Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một đêm nhanh chóng trôi qua để lại nhiều biến cố.

Đại Thiết Chùy nhặt lại cái mạng trở về, vốn đã bị thụ thương do Ẩn Bức gây ra, sau đó lại nhận thêm hàn khí từ Thủy Hàn kiếm của Cao Tiệm Ly cùng âm công của Tuyết Nữ, làm cho hắn thêm nghiêm trọng.

Nhưng mà điểm ấy thương thế cũng không có lấy mạng Đại Thiết Chùy, có Đoạn Mộc Dung chữa trị cộng thêm nội công trong người. Tĩnh dưỡng một đoạn thời gian là có thể sinh long hoạt hổ lại ngay.

Đồng dạng so với Đại Thiết Chùy, phía Vệ Trang thì Ẩn Bức cũng thu lấy thương thế không nhẹ chút nào, tìm một góc hoang vắng mà liếm láp vết thương.

« Ầm ! Ầm !! »

« Crac ! Crac !! »

« Ahhh ! »

Ở một địa phương khác cách xa Cơ Quan Thành một khoảng khá xa, một tóp quân lính tinh nhuệ đại Tần một tay nắm lấy hộ thuẫn tay còn lại là thiết kích cẩn trọng di chuyển sâu vào rừng rậm, đang không ngừng chặt phá cây cối.

Có điều chờ đợi bọn họ là vô số bẩy rập, nào là hố chông mũi tên lẫn gỗ lớn, lưới sắt đem đám tinh nhuệ binh lính lại giết sạch sẽ. Càng vào sâu bên trong bẩy rập thiên kỳ bách quái hiện ra, số lượng người chết không ngừng nhân lên.

«Ngoài Cơ Quan Thành bày bố đầy cơ quan cạm bẫy, đường hoàng mà tấn công chính diện thế này, chết không ít nhân mạng đây » Hồng Liên tay vươn ra một đầu Xích Luyện Xà nhanh chóng trườn qua tay nàng xuống eo, lên tiếng.

Mặc dù Đại Tần từ Bách Việt mua sắm được đại pháo, thông qua Công Thâu Gia chế tạo đem sức sát thương đẩy lên. Nhưng địa hình của Cơ Quan Thành cực kỳ không thích hợp cho vận chuyển đại pháo.

Mà pháo nhỏ có tầm bắn thấp, đồi núi dày đặc, cho dù là thuốc nổ cũng cần phải chôn cất địa điểm à ! Thành ra càng tiến sâu vào trong, bẫy rập vô số được Mặc gia bố trí không ngừng gặt hái tánh mạng quân Tần.

« Sự sống chết của những kẻ này chẳng phải do mình, tất cả đều thuộc về Doanh Chính. Để chúng dò đường giúp chúng ta chẳng phải tốt hơn ư, hơn nữa càng không hợp với ý hắn sao?» Vệ Trang lạnh nhạt nói.

Lời vừa nói xong bên tai đã truyền lại âm thanh gào thét đau đớn của đám binh lính, hiển nhiên những người này trúng phải bẫy rập, mất đi sinh mạng.

Hồng Liên cười nhẹ một tràng, rồi nói : « Phải à, rất hợp ý chàng ấy »

Làm nữ nhân của Đế Thiên An nàng cũng đã đặt chân vào nội thiên địa, và cũng biết hắn chính là hắc thủ thao túng chiến tranh. Chết càng nhiều người mà lại là Tần quốc binh sĩ thì càng hợp ý.

«Vệ Trang đại nhân, nơi này cơ quan trùng trùng phải làm sao đây ? »Lúc này một tên nho nhỏ tướng quân Tần vội vã đi đi đến phía sau hai người, chắp tay nói :

« Tiếp tục tiến lên » Vệ Trang lạnh nhạt nói.

« Cái này ! » Tướng lĩnh do dự, việc này chẳng khác nào là tìm chết cả, thuộc hạ dưới trướng mình đả mất đi rất nhiều chỉ vì tìm đường vào Cơ Quan Thành.

Hồng Liên thấy hắn do dự liền nói : « Một tòa Cơ Quan Thành nhỏ nhoi, chẳng lẽ còn ngăn được quân thiết giáp đánh đâu thắng đó của Tần quốc sao ? Có cần quay về hỏi hoàng đế bệ hạ của các ngươi, xem ông ta trả lời như thế nào chăng ? »

« Dạ, ti chức minh bạch » Nói xong hắn liền rời đi, hắn hiểu rõ Doanh Chính quyết tâm thế nào, bằng mọi giá phải công hạ tòa thành này cho dù trả giá bao nhiêu sinh mạng.

« Tinh nhuệ như vậy quân sĩ, chết đi thật tiếc đây » Hồng Liên cười nhìn về Vệ Trang

Vệ Trang môi nhích lên, nói : « Cái chết của đám người này không phải làm cho vở kịch thêm hoàn mỹ »

« Doanh Chính, Lý Tư muốn giăng lưới bắt mồi có điều là ai bắt ai đây» Hồng Liên ý vị sâu xa nói.

Quân Tần vẫn tiếp tục di chuyển, không ngại tiêu hao sinh lực thẳng tiến vào bên trong rừng rậm.

« Rầm ! rầm ! Rầm !! »

Đột nhiên hàng loạt thanh âm rung động truyền đến, chỉ thấy từ phía xa hàng loạt cây cối gãy đỗ, lá cây tung bay trong không khí,thậm chí mặt đất cũng có phần rung động nhỏ.

“ Bạch Hổ xuất động rồi !” Hồng Liên nhìn hình thể khổng lồ to lớn màu trắng xuất hiện phía trước hiện ra, đem đám quân Tần ngược sát lên tiếng.

“ Rống”Một tiếng rống lớn vang lên, chỉ thấy đầu thú máy làm bằng gỗ này dưới thao tác của hai tên đệ tử Mặc Gia vậy mà phát ra thanh âm sống động ngửa cố rống to, hoàn toàn làm bằng gỗ lại như vật sống một dạng.

Vệ Trang nắm lấy Sa Xỉ không một điểm sợ hãi nhìn đầu Bạch Hổ nhún người nhảy đến hai người, mấy chục mét khoảng cách trong tích tắc đã đến gần vị trí Hồng Liên.

« Thứ đồ cổ này của Mặc gia thật đúng là không thể khinh thường » Vệ Trang cất lời, trên tay siết chặt Sa Xỉ.

« Ân ! » Hồng Liên nhẹ gật đầu, nàng tại đô thành Bách Việt thấy qua không ít Bạch Hổ cơ quan, mặc dù khung cơ quan thú này hoàn toàn không bì được với Bạch Hổ chiến đấu cải tiến ở Bách Việt, nhưng nó đủ sức quét ngàn quân tinh binh trở lại.

“ BANG !!”

Một âm thanh vang dội vang lên, chỉ thấy đầu Bạch Hổ bị một vật thể to lớn đỏ sậm va đập, khung Bạch Hổ bị đánh lùi về sau, tiếp đến đỏ sậm vật thểs cuộn tròn lấy hai người Vệ Trang lẫn Hồng Liên.

Hình thể của nó cũng nhanh chóng hiển lộ ra, là một đầu cơ quan thú khác, lấy rắn làm hình thái cự hình to lớn hơn nhiều với Bạch Hổ.

“ Rống”Bạch Hổ cơ quan rống lên một tiếng nhìn về cự hình cơ quan xà, hai tên đệ tử Mặc Gia cũng ngưng trọng nhìn về đầu to lớn thú máy phía trước, chỉ riêng độ dài các đốt của nó cũng bằng hình thể khung Bạch Hổ này rồi.

Mà lúc này phía sau lưng Vệ Trang, Xích Luyện một thân ảnh lão đầu cất bước đi đến, trên đầu chiếc ô xoay tròn sau đó nhanh chóng thu nhỏ lại, cuối cùng để lại một hình bán khuyên được lão nhân nắm lấy, hình thù rất ư là khác biệt dị hợm.

Đôi bàn chân lẫn tay đã không còn là cơ thể bình thường mà hoàn toàn là cơ khí thanh đồng kim loại gắn lên, lại di chuyển không khác gì thân thể bình thường. Đầu không một cộng tóc lông mày trắng toát, người này chính là đương nhiệm chưởng môn của bá đạo Công Thâu Gia- Công Thâu Cừu.

« Rầm ! Rầm ! »

Chứng kiến cự hình cơ quan xà đột nhiên hiện ra, ba tên đệ tử Mặc Gia không có điều khiển Bạch Hổ tiến công, mà ngược lại khống chế Bạch Hổ xoay người rời đi, hướng về Cơ Quan Thành mà đi.

Trước sự to lớn về hình thể gấp nhiều lần, lại thêm còn có Vệ Trang, Hồng Liên ở đó và đại lượng quân Tần. Ở lại chiến đấu là một hành động ngu xuẩn, mà trở về bọn họ còn có thể đem tình báo quan trọng này nói ra.

“Tứ Linh Thú của Mặc Gia, Bạch Hổ” Công Thâu Cừu nhìn Bạch Hổ rời đi cất lời.

Hồng Liên nhìn Công Thâu Cừu đi đến bên cạnh, nói : “ Khung cơ quan này ta rất ưa thích, lần này ông chắc có thể hạ được Cơ Quan Thành không đó”

Công Thâu Cừu nhếch mép nói : “ Mặc Gia và gia tộc ta đã tranh đấu mấy trăm năm, đôi bên đều hiểu rõ lẫn nhau”

“Nghe nói ba trăm năm về trước trong trận quyết đấu ở Sở quốc, tổ sư của các ngươi đã thảm bại về tay Mặc Gia, thời gian không lâu trước lại bị Mặc Gia phục kích ở Lâu Lan, ta chỉ có hứng thú với chiến thắng. Đối với ta mà nói người không có thực lực chỉ là mối phiền phức” Vệ Trang lạnh lùng lên tiếng.

“Chỉ cần Vệ Trang đại nhân chịu giúp ta một tay, Ban lão đầu nắm giữ cơ mật của Cơ Quan Thành và sơ đồ đánh dấu các nơi ẩn tàng các cơ quan là mấu chốt của vấn đề. Chỉ cần giải quyết hai điều này,thì công phá Cơ Quan Thành sẽ dể như trở bàn tay” Công Thâu Cừu tự tin lên tiếng.

Từ thất bại lần trước trên đất Lâu Lan để cho hắn ôm hận mà về, Sa Chu bị rơi vào tay của Mặc Gia không nói mà lần hành động này mười vạn quân Tần cũng bị bắt sống, làm cho hắn đối mặt với Doanh Chính lửa giận.

Có thể rời khỏi Lâu Lan chính là do Đế Thiên An thả hắn rời đi, lần này tiến công Cơ Quan Thành hắn phải đòi lại danh dự.

“ Chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, rất nhanh sẽ có tin tức tốt lành” Vệ Trang lập tức cho hắn đáp án.

“ Chờ đợi” Công Thâu Cừu nghi hoặc nói.

“ Trong Cơ Quan Thành ta đã bố trí sẵn một người rồi” Vệ Trang môi có chút nhích lên tiếng, mà một bên Hồng Liên cũng nở lấy nụ cười.

Người mà Vệ Trang nói đến không ai khác chính là đã trà trộn vào Cơ Quan Thành, Mặc Ngọc Kỳ Lân, bằng khả năng dịch dung của mình chẳng mấy chốc thứ mà Công Thâu Cừu yêu cầu cũng đạt đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK