Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai ngày sau, Vân Hiên lâu.,

Vân Hiên Lâu xây dựng ở một chỗ nước sông trung ương, tăng thêm cảnh sắc nơi này, đặc biệt đẹp đẽ. Quần sơn nhấp nhô, là nơi mà giang hồ Mộ phái giao dịch hướng đến.

Lẽ thường người người qua lại đông như trẩy hội, nhưng giờ đây lại đìu hiu vắng lạnh không người qua lại. Cớ sự dẫn đến nguyên cớ này, hết thảy là do Thần Bộ môn sắp xếp mà ra, dọn đường cho kẻ lấy đi Phá Mộ Lệnh sa cơ.

Vân Hiên Lâu bên trong, một gian rộng rãi phòng, bên trong một nam một nữ có mặt.

Nữ dáng người xinh đẹp mị hoặc, bộ dạng lười biếng, một tay chống cằm một tay cầm một que nhang hương, nếu Mộ Dung Diệp hay Đế Thiên An nhóm người ở đây sẽ nhận ra được nữ nhân này là ai, Linh Ma.

Còn nam nhân, một trương chữ điền trung niên tuổi tác, hắn mặc một bộ màu sẫm đỏ y phục, là tổng quản quản lý Vân Hiên lâu, họ Tần tên một chữ Nghị.

“ Hắc y nhân” Linh Ma nghi hoặc không rõ nói.

Tần Nghị đáp : “ thuộc hạ cho rằng, kẻ này đến là vì Phá Mộ Lệnh”

“ Tần gia chết thảm trong Cốc Tử mộ, Sách đại nhân lại phái ta đến tiếp quản Vân Hiên lâu. Tất cả là vì Phá Mộ Lệnh” Linh Ma chậm rãi nói.

Người thường chỉ biết Vân Hiên Lâu là nơi Đạo Mộ giới qua lại, nhưng không hề biết nó lại là Phát Khâu bang đứng sau. Hơn nữa chống lưng cho nó chính là Thần Bộ môn.

Cũng chính vì lý do có triều đường chống lưng vì thế mà thế lực Phát Khâu bang trở thành một thế lực lớn trong giới Đạo Mộ. Mà cũng thông qua đó, Sách Liên Thành liền dể dàng dọn sạch Vân Hiên Lâu, sai phái thuộc hạ Linh Ma đến tiếp quản.

Mọi việc đều không ngoài sở liệu, Trương Dã thân vào hang cọp mà không hề hay biết một chút nào. Tần Nghị dẫn hắn vào phòng riêng, định thấy xong Phá Mộ Lệnh cho thuộc hạ giết chết Trương Dã.

Song nữa đường lại giết ra một cái tên bịt mặt hắc y nhân, đem thuộc hạ mai phục bên ngoài phòng giết. Trương Dã tận dụng cơ hội hắc y nhân cùng Tần Nghị giao chiến mà thoát thân ra khỏi phòng.

Tần Nghị cam đoan nói : “ Xin yên tâm, bất kể là hắc y nhân từ đâu tới, Trương Dã nấp trong xó xỉnh nào. Chỉ cần còn ở trong Vân Hiên Lâu thuộc hạ đào ba tấc đất, cũng phải tóm cho được bọn chúng”

“Tần tổng quản, lý lịch của ông ở Mộ phái sâu dày, tin tức của Vân Hiên Lâu cũng tứ thông bát đạt. Từ nhỏ ta sống ở Âm Ma đảo, rất nhiều chuyện Mộ phái ta không hiểu. Nội bộ Công Thủ đang cướp Phá Mộ Lệnh, ta rất hiếu kỳ, miếng Phá Mộ Lệnh này có gì đặc biệc”Linh Ma mặc dù bán mạng cho Thần Bộ môn muốn lấy ra Lệnh Phá Mộ, song nàng đối với cái thứ này cũng không rõ ràng là bao nhiêu.

Đối với nghi hoặc của Linh Ma, Tần Nghị cũng vui lòng giải đáp : “ đại đương gia có điều không biết, Phá Mộ Lệnh ở Cốc Tử mộ là chìa khóa để mở đại mộ Hàn Thiết ở Côn Lôn. Truyền rằng mộ Hàn Thiết là nơi giấu vàng của quốc khố thời Tần.Trong đó dùng gạch vàng xây tường, gạch bạc lát đất. Trân bảo thế gian chổ nào cũng thấy.”

Đến đây Linh Ma cũng đã rõ ràng hết thảy vì sao Lệnh Phá Mộ ở Cốc Tử mộ lại quý giá như vậy, đứng dậy xoay người đi đến thuộc hạ, cất lời : “ người chết vì tài, chim chết vì ăn. Nhưng thái tử hao hết vinh hoa phú quý cũng chen chân vào”

Vấn đề này cũng là một lý do mà Linh Ma không rõ, với thân phận và địa vị của thái tử Chích Viêm lại cũng muốn chen chân có được Lệnh Phá Mộ.

Tần Nghị giải đáp : “ Nay thánh thượng cùng Hung Nô phương bắc giao chiến mấy chục năm, quốc khố sớm đã trống rỗng. Nếu không phải Mộ Dung Hiển trở thành Mộ Vương, lén lút mượn trợ giúp mộ tàng sớm đã không kiên trì được”
“ Nói như vậy mục đích của thái tử và Mộ Dung Hiển đều như nhau” Linh Ma không rõ cả hai đã cùng mục đích, vì sao thái tử lại muốn giết Mộ Dung Diệp và Mộ Dung Hiển, hay Mộ Dung Hiển không chuyển sang trận doanh thái tử đây?

Tần Nghị đáp : “ mấy năm nay Mộ Dung Hiển lợi dụng ân sủng của thánh thượng mở rộng thế lực trên dưới triều đình. Cùng Anh Hoa cung đối đầu với thái tử, nếu Mộ Dung Hiển đạt được mộ tàng mộ Hàn Thiết...”

Không cần nói hết, Linh Ma đến đây cũng đã rõ vì sao, còn không phải Anh Tuyết cùng Mộ Dung Diệp có một chân hay sao : “ thì ra là như vậy, chả trách thái tử điện hạ làm lớn chuyện như vậy”

“ Phanh!!”

Chỉ thấy cánh cửa phong bế bên ngoài lập tức bị lực đạo mở mạnh ra, ở bên ngoài là Sách Liên Thành chậm rãi đi vào, sắc mặt hiện lên nghiêm nghị.

“ Các ngươi to gan thật. Dám ở đây nghị luận triều chính” Sách Liên Thành đi vào bên trong nghiêm giọng quát.

Tần Nghị nghe được sợ hãi, tâm tư xoay chuyển nhanh chóng quỳ xuống.

“ Kìa kìa, Sách đại nhân đến rồi” Linh Ma linh cơ xoay chuyển, không có một chút sợ hãi cười cười nũng nịu đi đến, nói : “ tội lớn như vậy, nô gia không gánh được đâu”

Sách Liên Thành một tay ngăn lại, đổi giọng : “ có lớn hơn nữa nhìn thấy bộ dạng này của Linh Ma muội e rằng cũng miễn cả thôi”

“ Sách đại nhân nói không sai. Linh Ma muội không chỉ vô tội, hơn nữa còn phải tưởng, ha ha ha” từ phía sau Sách Liên Thành đi vào một cái thân ảnh, cả người không rõ dung mạo khoác lên một bộ áo đen y phục, đến cả mặt mủi thế nào cũng bị một cái tấm mặt nạ lưới đen che kín.

Sách Liên Thành lập tức thay đổi sắc mặt, xoay người cúi đầu, hai tay chắp lại cung kính lên tiếng : “ Thần Bộ môn Bạch Hổ đường Sách Liên Thành tham kiến Địch công công của phủ thái tử”

Linh Ma nghe xong liền biết người phía trước địa vị to lớn, đến cả Sách Liên Thành còn phải cung kính như vậy, lập tức quỳ xuống hành lễ.

“ Đứng dậy cả đi” Địch Trường Vệ hài lòng nhìn biểu hiện của hai người, cất lời.

Lời này vừa ra Tần Nghị cùng Linh Ma cũng vội vàng đứng dậy.

Địch Thường Về một tay đem tấm mặt nạ lưới cởi xuống, cất lời giải thích : “ Tạp gia làm người hầu trong cung, để che dấu thân phận mới ăn mặc như vậy. Đều là người nhà không cần câu nệ”

Mà cùng thời gian này, Vân Hiên Lâu phía trước, đại lộ phía trên năm cái thân ảnh cởi ba con tuấn mã từng bước tiếp cận.

“ Vân Hiên Lâu này quả nhiên to lớn đồ sộ, khí thế bất phàm” Lâu Mãn Phong dục ngựa tam hành đi trên đường đá, nhìn về phía đại lâu to lớn cảm khái.

Ở bên cạnh Lạc Thời Thu hừ một tiếng nhỏ, không xem vào mắt : “ đồ sộ hơn nữa cũng chỉ là một ổ trộm”

“ Đi mau đi! Ổ trộm đẹp như vậy ta cũng muốn nhịn không được vào xem thử” Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc cởi chung một con ngựa, ở phía trước mắt to quan sát cảnh vật nơi này, tiếp lời Lạc Thời Thu nói ra.

Hàn Thiên Lạc gật đầu, giống như Lâm Thủy Dao bản thân 10 năm trong mộ mới được đi ra, tòa Vân Hiên Lâu này quả thật khí thế bất phàm, cảnh vật có thể nói rất đẹp, nhìn không một bóng người đại môn lại đóng, nói : “ đúng như chàng nói Vân Hiên Lâu đã bị kẻ khác kiểm soát”

“ Không là Anh Hoa cung thì là Thần Bộ môn” Ngự xích bên cạnh hai nữ, Đế Thiên An phóng nhãn quan sát cảnh vật xung quanh.

Đoạn đường không ngừng rút ngắn, cho đến khi cửa lớn Vân Hiên Lâu đã đến, lần lượt từng người xuống ngựa mà đến trước cửa vào đại lâu, Lạc Thời Thu trực tiếp đem tay đập lên cánh cửa.

“Đến đây, đến đây” tại ở bên trong, tiểu nhị Vân Hiên lâu Tần Vô Tẫn bị thanh âm gõ cửa cho kinh động, tiến đến đại môn hỏi: “ đường lớn lên trời, bến tàu phương nào?”

Lâu Mãn Phong chắp tay thi lễ, đáp : “ Công Mộ không trộm, phá hưởng công thành”

Nghe xong lời này, Tần Vô Tẫn biến sắc, vội xoay người một tay vươn ra khoát tay ra hiệu, hắn trừ là Vân Hiên Lâu tiểu nhị còn là Phát Khâu Bang thành viên.

Thấy được tín hiệu của Tần Vô Tẫn, ở trên các hành lang tra xét từng căn phòng truy tìm hành tung Trương Dã, các Phát Khâu bang thành viên lập tức di chuyển vào trong các gian phòng trống mà ẩn nấp.

Đợi đến khi đã thấy các thành viên trong bang ẩn nấp hết, Tần Vô Tẫn mới đi đến mở cửa ra, thần sắc niềm nỡ chào đón : “ ôi trời! khách quý khách quý! Đại hiệp của Công Mộ phái lại đến Vân Hiên Lâu”

Theo cánh cửa được mở ra toàn bộ kiến trúc bên trong Vân Hiên Lâu cũng hiển lộ rõ trong mắt cả năm người, bốn tầng đại lâu tựa như một cái ghế thái sư lớn vậy, trái phải hai bên có một cái cầu thang gỗ nhỏ dẫn lên các tầng.

Ngoài ra thẳng đến phía trước, ở cuối cùng còn có một cái cầu thang lớn, tại đó trên là một cái sàn bục lớn, tại đây cũng có thể qua lại trái phải hai bên thông qua cầu thang nhỏ bắt đến hai dãy kiến trúc khác nhau.

Cột lớn làm chống trụ, trên mặt cột đều chạm trộ thân rồng uốn lượn, tại các khung cửa lầu đều treo lụa đỏ rủ xuống, đèn lồng treo ở cột trụ lẫn trước cửa. Ngoài ra tại trong đại sảnh còn bày trí không ít chậu sứ lớn trồng không ít cây cảnh tươi tốt.

Tần Tứ Hải cười lấy lòng đến gần, dò hỏi : “ tiểu nhân bạo gan, xin hỏi tên tuổi các vị”

“ Vị này là thiếu chủ Công Mộ phái Mộ thiếu Lạc Thời Thu, tại hạ Quỷ Thủ Mộ Sứ Công Mộ nhân Lâu Mãn Phong, vị đằng sau nam tử là Xích Mi Long Xà Công Mộ nhân Đế Thiên An” Lâu Mãn Phong chậm rãi cất lời giới thiệu cho tiểu nhị : “ hai vị bên cạnh là thiên kim Lâm Thủy Dao của minh chủ võ lâm Lâm minh chủ, vị còn lại là Thủ Mộ nhân Hoàng Phong Ngự Tứ thiên kim của Sở phu nhân Hàn Thiên Lạc”

“ Ôi trời! thì ra năm vị là anh hùng hào kiệt đại phá Cốc Tử mộ, tên tuổi các vị vang vọng khắp giang hồ, oanh động võ lâm, như sấm bên tai như sấm bên tai. Vân Hiên Lâu ta có thể nghênh đón chư vị đến, đúng là nhà tranh thêm sáng, mau lên mau lên” Tần Vô Tẫn bày một dạng kinh ngạc sùng bái, hai tay chặp lại thi lễ kính ý.

Dưới sự niềm nở của Tần Vô Tần, cả năm người cũng được dẫn lên tầng lầu phía trên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK