Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kẻ phóng hỏa trong đêm này không ai khác chính là Đế Thiên An, ngay khi thoát khỏi Tân Trịnh ngựkhông phi hành rời đi, hắn chọn một cái khu vực an toàn nghỉ ngơi. Chờ đợi đêm đen xuống lại từ bầu trời dạ nhập xuống hoàng cung nước Hàn.

Hoàng cung canh giữ xâm nghiêm, nhưng toàn bộ Hàn quốc sỉ binh chỉ ở dưới mặt đất tuần tra.

Làm sao có thể như hắn ở trên bầu trời ngự xích phi hành được, cho nên Đế Thiên Andễ dàng qua mắt hết thảy, bỏ qua các tầng phòng ngự sâm nghiêm của Cấm Vệ Quân nước Hàn mà lẻn vào.

Giấu mình trên bầu trời, không một tiếng động dạ tập từ trời cao, và một Hỏa Cầu Thuật phóng ra liền đem một tòa tẩm cung thiêu đốt.

Với ưu thế trên không, cho nên Đế Thiên An chỉ mấy phút đồng hồ liền đem mấy chục cái điện các cho đốt lên.

“Thấy rồi!” Để lời dứt, hắn ở trên không nhanh chóng phóng đến một tòa điện các bên dưới mặt đất.

Tòa điện các này không nhỏ, chạm trổ hoa văn ưu nhã đại khí, phía trước điện các lại có binh sĩ canh giữ nghiêm cẩn.

“Xoẹt!!”

Ánh kiếm lóe lên, Đế Thiên An mang theo Vấn Thiên tốc độ đề thăng hết cở, như cơn gió thoáng qua nhóm binh sĩ. Gần trăm tên Cấm Vệ Quân hàng lối ngay ngắn liền mất đi sinh mạng theo cái ánh kiếm trắng ngần kia lướt qua.

Đế Thiên An cười nói : “Xem thử quốc khố Hàn quốc có bao nhiêu?”

Phóng hỏa chỉ là nghi binh, dọn đi quốc khố Hàn quốc mới là một trong những mục đích của Đế Thiên An khi dạ nhập Hàn cung.

Không tốn quá nhiều thời gian mà biết được vị trí của quốc khố Hàn quốc trong vô số lầu đình điện các. Đó là vì trong đoạn thời gian thích sát các hoàng thất Hàn quốc, hắn đã quan sát thật kỷ hoàng cung nước Hàn từ trên trời cao.

Cơ Vô Dạ cho dù đào sâu ba thướt đất trong thành Tân Trịnh cũng không tìm được tung tích của hung thủ cũng là vì thế.

Bởi Đế Thiên An có thể ngựkhông phi hành, ngay khi thích sát xong liền chọn một cái góc khuất, liền phi thẳng lên trời cao mà rời đi.

Đến khi đêm đến lại ngựkhông đến Tân Trịnh, thông qua Rinensei mà từ trên trời cao quan sát hết thảy các động tĩnh bên dưới. Quốc khố cũng vì thế mà được hắn tìm ra.

“ Ầm..ầm..ầm”

Bạch Nhãn được vận dụng, trắng đen sắc thái bao trùm hắn thị giác, rất nhanh Đế Thiên An cũng phát hiện được cơ quan ẩn dấu.

Theo tay ấn vào nút cơ quan trên vách cửa, cơ quan khởi động, cánh cửa đá nặng ngàn cân chậm rãi mở ra, từ bên trong để lộ ra quang mang màu vàng ở bên trong xạ ra.

“ Không biết các ngươi khi phát hiện quốc khổ bị bứng, sẽ có biểu cảm thế nào đây?” Đế Thiên An lẩm bẩm, nhanh đi vào cái cửa mở ra, bỏ lại từng cái thi thể nằm dưới mặt đất, máu tươi không ngừng đổ ra.

Tiền thuế dân chúng trên thổ địa Hàn quốc hàng năm đều tồn trữ vào quốc khố, tất cả lương bổng quan viên, chi phí cho hoàng thất, quân lương binh sĩ… đều là từ quốc khố mà ra.

Quốc khố nếu bị mất đi đây chính là chuyện đại sự của Hàn quốc, thậm chí ảnh hưởng đến căn cơ nền tảngg của Hàn quốc.

Trong Thất Quốc Chiến Hùng thì Hàn quốc vốn đã yếu nhất trong bảy nước, bây giờ nếu quốc khố tích trử bị dọn sạch quốc lực càng thêm yếu hơn.

Nhưng cái quốc gia này có như thế nào cũng méo có liên quan đến hắn, dù sao là quốc gia đã diệt trừ đi nước nhà của nguyên chủ, đối phương càng thảm hắn lại càng vui vẻ.

“So với tài sản của bốn tên kia còn nhiều, tốt lắm ” Đế Thiên An nhìn phía trước các thùng rương gỗ, cười nói.

Mặc dù hắn đem theo tài bảo không ít, nhưng trên đời này ai không thích mình càng giàu thêm đâu chứ. Cho dù hắn không cần thì thuộc hạ còn tộc dân đây. Nhất là hiện giờ tái thiết Bách Việt mà nói cần một lượng lớn tài chính khổng lồ.

Chút tiền bạc của hắn căn bản không đủ chèo chống lấy Bách Việt. Cho nên hắn mới đi một chuyến Hàn quốc, thăm hỏi sức khỏe hàng xóm bên cạnh. Tiện thể thịt mấy con dê béo của quốc gia này.

Dưới đôi mắt của hắn có thể nhìn xuyên thấu qua vật thể, liền thấy rõ các rương bên trong chất chứa đồ vật.

Có rương chất đầy tiền vàng, có rương chất đầy bảo ngọc trang sức quý giá, thậm chí còn có họa quyển hay các thanh kiếm quý.

“ Vậy ta không khách khí!” Đế Thiên An cười nói.

Muốn dời đi quốc khổ của một nước, người bình thường muốn một đêm mang đi trong hoàng cung trước bao ánh mắt của quân sĩ, là một điều không thể nào. Nhưng với Đế Thiên An lại là một chuyện dễ dàng, như hít vào thở ra mà thôi.

“ Thu” Hồ An mở ra cổng Nội Thiên Địa của mình, nhất thời thiên địa linh khí cuồn cuồn đổ vào, khiến cho bầu trời hoàng cung lại sinh ra dị tượng.

“ Tài sản của Hàn quốc giờ là của ta rồi!” Đế Thiên An gương mặt giãn ra đầy ý cười, khống chế nội thiên địa, đem toàn bộ tài sản hút hết vào trong.

Chỉ thấy bàn tay trái Đế Thiên An khẻ vẫy một cái, lòng bàn tay ngưng tụ hỏa cầu, hỏa cầu tại không gian tỏa ra nóng bức nhiệt độ.

“ Ầm!!”

Nổ một tiếng lớn theo Đế Thiên An đem hỏa cầu đánh đến một cái vách gỗ, mảnh tường vở vụn thành từng mảnh, và dưới hỏa diễm tán loạn trong không gian, đem những vật dể bắt lửa thiêu đốt lên.

“ Đúng là một đêm ăn cướp bằng mấy năm làm mà.” Đế Thiên An lẩm bẩm đi ra ngoài điện các, lại ném thêm vài cái hỏa cầu thiêu đốt kiến trúc này.

Rất nhanh cả tòa quốc khố rộng lớn dưới sự cố ý của Đế Thiên An, nhanh như ngọn đuốc bốc cháy dữ dội trong đêm.

“ Phương hướng đó là nơi nào?” Cơ Vô Dạ rời khỏi điện các,ánh mắt nhìn về cái vòng xoáy điên cuồng tụ về một chổ trên bầu trời kia, hỏi.

“ Bẩm tướng quân… đó là Quốc Khố vị trí” Tên cấm quân nhìn theo phương hướng đó, ngẫm nghĩ một hồi nói.

“Điệu hổ ly sơn.. không xong.. trúng kế” Cơ Vô Dạ đại não xẹt qua linh quang, vội vả rời đi quát lớn : “ Đới Giáp Quân đi theo ta!”

Đới Giáp Quân chính là tinh nhuệ nhất trong Cấm Vệ Quân, chuyên phụ trách an nguy trong cấm cung nước Hàn, mỗi một kẻ có thể tiến vào đều là Hàn quốc tinh nhuệ trong tinh nhuệ sỉ binh.

“ Phóng hỏa là giả tượng, mục đích của đám dư nghiệt là lấy đi quốc khố” Cơ Vô Dạ trầm giọng nói : “ người đâu! Phong tỏa Quốc Khố khu vực, cùng các lối ra hoàng cung”

Thích sát các vương thất Hàn quốc, một trong những bí ẩn cản trở việc phá án của các quan viên chủ thẩm. Đó là việc tài sản của nạn nhân bị lấy đi một cách bí ẩn, đó là nan đề khó giải.

Rốt cuộc hung thủ đả làm cách nào để dọn đi tài sản đó, nếu không phải chỉ một người vậy đồng đảng của y đã làm thế nào?

Cơ Vô Dạ tương đối bận tâm vấn đề này, bởi hắn cũng muốn nuốt trọn tài bảo mà Bách Việt Đế Thiên An lấy đi. Nhưng bây giờ Cơ Vô Dạ tâm tư đã không còn để ý đến tiền tài kia nữa, thậm chí còn ra sức bảo vệ không cho kẻ khác lấy đi.

“ Vâng!!” Phía sau vội vả đuổi theo Cơ Vô Dạ, từng tên binh sĩ hô lớn rồi chia tách khỏi đội hình mà truyền mệnh lệnh của đại tướng quân.

“ Bách Việt Đế Thiên An!!!” Cơ Vô Dạ nghiến răng nghiến lợi, con mắt cũng ửng hồng tràn đầy thị huyết, cũng đã không đợi kịp nữa tốc độ đề thăng bỏ lại đám thuộc hạ của mình, nâng lên khinh công liên tục bức phá khoảng cách đuổi đến Quốc Khố vị trí.

Đế Thiên An chủ động hiện thân, hung hăn ngang ngược ở trong thành Tân Trịnh giết người rồi rời đi. Bây giờ Cơ Vô Dạ cũng đã rõ được một phần nào y vì sao làm vậy, còn không phải lấy thân làm mồi để cho đồng đảng của hắn càng ẩn sâu vào Tân Trịnh sao?

Để rồi đêm nay chế tạo kinh biến hoàng cung, thuận lợi có thể bắt lấy Hàn vương, từ đó lấy được lợi ích lớn lao hoặc trả thù cho Bách Việt.

Hoặc đem quốc khố Hàn quốc dọn đi, như những áng mạng trước lấy đi tài bảo một cách đầy bí ẩn.

Bất kể là mục đích gì đối với Cơ Vô Dạ và Hàn quốc đều là bất lợi. Hắn tuyệt không cho phép Bách Việt Đế Thiên An và đồng đảng của hắn có thể đạt như ý nguyện.

Bởi ổ chim rơi trứng trong đó còn có thể nguyên vẹn ư? Bách Việt tân vương Đế Thiên An hùng tài đại lược. Nếu Tân Trịnh gặp biến cố, bị Bách Việt đánh hạ xuống hắn Dạ Mộ còn gì quả ngon mà ăn đây.

Cho nên vì lợi ích chung, hắn tuyệt không hy vọng Hàn quốc bị phá hủy. Hắn còn cần tại Hàn quốc bình yên mới có thể thu được càng lớn lợi ích cho mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK