Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hữu Khê là Chu Ôn con trưởng, bất quá mẹ hắn là một cái doanh kỹ, thân phận thấp kém cho nên không được trọng thị. Hắn từ nhỏ lớn lên trong tủi nhục, nếu không phải hắn võ công cao cường thì Chu Ôn đã không màng đến hắn.

Hắn dày công chấp chưởng Huyền Minh giáo, thuộc hạ mà hắn thân tín tin cậy nhất Mạnh Bà là Chu Ôn phái lại đây giám sát cùng Bất Lương Nhân thành viên.

Thủy Hỏa Phán Quan cũng là Chu Ôn phái lại đây giám sát, chỉ có năm đại Diêm Quân là trung thành với hắn, nhưng lại bị chính Chu Hữu Khê lựa chọn vứt bỏ cho Hắc Bạch Vô Thường để tăng trưởng thực lực.

Còn Ôn Thao không chỉ phản bội Bất Lương Soái cũng cả Chu Hữu Khê. Thậm chí chính thê tử của hắn Trương Ninh cũng là gián điệp mà Nữ Đế cài vào, bất quá hắn thê tử danh nghĩa lại bị cha hắn chiếm giữ.

Cho đến bây giờ công lực đã mất, nhìn lại quanh người không một ai trung thành với hắn, lời của Bất Lương Soái giống như từng thanh lợi kiếm đâm thấu tim can của hắn.

Chu Hữu Khê nhìn lại cả đời, hắn sẽ phát hiện chính mình cuối cùng không có chân chính đạt được quá giống nhau chính mình muốn đồ vật, có thể nói là chân chính ý nghĩa thượng người cô đơn.

“ Điện hạ! tên phản tặc này giao cho người xử lý” Viên Thiên Cương lại nói.

Lý Tinh Vân nghe xong nói : “ Chu Hữu Khê võ công của ngươi đã mất hết, đã trở thành phế nhân, giết ngươi chỉ làm bẩn tay ta, ngươi đi đi”

“ Ha ha ha” Nghe xong lời này Chu Hữu Khê như con thú bị thương bi ai cười một tràn, tiếp đến hướng Lý Tinh Vân nói : “ cho dù võ công của ta bị phế hoàn toàn cũng là hoàng đế của Đại Lương. Tôn nghiêm của Đế Vương làm sao một tên dư nghiệt tiền triều như ngươi làm sao hiểu được”

Nói xong, Chu Hữu Khê dùng hai ngón tay trực tiếp đâm vào tim, hắn đại thế đã mất võ công không còn, phế vật kiếp sống hắn làm sao mà chịu được.

Máu đỏ từ lồng ngực nhanh chóng tràn ra, tử vong càng ngày đến gần, trước khi đi đến tận cùng sinh mệnh, Chu Hữu Khê nhìn đám người xung quanh khóe miệng nhấc lên vòng cung, bí hiểm cười lấy.

“ Hài!” nhìn Chu Hữu Khê tự sát Lý Tinh Vân thở dài, đem mắt nhìn về Tiêu Lan Điện cửa cảm khái : “ một Tiêu Lan Điện khi xưa thần giết vua, giờ đây con giết cha. Dù ngươi có được thiên hạ nhưng mất đi bản thân mình, làm hoàng đế có ý nghĩa gì chứ”

Viên Thiên Cương lớn tiếng nói : “ Cha con Chu Ôn đã chết, Đại Đường vạn tuế”

“Vạn Tuế! Vạn Tuế!!....!!” Bất Lương Nhân thành viên lớn tiếng hưởng ứng.

Thượng Quan Vân Khuyết ra sức nịnh nọt Bất Lương Soái : “ Vạn Tuế! Đại Soái vô địch!Đại Soái vạn tuế”

Bất Lương Soái hừ lạnh môt tiếng tực tiếp cho Thượng Quan Vân Khuyết một bạt tai.

“ Đại Soái! Tiểu nhân làm sao chứ?”bị đánh ngã xuống mặt đất, Thượng Quan Vân Khuyết đem tay sờ mặt, ủy khuất nói.

“ Ngươi là cái thá gì! Trước mặt điện hạ dám hô ta vạn tuế! Dám đẩy Bản Soái vào tội bất trung à!” Viên Thiên Cương trầm giọng nói cho Thượng Quan Vân Khuyết một bạt tai lý do.

Nói xong hắn lập tức một chân quỳ, chắp tay cúi đầu hướng Lý Tinh Vân nói : “ Điện hạ, hôm nay cha con Chu Ôn đã chết. Hay là nhân cơ hội này tại Tiêu Lan Điện đăng cơ xưng Đế đi! Sau đó bình định thiên hạ, phục hưng Đại Đường!”

Để cho Ôn Thao mang theo Long Tuyền dẫn Đế Thiên An rời đi, chính là chờ chính cái thời khắc này. Cha con Chu Ôn đều chết, chỉ cần Lý Tinh Vân chấp nhận xưng đế lấy hắn bản lĩnh cùng Bất Lương Nhân thành viên, Đại Đường liền phục hưng.

Mối nguy mà Đế Thiên An gây ra cũng sẽ bị đè xuống. Tiếp đến không quản bao nhiêu hy sinh, hắn chỉ cần trực tiếp vận dụng thế lực dưới trướng hoặc phụ thuộc tiêu diệt Đế Thiên An là được.

“Vạn Tuế! Vạn Tuế!!....!!” Bất Lương Nhân thành viên tiếp tục hưởng ứng.

Lý Tinh Vân đợi đám người kia an lặng, nói : “ Viên Thiên Cương! Nếu như ta không bằng lòng với ông! Ông sẽ không ép ta làm hoàng đế đó chứ?”

“ Đ…điện hạ!” Viên Thiên Cương nhất thời chưa rõ nói.

Lý Tinh Vân nói tiếp : “ nhiều năm đến nay, bất luận ông thật lòng cũng được, giả ý cũng được, ta cũng coi như nhận được nhiều lợi ích từ ông, cảm tạ ông”

“ Thần không dám!” Viên Thiên Cương vội đáp

Lý Tinh Vân nói ra lập trường của mình : “ chỉ là đối với chuyện xưng bá thiên hạ ta không có hứng thú, vương đồ bá nghiệp là phấn thổ, đơn độc thì có sao? Ông đứng càng cao người dòm ngó địa vị thì càng nhiều.”

“ Chỉ nói mỗi Tiêu Lan Điện này, vì ngai vàng này. Chu Ôn năm xưa là thần giết vua, giết chết cả nhà Lý thị ta, đoạt lấy thiên hạ Đại Đường. Hôm nay Chu Hữu Khê là con giết cha, lại trở về vòng tuần hoàn ấy. Cuối cùng hắn cũng đã gặp báo ứng”

Viên Thiên Cương đứng dậy, gấp gáp khuyên bảo Lý Tinh Vân : “ nhưng Chu Ôn đã chết, đại loạn sẽ ập đến. Cơ hội này điện hạ bỏ qua mà chạy trốn thì quá là đáng tiếc. Nên biết, ý trời khó trái”

Lý Tinh Vân đáp : “ nhiều năm nay ta đã nhìn thấu rồi, Đại Đường diệt vong không trách ai được, đúng là khí số đã tận. Đây mới đúng là ý trời, ta không thể làm trái được ý trời”

Nhìn Lý Tinh Vân xoay người bỏ đi, Viên Thiên Cương không có từ bỏ : “ chuyện này mong điện hạ suy nghĩ. Bây giờ chuyện quan trọng nhất là bắt lấy Ôn Thao, đoạt lại Long Tuyền kiếm trước Đế Thiên An”

“ Ha ha ha” Lý Tinh Vân cười lớn một tràng, nói : “ thôi đi! từ giờ trở đi Long Tuyền kiếm trong tay ta cũng được, mất rồi cũng không sao. Không liên quan gì đến ta”

Nghe được Viên Thiên Cương càng gấp, hắn hao tổn công sức dày công bố trí không nghĩ đến Lý Tinh Vân không có mộng xưng bá, đây là hắn ngàn tính vạn tính không tính ra được, gấp gáp : “ Nhưng mà điện hạ…”

Lý Tinh Vân cắt lời : “ Ôn Thao có thể trộm được Long Tuyền kiếm trước tầm nhìn của Đế Thiên An, nếu hắn thoát được tất có bản lĩnh trốn thật kỹ suốt đời để ông phát hiện. Nếu không, Long Tuyền kiếm rơi vào tay người kia, ông khó mà tìm về được”

“ Thần sẽ không từ bỏ” Viên Thiên Cương nói rõ lập trường, hắn sẽ không từ bỏ.

Lý Tinh Vân nói : “ Viên Thiên Cương, Lý Tinh Vân ta là người duy nhất có thể tìm ra được bí mật đằng sau Long Tuyền kiếm, còn ông trăm phương ngàn kế tìm bí mật đằng sau đó”

Viên Thiên Cương đáp : “ Thần đều là vì Đại Đường, vì điện hạ”

“ Mục đích của ông là gì ta không biết, cũng không muốn biết. Long Tuyền kiếm bây giờ đã mất đi rồi, ta đối với ông đã không còn giá trị lợi dụng” Lý Tinh Vân chậm nói

Viên Thiên Cương giải thích : “ thần không có ý lợi dụng điện hạ”

“ Hay là từ nay ta sống đời sống cuộc đời tiêu dao tự tại của ta, hai ta không cần có thêm bất cứ liên hệ gì nữa, không biết ý ông thế nào?” Lý Tinh Vân dò hỏi.

Viên Thiên Cương khó xử : “ Chuyện này… thần!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK