Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắp đến lễ Giáng Sinh. Vào một buổi sáng giữa tháng mười hai, cả trường Hogwarts choàng tỉnh giấc, thấy khắp nơi đã bị tuyết trắng phau phủ dày cả thước. Mặt hồ đông cứng, ai ai cũng nôn nóng trông mong cho sớm đến kỳ nghĩ lễ.

Những ngày này, căn phòng sinh hoạt nhà Gryffindor và Đại Sảnh Đường vang lép bép tiếng than củi cháy trong lò sưởi, nhưng các hành lang lại lạnh cóng.

Những cơn gió cắt da cứ rung lắc cửa kiếng các phòng học. Thê thảm nhất là chuyện lớp Độc Dược của Snape lại nằm ở dưới tầng hầm. Ở đó bọn học sinh thở ra khói mịt mờ, và cố đứng càng sát cái vạt nóng của mình càng tốt.

Nếu có chổ nào ấm áp không một chút lạnh lẽo mà Harry, Hermione và Ron nguyện ý đến nhất chính là gian phòng trên cây của Đế Thiên An.

Bên trong không một chút lạnh lẽo, không chỉ ấm áp còn lại là nơi có nhiều thức ăn đồ uống mỹ vị, giống như thường ngày bọn trẻ lại tụ hội ở nơi này khi thời gian rảnh rỗi.

Kể từ lúc lão Hagrid lỡ lời thốt ra cái tên Flamel đến giờ, tổ 3 người Hermione Ron cùng Harry quả thật đã miệt mài tra cứu sách vở, bởi, không lần từ manh mối này, thì còn biết hy vọng vào đâu để tìm ra tông tích cái vật mà ông thầy Snape định đánh cắp?

Rắc rối nằm ở chỗ không biết phải bắt đầu tra cứu từ đâu, rồi liệu ông Flamel đã từng có thành tích gì để ghi vào sách vở chưa mà còn tra cứu.

Không có tên ông ấy trong “Những phù thủy vĩ đại của thế kỷ hai mươi”, cũng không có trong “Những tên tuổi huyền bí đáng chú ý của thời đại chúng ta”. Trong cuốn “Những khám phá pháp thuật hiện đại quan trọng” không có tên Flamel, và “Một nghiên cứu về những phát triển gần đây trong pháp thuật “cũng vậy.

Dĩ nhiên là còn hàng đống sách khác để tham khảo trong thư viện khổng lồ, cũng là nơi mà tổ ba người xem như là căn cứ của mình: hàng ngàn vạn quyển sách, hàng vạn cái giá sách, hàng ngàn dãy kệ sách cao ngất tạo thành những lối đi, rất nhiều sách đủ mọi kiến thức về phép thuật ở trong đó, khổ nổi vì quá nhiều sách cho nên bọn trẻ muốn tìm ra cái tên mình cần cũng không có kết quả.

Hermione nói: “Trong thời gian mình về nhà nghỉ lễ, hai bạn cứ tiếp tục tìm đi. Nếu tìm ra cái gì thì nhớ gởi cú báo tin cho mình biết với nha!”

Ron đề nghị: “Bạn thử hỏi anh Noah lần nữa đi”

Hermione nói: “ mình đả hỏi 5 lần rồi mà ảnh có chịu nói đâu chứ”

Ron lại nói: “ Vậy bản hỏi ba má bạn xem họ có biết Flamel là ai không. Hỏi họ thì chắc là an toàn hơn.”

Hermione nói: “Dĩ nhiên rồi, vì ba má mình đều là nha sĩ.”

“ Thơm quá” ba đứa đồng loạt thốt lên một tiếng, ánh mắt quay đầu về một phương xa, trong tầm mắt thấy thân ảnh của Đế Thiên An đang bận nấu nướng bên dưới.

Ron nước miệng nuốt một ngụm nói : “ Noah thật lợi hại, còn có thể nấu nướng thức ăn còn hơn cả thức ăn trong trường, lại được no bụng.”

“ Ukm” Harry gật đầu nhỏ giọng, mà Hermione cũng vội gấp cuốn sách lớn lại, thân ảnh đi đến chiếc bàn lớn bên trên, nhìn trên bàn đả có sẵn ba chiếc bọc lớn, trong đó có một chiếc bọc to hơn nhiều so với hai chiếc bọc kia, phụng phịu nói : “ Noah, nấu nhiều như vậy làm gì?”

“ Đừng nghe nàng, bồ không ăn để mình ăn giùm cho” Ron vội nhanh nhẩu lên tiếng.

Đế Thiên An cười không nói gì, đem một xâu tẩm ướp thịt rắn chiên nướng, kẹp lấy nước sốt phủ lên bên trên, nhìn Hermione trừng mắt Ron cười nói : “ Được rồi của ba đứa đây, rảnh đến chổ anh chơi”

“ Ân” Harry, Ron mặt cười toe toét nhận lấy hai bọc thức ăn so với Hagrid làm đồ ăn thì Đế Thiên An chính là ở một đẳng cấp khác xa hoàn toàn đây, ánh mắt nhìn qua một bên chiếc bọc đồ ăn của Hermione bự hơn bọn họ hâm mộ lấy.

“ Ngoài trời lạnh, giữ ấm một chút, xem thử có vừa em không” Đế Thiên An đi đến một nơi lấy ra một chiếc áo lông cừu dày cộm, hỏa hồng sắc màu cái lạnh bên ngoài hoàn toàn không một chút ảnh hưởng.

“ Trời có lạnh lắm đâu” Hermione mặt có chút hồng hồng phụng phịu lấy, nhưng mặt ngoài vui vẻ ban đứng nàng bây giờ, đem tay gian ra xỏ vào hai ống tay áo, rồi chậm rãi cài nút vào, cả gương mặt giấu vào bên trong lớp lông dày, sau đó tiếp nhận bịch đồ ăn lên tiếng : “Noah, gặp lại sau”

“Noah, gặp lại sau” Ron, Harry cũng lên tiếng chào lấy, cả hai một tay nắm lấy bọc thức ăn một tay khác phụ khiêng lấy cuốn sách lớn bằng một lửa của mình trở về lâu đài bên trong.

“ Đến cả ta cũng hâm mộ đây, Hermione giờ ta biết vì sao đám nữ sinh kia lại không ưa bồ rồi” Ron lầu bầu, từ bên trong bọc đồ ăn của mình lấy ra một chiếc bánh nướng nóng hổi cở bàn tay, thơm phức lại mềm mại ăn ngấu nghiến lấy, ánh mắt nhìn về Hermione tràn ngập ghen tỵ hâm mộ.

Harry gật đầu tiếp nhận một xâu thịt nướng từ Hermione, cắn ăn lấy vội nuốt xuống rồi nói : “ có một anh trai như vậy, thật hâm mộ bồ”

Ba người một đường di chuyển băng qua sảnh đường chính rồi chuôi qua bức tranh bà Béo chui vào bên trong nhà sinh hoạt chung nhà Gryfindor, thì kinh ngạc lên thấy được một đám người đang chờ mình phía trước.

“ Tiểu nhị, chờ thật lâu đây” Fred đi đến bên cạnh Ron thò tay vào bọc bánh của hắn bắt lấy hai chiếc bánh lớn vẫn còn nóng hổi, một cái quăng cho anh em song sinh của mình nhai lấy.

“ Tuyệt cú mèo, mùi vị thật mê người, Noah làm quả có khác” George tiếp lời, đem chiếc bánh nhai nuốt lấy.

“ Ahh đó là của ta” Ron tức giận lên tiếng, có điều hắn vừa nói xong đả bị Pecy đi đến vỗ vỗ vai hắn : “ Ronies, cảm tạ”

Harry nhìn đám người còn lại mong chờ mình, đành cười khổ đem bọc bánh của mình phân phát cho từng người, mà một bên Hermione nhìn thấy cũng hào sảng đem phân phát cho đám người nơi này, đi đến bên cạnh chiếc bàn của mình ngồi xuống, còn lại một phần năm bịch bánh, hưởng thụ lấy một mình nàng cũng ăn không hết chi bằng cho đám người này.

“ Aii vốn là Noah cho ta, giờ chỉ còn có hai cái, đáng ghét” Ron oán hận nhìn trên tay mình còn hai chiếc bánh, liền nhanh chóng đem bánh còn lại ăn lấy.

Kỳ nghỉ lễ bắt đầu, các học sinh lục tục theo tàu Tốc Hành Hogwarts trở về gia đình của mình nghĩ lê. Cả Hogwarts trở nên an tĩnh hơn rất nhiều, chỉ còn lại mấy học sinh không có thân thích hay gia đình có sự cố gì đó mới lựa chọn ở lại trường nghỉ lể.

Trước ngày bắt đầu học kỳ hai, Hermione trở lại trường và hết sức thất vọng là Harry và Ron đã chẳng tìm ra được ai là Nicolas Flamel. Cả bọn hầu như toan bỏ cuộc tìm kiếm tông tích Flamel trong sách vở thư viện đồ sộ ở nhà Đế Thiên An, cho dù Harry vẫn đoan chắc là mình từng đọc thấy cái tên Flamel ở đâu rồi.

“ Noah, thật đáng ghét, rõ ràng là biết” Hermione dận dỗi nói.

Hai đứa gật đầu đồng ý, Ron đem trên tay mình vươn đến cái mâm gỗ phía trước lục lọi một đám socola ếch nhái, nó mở giấy bao thỏi sôcôla: “Lại là cụ Dumbledore, sao không phải là Agrippa và Ptolemy chứ”

“Bỗng nhiên Harry há hốc miệng ra. Nó nhìn chừng chừng mặt sau tấm thẻ trên tay của Ron . Rồi nó ngước lên nhìn Ron và Hermione, tay chộp lấy tấm thẻ trên tay bạn mình, rồi thì thầm: “Tôi tìm ra ổng rồi. Tôi tìm ra Flamel rồi! Tôi đã nói với mấy bạn là cái tên này tôi đã từng đọc ở đâu mà. Hà… Tôi đã đọc thấy nó trên chuyến xe lửa đến Hogwarts. Nghe nè: cụ Dumbledore đặc biệt nổi tiếng nhờ đánh bại phù thuỷ Hắc ám Grindelwald vào năm 1945; khám phá ra mười hai cách sử dụng máu rồng, và nhờ tác phẩm của cụ về thuật giả kim soạn chung với người cộng tác là Nicolas Flamel”

“Chờ đây” Hermione vừa nói xong là chạy biến đến phía trước không xa một cái tủ lớn cao đến gần trăm mét, đứng trên một cái mâm nhỏ, thân ảnh lại theo cái mâm trôi nổi lên trên không,sau đó chọn lấy một cuốn sách to lớn, rồi nhanh chóng lại vị trí cũ.

Cô bé hồi hộp giải thích: “Mình không hề nghĩ tới tra cứu cuốn này. Mình định đọc giải trí nhẹ nhàng thôi.”

“Thế này mà nhẹ nhàng?” Ron thắc mắc,

“ Im đi” Hermione bảo, tay thoăn thoắt lật trang, lẩm bẩm một mình. Cuối cùng cô bé có vẻ đã tìm được cái cần tìm: “Mình biết rồi! Mình biết được rồi”

Ron hờn dỗi nói: “Tụi này được phép nói chưa?”

Nhưng Hermione vẫn không chú ý đến Ron. Cô bé nói với giọng đầy kịch tính: “Nicolas Flamel là tác giả duy nhất của Hòn đá Phù thủy!”

Cả Ron và Harry đều không lộ vẻ xúc động như Hermione mong đợi. Hai đứa đồng thanh hỏi lại: “Hòn gì?”

“Ôi, thiệt tình, sao hai bạn không đọc dùm… nè, đọc đi.” Cô bé đẩy quyển sách về phía hai bạn, Ron và Harry cùng đọc:

Thuật nghiên cứu giả kim cổ điển chú trọng đến Hòn đá Phù thủy, một vật chất huyền thoại có những sức mạnh lạ kỳ. Hòn đá có thể đổi bất cứ thứ kim loại nào thành vàng ròng. Hòn đá cũng tạo ra thuốc Trường sinh làm cho người uống bất tử.

Trong nhiều thế kỷ qua đã có nhiều báo cáo về Hòn đá Phù thủy, nhưng hòn đá đang tồn tại hiện nay thuộc về cụ Nicolas Flamel, một nhà giả kim xuất sắc và cũng là một người say mê ca kịch. Cụ Flamel vừa mừng sinh nhật thứ 665 của mình. Cụ đang hưởng một cuộc đời ẩn dật ở Devon cùng với vợ là Perenelle (cụ bà 658 tuổi.)

“Hiểu chưa?” Hermione hỏi, khi Ron và Harry đọc xong, lại nói : “Nhất định là con chó ba đầu đang canh giữ Hòn đá Phù thuỷ của cụ Flamel! Mình chắc là cụ đã nhờ cụ Dumbledore giữ dùm, bởi vì hai người là bạn bè, vả lại cụ biết có người muốn cướp nó. Chính vì vậy mà Hòn đá đã được đem ra khỏi ngân hàng Gringotts!”

Harry vỡ lẽ: “Một hòn đá làm ra vàng và khiến người ta bất tử. Hèn gì thầy Snape muốn chiếm nó. Ai tất cũng muốn có nó.”

Ron cũng nhận ra: “Sở dĩ tụi mình không tìm thấy tên Flamel trong cuốn ‘Nghiên cứu về những phát triển gần đây trong pháp thuật’, là bởi vì cụ đã 665 tuổi rồi, chứ có phải gần đây đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK