Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nằm tại trung tâm Hồn Hoàn đàm, hai ngọn núi ở giữa còn kẹp thêm một ngọn núi nhô lên phía trên, gọi là Thiên Nhãn Phong.

Đỉnh gọi Âm Dương, tại đỉnh trên có đúc hai con rồng uy vũ, trảo trước lại nắm một cái to lớn hình tròn kim loại, viên kim loại này chạm trỗ hoa văn kỳ lại, trái phái đối xứng cùng nhau.

U tộc tại Âm Dương Giới đã ngàn năm, Âm Dương Đỉnh là U tộc dùng để giam giữ trọng phạm. Dưới các Quỷ Chuyên bánh xe chính là lao ngục giam giữ phạm nhân, chỉ là U tộc đã bỏ đi 20 năm có bị giam người hẳn cũng đã chết.

Nhóm người Thiên Trạch chỉ dừng lại từ cao quan sát, sau đó lại thẳng một đường đi vào trong U Đô thành.

Quỷ Môn quan là cổng vào của U Đô thành, tiếp nối với Hồn Hoàn đàm Âm Dương đỉnh, địa hình có thể nói là dễ thủ khó công. Chỉ có một con đường không mấy bằng phẳng duy nhất, mặt đá cằn cối lại xuất hiện rất nhiều bộ xương người và hoang thú.

Cổng cao tầm năm mươi mét, tại cổng trên treo không ít chuông vàng, theo gió lay động tạo thành tiếng kêu đinh tai. Đặc biệc hai bức tượng đá to lớn như quỷ sứ canh gác ở hai bên phía sau, kích cở cao đến gấp đôi.

Quỷ Môn quan đi qua ba ngàn mét là U Đô thành, chỉ độc một đường là cầu đá ước tính cao gần ba mươi mét, bên dưới nước chảy xiết.

“U Đô thành!”

Tòa thành tĩnh mịch, dưới sắc trời đêm càng thêm âm u, cũ kỹ tang thương cùng ma mị từ tòa thành này phát ra, đám nữ ở trên Ngọc Toa Tọa đều chưa có ai đến được tòa thành này, lần đầu chứng kiến cũng không nhịn được đem mắt quan sát khắp nơi.

Trên cao nhìn xuống, toàn bộ U Đô thành đều không thoát được đám người Thiên Trạch quan kháng, từ xa liền phát hiện được chổ công trình cao nhất trong U Đô thành, mà tòa công trình cao nhất kia cũng là quan trọng nhất trong U Đô thành, Quỷ Long điện là nơi dẫn vào Địa Ngục ngủ giới mười tám tầng.

“ Ầm! Ầm!”

Cơ quan khóa trên vách tường đá được mở, tấm cửa đá phong bế đại điện được cơ quan vận chuyển mà mở ra.

“ Phừng! Phừng!!”

Đại điện rộng lớn trong, các đầu rồng đá chạm trỗ tại miệng rồng dưới cơ quan thôi đồng lại phun hỏa, sống động vô cùng chiếu sáng một phần không gian, nhiều năm đến nay một mực phong bế được đốt sáng.

Long hình chạm trổ trên tường đá, đặc biệc tại trung tâm là một cái bát giác bậc đài, trung tâm là một cái vào tròn. An vị đối xứng là tám cái đường hầm dẫn xuống Địa Ngục ngũ giới mười tám tầng.

Ngay khi ba người Đế Thiên An đứng tại bục tròn phía trên, một tràng cơ quan nhẹ vang lên, đồng loạt tám cái lối đi dẫn vào được đèn đuốc thắp sáng lên, không còn u tối nữa.

Tám cái lối đi nhưng chỉ có một cái là thật chính xác dẫn vào, còn lại bảy cái chỉ dẫn người vào tử vong con đường. Tại bên trong cơ quan cạm bẫy tầng tầng lớp lớp, cho dù tu vị tuyệt thế cao thủ đi nữa một khi vào trong chết không chỗ chôn.

Thiên Trạch có Quỷ Long đồ bản vẻ cho nên biết rõ được lối nào là đúng, lập tức chọn Càn lối vào mà vào, vừa vào trong cửa đá theo cơ quan khởi động đóng lại.

“ Chà!” Mộ Dung Thu Địch tấm tắc khi đi hết thông đạo thấy được phía trước.

Hàn Thiên Lạc nói : “ U Đô Đại Mộ quá thật đáng sợ, so với Cốc Tử mộ còn hung hiểm hơn nhiều”

“ Ngay tại dưới lòng đất mà tạo núi, quả thật là quỷ phủ thần công” Mai Ngâm Tuyết tán dương khi nàng thấy được cảnh vật trong mắt.

U ám không gian, có rất nhiều ngọn núi, tựa như những thanh cột chống, mỗi ngọn cách xa lại liên kết cùng nhau bằng một cây cầu treo gỗ, xung quanh sương mù bao phủ nhìn không thấy sâu bao nhiêu.

Cho dù có thể nghự binh đi nữa cũng không thể xác định được phương hướng dưới này, tới lui qua lại có khi còn xông cơ quan bẫy rập, hoặc là cạm bẫy bố trí, độc trùng ....

Thiên Trạch có Quỷ Long Đồ cho nên rõ ràng đường đi, thông qua Ngọc Long Tọa lại mang đám nữ đi vào con đường chính xác nhất- Địa Ngục Ngũ Giới thẳng xuống U Đô Địa Phủ.

Cái gọi là Địa Ngục Ngủ Giới thật ra là năm vị trí then chốt được Thủ Mộ Nhân trông giữ, bất quá ngàn năm nay Cốc Tử mộ không phá cho nên U Đô thành không cần chuyên phụ trách Ngục Hỏa năm tộc người canh giữ.

Năm gia tộc này tại trong U Đô thành sinh sống. Dù đã ngàn năm nay ở đây nhưng vẫn chưa một lần vào trong U Đô Địa Phủ trấn giữ.

Thành ra Thiên Trạch mang người nhà dạo qua Địa Ngục Ngủ Giới thứ nhất giới hết sức thuận lợi không có cản trở.

“ Nhất giới Địa Ngục, thân tàn đóm bay, một đầu đường sống, lửa diệt người vong” Hàn Thiên Lạc đi đến đọc trên đó văn tự chạm khắc trên tảng đá ở núi lớn trên,

“ Đây là ý gì?” Lâm Thủy Dao nghi hoặc hỏi.

Trầm Lạc Nhạn nói : “ có lẽ là gợi ý, mà gợi ý này liên quan đến những vật nhỏ kia”

“ Đom đóm ư?” Hoàng Tuyết Mai nghi hoặc đưa mắt nhìn về phía xa một đám đom đóm bay lượn.

Hàn Thiên Lạc từ nhỏ sống trong chất độc, lại thêm tận mắt nhìn liền nhận ra kỳ độc này, đi đến một con đom đóm nói : “ Hủ Thi Huỳnh Hỏa, dịch độc trên thân chúng một khi chạm vào liền phát nổ, có thể khiến người ta biến thành xương trắng trong nháy mắt”

“ Chả trách lại có câu thân tàn đóm bay” Vương Ngữ Yên hiểu ra : “ vậy một đầu đường sống chính là ám chỉ lối ra, nếu chọn sai hẳn lửa diệt người vong”

Mộc Uyển Thanh nhìn ba tòa miếu có trên nơi này : “Ba tòa miếu một đường sống, nói như vậy là chúng ta phải chọn một, rốt cuộc là tòa miếu nào?”

“ Hiện giờ Ngục Hỏa Ngủ Sứ còn chưa đến! cơ quan vẫn chưa khởi động! mà khả năng là ngàn năm qua cũng chưa có khởi động” Mộc Tuyết Nhu nói.

Thiên Trạch nắm giữ Quỷ Long Đồ, tại bản đồ trong đệ nhất tòa ngục này lại có chú thích phá giải, hắn rà soát một lát liền thấy được mé trái mình có gò núi nhô lên, tại gò đất lớn trung tâm còn có một cái động nhỏ, trước đó có một cái trụ đèn đá, trong đèn tỏa ra ánh sáng lam xanh.

“ Cơ quan ở đó” Thiên Trạch đưa tay chỉ về phương hướng đó.

Đám nữ không nghi hoặc nghe được liền đi đến.

Đi trước tiên Diễm Linh Cơ phát hiện ra tại trụ đá phía trên có một cái lệnh bài đặt trên đó, lệnh bài ghi Ngục Hỏa Lệnh, nói : “ Quả nhiên như lời chàng nói”

Nói xong theo tay Diễm Linh Cơ động, cơ quan khởi động phát ra một tràng thành âm, tầng thứ hai cửa vào mở ra.

Lần lượt đám nữ đi qua thông đạo dẫn đến tầng thứ hai.

“ Ầm!”

Chỉ một kích, Họa Kích Huyết Long Mâu vừa được Thiên Trạch lấy ra từ Thần Ma Thái Cực Đồ, một kích đoạn gãy chân cột của Ngục Hỏa Nhất Giới.

Cả tòa Ngục Hỏa Nhất Giới sụp đổ kéo theo các cầu theo lay động.

“Xoẹt! Xoẹt”

Từng đường kích khí lăng lệ chém qua, đem các cầu treo đoạn đứt, không lâu sau kèm theo tiếng ầm ầm đinh tai.

Thần Ma Thái Cực Đồ hóa lớn, lực hút tỏa ra đem cả tòa Ngục Hỏa Nhất Giới hút lên.

“ Chàng ấy....” Hồ Mỹ Nhân cũng có chút ngẩn người.

“Rốt cuộc chàng ấy muốn gì?” Hàn Thiên Lạc khó hiểu hỏi

Diễm Linh Cơ cười nói : “hiện giờ Bách Việt đang tái thiết, vật tư khan hiếm, nơi này có sẵn rất nhiều kiến trúc, nói theo cách của chàng ấy là mượn dùng”

Một lời của Diễm Linh Cơ cũng để đám tỷ muội rõ việc Thiên Trạch đang làm, chính là muốn đem ngàn năm đại mộ của Lạc Võ Tử sửa sang biển thủ dời về Bách Việt.

“ Nếu như Lạc Võ Tử tông sư mà biết được, ngàn năm sau có người bứng dọn luôn cả U Đô Địa Phủ thì có cảm nghĩ gì?” Mộc Tuyết Nhu cười hỏi.

Hàn Thiên Lạc nói : “ Cốc Tử mộ cũng bị chàng ấy dọn, Hàn Thiết mộ cũng không khác gì, Huyền Quan Nhai không phải chỉ có mấy cái quan tài treo không có giá trị, chỉ sợ cũng bị chàng ấy dọn luôn”

“Chàng ấy chính là tên họa tinh của Mộ phái” Vân Cầu Hoàng tiếp lời.

Thạch Thanh Tuyền gật đầu : “ đại tặc”

“ Sai rồi! Đạo Thánh” Mộc Uyển Thanh cười khúc khích góp lời.

“ Đi thôi! mặc chàng ấy, chúng ta đi tham quan cho biết thử ngàn năm Kỳ Mộ thế nào?” Mai Ngâm Tuyết mở lời dời đi chú ý

Lời này vừa ra được đông đảo tỷ muội tán đồng, cũng không nhìn nhiều Thiên Trạch thẳng qua Ngục Hỏa Nhị Giới.

Còn Thiên Trạch thì bắt tay vào việc bứng nhổ các công trình có từ ngàn năm trước, dọn hết vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ, chờ một khi trở về Bách Việt hắn sẽ thông qua trận pháp bố trí ra Đế thành, tiết kiệm không ít nhân lực vật lực xây dựng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK