Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đập vào mắt Đế Thiên An là hàng đống sách, hàng vạn quyển sách, hàng ngàn giá sách, hàng trăm dãy kệ sách cao ngất tạo thành những lối đi hẹp. Cũng không có ngạc nhiên gì nhiều, dù sao Tàng Thư Lâu trong nội thiên địa của hắn, số lượng sách còn gấp mấy ngàn lần số sách nơi này.

Đế Thiên An đi đến không xa bên phải phía trước, một phụ nữ trung niên có phần lớn tuổi chính là bà Pince quản thủ thư viện vung cây chổi gà phủi bụi đem những giá sách phủi đi, thân ảnh đi đến đưa một tấm cuộn da dê.

Pince có chút kinh ngạc khi thấy sự xuất hiện của Đế Thiên An góc cạnh phương đông rõ ràng, một mái tóc dài xanh phiêu đãng tùy ý nhất là đôi song đồng kỳ dị của hắn, một bộ áo choàng trắng đen nổi với vàng kim nổi bậc, từ người tỏa ra một cổ khí chất khó nói nên lời, để cho bản thân mình nhất thời ngây ngẩn.

Cho đến khi Hagrid ho khan mấy tiếng mới tỉnh táo lại, có phần xấu hổ : “ Anh Rebug chuyện này là...”

Hagris đáp : “ cụ Dumbledore nhờ tôi dẫn vị Noah tiên sinh này đến thư viện mượn sách”

Prince nghe được khẽ gật đầu, nhìn lấy cuốn da dê xuất hiện phía trước, cũng nhịn trong lòng nghi hoặc đem cuộn da dê mở ra, thì thấy được văn tự bên trong của Dumbledore.

“ Được rồi, vậy cậu muốn mượn sách gì đây, chàng trai” Prince từ trong cuộn da dê biết được, Dumbledore đồng ý cho tên chàng trai này mượn sách trong thư viện.

“ Toàn bộ” Đế Thiên An trả lời.

Prince : “…”

“ Ah” Hagrid và Prince há hốc miệng lên khi thấy những cái kệ sách quỷ dị tiêu thất đi, từng cái từng cái, cho đến khi chẳng còn một cái nào.

Đế Thiên An từ tốn đáp. “ An tâm, ta chỉ mượn nữa ngày mà thôi, sẻ không thiếu một quyển sách nào đâu”

“ Làm thế nào... đây là... không ma trượng thi chú” Prince thì thào lên, tiêu thất một quyển sách hay một kệ tủ đem nó dời di, bản thân cũng làm được nhưng mà so với người nam nhân này mà nói kém xa lắm.

Đối phương một hơi đem toàn bộ sách trong Thư Viện rộng lớn dời sạch sẻ, hơn nữa lại chẳng thấy dấu hiệu mệt nhọc. Càng đánh sợ hơn không thấy hắn niệm chú ngữ, cũng chẳng thấy hắn dùng đũa phép, một thứ thiết yếu mà bất cứ phù thủy nào đều cần.

Cho dù là cụ Dumbledore được xưng là phù thủy vĩ đại nhất thời hiện đại cũng không thể làm được như người này. Cho dù cụ có thể không cần ma trượng dùng phép thuật, nhưng mà như người này mà nói, Prince cũng không tự tin rốt cuộc là cụ Dumbledore có thể làm được như hắn không?

Hagrid lắp bắp nói : “ Chuyện này... chuyện này... trống trơn rồi”

Toàn bộ số sách được dời vào nội thiên địa bên trong, sau đó được hắn giao cho vô số phân thân và nữ nhân của mình sao chép lại. Dù sao Long Đảo có đến 5 ngàn mỹ nữ xinh đẹp đây, bọn họ cũng không có nhiều việc làm mỗi người một quyển sao chép, sách tuy nhiều cũng chẳng thấm vào đâu cả.

“ Dumbledore,, không xong... ta thấy hắn đem toàn bộ sách dời vào rồi”

“ Ôi Merlin, thật là toàn bộ dời sạch, một cuốn cũng không còn”

“ Mèn đét ơi, cái tên quái vật”

“Dumbledore ngươi thật là ngu xuẩn này”

Dumbledore ngồi tại cái ghế của mình, đôi tay vẫn đan xen lại với nhau, bên tai nghe thanh âm từ các khung ảnh hiệu trưởng tiền nhiệm chạy đến các khung ảnh đặt tại Thư Viện báo cáo, hắn bề ngoài trấn định nhưng bây giờ cũng khiếp sợ cả lên.

“ Xem ra phải đi một chuyến” Dumbledore cười khổ, rồi đứng dậy rời khỏi phòng hiệu trưởng của mình.

Tốc độ sao chép so với Đế Thiên An dự tính có phần nhanh hơn rất nhiều, chỉ tốn mất hai tiếng đồng hồ toàn bộ số sách trong Thư Viện của Hogwarts đả bị hắn cùng người nhà sao chép hết lại, sau đó đem trả lại vị trí cũ.

“ Cụ Dumbledore, hắn ta là ai vậy” Prince nuốt một ngụm nước bọt khi nhìn từng tủ sách lần nữa lại xuất hiện như cũ.

Dumbledore đáp : “ ngài”

“ Ngài” Prine thốt lên, sau đó đồng tử mở lớn, đại não nhớ đến 1 năm trước sự việc xảy ra trong rừng cấm, môi run run : “ là là người kia”

“ Ukm” Dumbledore gật đầu đáp, ánh mắt thật sâu rung động nhìn thân ảnh kia xoay người rời khỏi nơi này, ánh mắt lại lóe lên dị sắc khi thấy hai cái vò bạch ngọc từ trống rỗng không trung hiện ra trôi nổi đến hai người.

Lần nữa băng qua các hành lang, chỉ cần thông qua đại sảnh Hogwarts rời đi, liền thoát khỏi lâu đài, có điều hai người dừng lại cước bộ thân ảnh né qua khi một cây gậy phóng xuống người hắn, một giọng the thé vang lên.

“ Tên giữ khóa mang theo một tên lạ hoắc đến thư viện”

Đế Thiên An nhìn thấy một gã bé choắc có đôi mắt ranh ma tăm tối và cái miệng rộng hoác hiện ra. Hắn vắt chân tréo nguẩy và trôi lơ lững cùng mấy cây gậy, chính là con yêu tinh quậy phá chuyên bắt nạt đám học sinh năm nhất Peeves.

Peeves tí tớn lên tiếng : “ Ái chà, lính mới tò te hả lảo Hagrid”

Hagrid trên tay cán dù bung ra, chỉ về hắn trên đầu lớn tiếng nói : “Tránh ra, Peeves, nếu không thì ta nói cho Nam Tước Đẫm Máu đấy”

Peeves thè lưỡi ra đem thả rơi đám gậy xuống đầu hai người chuẩn bị chạy đi, có điều nó vừa xoay người một cái cự thủ hiện lên ở không trung tóm lấy cẵng chân của nó giật mạnh xuống, còn chưa kịp phản ứng cả thân thể đả bị xoay tròn.

“ Ầm” Thân hình Peeves bị ném văng đến vách tường đá, cả đầu ong ong chóng mặt lên, khi mà bị Đế Thiên An xoay tròn mười mấy vòng trên không trung rồi bị quăng đi đụng phải vách tường.

“ Đi thôi” Đế Thiên An cười nói, nhìn Hagrid tròn mắt nhìn mình cất bước đi, đem trên tay cây gậy gỗ phóng mạnh về phía sau, phương hướng của Peeves đang dựa lưng trên vách tường đá.

“ Phập” Vang dội thanh âm vang lên, Peeves da mặt hoảng sợ lên khi nhìn thanh gậy gỗ lại xuyên thủng qua vách đá, run bần bật chỉ cách mình chưa đến một tấc nhìn về nam tử kia sợ lấy, mới vừa tỉnh lại nó còn muốn cùng đối phương đạp một trận đây, nhưng một màn này nó biết đụng phải thứ dử à nha.

“ Nhìn kìa”

“ Bên người lão Hagrid là ai vậy”

“ Ahhh, thật đẹp trai hắn là hướng ta cười sao”

“ Không là ta mới đúng”

“ Thật đẹp trai, hắn là ai vậy?”

Cả sảnh đường lúc này lập tức xì xầm bàn tán lên, hiện giờ đông đủ các học sinh đang phục dụng bửa trưa của mình, nhìn thấy hai thân ảnh một lớn một nhỏ từ một hành lang đi ra, xuyên qua đại sảnh đường bên trong.

Đế Thiên An đối với hàng ngàn đôi mắt chú mục nhìn mình cũng không để ý gì cả, ánh mắt quét qua bốn dãy bàn trang trí đầy ắp học sinh, một dãy bàn khác phía trên dành cho giáo viên đang an tọa, cũng phóng ánh mắt nhìn hắn.

“ Đây là quà cho ngươi” Đế Thiên An lấy ra một cái lu rượu lớn tặng cho Hagrid, sau đó bóng ảnh nhanh chóng biến mất rời khỏi sảnh đường, để lại thanh âm huyên náo của đám học sinh.

Không có trở về rừng cấm, liền trực tiếp dẫm lên không trung mà bay đi, thế giới này phép thuật rất kỳ diệu, hắn cần hiểu thêm về thế giới mới đến này.

Mà kiến thức là con đường rút ngắn nhất, hơn nữa ai biết có giống như Mộ Vương Chi Vương thế giới, bị đám Luân Hồi Tiểu Đội kia tìm đến nữa không. Cho nên hắn muốn ra sức vơ vét tài nguyên của thể giới này nhanh nhất có thể.

Về phần Dumbledore thế nào hắn cũng lười quan tâm, trước mắt chính là cướp đoạt tri thức của thế giới này trước. Thông qua Hagrid hắn cũng biết được một ít chuyện, ngoài trừ Hogwars ra thì cón 6 trường đào tạo phù thủy khác phân bố trên thế giới.

Hắn là đánh chủ ý lên 6 cái Thư Viện còn lại, vơ hết về một chổ, không chỉ là giới phù thủy mà giới Muglle cũng cần vơ vét. Khi trình độ văn minh của xả hội người thường đả là thế kỷ 21 rồi...

Muglle sức mạnh cũng không hề thua kém gì thế giới phù thủy, khi mà bom hạt nhân đả chế tạo ra. Mấy thứ này Đế Thiên An cũng không có bỏ qua được, nhất là công nghệ robot trí tuệ nhân tạo, hay là công nghệ nhân bản vô tính gen...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK