Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời hắn vừa rơi xuống không lâu, một tràng bước chân từ xa vang lại đến tai hai người.

“ Công tử Hàn Phi cầu kiến” Hàn Phi thanh âm vang lên, lời vừa nói hết đã trực tiếp đem cánh cửa phong bế gian phòng mở ra, chậm rãi đi vào.

Vệ Trang đối với Hàn Phi hành động cũng không bất mãn, nhìn hắn đi đến gần lạnh nhạt mà nói :“ Công tử nói sẽ chứng minh cho ta thấy, nhưng có vẻ như đang bị thua một cách thảm bại”.

Hàn Phi tay nâng lên chung rượu : “ Lần này không chỉ thắng, mà ta còn thắng gấp đôi”

Tử Nữ suy ngẫm một chút, nói :“ Có phải muốn nói với chúng ta , ngài vội vàng kết án là vì Trương Lương”

Hàn Phi qua loa kết án, chấp nhận thỏa hiệp cộng thêm từ miệng Hàn Phi nói ra, vậy trừ cháu trai của Trương Khai Địa ra còn thì là ai?

“ Tử Nữ cô nương quả là một người thông mình” Hàn Phi ánh mắt tán thưởng

Hắn cái này cũng là không có cách nào, tình hình khó khăn, nếu là hắn cứng rắn muốn điều tra đi, chỉ có thể rơi vào Cơ Vô Dạ cái bẫy ở trong. Được so với mất càng lớn.

“ Công tử quá khen” Tử Nữ trả lời

Hàn Phi lại nói :“ Phụ vương đã ra lệnh khi thời gian phá án đã hết. Nếu như phá không được án thì Cơ Vô Dạ sẻ thừa cơ làm một bản tấu sớ. Tử Phòng chắc chắn sẻ chịu vạ lây, đây là điều đầu tiên”

“ Ý của ngài là, kết án lần này cũng là ngài cố ý cho người khác thấy” Vệ Trang nói.

Hàn Phi cười nói : “ Chỉ có giả vờ thái bình mới có thể từ từ kéo bức màn ra. Lúc đó chính là thời điểm tốt nhất để phản kháng. Mà nói ra rồi nuốt lời, mặc dù khiến ta tạm thời không có cách nào trở thành Tư Khấu, nhưng như vậy lại khiến ta đạt được một thứ quý giá gấp mười”

Trân quý gấp mười đồ vật? Có đồ vật gì so Tư Khấu Trân Quý gấp mười đây?

Quỷ Binh một án từ khi Hàn Phi đảm nhiệm cho đến kết thúc, một mực hắn đều ở thế bị động. Nếu có, vậy chính là hắn chủ động qua loa khép án, để Trương Khai Địa nguy cơ là tạm thời giải trừ.

Có điều tuy giải khốn Trương Khai Địa mặc dù cảm kích Hàn Phi, nhưng cũng bởi vì cửu công tử Hàn Phi lộ ra năng lực, khiến cho Trương Khai Đại dè chừng mới nuốt lời. Chỉ có Trương Lương cảm thấy áy náy thiếu nợ Hàn Phi khi y mạo hiểm cứu giúp, để rồi nhận lấy sự nuốt lời, đây không phải là quân tử hành vi.

Từ đó Trương Lương sẽ nghiêng về Hàn Phi hơn, nếu như Hàn Phi đạt được Trương Lương trợ giúp. Với Trương gia thế lực, đích xác giá trị cao hơn cái chức Tư Khấu kia gấp mười lần.

“ Quý giá gấp mười” Vệ Trang cùng Tử Nữ nghiền ngẫm lời của Hàn Phi nói, cả hai đều là người thông minh cho nên suy luận một chút cũng đã hiểu ra được ý đồ của Hàn Phi, một kẻ không có thế lực như hắn xác thật đây là một món hời.

Hàn Phi xoay người lại nói : “ Tử Phòng vì nợ ta một nhân tình quá lớn, cho nên là ta sẽ thắng gấp bội”

Tử Nữ là người thông minh, cũng nghe ra Hàn Phi lời nói bên trong ý tứ, nói : “ Công tử chắc chắn như vậy dường như đã nắm chắc tất cả rồi, lẽ nào ngài đã có manh mối để phá án rồi”

Hàn Phi thân ảnh ngồi xuống, nâng lên chung rượu thanh đồng nói : “ Cái này ta phải cảm tạ Tử Nữ cô nương”

“ Ta... ta đã làm cái gì ? » Tử Nữ giả vờ khó hiểu nó, con ngươi hơi hơi thoáng qua tinh quang, nhưng mặt ngoài lại là thần sắc trấn định.

Hàn Phi đem ánh mắt nhìn về Tử Nữ, cười nói : « Đêm đó ở thiên lao, hai vị vương thúc bị giết người diệt khẩu, nhưng kẻ giết người đó không ngờ rằng bọ ngựa bắt ve, chim sẽ được lợi. Có Tử Nữ cô nương như khổng tước ở phía sau »

Tại ngục thất bên trong, Hàn Phi không chỉ phát hiện thức ăn trong đó chứa độc mà còn tại lao ngục phát hiện ra được một cái kỳ lạ chất bột. Chỉ cần đêm tối liền sẽ phát sáng ngay, bằng trí thông minh của mình hắn có thể đoán ra được có người trợ giúp mình.

Mà kẻ có thể trợ giúp hắn chỉ có Tử Nữ, hoặc có thể là Vệ Trang đứng sau muốn thông qua Tử Nữ hổ trợ hắn một chút.

Tử Nữ nghe xong có chút bất mãn, nhẹ mắng :« có công tử mới là khổng tước »

Đồng thời trong lòng nàng cũng thầm than Hàn Phi lợi hại, lại có thể phát giác được nàng bí mật thao tác.

Hàn Phi nghe xong gương mặt đầy ý cười, chủ động nhận sai: « Phải, phải, phải. Tôi dùng từ này chưa thỏa đáng, Tử Nữ cô nương xin trách tội »

Tử Nữ gặp Hàn Phi xin lỗi, lại dò hỏi : « Con người ngài nhìn thì ngốc nghếch nhưng thật thú vị, vậy công tử đoán ta có thể bắt được hung thủ không ?»

« Ta xem khá là nhỏ » Hàn Phi thu hồi nụ cười trên mặt, đáp :« Trong thành Tân Trịnh này có người võ công cao cường tới mức có thể chạy thoát được khỏi sự theo dỏi của Tử Nữ cô nương, ta nghĩ đi nghĩ lại chỉ có hai người, một người là Mặc Nha một người nữa chính là Bạch Phượng bọn họ đều dốc sức vì một người »

« Cơ Vô Dạ » Tử Nữ lên tiếng.

Mà lúc này im lặng bấy lâu Vệ Trang tay nâng lên chung rượu, cất lời : « lảo hồ ly, Cơ Vô Dạ. Dựa vào phỏng đoán ngài có thể nắm được kẻ hở của hắn tìm ra quân lương »

« Đương nhiên không thể » Hàn Phi lần nữa đứng lên, hướng về Vệ Trang mời : « Cho nên ta muốn mời Vệ Trang huynh đi xem kịch hay »

Vệ Trang đương nhiên hiểu ra lời Hàn Phi muốn nói là gì, y muốn mời hắn hỗ trợ, lại dùng dạng này vụng về hoang ngôn, có điều hắn cũng không có xé rách.

« Màn kịch này, càng nhiều người xem mới vui, vừa hay ta có quen vài người bạn » Hàn Phi đem chung rượu uống một hớp, sau đó lại cất bước đi ra khỏi gian phòng.

Vệ Trang cùng Tử Nữ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cũng đoán ra được bạn mà Hàn Phi nói đến là ai. Tại Tân Trịnh này bằng hữu của Hàn Phi nếu tính chỉ có một cái thân ảnh, trùng hợp là người ta hôm nay cũng có mặt ở nơi này.

Nhìn nhau một cái sau đó lại cất bước đi theo Hàn Phi.

« Cửu công tử Hàn Phi cầu kiến » di chuyển tầm năm phút, Hàn Phi dừng lại trước một căn phòng, lời nói rơi xuống xong liền mở cửa đi vào bên trong.

Phòng bên trong, một nam hai nữ cùng một đầu cáo trắng đang tại một cái bàn sập, cả bốn đôi mắt đều đồng loạt nhìn về vị trí cửa vào. Tại không gian còn vươn vấn mùi rượu khiến người mê mẩn.

« Đây... » Gương mặt Hàn Phi nhanh biến đổi, đôi mắt nhắm lại hít một hơi sâu khi cảm nhận được mùi thơm đọng trong không khí, nuốt một ngụm nước bọt, hắn đối với mùi rượu này nhận biết, nhẹ giọng nói: « mùi vị này là Phong Hoa Tuyết Nguyệt, không lẫn vào đâu được. »

« Phong Hoa Tuyết Nguyệt ! » Ở bên ngoài, Tử Nữ cùng Vệ Trang cũng theo sau mà vào gian phòng, đối với Hàn Phi lời nói cũng để cho hai người nhận biết hương rượu trong phòng là loại gì.

Hàn Phi thân ảnh vội cất bước đi nhanh đến chiếc bàn của Dược Thiên Sầu, ánh mắt nhìn về một vò rượu sứ lớn đã mở ra chỉ còn nửa bình, tỉnh như ruồi tự rót cho mình một chung đem tay bắt lấy, khẽ cúi đầu, nói : “ Hàn Phi tự ý mà đến, quấy rầy nhã hứng của trang chủ cùng đại tiểu thư, xin tự phạt một chung”

“ Thư lạnh như gió, nhu mỹ như hoa, yên tĩnh như tuyết, trướng lạnh như trăng” Hàn Phi say mê ngửi lấy nói xong liền chậm rãi uống đi.

“ Chi chi chi” Tiểu Bạch bất mãn kêu lên vài tiếng.

“ Thất trách thất trách!” Hàn Phi không nhìn Lăng Sương mặt gắt gao nhìn mình, một bộ tỉnh bơ lại rót cho mình một chung khác chắp tay cúi lể với Tiểu Bạch : “ Hàn Phi lại thất trách quên mất Tiểu Bạch huynh đệ, xin tự phạt thêm một chung”

“ Ngươi...chính là muốn uống chùa đi” Lăng Sương nhịn không được chỉ trích hắn, mà đầu cáo nhỏ phụ họa gật đầu một chân đặt lên vò rượu.

Dược Thiên Sầu ánh mắt chuyển sang nhìn thiếu niên tóc bạc ngắn khỏi cần nói hắn cũng biết chính là Vệ Trang, khá là tuấn tú ánh mắt sắc bén như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, ánh mắt hắn cũng chăm chú nhìn mình.

“ Ah.” Hàn Phi bừng tĩnh đại ngộ, nhưng cũng chẳng xấu hổ chút nào tiếp tục đem tay đem vò rượu rót cho đầu cáo trắng, rồi rót cho mình một chung nâng lên rồi nói : “ đại tiểu thư lời nói để Hàn Phi nhận ra mình thất trách, lại tự phạt một chung, có lỗi với ... ukm... hồ huynh”

“ Phốc xuy” Lộng Ngọc, Lăng Sương cũng vì Hàn Phi kiếm cớ uống rượu mà cười lên.

Lộng Ngọc che miệng cười, rồinói : “Tiểu Bạch là mẫu nha, chỉ có công tử mới xem nó làm công”

“ Hàn Phi lại sai nữa rồi... đáng trách đáng trách” Uống xong một chung thòm thèm lại đến, gương mặt cũng có chút ửng hồng ngà ngà say, hắn lại muốn lập lại bài cũ của mình.

Có điều vừa định ôm lấy vò rượu đã bị Lăng Sương đoạt được, chỉ trích : “ Khỏi tạ lỗi, tạ nữa Phong Hoa Tuyết Nguyệt vò rượu này cũng bị ngươi uống hết”

Hàn Phi nuốt nước bọt nhìn về chung rượu vò rượu vừa uống để cho hắn mê say lên, khác xa với Lan Hoa Tửu một bình này để cho hắn dư vị khó quên. Ôn nhuận thư sướng như tắm mình trong gió sương, hương vị như trăm hoa đua nở một dạng khiến uống một chung lại muốn uống thêm một chung nữa.

“ Mùi vị vẫn mê người như vậy, so với Thu Bạch Lộ, Thần Tiên Túy, Hồng Nhan Tửu, Nữ Nhi Hồng, Đổ Khang, Thiệu Hưng Hoa, Điêu Đỗ Khang, Lan Lăng Tửu,Trạng Nguyên Hồng, Trúc Diệp Thanh, Linh Tửu Hạc” Hàn Phi một hơi liệt kê lên những loại rượu do Dược Thiên Sầu nấu ra.

Tay nâng chung rượu gật gù, nói: “ thế nhân thán phục trang chủ tài trí, Hàn Phi bội phục nhất chính là bản lĩnh nấu rượu của trang chủ.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK