên An đối với nữ nhân cực kỳ để ý, chuyện hôm nay đả không thể vản hồi, hắn muốn làm nhục Tiết Băng sau đó đem giao cho Kim Cửu Linh.

Một khi lộ ra hắn không có đường sống được, vì mạng nhỏ chỉ có thể đem Đế Thiên An giết chết.

Trong lòng vui mừng khi thấy y uống rượu của mình, đây cũng là một trong những nguyên do khiến y hạ lệnh giết chết nam tử này.

“ Rượu dở quá” Đế Thiên An cất lời, năm đầu ngón tay trái khẻ động, Vô Tình Ti lập tức xiết chặt, đem đám thuộc hạ của Xà Vương lao đến vây buộc, sau đó siết chặt lại trực tiếp giết chết.

Tiếng xương gãy cũng thê thảm thanh âm không ngừng kêu lên, làm cho Xà Vương thần kinh hoảng sợ, hắn lúc này cũng giống như đám người kia giống như con tôm luộc bị như thép sợi tơ xiết chặt.

“ Đừng giết ta, ta biết ai là Tú Hoa đại đạo”Xà Vương khàn khàn lên tiếng, cơ thể đau nhói, các khớp xương lẫn da thịt truyền lại để cho hắn trực tiếp một chân bước vào Quỷ Môn Quan.

“Ah” Xà Vương thê thảm kêu lên một tiếng, đôi mắt mở lớn, hô hấp kịch liệt, đồng tử nhìn thấy máu tươi từ cổ bắn ra xối xả, sinh cơ dần dần tiêu tán.

“ Ngươi giết hắn, ngươi làm sao giết hắn”

Đế Thiên An lắc đầu, thở dài một cái : “ xin nhờ, bà cô trẻ, giết người là nàng kêu, bây giờ hắn chết, nàng rốt cuộc muốn gì?”

Tiết Băng mặt đỏ bừng, thẹn thùng nói : “ hắn biết về Tú Hoa đại đạo, từ hắn có thể tra ra được, ít ra phải hỏi rồi giết”

Đế Thiên An đi lại gần, lấy ra một viên đan dược, rồi nói : “ phiền phức, chỉ là một tên tiểu tặc mà thôi, hắn nhảy nhót lâu như vậy, đến cả người mù như ta còn nhận ra, lẻ nào là do ta quá thông minh, há miệng....a a a”

Tiết Băng thẹn thùng, miệng mở ra đem viên đan dược màu xanh nuốt vào, ngay khi vào người một luồng thư sướng khiến cơ thể nàng sảng khoái lan tỏa khắp nơi, đến cả tâm thần cũng dể chịu, để nàng nhịn không được mà ngân nga một tiếng.

Sau đó lại thấy mình thất thố, cảm nhận cơ thể mình đả lấy lại hoạt động bình thường, thở phào nhẹ nhõm, tâm tình cũng bình ổn lại, dời đi chủ đề, hỏi : “ thật thần kỳ, công tử cho thiếp ăn thứ gì?”

“ Là xuân dược”

Tiết Băng nghe được lại xấu hổ thẹn thùng hơn, nàng biết là hắn trêu chọc mình, chân dẫm hắn một cái, hờn dỗi nói : “ thiếp muốn biết”

Đế Thiên An cất lời : “ đùa nàng chơi là Bách Độc Đan, do ta luyện chế, ăn một viên có thể bách độc bất xâm, cũng may lần trước ta giấu trong cơ quan kín đáo, nếu không bị các nàng đào sạch cả rồi!”

Tiết Băng nghe hắn nhắc lại chuyện cũ, tay nàng nhịn không được đấm hắn một cái, oán trách : “ công tử, không phải chuyện cũ đả không tính rồi.”

Đế Thiên An đứng dậy, xoay người bước đi, chỉ được vài bước đả nghe : “ chờ đã”

Tiết Băng nhăn nhó : “ thiếp cảm tạ công tử tương cứu”

“ Ukm” Đế Thiên An gật đầu, một tay vươn ra hấp lấy Vô Song Kiếm Hạp trên mái nhà, ngay lập tức mười hai chuôi phi kiếm bắn ra khỏi hạp, lao đến đám thuộc hạ của Xà Vương nghe kinh động mà đến, một kiếm đoạn hầu.

Đế Thiên An chậm rải bước đi, Vô Tình Ti cũng đả thu lại, phi kiếm không ngừng đồ sát thủ hạ của Xà Vương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK