Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Bộ Bạch Tố Trinh bị giam cầm thì Tiểu Thanh cũng đi theo bồi bạn, vì được tiểu thư truyền cho hai đại thần công mà có thể kéo dài thọ mệnh. Từ đó trở thành một trong các cao thủ của Sưu Thần Cung.

Sau này trong một lần ra ngoài phát hiện ra Tuyết Duyên lại có ngoại hình giống với tiểu thư mà đem về. Bộ Bạch Tố Trinh yêu thích mà nhận làm đồ đệ, nhiều năm nay cùng bồi bạn ở đây.

Cả ba thông qua Bộ Bạch Tố Trinh mà biết được một phần lai lịch Sưu Thần Cung chủ.

Đây là việc mấy chục vạn môn nhân lẫn người trong thiên hạ không biết được, nhưng một cái như Thiên Trạch lại biết được điều này khiến cho cả ba làm sao không bất ngờ cho được.

“Bộ thị là một cái gia tộc đặc biệc ở thiên hạ võ lâm trung nguyên, mỗi một cái Bộ thịtộc người đều sẽ thiên tư võ học, không chỉ có như thế, cách mỗi trăm năm thời gian gia tộc này liền sẽ sinh ra một cái tuyệt đỉnh cường giả, thiên tư tuyệt thế, bị người trong võ lâm ca tụng là thần, ly kỳ là mỗi trăm năm xưng Thần người đều có một cái đồng dạng dung mạo, thậm chí có tên giống nhau, bọn họ đều gọi làm Bộ Kinh Vân!”

“ Bộ thị được trời ưu ái nhưng cũng bị hạn chế, bọn họ có thể đạt thành người khác mười đời đều không thể làm được thành tựu, nhưng bọn họ cũng đều không cách nào tránh khỏi cửa ải khó khăn. Phàm Bộ thị nhất tộc, đều khó qua bốn mươi thời hạn, đều đang tráng niên mà chết.”

“Nhưng ở hai trăm năm trước, Trường Sinh Bất Tử Thần xuất hiện lại phá đi được giới hạn này. Đồng thời Bộ thị Thần tộc tồn tại sở dĩ hiếm ai biết, cũng là bởi vì vị Trường Sinh Bất Tử Thần kia xóa bỏ tất cả tương quan ghi chép, khiến bộ tộc này chìm vào trong bóng tối.”

“ Trường Sinh Bất Tử Thần thời trẻ đến Thiếu Lâm Tử và đạt được Đạt Ma để lại truyền thừa, sau lại cùng Bạch Tố Trinh kết duyên sáng lập ra Sưu Thần Cung, vọng tưởng xưng bá mà chịu các phái vây giết”

“ Sau đó Sưu Thần Cung phải ẩn lui đi, mà qua trận chiến này Trường Sinh Bất Tử Thần chứng kiến Bạch Tố Trinh quá cường đại, thiên tư quá yêu nghiệt khiến cho y kiêng kỵ, cuối cùng y lại lựa chọn nhân lúc thê tử mình không phòng bị hạ độc. Thiên phú thì có nhưng tâm tính thì quá kém”

Lời dứt, bầu không khí im lặng trong chốc lát khi tiêu thụ thông tin mà Thiên Trạch vừa nói, chư nữ đều kinh ngạc trước gia tộc họ Bộ kia cũng như quá khứ của Trường Sinh Bất Tử Thần.

Thần Mẫu Tiểu Thanh, Thần Nữ Bộ Bạch Tố Trinh đưa mắt nhìn kẻ kia, trong lòng động dung, bởi nàng là người ở bên cạnh Trường Sinh Bất Tử Thần hai trăm năm rồi, ấy vậy mà còn chưa biết về y một cách tường tận như vãn bối kia.

Hắn làm sao biết được?

“ Không thể nào… mẫu thân của ta…không thể nào bị hạ độc chết được. Ngươi có ý đồ gì?” Bộ Bạch Tố Trinh thanh âm trong có rung động, nàng là con gái độc nhất cho nên biết được bí mật của gia tộc mình, những lời của người kia nói ra đều không khác biệt bao nhiêu, chỉ là cái chết của mẫu thân mình để nàng bàng hoàng.

“ Nàng là con gái hắn, tính cách của y thế nào hắn là rõ. Bản thân nàng cũng tu lấy hai đại thần công. Lấy mẫu thân nàng Diệt Thế Ma Thân có thể vì ám thương sau đó sinh nàng mà chết ư?” Thiên Trạch lại nói.

Nhất câu kiến huyết như lưỡi đao đâm sâu vào lòng Bộ Bạch Tố Trinh, nguyên nhân cái chết của mẫu thân mình nàng từ lâu đã nghi ngờ. Sau này bị nhốt trong nơi này càng sinh nghi hơn, chỉ là nàng không nguyện ý tin tưởng lấy.

Bây giờ Thiên Trạch lời nói để nàng dao động hoang mang. Lẽ nào năm xưa phụ thân mình chính là tàn nhẫn xuống tay với mẫu thân ư? Hắn vì sao phải làm thế?

“ Là thật hay giả nàng đi hỏi mẫu thân nàng, bà ta thoát được hiểm cảnh vẫn còn sống trên đời đấy” Thiên Trạch lại quăng thêm một tin tức.

Bộ Bạch Tố Trinh dao động : “ thật! mẫu thân ta còn sống?”

Thiên Trạch nói : “ ta từ thuộc hạ mà biết được mẫu thân nàng từng trở về Tuyết Y Bảo, năm xưa Trường Sinh Bất Tử Thần không ngờ rằng tận tay điều chế ngàn loại độc dược lại không độc chết được.”

Bộ Bạch Tố Trinh truy hỏi : “ bà ấy hiện giờ ở Tuyết Y Bảo?”

“ Bà ấy đã rời đi rồi, sống ở một thân phận khác. Gầy dựng một cái thế lực có lẽ là trả thù chăng?” Thiên Trạch chậm nói.

Bộ Bạch Tố Trinh suy ngẫm, hỏi : “ ngươi vì sao lại nói những điều này, là vì muốn ta nợ ân tình để ngươi lấy ra Thần Thạch ư?”

“ Ha ha” Thiên Trạch cười nhẹ rồi nói : “ nàng quá đề cao mình rồi đấy. Nhiều lời như vậy là nhìn nàng xinh đẹp cùng cảnh ngộ mà nói đôi ba câu. Ta muốn lấy Thần Thạch còn cần phải qua cửa của nàng ư?”

Lời dứt Thiên Trạch đã mang Diễm Linh Cơ tiêu thất, lần nữa hiện ra là ở một cái nóng bức cùng rộng lớn không gian.

“Địa Ngục Chi Hỏa! Hoàng Tuyền Chi Lệ!” Diễm Linh Cơ đưa mắt nhìn cảnh vật phía trước, nàng đã tận mắt nhìn thấy hai thứ mà dân gian đồn thổi mà nàng nghe được khi thám thính Phong Lôi tháp.

Ánh mắt của nàng chìn chằm chằm vào một vật đang tỏa ra hào quang, đó chính là Thần Thạch Vu Bát, nó tản ra đặc trưng lực lượng ngăn cản lấy hai cái dòng chảy tự nhiên tiếp xúc.

Bên dưới năm thước hào quang toàn là màu đỏ, vùng huyết hồng nóng như lửa. Đó là
một cái hồ lớn thiên nhiên chứa dung nham hừng hực cháy, hơi nóng bốc lên ngùn ngụt, hoa lửa tung tóe, trông hệt như một hồ.

Còn trên vầng hào quang là một dòng nước dài hơn năm trượng, rộng hơn nửa trượng từ trên đỉnh dồn dập chảy xuống, miễn cưỡng ngừng lại trên vầng hào quang năm thước. Dòng nước này giống như giọt lệ chảy đến giữa chừng thì không thể chảy tiếp được nữa....

“Nếu không phải đến nơi này tận mắt nhìn thấy, thật không dám nghĩ” Diễm Linh Cơ chứng kiến rồi cảm thán sự kinh nhân phía trước này.

“Tây Hồ cạn đáy, nước triều không dâng” Thiên Trạch nhìn cảnh này thì chậm nói, đây là câu nói của Pháp Hải năm xưa truyền lại được dân gian trong vùng đồn thổi.

Ý nghĩa của câu này cùng với sự tình phía trước để cho Diễm Linh Cơ hiểu rõ. Nếu như dưới đáy Lôi Phong tháp có cột nước hình thành do lỗ hổng dưới Tây Hồ, như vậy cột nước trên đỉnh động này thật sự chảy xuống hồ dung nham kia, có thể trong thời gian ngắn thì dung nham hừng hực trong hồ còn có thể thổi cho nước bốc hơi hết, nhưng Tây Hồ rộng lớn như vậy, nước không biết đâu mà đong, nếu như nước trong hồ cứ không ngừng trôi xuống lòng đất....

Một ít thì không sao, mà thêm chút nữa cũng không ngại! Nhưng không đầy một tháng, nước trong Tây hồ tất sẽ cạn khô! Đến chừng trong hồ không có nước, đương nhiên là ‘nước triều không dâng" rồi!

Nhưng việc Tây Hồ cạn nước trơ đáy chỉ là chuyện nhỏ, chuyện quan trọng nhất chính là nước hồ đi đâu.

Nước hồ đương nhiên sẽ chảy hết vào bên hồ dung nham dưới động này, hồ dung nham này thông với tầng dung nham thứ nhất của tâm tinh cầu, sức nóng vô cùng vô tận hoàn toàn có thể làm bốc hơi một phần nước hồ, nhưng nếu như lâu ngày toàn bộ nước hồ đều tập trung hết xuống hồ dung nham....

Vậy thì chắc chắn không đến một tháng, cho dù nước trong hồ không thể chảy đến tâm tinh cầu thì dung nham một tầng dưới hồ dung nham này cũng sẽ bị lượng nước hồ cực lớn kia làm lạnh từ từ.

Lạnh co nóng giãn là định luật của tự nhiên, lòng đất vốn cực kỳ nóng đột nhiên bị làm lạnh, nham thạch dưới đất sẽ co rút lại, ở dưới lòng đất bị co lại nhanh chóng thì ở ngoài vỏ trái đất tất sẽ phát sinh dị động, đến lúc đó tin rằng hơn nửa Trung Nguyên sẽ phát sinh địa chấn cường đại chưa từng có với phạm vi ảnh hưởng cực lớn....

Nếu hai dòng chảy tự nhiên hiểm yếu này mà chạm nhau, tất sẽ phát sinh một tràng hạo kiếp chưa từng có.

May mà ở giữa hai dòng chảy hiểm yếu ấy không biết từ bao giờ lại có một viên Thần Thạch được đặt vào, với uy lực đặc thù của Thần Thạch phát ra vừa khéo có thể ngăn cách hai dòng chảy hiểm yếu này với nhau, ngăn chặn thảm họa tự nhiên này...

“ Ba!” Thiên Trạch vươn tay ra, trung tâm hào quang là một cái chén nhanh chóng rơi vào tay hắn.

“ Thần Thạch đó ư?” Diễm Linh Cơ đứng bên nhìn lấy, nàng đối với thứ vũ khí trong truyền thuyết này cũng rất tò mò.

“ Không tệ! quả là không tệ” Thiên Trạch sở ra thần lực tra xét, một hồi cất lời khen lấy.

So với Băng Phách thì Thần Thạch trên tay hắn còn mạnh mẽ và diệu dụng hơn rất nhiều, đầu tiên là thần lực lưu giữ trong khỏa kỳ thạch này so với Băng Phách còn vượt trội hơn, đáng nói là nó đã đã là một cái pháp bảo hoàn mỹ.

Cái này Thần Thạch đã sớm được Nữ Oan luyện hóa thành một kiện pháp bảo, có thể dựa theo tâm ý của người dùng mà biến thành bất kỳ vũ khí nào.

Đây là thứ cực kỳ có uy lực nhất ở tại thế giới này, dù ở tại trong tay phàm phu tục tử đều có thể một kích giết chết so sánh Thần Ma chi cảnh cường giả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK