Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn cột hắc ám lao đến, không gian xung quanh mình trở nên tù túng, như những cánh tay vô hình đem cơ thể hắn giữ chặt, Đế Thiên An nhếch môi cười.

“ Vô Tận Hỏa Vực!!”

Con mắt thứ 3 của Đế Thiên An, Nguyệt Chi Nhãn phát ra rực rở quang mang, tại vòng tròn kim sắc bên trên, các đốm hỏa diễm không ngừng sáng lên rồi tiêu thất.

Trong cái sát na, lấy Đế Thiên An thân thể làm trung tâm, biển lửa rực rở khuếch tán ra bốn phía của Hắc Tường.

“ Hả!!!” Thiên nâng Huyết Mâu đâm đến nhìn một màn này cũng giật mình, hắn có thể cảm nhận được uy hiếp chí mạng truyền lại từ biển lửa kia.

“ Xèo xèo!!”

Tiếng cháy khét không ngừng hiện lên khi biển lửa rực rở lan tràn cùng với Hắc Tường va chạm cùng nhau.

“ Đây là!!” Thiên giật mình kinh hãi khi phát giác được, bên trong biển lửa không chỉ có mỗi hỏa diễm, mà còn băng lạnh, độc khí, sinh cơ, lôi điện… rất nhiều loại bất đồng lực lượng lại có trong đó.

Bất lợi nhất đó là lực lượng của hắn không cách nào áp chế được biển lửa, ngược lại đang bị tiêu thất và cắn nuốt đi. Sức nóng kinh người để cho nhục thể hắn kiêng kỵ, và cả linh hồn đau nhứt không ngừng khi biển lửa kia hiện ra.

“Cái gì!!!” Thiên biến sắc, gương mặt hốt hoảng khi giờ phút này lại phát hiện ra cơ thể bên trong, lại xuất hiện hai ngọn hỏa diễm vô hình, quỷ dị lại thiêu đốt cơ thể hắn.

“ Vô ích thôi! Lĩnh vực của ngươi hoàn toàn không là gì trước Vô Tận Hỏa Vực của Bản Đế” Đế Thiên An cười nói, khống chế lĩnh vực của mình bành trướng, thúc dục Đế Viêm tâm hỏa cùng Vẫn Lạc Tâm Viêm tâm hỏa từ bên trong cơ thể Thiên đả thương hắn.

“ Không! Ta không tin!!!” Thiên quát lên, dùng thần lực trong người áp chế khu trục đi hai ngọn hỏa diễm này.

“Ầm!!”

Hai ngọn hỏa diễm dưới Thiên thu lấy lực lượng bên ngoài giúp hắn tống xuất đi hai ngọn hỏa diễm đang thiêu đốt, nhưng cũng vì thế mà biển lửa rực rở trong lúc Thiên phân thần mà bành trướng mãnh liệt hơn.

“ Phanh!! Phanh!!”

Biển lửa ập đến, không ngừng cùng Hắc Tường va chạm, phát ra tiếng nổ không dứt.

“ Không xong! Những hỏa diễm này lợi hại quá” Thiên biến sắc, khi nhiệt độ tản ra mỗi lúc một lên cao, càng kéo dài với hắn càng thêm bất lợi.

Nếu chỉ là một loại lực lượng hắn còn có thể tự tin chống đở, nhưng biển lửa này quá lợi hại, có tịnh hóa, có cắn nuốt,có lôi điện, có âm hàn... .Hắc Tường của hắn tuy có lực cắn nuốt nhưng đứng trước hỏa diễm biển lửa kia lực cắn nuốt lại không thể bằng.

“ Huyền Minh, ngươi có thể bại được rồi!” Đế Thiên An cười nói thúc dục linh hồn lực lượng công kích.

“Oanh!!!”

Thiên phun ra một ngụm máu, bị hất văng bay lùi về sau.

“Có quà cho ngươi đấy!” Đế Thiên An cười nói.

Chỉ thấy trong biển lửa vô số hỏa thể không ngừng phóng xuất về vị trí của Thiên mà chiến đấu, đều là hỏa phân thân của hắn.

Thiên bị chấn lùi, vội lấy lại thăng bằng nâng Huyết Mâu dùng độc nhất tay còn lại công kích lên các hỏa phân thân lao đến.

Mà nhân cơ hội này Đế Thiên An bản thể lại khống chế hỏa diễm lan rộng hơn, tay lại bắt ấn quyết, hỏa diễm rực rở sôi trào rồi bắn lên vô số hỏa chỉ, tụ thành một cái lồng giam khổng lồ vây nhốt lấy Thiên.

Thiên cho dù dũng mãnh thế nào cũng chỉ là một thân ảnh, hơn nữa hắn còn là một kẻ tàn phế, chỉ còn lại một tay cùng Huyết Mâu, mà kẻ địch của hắn bây giờ ngoài trừ vô số hỏa phân thân ra, còn phải đối mặt với sát thương đáng sợ của biển lửa rực rở.

Độc khí, tịnh hóa, thôn phệ, hàn băng... chỉ cần nhiễm một cái cũng khiến hắn thực lực suy giảm, hơn nữa nguyên thần của hắn không ngừng bị đả thương khi trong biển lửa này giao tranh.

Lực lượng không ngừng bị sói mòn đi trong chiến đấu.

“ Hỗn đãn!!” Thiên phẫn nộ quát nhìn cái lồng hỏa diễm không ngừng co lại, nhưng hắn có thể làm gì, hắn bây giờ chỉ có thể dùng sức lực của mình đánh nát những hỏa thể kia.

“ Phốc phốc!!”

“ Xèo xèo!”

Chỉ một mình, kẻ địch lại vô số, càng chiến đấu trên cơ thể đả xuất hiện càng nhiều vết thương, thực lực của Thiên không ngừng giảm xuống.

Bát Đại Thần Lực của Huyền Minh sở ra phân tán khắp nơi bị biển lửa cản trở, cũng không thể tự do điều khiển như trước, lực lượng hắn bị chia nhỏ từng bước bị thôn phệ mất đi.

“ Ào ào ào!!”

Khi lồng hỏa diễm co lại chỉ còn hơn trăm mét, xung quanh là biển lửa bao phủ, Đế Thiên An chỉ việc huy động biển lửa đồ về vị trí của Thiên.

Hỏa phân thân không một chút cản trở, tại biển lửa chính là địa lợi lực lượng được tăng phúc, và không ngừng lấy lực lượng trong đó, thi nhau nhảy lên công kích Thiên.

“ Ầm!!!”

Thiên cho dù không cam lòng cũng chỉ có thể gồng mình cản lại công kích, nhưng có thể cản được các phân thân, nhưng đối mặt với cơn sóng lửa ập đến, hắn vô pháp, chỉ có thể cam chịu bị hỏa diễm nhấn chìm.

“ Bại! bại rồi! không ngờ có một ngày ta bị đánh bại!” Thiên tràn đầy không cam lòng, đôi mắt có chút mê man, lẩm bẩm.

Hắn đả không thể xoay xở, lực lượng của hắn không ngừng yếu đi, đến cả nguyên thần cũng bị suy yếu, nhục thể của hắn không ngừng bị hủy hoại trong biển lửa.

Nhưng Đế Thiên An không có giết đi Huyền Minh, bởi lẻ có Thái Cực tầng quan hệ này hắn cũng ngu ngốc đem Huyền Minh giết đi. Tại Huyền Minh đến giới hạn, hắn thu lại Vô Tận Hỏa Vực.

Huyền Minh như sung rụng từ bầu trời rơi xuống, mất đi gần hết lực lượng hắn chỉ có thể tràn đầy không cam lòng, khuất nhục lẫn phẩn hận nghi hoặc nhìn thân ảnh phía trên cao kia.

“ Thiên!! Không thể nào!!”

“ Thiên bại rồi!!”

“ Hay quá!!!!”

“ Thiên chết rồi!!”

“ Mạnh mẽ như Huyền Minh cũng bại trận”

“ Hắc long Thiên Đế bị thua rồi”

“ Hắc tường cũng không làm gì được”

“ Đế Thiên An thắng rồi”

“ Còn quá sớm! Thiên không chỉ một vị!”

“ Đến cả Hắc long Thiên Đế cũng không làm gì được Đế Thiên An”

“ Hoan hô! Một Thiên đã bại trận rồi!”

“ Quả là Đế đại ca có khác! Đã nhanh bại một Thiên rồi!”

Theo Huyền Minh ngã xuống, chiến trường khắp nơi Tịnh Thổ những ai quan chiến nhao nhao nghị luận lên.

“ Sa!” Ngay khi Huyền Minh rơi xuống đất, một cái bóng ảnh cướp đến rồi ôm đở lấy Huyền Minh.

“ Huyền Minh! Chàng thế nào rồi!” Dược Tiên tràn đầy lo lắng cùng kinh ngạc, trong mắt nàng Huyền Minh cực kỳ cường đại rất khó có thể đả bại, từ trước đến nay trừ Thái Cực ra có thể cho chồng mình ăn thiệt còn chưa ai.

Ấy vậy mà bị Đế Thiên An đánh bại, song long bị đoạn một tay bị trảm, mạnh mẽ nhất công kích cũng bị kẻ kia áp chế. Quả thật là để cho Dược Tiên bất ngờ cùng khiếp sợ với vũ lực này.

“ Ta bại!” Huyền Minh cay đắng nhận lấy thất bại này, hắn rõ ràng nếu không phải đối phương lưu tình chỉ e mình đã chết.

“ Bại với hắn cũng không lấy gì lạ cả!” Thái Cực cướp đến bên cạnh Huyền Minh, sở ra Trường Sinh Giới Thần Lực bắt đầu chữa trị thương thế cho Huyền Minh.

Mà lúc này Chúc Dung cũng từ trận chiến với Bất Tử Điểu và Long Sát đi ra, cướp đến chổ Huyền Minh, nhìn thấy thảm trạng của huynh đệ mà ngưng trọng : “ không nghĩ đến, Huyền Minh ngươi cũng có ngày hôm nay”

“ Hắn quá mạnh! Nhục thể cứng rắn hơn chúng ta, đặc biệc Đồ Long Kiếm của hắn có thể bỏ qua phòng thủ của Long tộc! Dù là ngươi cũng bị hắn chém đứt thôi. Thần kỹ của ta bị hắn khắc chế” Huyền Minh thẳng thắn nói ra thất bại cùng kẻ kia mạnh mẽ.

Đế Thiên An lúc này từ trên cao cướp xuống dưới, nói : “ dừng chiến được chưa”

Chúc Dung lớn giọng : “ đừng tưởng rằng ngươi đánh bại được Huyền Minh là chúng ta nhận thua! Thắng bại còn chưa biết đâu”

Thái Cực lúc này truyền âm nói : “ được rồi! đừng đánh nữa! hắn là bản thể của ta! Sự tình sẽ giải thích sau cho các ngươi. Có đánh tiếp các ngươi cũng không đánh lại hắn đâu, thậm chí cả cái Thần Vực này cũng nát đấy”

Lời vừa dứt cả đám Huyền Minh; Dược Tiên, Chúc Dung đưa mắt nhìn Thái Cực, quen biết đã lâu như vậy hôm nay Thái Cực lại cho bọn họ thêm một bất ngờ, cả bọn không nghĩ đến Đế Thiên An lại cùng Thái Cực có một tầng quan hệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK