Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một tháng sau, Ba Lạp Khắc vương quốc, Tác Thác thành.

Ba Lạp Khắc vương quốc, ở vào Thiên Đấu đế quốc tây nam, cùng Pháp Tư Nặc Hành Tỉnh giáp giới, là Đấu La đại lục hai đại đế quốc một trong Thiên Đấu đế quốc nước phụ thuộc.

Ba Lạp Khắc vương quốc cảnh nội có hai tòa trọng yếu nhất thành thị, một tòa là đô thành Ba Lạp Khắc thành, mà khác một tòa thành thị thì là nằm ở Ba Lạp Khắc vương quốc cảnh nội giàu có nhất lập tức ở giữa vùng bình nguyên, có Ba Lạp Khắc kho lúa danh xưng Tác Thác Thành.

Xâu xuyên Đấu La đại lục lịch sử ba vạn năm Sử Lai Khắc học viện địa chỉ, ngay tại Tác Thác Thành ngoại ô, trên đại lục cũng xem như nho nhỏ danh tiếng.

Sử Lai Khắc học viện bên trong.

Khoảng chừng 50 tuổi, vóc người to lớn, khuôn mặt dài và rất đặc biệt, chiếc cằm nhô về phía trước, gò má rộng, khuôn mặt giẹt và cái mũi khoằm, cho người ta có cảm giác vài phần xảo trá.

Trên mặt đeo một chiếc kính màu đen, gả đàn ông này chính là viện trưởng của Sử Lai Khắc, trong giới hồn sư vang danh Tứ Nhãn Miêu Ưng Phất Lan Đức, cấp bậc còn mạnh hơn Triệu Vô Cực đến 2 cấp.

“Ngươi nói... hắn cùng Tiểu Vũ là Hồn Thú” Phất Lan Đức cả kinh nhìn phía trước Ngọc Tiểu Cương.

Nhìn thấy Ngọc Tiểu Cương gật đầu, Phất Lan Khắc tâm nhắc lên sóng gió, nói : “ Hồn Thú hóa hình, tên này hắn không sợ chết hay sao, lại dám rêu rao như vậy”

Ngọc Tiểu Cương lên tiếng : “ ngươi tốt nhất đừng có đánh chủ ý ngu xuẩn gì, hắn đáng sợ đến nổi ngươi không dám tưởng tượng đâu. Cho dù hai đại đế quốc dốc hết toàn bộ Phong Hào Đấu La cũng như Vũ Hồn Điện, cũng không đủ cho hắn giết”

“ Cái g... ngươi không nói giỡn đó chứ” Phất Lan Đức khiếp sợ hỏi

Ngọc Tiểu Cương đáp : “ Ngươi thấy ta giống nói giỡn lắm sao”

“ Hắn...rốt cuộc là kẻ nào” Phất Lan Đức nhìn đồng bạn mình nghiêm túc, quả thật ban đầu hắn cũng động tâm tư dù sao dụ hoặc quá lớn, bây giờ nghe Ngọc Tiểu Cương nhắc nhở để cho hắn biết kẻ kia tồn tại cực kỳ kinh khủng.

“ Long Đế của Thái Hư Cổ Long, chân chính thần thú, thế giới này không kẻ nào có thể cùng hắn là địch.”

Phất Lan Đức con mắt mở lớn, khiếp sợ hơn : “ Long Đế... Thái Hư Cổ Long... thần thú...chuyện này...làm sao sẻ”

Ngọc Tiểu Cương cũng không quá ngạc nhiên, nói : “ nếu ngươi ở cùng chúng ta 1 tháng nay, ngươi mới biết được rốt cuộc chúng ta trải nghiệm như thế nào... cũng như như sựu cường đại đáng sợ của hắn... một kẻ không thuộc về thế giới này... Đại Thiên Thế Giới.”

“ Chờ đả...Tiểu Cương ngươi càng nói gì ta lại không hiểu”

Ngọc Tiểu Cương thở dài, đi đến ngồi xuống chiếc ghế, nhìn về xa xăm bầu trời đêm, cảm thán : “ ếch ngồi đáy giếng, vũ trụ kỳ ảo, ngoài mênh mông hư vô kia, có vô vàn thế giới giống như Đấu La đại lục chúng ta. Phất Lan Đức ngươi không cảm nhận được ta khác biệc ư”

Phất Lan Đức đầu óc có phần hồ đồ không rõ chuyện gì, nhưng khi thấy hồn hoàn của Ngọc Tiểu Cương lóe lên, con mắt cả kinh tay run run dại ra một hồi, sau đó nhảy đến ôm lấy đồng bạn mình : “ Tiểu Cương ngươi vượt cấp 30... ngươi làm được... bốn hồn hoàn... ngươi làm thế nào”

Hắn là rõ ràng hơn ai hết Ngọc Tiểu Cương không cách nào có thể đột phá , mãi dừng lại ở cấp 30 hồn sư. Nhưng bây giờ 2 vàng 2 tím hồn hoàn để cho hắn biết được Ngọc Tiểu Cương đả không còn là phế vật nữa, đả đánh vở gông xiềng vận mệnh.

Ngọc Tiểu Cương cảm nhận cơ thể mình bị siết chặt, cũng không có đẩy hắn ra,cười cười rồi nói : “ đều là ngài ấy ban ân cho, nhờ đó ta đả không còn là phế vật... Phất Lan Đức cho dù ngài ấy có làm gì, chịu đựng chịu đựng chỉ có chịu đựng... nếu không cái bộ xương già của ngươi không đủ cho ngài ấy chơi đùa đâu”

Phất Lan Đức buông huynh đệ mình ra, tâm trạng vô cùng vui vẻ, gật đầu : “ có thể đem ngươi làm thành như bây giờ, ta là ngu ngốc sao, an tâm ta sẽ không làm chuyện ngu xuẩn à”

“ Aii” Ngọc Tiểu Cương thở dài một cái, nói : “ lúc nãy ta nhìn thấy ngài ấy nhìn ngươi khác thường, khóe miệng lại nhích lên nho nhỏ độ cong, có phải ngươi có suy nghĩ không tốt về ngài ấy không?”

Phất Lan Đức nghi hoặc, rồi nói : “ không có”

Ngọc Tiểu Cương đương nhiên rõ ràng huynh đệ mình tính cách, nói : “ nói cho ngươi, dưới đôi mắt kia không gì có thể che dấu, cho dù ngươi nghĩ gì trong đầu hắn đều biết cả, ta khuyên ngươi nếu thật là bất hảo ý nghĩ, thời gian tới tốt nhất tránh được bao xa càng tránh, nếu không...ngươi biết được cái gì là sống không được chết không xong”

“ Hả” Phất Lan Đức nuốt ngụm nước bọt, sợ sệt nói : “ Tiểu Cương.... chuyện này...không phải thật chứ”

Triệu Vô Cực đứng gần đó, nói : “ Ngài ấy có thể tùy tiện xâm nhập vào đầu óc chúng ta xem xét lấy ký ức, thậm chí còn có thể bóp méo ký ức, thêm vào ký ức, không ai có thể chống cự được, cũng không phát hiện được...chúng ta 1 tháng nay sinh hoạt cùng tuy chiếm được chổ tốt không ít... nhưng mà sống giữa địa ngục và thiên đường...bị ngài ấy thao túng bỡn cợt làm những chuyện để cho ngài ấy giải trí”

“ Ực” Phất Lan Đức nuốt một ngụm nước bọt, chân có chút run run lên, bởi trong đám người có Triệu Vô Cực đi theo chỉ dưới hắn 2 cấp à, nói : “ ta... ta có chút đánh chủ ý đến hắn... quả thật khi nghe Hồn Thú Trăm Vạn Năm... ta có chút tâm động... Tiểu Cương... ngươi nói ngươi nói ngài ấy... ta phải làm gì giờ”

Ngọc Tiểu Cương cười khổ : “ cam chịu...nhẫn nhịn hết nhất có thể... tuy khiến người ta muốn chết không xong... nhưng mà ngài ấy cấp cho đồ vật cũng không phải là nhỏ”

“ Vậy ư...” Phất Lan Đức nuốt ngụm nước bọt, sau đó ngồi xuống cái ghế của mình, rồi nói : “ chẳng trách cái tên tiểu tử Vô Cực lại thành thật như vậy...”

Triệu Vô Cực nhún nhún vai, đáp : “ nếu ông thử trong tình cảnh ta 1 tháng vừa rồi cũng thành thật thôi... mùi vị nhục thể lẫn linh hồn bị hỏa diễm đốt từ trong ra ngoài, không ít ký ức mếu mó thêm vào... cái mạng của ta trong 1 tháng qua không biết đả chết mấy trăm lần rồi... đến chết cũng không có dũng khí để tự sát...chúc mừng viện trưởng... rất nhanh ông cũng sẻ cảm nhận được tư vị giống chúng ta thôi... hắc hắc ”

Phất Lan Đức nhịn không được mà rùng mình lên khi nghe được, nhìn Triệu Vô Cực bỉ ổi tiếng cười, nói : “ vậy ta chạy đi vậy”

“ Chạy... ông mà chạy thì càng thảm hơn... nói cho ông biết chúng ta từng thử chạy trốn... thoát ra khỏi vạn dặm rồi...nhưng vẫn bị ngài ấy cảm ứng được... hơn nữa ngài ấy còn có một thanh vũ khí trong vòng 20 dặm bắn một phát Phong Hào Đấu La cũng chết”

Ngọc Tiểu Cương nhìn Phất Lan Đức gương mặt như nuốt con ruồi, tràn đầy khó coi, trán đả lấm tấm mồ hôi, cười nói : “ có điều chỉ cần chịu được, đồ tốt nhận về cũng không thiếu... giống như Triệu Vô Cực đây”

“ Hắc hắc” Triệu Vô Cực cười lên, bờ môi liếm liếm, ánh mắt nhìn về hai cánh tay của mình là một hình xăm long ảnh màu vàng, nói : “ Viện trưởng chúng ta đả lâu rồi không luận bàn một chút... ta với ông giao thử một chút được không?”

Phất Lan Đức quay sang nhìn Triệu Vô Cực rồi nói : “Vô Cực, ngươi đi cả ngày cũng đã mệt mỏi rồi, mau mau nghỉ ngơi, lần này khổ cực cho ngươi quá rồi, về phần luận bàn để bửa khác đi, dù sao trời cũng tối, hôm nay ta cũng mệt mỏi”






Triệu Vô Cực mỉm cười nói:" Học viện không chỉ có một mình ngươi, chúng ta nếu không phải tràn ngập hi vọng với nơi này, hơn nữa cũng thích với loại cuộc sống thoải mái này, làm gì có ai ở chỗ này nhiều năm đến như vậy chứ? Nơi này chính là tâm huyết của chúng ta cùng mọi người. Những lời khách khí như vậy không cần nhắc lại nữa, Đại sư, Phất Lan Đức, ta đi trước đây."

“ Làm ta còn chờ mong, vậy để hôm khác vậy” Triệu Vô Cực đứng lên rời khỏi phòng của Phất Lan Đức.

Phất Lan Đức thấy y đi ra, liền nói : “ hai hình xăm trên tay Vô Cực là sao vậy? còn nữa hồn lực của tên này bây giờ so với ta không chút kém nào”

Ngọc Tiểu Cương cười đáp : “ hắn đả là cấp 78, về phần hai cánh tay hắn là Long Ti do tu luyện một môn công pháp của ngài ấy, còn chưa đại thành nhưng lực ngàn cân...nếu kết hợp thêm hồn hoàng, ngươi không đánh cùng hắn là may đó, nếu không thua thiệt”

“ Là người kia” Phất Lan Đức liền nghĩ ngay đến người mà mình đắc tội, bởi chỉ có y mới có thể để cho Triệu Vô Cực đột phá nhanh như vậy.

Ngọc Tiểu Cương gật đầu, sau đó nói : “ nếu như ngươi may mắn, có thể chiếm được đồ tốt, chúng ta mặc dù chịu khổ, nhưng đi 1 tháng qua, người nào cũng được lợi cả, không chỉ thực lực tăng trưởng mà còn nhận được bảo vật”

Phất Lan Đức nghe xong trầm ngâm một hồi, con mắt thoáng qua quang mang, nếu như chịu đấm ăn xôi kiểu này cũng không quá đáng sợ gì cả, một hồi ha ha cười: “ Tốt, lần này gặp lại ngươi thật khiến ta vui mừng, tiếc có nàng là vắng mặt”

Nghe thấy Phất Lan Đức nhắc đến Ngọc Tiểu Cương sắc mặt khẽ biến đổi, nhíu nhíu mày rồi nói : “Phất Lan Đức, không nên nhắc về nàng, lúc này ta không muốn cùng ngươi lại ầm lên.”

Phất Lan Đức có chút bất đắc dĩ nhún vai nói : “ Được rồi, ta cũng không muốn lại ầm ĩ lên nữa. Bất quá ta thật sự rất hi vọng ngươi có thể ở lại, nhiều năm trôi qua như vậy, ta đối với Sử Lai Khắc học viện coi như là đã tận tâm rồi, bây giờ quyết định chấm dứt tương lai học viện, ta hi vọng nhóm đệ tử cuối cùng này có thể cho ta một cái kết cục hoàn mỹ. Nếu ngươi ở lại nơi này, thì hết thảy đều trở nên dễ dàng hơn.”

Từ trong mắt Phất Lan Đức, Ngọc Tiểu Cương thấy được chút mệt mỏi, đang cứng ngắc đứng trên mặt đất, nhưng thần sắc cũng không nhịn được toát ra vài phần nhu hòa, gật đầu nói: “Hết thảy chờ ngày mai, ta gặp Tiểu Tam hãy nói”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK