Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo thời gian trôi qua, không khí bên dưới càng ngưng đọng, tất cả mọi người tuy kinh sợ với thiên uy bên trên, nhưng ai nấy đều không nén được tò mò mà phóng mắt dõi nhìn.

"Oanh!"

Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện mây đen, lôi đình như một con ngân xà xuyên qua từ trong tầng mây, một lát sau, trên tầng mây ngưng tụ đến lại là một màu đen cực kỳ thâm thúy.

Khí đen tràn ngập bầu trời, bên trong thỉnh thoảng lại có những tia chớp lóe lên.

Khi mắt người tiếp xúc với màu đen thâm thúy kia, giống như ngay cả linh hồn đều sẽ trở nên run rẩy.

Cả mảnh thiên địa này đều trở nên yên tĩnh, không hề có bất kỳ tiếng sấm nào vang lên.

Nhưng chính cái sự yên tĩnh này mới làm cho người ta cảm thấy sợ hãi.

Đế Thiên An ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn những đạo lôi đình màu đen trên trời, : “ đến tốt lắm!”

Hắn vung tay áo lên, nắp hỏa đỉnh liền lập tức bay ra chỗ khác, cùng với đó là một hỏa diễm quang đoàn mang theo dược hương nồng đậm nhanh chóng tỏa ra khắp nơi, sau đó ngưng tụ lại thành vô số khỏa châu thể mầu sắc bất đồng, đến cuối cùng rơi xuống đầy trời tựa như là một cơn mưa đan dược vậy.

Chứng kiến thần tích như thế, vô số kẻ bên dưới ngây ngốc ngẩn người ra.

“ Mẹ ta ơi!!” Vũ Canh nhịn không được bật thốt lên khi thấy cơn mưa đan dược rơi xuống, hắn vạn lần không nghĩ đến sẽ có một màn này.

“ Mưa... mưa đan!! Tiểu Hổ ta, nằm mơ phải không?” A Xuyên dụi mắt mình thần sắc khó mà tin được.

“ Này…!!!” A Xuyên há hốc miệng mà nhìn xem một màn kia.

“Độp… độp…”

Một trời đan viên rơi xuống , phát ra những tiếng vang vô cùng thanh thúy, rơi vào tai những kẻ bên dưới.

“ Sưu!!!”

Một cái bóng ảnh hỏa hồng lao nhanh đến trên thương khung, để lại một vệt hỏa hồng, chính là Lục Vân, nhanh nhất có thể đem những toái đan đoạt lấy.

“ Ha ha ha! Quá sung sướng! thiên đường à!” Lục Vân cười lớn, thân ảnh không ngừng đem từng viên toái đan kéo đến gần.

“ Lên!!” Tùy Phong Khởi Vũ, Thương Bạch Đích Kiểm, Khổng Tước… từng người nhìn thấy Lục Vân làm ra động tác, ngẩn người trong sát na, sau đó không ai bảo ai lập tức phóng người lên tranh đoạt.

“ Bọn ngươi dám! Có biết đây là đồ của ai không hả?” Lục Vân một bên thu thập, một bên quát mắng: “ có tin ta đốt chết các ngươi không!”

Lời đe đọa của Lục Vân hiển nhiên làm cho không ít kẻ tranh cướp sợ hãi, dù sau viễn cỗ thần cầm là Viễn Cỗ Thần cùng với Thiên tồn tại, hiển nhiên không ít kẻ chùn chân không dám tranh đoạt.

Tuy nhiên cũng không phải ai cũng bị lời cảnh cáo của Lục Vân làm chùn chân.

“ Đốt! ta sợ ngươi ư?” Thương Bạch Đích Kiểm không chút sợ hãi, cả người không ngừng dùng Độn Không Thuật tranh cướp.

“ Đồ tham ăn!” Tùy Phong Khởi Vũ cũng nào kém cạnh, ra sức thu lấy đan dược.

Khổng Tước ở một góc thương khung bay lượn, cười nói : “ sao lại có thể thiếu phần của ta được”

“ Tiểu đệ xin một ít nhé” Vũ Canh tung người lên không trang cướp.

“ Tốt! ta cũng không khách khí đâu nhé” Đại Cật Tứ Phương cũng không chịu thua kém, miệng lớn há ra, một hấp lực không ngừng hút vào bụng hắn, một đám đan dược rơi xuống bị dẫn vào hắn vị trí.

“ Quá nhiều người đoạt! cái đám người này! Không được! ta phải nhanh hơn” Khương Thượng liên tục dùng Luyện Khí cướp lên không, đoạt nhanh những viên đan dược, cơ hội này hắn không thể bỏ lở.

Càng ngày càng nhiều thân ảnh phóng xuất lên không.

Đan lạp tuy không được coi là đan dược nhưng sự hình thành của nó là do năng lượng tinh thuần ngưng tụ, nếu phục dụng vào cơ thể cũng đem lại những lợi ích không nhỏ

Cơn mưa đan này kéo dài năm phút liền nhanh chóng kết thúc, toàn bộ đều bị những kẻ có thực lực cao cường thu gom hết, chỉ một lượng nhỏ mới đến tay những kẻ khác.

“ Thiệt là sung sướng! đã quá đi!!” Na Tra cầm trên tay mình chừng mười viên đan dược hưng phấn.

“ Ta được chín viên, quá tốt” Tiểu Hổ con mắt tròn xoe, từ trong ngực áo mình lấy ra từng viên như long nhãn màu xanh lục lại vươn vấn hỏa diễm, nồng đậm sinh mệnh lực cùng hương thơm tản ra ngoài.

“ Đúng!! Đúng! Phải chi thúc ấy nhiều luyện thêm vài lần là được” A Xuyên cười híp mắt, đem một viên đan nhét vào mình ăn lấy.

Ngay lập tức cả cơ thể hắn khẽ run rẩy, từ trong cơ thể lực lượng không tự chủ mà thoát ra, cả gương mặt biểu hiện như lọt vào thư sướng.

“ Luyện một lần đả khiến vạn dặm tiêu điều, vài lần cho các ngươi, chỉ e thế gian đều xong rồi!” Nguyên Nghĩa lắc đầu mà nói, hắn cũng tham dự vào đoạt đan nhưng số lượng thua xa những kẻ khác.

“ Ukm! Nói không sai! Một lần đã kinh khủng như vậy, thêm vài lần chỉ e thế gian không còn sinh linh cho y luyện đan đâu” Tiêu Dao Tử cầm trên tay mình ba khỏa đan dược, lại nhìn ba tiểu quỷ bên cạnh thầm nói : “ Sao ta lại thua bọn nó nhỉ?”

“ Bọn khốn! bản thần điểu vất vả phụ giúp Đế Thiên An luyện đan, bọn các ngươi ăn không ở không lại dám cướp đan của ta, không muốn chết liền giao nộp đan ra” Lục Vân đem dan dược thu vào không gian của mình cất đi, đảo cánh đến những kẻ thu thập đan mà bắt chẹt.

“ Vất vả! ngươi luyện đan ăn đồ không ít, mới bị khu trục, hơn nữa đan này là của ngươi ư? Là trên trời rơi, muốn lấy, nằm mơ đi” Thương Bạch Đích Kiểm tính tình táo bạo không chịu thua thiệt nói.

“ Đồ này, ta lấy, ngươi đừng mơ!” A Lam đáp lại, thân hình nhanh chóng hóa điệp bay.

Đám người quen thuộc với Lục Vân hiển nhiên nhận rõ tính cách của nàng, đồ tốt đã vào túi làm gì có chuyện để tham ăn kia lấy đi.

“ Lục Vân! Phía A Cẩu nhiều nhất! bên cậu ấy đó” Khương Thượng liền đào tẩu.

Vũ Canh phân bua : “ ta chỉ có hai viên, phía A Lam nhiều nhất”

Lục Vân tức giận, miệng lại phun ra một ngụm lửa lớn khi thấy những kẻ đoạt đan tứ tán bỏ chạy : “ Tức chết ta!”

“ Thật là hảo thủ đoạn!” Huyền Minh từ xa quan sát khen lấy.

Hậu Thổ nói : “ chỉ là thải đan lại có năng lượng tinh thuần như vậy”

“ Điều này cũng bình thường! bởi vì nguyên liệu luyện đan quá mức khổng lồ và nó hút còn ít năng lượng trong trời đất ư?” Nữ Oa chen vào.

Thường Hi nói : “ Chân chính đan dược còn ở trong, những thứ kia chỉ là tạp chất của nó. Tuy nhiên dù la thừa thải cũng đối với rất nhiều kẻ là thứ quý giá”

“Khả năng luyện đan của lão đại cha quả thật để ta mở rộng tầm mắt, còn so với cha còn mạnh hơn nhiều” Đông Hoa nói vào.

“ Viên đan kia mới đáng sợ” Chúc Dung nói.

Cường Lương gật đầu : “ ta cảm nhận dược sức mạnh khủng khiếp từ nó”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK