Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một gã hồn sư nhiều nhất có thể có được chín cái hồn hoàn, được đến chín cái là cực hạn, cũng là Phong Hào Đấu La.

Vậy nếu như tất cả mọi người đều có chín cái hồn hoàn, hơn nữa dưới tình huống số năm đạt được không có chênh lệch gì nhiều.Vậy thì như thế nào quyết định đựơc ai mạnh hơn ai?

Khi đó phải xem vũ hồn của song phương là cái gì, có hay không có khắc chế. Còn phải xem kinh nghiệm chiến đấu của song phương. Tổng hợp cùng một chỗ. Mới có thể phán đoán ai mạnh hơn ai.

Khi song phương dưới tình huống hết thảy đồng cấp bậc. Nếu có một người có được một khối Hồn Cốt,hồn sư ấy chắc chắn chiếm ưu thế tuyệt đối.

Hồn hoàn phụ gia còn cần hơn hồn kĩ. Mặc dù cũng đúng đối với tăng cường thuộc tính cho thân thể hồn sư, nhưng tác dụng chủ yếu của nó dù sao cũng là phụ trợ cho hồn hoàn, mà hồn cốt lại hoàn toàn trái ngược.

Hồn cốt không phụ trợ kỹ năng, nhưng đối với thân thể hồn sư thì có tăng cường cự đại.

Càng thêm quan trọng là,tính phát triển của hồn cốt so với hồn hoàn càng thêm quý giá,kỹ năng của hồn hoàn đều là theo sự gia tăng của hồn lực mà tăng lên, đây là điều ngươi đã biết.

Nhưng hồn hoàn theo cực hạn của hồn sư mà hạn chế sự tăng tiến. Cho dù là một vị Phong Hào Đấu La trên chín mươi cấp,thì đệ nhất hồn hoàn kỹ năng của hắn cũng sẽ không thể tăng cường đại hơn được,đó là đạo lý.

Mà đạo lý này,đối với hồn cốt là không giống. Hồn cốt không bị hạn chế bởi hồn thú sinh ra nó, chỉ biến hoá theo thực lực tăng cường của hồn sư. Nói cách khác, càng sớm có được hồn cốt.Thời gian tiến hoá của nó sẽ càng dài.

Hồn cốt có thể hấp thu cũng chỉ có vài loại, tứ chi, đầu cùng thân thể. Người bình thường có thể hấp thu là sáu khối hồn cốt,cũng tựa như hồn sư có thể hấp thu đến chín cái hồn hoàn,hấp thu nhiều hồn cốt chưa hẳn đã có tác dụng lớn, chủ yếu là hấp thu hồn cốt có cùng thuộc tính hỗ trợ lẫn nhau hay không.

Phương pháp có được hồn cốt thích hợp nhất, chính là hồn cốt trên người mình có được là từ một cái hồn hoàn của hồn thú sinh ra nó, nhưng khối hồn cốt không thuộc về loại thân thể hồn cốt, gọilà ngoại phụ hồn cốt.

Ngoại phụ hồn cốt là một loại tồn tại thần kỳ,ngoại trừ sáu loại hồn cốt bình thường,nó là một tồn tại đặc thù.

Nếu như nói, bình thường hồn cốt từ trên người hồn thú tỉ lệ xuất hiện là một phần một ngàn.Thì tỉ lệ xuất hiện của loại Ngoại phụ hồn cốt đến ngay cả một phần vạn cũng không được.

Hơn nữa điều kiện hấp thu ngoại phụ hồn cốt, đầu tiên chính là phải hấp thu hồn hoàn chính hồn thú sinh ra cái hồn cốt này mới được.

Tại hồn sư giới. Đối với hồn sư mà nói.Đồ vật trân quý này được bài danh trong mộng bảng,là Hồn Sư Mộng Bảng, trong đó. Ngoại phụ hồn cốt ngang nhiên chiếm vị trí thứ hai trong Hồn Sư Mộng Bảng.

Chỉ thấp hơn cái bài danh đứng ở vị trí đầu tiên cơ hồ khó có khả năng tồn tại-Thập vạn niên hồn hoàn.

"Tám cái Chu thối này… Thật sự cường đại như vậy sao?" Đường Tam nghe được một bên Đại Sư giải thích cảm thán.

Đế Thiên An trên vương tọa, cười cười : “Ngoại phụ hồn cốt này có lực công kích rất mạnh, chẳng những có thể lặng lẽ đâm ra,mà còn mang theo kịch độc.Độc tố trên chân nhện có thể khống chế. Có thể tùy theo tâm ý của ngươi phóng thích. Đồng thời, ngươi cũng có thể dùng chân nhện mà di chuyển, đây là ta nhìn ở con thỏ ngốc nào... ai... mà thôi... cái con thỏ này, tốt nhất là nên đem hầm ăn...”

“ Ngươi” Tiểu Vũ bị khí, mặt phiếm hồng, nói : “ sắc long ngươi chờ , một ngày lão nương ta đập chết ngươi, hưng hăn đập chết ngươi”

Đế Thiên An trêu chọc : “ Ta nằm ngửa cho nàng đập, nàng có muốn đập không, hơn nữa không có phản kháng, lại có mỹ vị tiêu hồn”

“ Đồ lưu manh” Tiểu Vũ mặt đỏ hơn khi hiểu ra được lời hắn.

Mà lúc này Đường Tam thông qua mấy lời của Đế Thiên An cũng biết được Ngoại phụ hồn cốt của mình có bao nhiêu quý giá lẫn cường đại.

Tám cái chân nhện này cho hắn năng lực của một người không cần nhìn địa hình mà vẫn có thể di chuyển nhanh như trước.

Có nó, hiện tại đã có thể tự tin giao thủ cùng đối thủ chênh lệch đến mười cấp.Hơn nữa vì Ngoại phụ hồn cốt là hi hữu. Trừ phi chính mình nói ra, nếu không,chẳng ai biết được tám cái chân nhện này chính là Ngoại phụ hồn cốt,cùng lắm thì chỉ có thể tưởng là một trong những hình thức biểu hiện của Lam Ngân Thảo mà thôi.

Dù sao. Nó ngoại trừ sự cứng rắn. Bề ngoài thì cùng Lam Ngân Thảo hết sức tương tự, nếu có thể để cho tám cái chân nhện biến thành tám cái kịch độc trường mâu dễ dàng sai khiến. Có thể nghĩ được. Lực chiến đấu sẻ tăng mạnh hơn rất nhiều.

Thời gian lại qua đi, nhóm người Ngọc Tiểu Cương chỉ có thể ở lại nơi này dừng chân, hết cách đứng trước sức mạnh tuyệt đối nghiền ép như Đế Thiên An bọn họ không thể đấu lại được, quá khó chơi.

“ Thật khó mà tưởng tượng được, y là một Hồn Thú” Ngọc Tiểu Cương đem mắt nhìn về phía xa, một nam tử đang tọa thiền, đặt trên đùi là một khúc cổ cầm.

Mấy ngày nay thế giới quan của hắn không ngừng bị xáo trộn, những thứ hắn biết đứng trước người nam tử kia hoàn toàn không có đất gì dùng, có quá nhiều thứ mới mẻ xoay quanh y.

Chẳng hạn như bây giờ, có ai có thể nghĩ được, khúc nhạc tuyệt diệu say động lòng người, khiến cho hắn như lạc vào cõi thiên thai lại từ một hồn thú hình người gãy đàn mà ra chứ.

“ Khúc nhạc này thế nào?” Đế Thiên An cười nói.

Tiểu Vũ gần đó, liền nói : “ khó nghe chết”

Chu Trúc Thanh mắt đẹp quan sát nam tử bên cạnh, nàng cũng không ngờ được y còn lại là một tay cầm nghệ siêu tuyệt, mở miệng : “ khúc nhạc kia là gì?”

“Con thỏ nhỏ chết bầm” Đế Thiên An cười.

“ Phốc” Tiểu Vũ vừa mới uống chung rượu lập tức phun ra ngoài, nói : “ ngươi, hỗn đãn, ngươi cố tình”

Chu Trúc Nhanh nở nụ cười nhẹ nhẹ, đem chung rượu ở gần mình, đôi tròng mắt nhìn qua Đế Thiên An gần đó, nói : “ đừng trêu chọc Tiểu Vũ nữa”

“ Nghe nàng” Đế Thiên An cười, thu lại cổ cầm cất vào không gian của mình, lại lấy ra từng kiện thức ăn bắt mắt, nói : “ đây là ta đích thân xuống bếp, không biết có hợp khẩu vị của nàng hay không?”

Chu Trúc Thanh ánh mắt thoáng qua lay động có phần cảm động khi nghe được, nhưng rất nhanh liền quăng đi, bởi những thứ mà nàng thấy phía trước là những con vật là rùa, gà, và thỏ ở phía trước mặt.

“ Ngươi... cái tên này...lại đem con thỏ cho nàng ăn sống...ngươi đúng là tên ác tâm” Tiểu Vũ nhanh chóng nhảy đến chộp lấy con thỏ trắng trôi nổi ở không gian.

“Crac” một tiếng kêu nhỏ vang lên, ngay sau đó một luồng hương thơm nồng nàn tản ra, so với hương rượu còn đọng ở nơi này còn nồng đậm hơn.

“ Cái đồ ngốc này, đến cả thật giả cũng không phân biệt ra được” Đế Thiên An cong ngón tay thu lấy con thỏ xuất hiện những vết nứt kia, đem đến trước người Chu Trúc Thanh cười nói : “ yên tâm, chỉ là giả mà thôi, khi làm ra có chút giống thật”

“ Thơm quá... thơm quá” Trữ Vinh Vinh hít một ngụm con mắt nhìn về thức ăn của nhóm người cách một đoạn mình, lại nhìn ma cô tràng của Áo Tư Lạp mà chán nản.

“ Ngươi... ngươi cho ta với” Tiểu Vũ nhìn Chu Trúc Thanh hưởng thụ, con mắt nhắm nghiền dựa vào người Đế Thiên An, cái bụng lại reo lên, thức ăn kia quá hấp dẫn để cho nàng bỏ đi mặt mủi.

“ Không được, đây là đồ ăn của thê tử ta, thỏ ngốc thỏ ngốc, đi ăn ma cô tràng cùng với tam ca nàng đi”

“ Tưởng ta hiếm lạ” Tiểu Vũ liền đáp lại, thân ảnh bước đi ngang qua, sau đó nhanh như sét đánh chộp lấy trên cái khay ngọc hình con gà, rồi chạy nhanh đến chổ đám người Đường Tam ngồi xuống.

Chu Trúc Thanh đôi mắt đẹp chậm rãi mở ra, nhìn chỉ còn lại hai người, cùng với những đồ thức ăn bày trên, thầm hô : “ xem ra cũng không tệ”

“ Không tệ, Trúc Thanh khẩu vị nàng thật cao à”

Trong đầu vang lên thanh âm quen thuộc, Chu Trúc Thanh mặt thoáng hồng, lườm hắn một cái : “ không được tự ý vào đầu ta nữa”

“ Ukm” Đế Thiên An cười cười, nói : “ có điều chúng ta xưng hô cũng nên đổi lại, bảo bối nói có đúng hay không?”

Chu Trúc Thanh nghe được ngượng ngùng quay đầu đi, nàng vừa rồi không tệ, chính là cuộc sống hiện giờ, cái tên mạnh mẽ đem nàng buộc chung chổ này, không chỉ thực lực ngoại hình mà tài hoa cũng để cho nàng dỏi mắt ngó theo.

“ Ukm... chúng ta... chúng ta trước xưng tên đi... được không?” Chu Trúc Thanh ngại ngùng lên tiếng.

Lúc này chạy đến chổ ngồi Đường Tam chung bọn, Tiểu Vũ đả nhịn không được đem con gà trống chấn thành từng mảnh lớn, mùi hương vươn vấn làm cho đám người ở bên hít hà, con mắt ngó chằm chằm nhìn.

“Toàn bộ hương thơm đều nội liễm, phản bác quy chân, bề ngoài không khác gì, hơn nữa đây không phải là Vũ Hồn tạo ra, mà là chính tay tạo thành, y trù nghệ thật khiến cho những bậc đại sư cũng cam bái hạ phong”

Nghe sư phụ mình Ngọc Tiểu Cương nói, Đường Tam gật đầu : “ cầm âm siêu phàm, cơ quan ám khí đại sư, bây giờ là trù nghệ khiến ai cũng khó mà cưỡng lại được, thật khó có thể tin rất nhiều thứ đều hội tụ cùng một vị”

“ Ực” Trữ Vinh Vinh không có quan tâm đến mấy lời kia, ánh mắt thèm thuồng nhìn Tiểu Vủ phân cho mình một cái cánh gà, liền bắt lấy : “ Tiểu Vũ cảm ơn”, sau đó liền vội ăn lấy.

Ngay khi một mẫu bánh tươi xốp vào miệng, nó lại giống như bọt biễn chậm rãi phân hóa ra, đủ loại dư vị tản mát ra, để lại trên đầu lưỡi, sau đó truyền tải đến đãi nào, làm cho Trữ Vinh Vinh say mê hưởng thụ lấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK