Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bà lại gõ nhanh lên bảng đen một lần nữa.Thông điệp đầu tiên biến mất và được thay thế.

Mục đích khóa học:

1. Thấu hiểu những nguyên lý căn bản pháp thuật phòng thủ.

2. Học nhận biết những tình huống theo đó pháp thuật phòng thủ có thể được sử dụng hợp pháp.

3. Đưa việc sử dụng phù thủy phòng thủ vào một bối cảnh ứng dụng thực tiễn.

Trong hai phút, lớp học vang lên tiếng viết lông ngỗng sột soạt trên giấy da. Khi mọi người đã chép xong ba dòng mục đích khóa học của giáo sư Umbridge, bà nói: “Tất cả các em đã có quyển Lý Thuyết Pháp Thuật Phòng Thủ của Wilbert Slinkhard chưa?”

Khắp lớp học vang lên tiếng rì rầm uể oải xác nhận có sách.

Giáo sư Umbridge nói: “Tôi nghĩ là chúng ta nên thử làm lại. khi nào tôi đặt ra câu hỏi, tôi muốn các em trả lời “Thưa giáo sư, có ạ” hoặc là “Thưa giáo sư, không ạ”. Thế, tất cả các em đã có quyển Lý Thuyết Pháp Thuật Phòng Thủ của Wilbert Slinkhard chưa?”

Tiếng ngân nga vang khắp cả lớp: “Thưa giáo sư, có ạ.”

Giáo sư Umbridge nói: “Tốt lắm. Tôi muốn các em hãy mở sách ra trang năm và đọc chương một, “Căn bản cho Người Bắt đầu”. Không cần phải bàn tán gì cả.”

Giáo sư Umbridge rời tấm bảng đen và tự an vị trên một cái ghế đằng sau bàn giáo sư, quan sát cặn kẽ tất cả lũ học trò bằng đôi mắt cóc mòng mọng.

Chương sách chán phèo một cách vô vọng, tệ lậu gần bằng như phải nghe giáo sư Binns giảng bài. Harry cảm thấy nó bị vuột mất dần khả năng tập trung; và chẳng mấy chốc nó cứ đọc một dòng sáu lần mà không nuốt trôi được quá vài ba chữ đầu tiên.

Nhiều phút im lặng trôi qua. bên cạnh Harry, Ron lơ đãng xoay qua xoay lại cây viết lông ngỗng giữa mấy ngón tay của nó, mắt đăm đăm nhìn mỗi một điểm nào đó trên trang giấy

Harry nhìn qua bên phải và bị một trận ngạc nhiên lay nó ra khỏi cơn lờ đờ chán ngán.

Hermione thậm chí không thèm mở sách Lý Thuyết Pháp Thuật Phòng Thủ ra. Cô nàng chằm chằm ngó giáo sư Umbridge với cánh tay giơ cao trong không trung.

Harry không thể nhớ nổi Hermione có bao giờ xao nhãng đọc sách khi được chỉ bảo không, hay đúng ra là kháng cự lại niềm thích thú mở ra bất kỳ quyển sách nào đặt trước mũi cô nàng không.

Harry nhìn Hermione thắc mắc, nhưng cô nàng chỉ nhẹ lắc đầu để ngụ ý là cô nàng chưa sẵn sàng trả lời các câu hỏi đâu, và cô nàng tiếp tục chăm chú nhìn giáo sư Umbridge, bà ta vẫn một mực khăng khăng ngó đi chỗ khác.

Tuy nhiên, sau nhiều phút nữa trôi qua, Harry không phải là người duy nhất ngó Hermione.

Cái chương sách mà lũ học trò bị bắt đọc ấy chán ngắt đến nỗi càng lúc càng có nhiều người thà ngó Hermione câm lặng nỗ lực chụp cho được ánh mắt của giáo sư Umbridge hơn là vật lộn với “Căn bản cho Người Bắt đầu”.

Ngày hôm sau.

“Cái gì” Sirius cả người tức giận lên nhìn lòng bàn tay của Harry là một vết cắt, phập phồng tức giận : “ sao bà ta dám”

“ Đây uống đi Harry” Lupin lên tiếng, tay đưa cho nó một chung rượu uống lấy.

Đế Thiên An một bên nhìn Hermione tức giận xù lông cười nói : “Đó là cái ngu không biết dùng đầu óc, giống như Sirius vậy bị nhốt trong 10 năm ròng thân tàn ma dại, chỉ vì cái gọi là lòng dũng cảm chủ nghĩa anh hùng, ngu ngốc cộng nhiệt tình sẻ thành phá hoại, dạy cũng hai năm mà cũng chả khôn ra chút nào cả”

“ Noah” Hermione lớn giọng lên tiếng, một bên Harry lẫn Sirius xấu hổ lên.

Đế Thiên An không nói gì : “ Dũng cảm là đức tính tốt nhưng không có đầu óc, trong bất cứ tình huống nào là dùng cái đầu của mình, chứ không phải tay chân của mình, cám túc hình phạt của Harry em nên xem đó mà học, cái dũng của thất phu chỉ biết đâm đầu lên phía trước, minh chứng tốt nhất là hai nhân vật trước mặt em đây, có cần anh cho em viết một bài luận văn chỉ ra vì sao hai tên đần này chịu thiệt không?”

“ Phốc” Daphne che miệng cười lên, sau đó nhanh chóng bình thường lại.

Harry mặt quẫn bách lên, trong lòng chính là xấu hổ không thôi nhớ lại cảnh hôm trước khi trong lớp học của mụ cóc, rất nhiều người đứng lên phản đối cách dạy học chỉ có lý thuyết suôn không có chút thực hành nào cả, mà hắn xốc nổi chỉ thẳng Voldermort trước mặt giáo sư mình, hét lớn trước mặt rồi bị nhận lấy cấm túc 1 tuần.

“ Noah, tại sao Bộ Pháp Thuật lại phái giáo viên chỉ dạy lý thuyết đến, thật không rõ bên ngoài Voldermort đả trở lại đây?” Hermione ngập tràn khó hiểu lên tiếng.

Rồi bắt gặp một bên Daphne nhếch môi cười liền nói : “ Daphne ngươi cười cái gì?”

“Là cười em chậm tiêu quá đó mà, haha” Đế Thiên An cười lên.

Hermione mặt phiếm đỏ, ánh mắt trừng hắn lẫn Daphne :”Chậm tiêu, có chỗ nào?”

Daphne nhếch môi lên, rồi nói : “ Hắc Ma Vương đả trở lại, thủ hạ hắn đang tề tụ, Hogwarts là nơi mà hắn kiêng kỵ nhất cho dù hùng mạnh cũng phải e dè hiệu trưởng Dumbledore, chớ nói chi lại xuất hiện thêm một người”

Daphne quay sang nhìn Đế Thiên An, ánh mắt nhìn Hermione như người chiến thắng nhìn người thua, nói : “ Nơi này lại có Harry Potter vị chúa cứu thế của ma pháp giới, đả ba lần đánh bại Hắc Ma Vương bằng sự dũng cảm, thông minh của mình”

Harry nghe được mặt đỏ bừng lên, nhỏ giọng lầm bầm : “ Bầy rắn ai cũng phun ra nọc độc cả”

“ Ha ha” Sirius, Remus nghe được cười lấy, dù sao hai người nghe được trong đó sự châm chọc của Daphne, dũng cảm hắn có chứ thông minh hắn thì thiếu nhiều, chính là thường xuyên trong trận bị Malffoy củ hành lẫn các học sinh khác giăng bẫy, cho đến hiện giờ bị phạt cấm túc.

“ Bớt châm chọc đi Daphne” Hermione lớn giọng nói, mặc dù hai người quan hệ cải thiện nhưng mà thường ngày vẫn hay cải vả hơn thua với nhau.

“ Nếu ngươi là Hắc Ma Vương hành tung hắn đả bị lộ, so với trước kia yếu thế hơn nhiều, mà Hogwarts lại có kẻ hắn muốn giết, lại là thế lực lớn thành viên Hội Phượng Hoàng rất nhiều ở đây, Hogwarts là một tòa thành kiên cố người ngoài khó mà xâm nhập vào, hơn ai hết Hắc Ma Vương biết rõ điều đó, cho nên...”

Hermione con mắt mở to lên, giọng cao vút nói : “ Hắn muốn từ bên trong phá ra, Barty Croud con, Umbridge là thủ hạ của hắn, hèn gì lý thuyết lý thuyết dạy học làm cho các học sinh khả năng chiến đấu giảm thấp, lại trọng điểm cơ hội sẻ ra tay với Harry, Umbridge mụ đó mụ đó...”

“ Hả” Harry miệng há to ra khiếp sợ khi nghe được, rồi nhìn Đế Thiên An một bộ không bận tâm uống rượu, rồi nhìn sang Daphne rồi Sirius, Remus đầu não nó lập tức đau lên, nhiều năm qua hắn cũng biết được kha khá chiến thuật từ Đại Ma Hội Võ.

“ Cho dù là kiên cố đến mấy, từ bên trong phá ra bên ngoài công vào chỉ là sụp đổ mà thôi, trí tuệ mới là vũ khí lợi hại nhất Hermione” Daphne gương mặt tươi rói đi đến một tay chỉ lên đầu mình.

Nhìn nàng mặt đỏ bừng xấu hổ đến cả lổ tai cũng hồng lên cười nói : “ Chúng ta Biết Tuốt học sinh gương mẫu, đúng rồi là Huynh Trưởng đây, còn nỗ lực giơ tay gây sự chú ý kiếm điểm trước giáo viên mới.”

“ Daphne” Hermione lớn giọng lên, sau đó đi đến gần Đế Thiên An ôm lấy tay hắn làm nũng nói : “ Noah, là Daphne trêu chọc em”

Daphne đâu dể gì bỏ qua : “ Có sao, em chỉ nói lại sự thật mà thôi, anh không biết là buổi học trước ba người bọn họ uy phong chừng nào, nhất là Harry còn hét thẳng vào vị giáo sư mới đây, đúng là người có thể đào thoát ba lần trước Kẻ Mà Ai Cũng Biết đó”

Sirius đi đến nhìn Harry xấu hổ đỏ bừng cả gương mặt, cúi đầu, nói : “ Bầy rắn nọc độc là đặc hiệu rồi, nhất là ở đó còn một con độc xà khác dạy dỗ bọn chúng, không phải gì xấu hổ cả, con chỉ... à con chỉ không biết được mà thôi?”

“Hai chú đả biết rồi” Harry trong lòng có một cổ ủy khuất, lẫn tức giận khi bản thân mình như là một tên ngốc, vai hề nhảy nhót lấy.

“ Khục, chỉ mới biết hồi khai giảng thôi, ta cũng như con vậy, nếu không có Noah giáo sư ta cũng không biết” Remus nhỏ giọng đi đến huých vai nói.

Mà lúc này Hermione bị quê độ bởi những lời đâm thọt của Daphne, chói tay nói :“Noah, anh xem Daphne ức hiếp em?”

Đế Thiên An cười nhạt vuốt tóc nàng, ánh mắt nhìn về một phương xa thấy nhiều bóng hình xuất hiện, cười nói : “ Sắp đến tiết học của anh rồi?”

“ Daphne muốn đánh nhau sao?” Hermione đổ quạu lên khi nhìn Daphne cười nhìn mình, sau đó tức giận đùng đùng rời đi, mà hai đứa còn lại cũng nhanh chóng rời đi sau đó.

“ Hermione, bồ nói tiếp theo mình làm gì giờ, ai nếu ngày hôm nay chúng ta không đến, bồ có tin là bọn họ sẻ giấu chúng ta mãi không?” Harry như nuốt phải con ruồi một dạng.

“ Daphne, Noah khốn kiếp” Hermione mặt đỏ hồng vẫn còn xấu hổ, rồi nói : “ không làm gì cả, những tiết học sao không cần chống đối mụ ta nữa, Noah lẫn cụ Dumbledore đả biết từ lâu rồi, vẫn để cho Voldermort thực hiện như vậy có thứ gì đó, bọn họ nhất định sẻ bố trí gì đó”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK