Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Tịnh nhanh chóng đi đến đáy huyệt động, đám binh sĩ đã bủa vây ra khắp nơi đáy huyệt, trên tay mang theo vũ khí sắc bén.

“ Sưu!!”

Mủi tên trên cây cung của Na Tra rời cung, nhưng tài bắn cung của NaTra siêu nát, chỉ bay được chưa đến 5 mét liền rơi dưới mặt đất.

“ Phụ thân tới gần chút, con muốn bắn hổ” Na Tra nói

Lý Tịnh tất nhiên là cưng chiều con mình rồi, tiến gần hơn.

“ Sưu”

Một đầu mủi tên khác lại bắn đến, nhưng lại không trúng ai cả, bởi cả 6 người cũng đâu có ngu mà đứng yên cho nó bắn trúng đâu.

Hai gả Bách Phu Trưởng không chờ được, nói : “ Đại nhân! Chính là bọn này trộm Huyết Thạch của thuộc hạ!”

“ Trộm Huyết Thạch” Vũ Canh sáu người hô lên.

Lý Tịnh một tay giơ tay ngăn lại, lớn tiếng : “ đám các ngươi gan lớn lắm, dám trộm Huyết Thạch, một lát đợi con ta săn xong, đem băm cho chó ăn”

“ Vâng!” Đám binh sĩ gần đó cung kính nói.

Vũ Canh lên tiếng : “ Lý Tịnh đại nhân, chúng ta chưa từng trộm Huyết Thạch của ngài, vì sao ngài lại nói chúng ta trộm chứ!”

“ Chết đến nơi rồi còn không biết hối cải” lão Thái lạnh giọng quát lên : “ ta phát giác các ngươi hành vi có điểm lạ nên theo dõi các ngươi, liền phát hiện ra được các ngươi che đậy bí mật này. Đêm nay hai vị Bách Phu Trưởng kho lấy mất đi một lượng lớn Huyết Thạch, bọn các ngươi giải thích thế nào đây”

“ Hả” Khương Thượng đám người lại kinh hô lên.

Na Tra lại cầm cung cài tên bắn một cái nữa, nhưng lại trật.

Gương mặt hắn liền tràn đầy tức giận, quát : “ đứng im lại, bọn các ngươi đứng im lại cho ta”

Lý Tịnh liền nói : “ bắt bọn chúng lại”

Đột ngột một thanh âm trầm bỗng vang vọng khắp cả đáy huyệt : “ Kẻ nào muốn chết cứ thử cho ta coi”

“ Là đại ca” Vũ Canh đám người hô lên.

Bạch Thái thở phào một cái nhẹ nhõm, khi thấy được cái bóng lưng quen thuộc đả xuất hiện trước người nàng.

“ Ngươi chính là đầu lĩnh của nhóm người này” Lý Tịnh mắt lạnh quan sát.

Đế Thiên An không có đáp lời, tay vươn ra vuốt lấy mái tóc ngắn nàng : “ yên tâm!”

“ Vâng” Bạch Thái có chút ngượng ngùng đáp.

Lý Tịnh lửa giận bốc lên, khi thấy một tên nô lệ lại dám phản bác lời hắn.

“ Sưu”

Lại một căn mủi tên khác từ Na Tra bắn đến, nhưng lần này nó bị đính ở không trung sau đó quỷ dị lại uốn cong quay đầu đi.

Rồi bắn ngược trở về Na Tra vị trí.

Lý Tịnh nhanh như chớp vươn tay bắt giữ lấy căn mủi tên, ánh mắt có mấy phần bất ngờ, nói : “ cũng có chút bản lãnh”

Đúng lúc này, đám võ sĩ đang vây lấy đám người Bạch Thái nâng lấy vũ khí xông đến, ý đồ trấn áp.

“ Hừ” Chỉ một tiếng hừ lạnh, Đế Thiên An chắng đếm xỉa gì cả, chậm rãi bước đi.

Mà quỷ dị là ngay theo cái bước chân của hắn bước ra, đám võ sĩ gương mặt ai cũng trắng bệch, rồi hộc máu phun ra đương trường rồi ngả xuống.

“ Là chuyện gì vậy” Khương Thượng không rõ chuyện gì xảy ra.

A Thạch ngu ngu nói : “ bọn họ vì sao lại ngả rồi”

“ Là y làm” Vũ Canh nói.

Lý Tịnh con mắt mở lớn lên, khi hắn thấy được chỉ một bước bước ra, thân ảnh của gả nam tử kia đả xuất hiện trước người mình.

Ngay lập tức hắn vung cánh tay còn lại, tay phải tụ quyền oanh kích đến trước.

“ Bành!!”

Đế Thiên An vẫn bất động, thân thể như thái sơn hùng vĩ, ngược lại Lý Tịnh lại lùi về một bước.

“Xèo xèo!”.

Tiếng cháy khét vang lên, chỉ thấy ba mươi lăm tên binh sĩ ngả xuống mặt đất lại quỷ dị bốc cháy, áo giáp kim loại lẫn vũ khí mặc trên người đều chung cảnh ngộ. Hơn nữa tốc độ vô cùng nhanh.

“ Hít khà!!” Vũ Canh đám người kinh sợ nhìn một màn này.

Lý Tịnh gương mặt ngưng trọng, bất giác hắn biến sắc, ngay lập tức tập trung khí lực trong người chống đở lại một ngọn hỏa diễm quỷ dị lại hiện ra trong người mình.

“ Ầm!!!”

Theo tay phải của Lý Tịnh xuất chưởng đánh ra, một cơn nổ lớn bạo phát trực tiếp đem mấy tên võ sĩ lân cận giết chết tươi.

Kình khí nóng bức lan tỏa ra ngoài, cùng với đó là tiếng cháy khét phát ra từ một ngọn hỏa diễm rực rở.

“ Đây là hỏa diễm gì, sau lại đáng sợ như vậy, linh hồn của ta cũng run sợ” Giả say Phục Hy thầm nói.

Cho dù là Hỏa bộ đại thần Thái Cực cũng không thể cho hắn uy hiếp giống như ngọn hỏa diễm rực rở kia.

“ Phốc! phốc! phốc....phốc!”

Cùng một lúc những gả võ sỉ đi theo Lý Tịnh động loạt phun ra một ngụm máu, sau đó lảo đảo ngả xuống mặt đất bên dưới. Kẻ nào kẻ nấy gương mặt đều trắng bệch, sinh mệnh lay lắt cả.

Tử bên trong cơ thể bay ra giống như đúc Lý Tịnh ngọn hỏa diễm, những ngọn rực rở hỏa diễm này nhanh chóng bay lại gần Đế Thiên An rồi hội nhập vào.

Đám người Khương Thượng con mắt há to hết cở, cái miệng ai nấy cũng giương to có thể nhét được quả trứng gà vào trong đó.

Bọn họ tuy biết Đế Thiên An lợi hại, nhưng mà lợi hại đến mức này thì ngoài sự tưởng tượng của bọn họ rồi. Còn chưa đánh đấm gì đả phế đi gần ba trăm tên võ sĩ.

“ Na Tra!!!” Lý Tịnh hốt hoảng hô lớn một tiếng, khi phát hiện được con trai mình đả không còn trong vòng tay mình, vừa rồi nhân lúc bản thân phân tâm để cho y đắc thủ cướp đi con trai.

“ Tuổi còn nhỏ mà ác độc, có điều ngươi không nên bắn vào muội muội ta” Đế Thiên An cười nói, cây mủi tên trên ống tên của Na Tra trực tiếp thoát ly xuyên qua chân nó.

“ Ahhh!!” Na Tra lập tức hét lên thất thanh, kêu hô : “ đau quá! Phụ thân cứu con”

Nhưng rất nhanh hắn bị điểm huyệt đạo, không thể thốt lên tiếng.

Lý Tịnh con mắt xưng đỏ lên, lửa giận bùng phát nhưng hắn không dám ra tay, bởi chỉ vừa rồi một kích nhẹ hắn đả thấy được thực lực của đối phương không thua kém gì mình. Lại thêm con trai mình ở trong tay hắn, để hắn không dám manh động.

Lý Tịnh chắp tay, cúi đầu : “ Xin ngươi thả con ta ra, ta có thể đáp ứng yêu cầu của ngươi. Nếu ngươi muốn toàn bộ Huyết Thạch ta cũng có thể đưa cho”

Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, lăng không thả đi Na Tra.

Lý Tịnh vội vả đem con trai mình ôm lấy, vận khí chấn nát cây mũi tên xuyên qua ống chân con mình, đồng thời phong bế các huyệt đạo cầm máu và giải huyệt đạo cho nó.

“ Đau quá!! Đau quá! Phụ thân giết hắn! Giết hắn” Na Tra đau đớn la hét lên.

Lúc trước từ Thần tộc trong tay tìm được đường sống trong chỗ chết, đã thực không dễ dàng.Thần tộc tuy rằng đáp ứng rồi tha cho bọn hắn một mạng, nhưng cái giá là hắn cả đời phải vì Thần tộc phục vụ, quản lý Bắc Sơn quặng mỏ, cả đời không được rời đi.

Vì sống sót, hắn đáp ứng, đối với nhi tử chỉ có thể ở cái này Bắc Sơn quặng mỏ sinh sống, Lý Tịnh trong lòng thập phần áy náy. Cho nên Na Tra phạm phải đủ loại sai lầm, hắn mới có thể nhìn như không thấy.

Lý Na Tra là Lý Tịnh trong lòng nghịch lân, vô luận là ai, chỉ cần dám động con hắn, đều là hắn Lý Tịnh địch nhân. Cho nên hiện giờ có kẻ dám tổn thương con trai hắn, làm sao hắn bỏ qua được.

“ Được, được, con ngoan, tiểu bảo bối ngoan” Lý Tịnh dổ dành con trai mình.

Chỉ thấy hai lòng bàn tay của Lý Tịnh tuôn ra xích hồng chi khí, quanh người Lý Tịnh hiện lên mấy thanh xích quyền nóng bức.

Luyện Khí thuật của Lý Tịnh ngưng tụ ra không phải là đao thương binh khí mà hình dạng chính là nắm đấm lớn, trong giới Nhân tộc có thể nói trình độ của hắn chính là đại sư, về phần nào đó với tu vi hiện giờ còn cao tay hơn Đại Kiếm Sư Tử Vũ.

“ Xuy xuy!!”

Hai thanh xích chùy lăng lệ lao nhanh về phía Đế Thiên An.

“ Luyện Khí Thuật” Đế Thiên An cười vẫn đứng im bất vi sở động, hoàn toàn không xem vào mắt.

Chẳng thèm né tránh, đứng im chờ đợi.

“ Phanh!!!”

Hai chùy xích mang theo cự lực vạn cân giáng xuống lại bị hai bàn tay Đế Thiên An chặn lại quyền khí mạnh liệt tứ tung ra ngoài.

Lực đạo mạnh mẽ không đem Đế Thiên An xê dịch một tí tẹo nào, nhưng mặt đất dưới chân lại chịu kình lực ép đến mà nứt nẻ.

“ Tên tiểu tử này có thể tiếp nhận một kích toàn lực của ta, hắn rốt cuộc là kẻ nào” Lý Tịnh trong đầu thầm nói, ánh mắt thật sâu kiêng kỵ nhìn đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK