Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phượng Vũ nhìn thấy một tiễn kia bắn đi, nàng cũng không chậm trễ, trên tay là một mủi tên Phượng Hoàng xạ phát ra.

Rít gào phượng minh cùng nóng bỏng hỏa diễm, tên đia qua khiến không gian lay động, một tiễn bá đạo không kém gì Bạch Hổ.

Nhưng đột ngột, khi Bạch Hổ sắp nghênh đón Phượng Hoàng, Bạch Hổ lại chuyển hướng đi, vòng qua rồi lao đến Thiên Trạch.

Phượng Vũ nhìn một màn này khống tiễn, Phượng Hoàng vòng lại truy sau truy đuổi Bạch Hổ, muốn ngăn cây tên này đạt thành mục đích. Nhưng tốc độ của Bạch Hổ lại vượt xa Phượng Hoàng, ý đồ của Phượng Vũ liền không thành.

Song rất nhanh sau đó, Bạch Hổ chi tiễn lại dừng lại trước Thiên Trạch, sau đó lại thu lại khí thế và lại quay về với Tiễn Ẩn.

“ Thiên Đạo! Lại bảo hộ cho hắn!” lần này Tiễn Ẩn khiếp sợ, bởi vừa rồi hắn nhìn rõ ràng Bạch Hổ tiễn thu lại sát phạt chi khí trong đất trời, không công kích lấy hắn.

Bạch Hổ chi tiễn vốn đã có linh, thừa Thiên Đạo mà trừ diệt lấy ma đầu hoặc những kẻ tai họa thế giới. Thiên Trạch lại được Thiên Đạo hổ trợ, làm sao lại để cho lực lượng mình tổn thương kẻ kia được.

Tiễn Ẩn khi thu hồi Bạch Hổ tiễn, cũng từ linh bên trong biết được chuyện, hắn kinh ngạc không thôi. Nếu như là Thiên Đạo lựa chọn nhân tuyển, y vì sao lại ra những chuyện thế kia?

Nhất là khi hắn thấy được chướng khí, oán niệm tại chiến trường này bị người kia hấp thụ lấy. Sự tình này hắn không tài nào hiểu được?

“ Ầm!” Phượng Hoàng chi tiễn của Phượng Vũ lúc này theo sau đánh đến, lại được Thiên Trạch vận không gian chi lực chuyển qua đám võ lâm nhân sĩ một góc, trực tiếp đem một đám người chấn chết.

“ Ngu xuẩn! Nếu không phải nhìn lấy Hậu Nghệ di tộc nhiều năm qua trợ giúp Thiên Đạo, Bản Đế đã sớm đem ngươi giết. Niệm tình ngươi không rõ thiên cơ, Bản Đế bỏ qua cho ngươi mạo phạm lần này! Lập tức rời khỏi nơi này, bằng không Bản Đế thu hồi Bát Phương Xạ Nhật Cung và Tứ Tượng Tiễn” Thiên Trạch trên cao cất cao giọng nói.

Tiễn Ẩn lúc này rung động, một đôi mắt nhìn chằm chằm người trên kia.

“ Hừ!” Phượng Vũ lúc này đã thấy một tiễn mình lại thua Tiễn Ẩn, tâm tình không mấy vui vẻ gì trở lại vị trí cũ của mình.

“ Có thể để cho Phượng Vũ thua thiệt, thật không nghĩ gã kia có tài năng như vậy” Diễm Linh Cơ chen lời vào.

“ Phượng Hoàng Chấn Thiên Tiễn của Vũ tỷ lại không đuổi kịp được Bạch Hổ kia, kỳ lạ hắn lẽ ra phải có danh khí lớn. Chỉ là sau muội lại không nghe ra có ai dùng cung tên lợi hại như hắn chứ” Thượng Quan Tuyết Nhi nói vào.

Diệp Linh nói : “ nghe nói hắn là Hậu Nghệ di tộc gì đó! Thiên Trạch lại tha cho hắn, xem ra hắn thân phận không đơn giản đâu”

Mấy nữ nhân còn lại nghi hoặc : “ Hậu Nghệ di tộc?”

“ Ngươi rốt cuộc là ai? có thể để Thiên Đạo che chở, trên người không ngừng hấp thụ chướng khí, oán niệm....” Tiễn Ẩn kinh nghi mà hỏi.

Thiên Trạch cao giọng nói : “ ta không có thời gian cùng ngươi chơi đùa, một là lập tức rời đi, hai chính là ta sẽ thay Thiên Đạo tuyển nhậm chủ nhân mới của Bát Phương Xạ Nhật Cung”

Tiễn Ẩn trầm mặc suy nghĩ.

“ Đám các ngươi đưa ra chiến thiếp, muốn đơn chiến xa luân chiến Bản Đế đều tiếp, song lại cả gan phá huy quy cũ. Vậy chớ trách Bản Đế không tuân theo quy cũ.” Thiên Trạch không để ý đến Tiễn Ẩn mà cao giọng truyền âm khắp chiến trường.

“ Bùm!!”

Theo Thiên Trạch vung tay, một đạo pháo hiệu từ không gian lấy ra và ném lên trời, pháo hoa bùng nổ.

Cùng với đó hắn lấy ta tám thanh cờ quăng ra, tám cây cờ hóa lớn rồi cắm xuống chiến trường hình thành một cái Bát Quái trận, mỗi thanh phóng lên một luồng cột sáng màu xanh lam, kết thành một cái lồng bát giác.

“Kẻ trong trận giết không tha. Kẻ trong thành loạn chém! Con dân Việt quốc lập tức về nơi an toàn trú ẩn” Thiên Trạch lạnh lùng tuyên cáo tử vong.

Ngay lập tức từ trong thành phóng vọt ra các thân ảnh, và ở mười dặm ngoài mặt đất bên dưới lại liên tục xuất hiện các vụ nổ, các động huyệt được Thiên Trạch đào sẵn cho người bí mật mai phục chờ đợi, từ bên dưới phóng lên.

Khấu Trọng và Lý Tịnh xuất lĩnh một nữa binh mã của mình mở cổng ra thành.

“ Vô liêm sỹ”

“ Đồ thất tín bội ước, hạng tiểu nhân”

“ Thứ man rợ gia hỏa”

“ Biết thế chúng ta ngay từ đầu giết hắn đồ thành”

“ Giảng quy cũ làm gì với cía loại vô lại đó”

“ Bát Quái Trận”

“ Không xong chúng ta bị nhốt trong rồi”

“Cố Phi Vân ngươi còn sống”

“ Hắn muốn giết hết chúng ta”

“ Mau kết bổn môn trận”

“ Không sai! Nhìn thấy ta còn sống ông ngạc nhiên lắm nhỉ?”

“ Liễu Thanh Thanh.... là ngươi.... đồ dâm phụ ngươi....”

“ Địa Triễn Phi Hoa.... ngươi.... Trư Đao Tiên”

“ Phi Cầm chưởng môn ngươi.... ngươi”

“ Phệ Hồn Quỷ Đao”

“Diệp Lăng Phong....ngươi... ngươi còn sống”

“ Diệu tăng Vô Hoa ngươi còn sống”

“ Mau lập lại La Hán Trận”

“ Lập Thất Tinh Bắt Đẩu Trận!”

“ Mộc Đạo Nhân.... ngươi... thứ tiểu nhân”

“ Dịch Kiếm Phó Thái Lâm”

“ Lập Đả Cẩu Trận”

Chiến trường rất nhanh nhốn nháo khi thủ hạ của Thiên Trạch xuất hiện, nghị luận không ngừng ở các góc, một số kẻ thi triển ra bản lĩnh để đám liên minh trừ ma nhận ra được, hoặc là nhìn thấy dung mạo mà đoán ra, hoặc là đối với bản thân bị nhốt trong trận mà ứng biến.

Hoặc là phỉ mắng Thiên Trạch dùng binh tham dự vây giết không tuân theo quy cũ của ước chiến, không những ngoài thành mà trong thành cũng không ngoại lệ.

“ Quả nhiên Việt Đế có lưu lại thủ đoạn” Đoàn Chính Thuần nhìn thấy cảnh tượng mà than thở, hắn đã đoán trước Thiên Trạch có lưu ám thủ, nhưng tận mắt thấy các lộ cao thủ phục kích cũng sở động.

“ Y đại chiến đến bây giờ vẫn không thấy dấu hiệu xuống sức, công lực thâm sâu đến đáng sợ” Nguyễn Tinh Trúc ở bên than thở.

“ Hôm nay tận mắt chứng kiến mới biết được y đáng sợ như thế nào. Bách Hiểu Sinh lẫn Cơ Nhược Phong còn nói y thiếu nhiều lắm” Tần Hồng Miên cảm khái.

Đoàn Chính Thuần nói thêm : “ đáng sợ là những kẻ tưởng chứng đã chết trên giang hồ lại sống lại, hơn nữa đều không ít. Việt Đế thủ đoạn đúng để ta mở rộng tầm mắt, vô luận là thực lực đến tài trí. Chỉ sợ lần này đám người kia đều ôm hận mà về”

Mấy cái gia thần nghe được tán đồng không thôi.

Vương Ngữ Yên không nói chỉ đưa mắt nhìn, ngày hôm nay Thiên Trạch cho nàng biết sự cường đại vượt quaThiên Nhân cảnh, hơn trăm vạn giang hồ đến lại đứng trước y chẳng có sức uy hiếp gì cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK