Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một trận chiến với cường giả Diệt Thương Thiên của Luân Hồi Chúa Tể, lấy phe Đế Thiên An thắng thảm kết thúc. Dù là thắng thảm đi nữa thì còn đở hơn là thua, và bỏ qua những thứ bất lợi nhận được, Đế Thiên An qua lần đại chiến này cũng thu được vài thứ có giá trị.

Tại đem linh hồn của bản thể cùng phân thân Diệt Thương Thiên diệt cùng thôn phệ, Đế Thiên An cùng phân thân cũng biết lấy gốc gát thật sự của kẻ địch cường đại này, và lý do vì sao y lại tìm đến tập sát mình.

Diệt Thương Thiên là một cái nhân loại địa cầu, trắng ra cũng xem là đồng hương của hắn, sau khi chuyển sinh vào thế lực Luân Hồi Chúa Tể thì một mực từ nhỏ yếu lớn mạnh, thông qua các nhiệm vụ đổi lấy phần thưởng mà trở thành một trong mười đại cường giả đứng sau Chúa Tể Luân Hồi.

Tập giết Đế Thiên An đó là vì Luân Hồi Chúa Tể phát hiện được mối nguy hại đến mình, hắn có thể dự đoán được các mối hại dẫn đến mà bóp chết. Thành ra mới để cho cấp bậc như Diệt Thương Thiên dẫn thủ hạ đi giải trừ, chỉ là kết quả lại không được như ý muốn.

Toàn bộ tiểu đội Luân Hồi bị Đế Thiên An mạt sát, đến ngay cả Diệt Thương Thiên bản thể lẫn phân thân cũng không chạy thoát.

Ngoài ra Đế Thiên An cũng đã biết đến thế lực của Luân Hồi Chúa Tế hùng cứ ở nơi nào, biết được kẻ địch cường đại thế nào mà biết cách đề phòng, mặc dù vẫn là thụ động như trước song lại rõ ràng hơn trước về địch nhân của mình.

“ Được rồi! cũng nên đi ra ngoài rồi” tiêu thụ thông tin nhận được từ tàn hồn kẻ địch, Thiên Trạch lẩm bẩm xong liền đi đến vị trí mép vực, tinh thần thả ra câu thông với cự thuyền Thận Lâu.

Liền sau đó cự thuyền Thận Lâu dưới hắn ý niệm điều động, khiến cho mặt hồ dung nham lay động mà chậm rãi lao lên, kích thướt cùng hình thể bắt đầu chậm rãi hóa nhỏ dần khi thoát khỏi mặt hồ.

“ Không nên uổng phí à!” Thiên Trạch cười nói, hắn tinh thần thả vào trong cự thuyền, rất nhanh bên trong máu huyết từ bên trong bay ra ngoài, hắn không ngần ngại mà trực tiếp phục dụng.

Dù nhục thể của phân thân Đế Thiên An và Diệt Thương Thiên nhược hóa rất nhiều so với bản thể, nhưng huyết nhục của cả hai chả khác nào là tiên trân với phàm nhân cả, mà cơ thể Thiên Trạch thực lực không cao, phục dụng lấy huyết nhục kia chính là đại bổ, chỉ cần tiêu hóa được có thể đại lượng tăng cấp.

Thời gian lại qua…

Nữa đêm thứ 10, địa lao bên ngoài, thạch bích phía trước là một thông đạo u tối dài hơn ngàn mét.

“ Cái thời gian này lại phải đến chổ quỷ quái này!”

Người nói là một cái tên binh sĩ Hàn quốc, một bộ quân giáp đà hồng, tay cầm một cây đuốc đi trong thông đạo, tay kia lại cầm một thùng gỗ, ngữ khí tràn đầy bất mãn khi đến chổ này.

Đem nhốt Thiên Trạch dưới địa lao người muốn giữ lại Thiên Trạch, hiển nhiên phải lo cơm nước cho hắn, bằng không thân xác con người làm sao mà chống đở được?

Bất quá cũng không phải như người thường mỗi ngày đưa cơm. Chỉ cần đạt đến Hậu Thiên cao thủ người nhịn mười ngày nửa tháng là chuyện bình thường, Thiên Trạch lại nằm trên cảnh giới đó, cho nên cứ tầm hai tháng sẽ có người đem thức ăn duy trì mạng sống cho hắn.

Mà tên binh lính này là tay chân thân tín của thế lực đem Thiên Trạch nhốt xuống lao tù, vì tránh để cho người khác phát hiện ra chổ giam giữ này, cho nên đưa cơm thường là lúc nữa đêm, đi trong u ám lại giờ khuya không thể ngủ làm sao mà bằng lòng được.

“Cái tên kia thật đúng là đáng sợ! đến thế mà không chết được?” song hành bên cạnh một gả binh sĩ khác đồng đạng cầm cây đuốc nói, ngữ khí có mấy phần tán thưởng : “ nếu là ta ta đã sớm tự vẫn mất rồi”

“ Hắn sao chết được! huyết hải thâm cừu còn chưa báo! Tên man di kia sao cam tâm chết đi được”

“ Ukm! Nhưng mà hắn chỉ là con chó của Hầu gia nuôi thôi! hắn làm sao mà thoát ra được nơi này chứ”

“ Cho dù có thoát ra thì Bách Việt cũng đã suy vong rồi! đô thành đã bị Tống gia chiếm nhiều năm nay! hắn còn làm gì được! chết đi có phần giải thoát! “

Cả hai vừa đi vừa trò chuyện đã đến được cửa đá phong tỏa địa lao, nhìn một cái hai người như những lần trước đi đến bên trái, cả hai hợp sức kéo cần gạt bằng thanh đồng kim loại là cơ quan khóa ở bên mở ra.

“ Ầm! Ầm!!”

Theo cơ quan khóa gạt xuống, cơ quan khởi động, tấm cửa đá dày Chậm rãi được nâng lên mở ra lối vào.

Tấm cửa đá dày đến gần đến mười mét làm từ đá rắn chắt, ước tính cũng đến mấy vạn cân chi lực, nếu không có cơ quan khó mà mở lên được.

Vốn Thiên Trạch đã bị hạ cổ trên người, lại bị trói buộc trên thân, lại duy trì tình trạng nửa sống nửa chết khó mà thoát trói buộc đi ra. Cho dù thoát khỏi trói buộc thì việc đi ra khỏi cửa đá cũng là một vấn đề.

Trừ phi Thiên Trạch thực lực tăng trưởng mạnh mẽ đánh vở tường đá đi ra, hoặc có người ở ngoài mở khóa.

Cái trước thì có khả năng cũng trong tính toán của đám người nhốt Thiên Trạch, bất quá bọn họ cũng đã lường sẵn không chút sợ hãi không sợ Thiên Trạch phá cửa đi ra thoát khỏi khống chế, bởi trên người hắn có lưu lại ám thủ chỉ cần trong tay bọn họ không mất đi đồ giải trừ, Thiên Trạch mãi mãi bị giam cầm.

Cái sau thì càng khó hơn, bởi tòa ngục giam Thiên Trạch bí ẩn, kẻ biết được lại không nhiều, mà Tân Trịnh là đô thành của Hàn quốc, phàm là Bách Việt người vào đều sẽ bị chú ý, chưa kể nơi này còn lưu lại ám thủ chờ thuộc hạ Thiên Trạch đến rồi giết.

“Có người đến” Thanh âm cửa đá mở lên để Thiên Trạch từ xa phát hiện, tinh thần tràn ra ngoài cảm ứng, một hồi nói :“ Thì ra là hai tên đưa cơm”

“ Tốt!” Thiên Trạch thốt lên một tiếng, sau đó dùng Độn Không Thuật cướp đến vị trí cửa đá đang dần mở ra.

“ Ngươi....!” Hai tên binh lính không một chút phát giác gì, như thường lệ đi qua cửa đá, nhưng còn chưa kịp phản ứng cả cơ thể đã cứng ngắt.

Quá bất ngờ cả hai không kịp mà nhìn vào đôi mắt tinh hồng kia, để rồi ý thức bắt đầu mơ hồ dần.

“ Tốt!” Thiên Trạch thông qua nhãn đồng của mình xâm nhập vào thức hải của hai kẻ phía trước, bắt đầu từng bước khống chế hai tên này.

Rất nhanh thông qua áp chế cả hai, Thiên Trạch đem biến hai tên lính này thành nô bộc, sinh tử chỉ trong ý niệm, từ cả hai cũng biết được không ít tin tức về bản thân lẫn biến động bên ngoài.

Đã tròn mười hai năm khi nguyên chủ bị nhốt vào nơi này, Bách Việt đã suy tàn, hắn tạo ra động tĩnh không nhỏ nhưng địa chấn xảy ra trên diện rộng, cộng thêm những kẻ tinh thông chiêm tinh bói toán hoàn toàn vô dụng, bởi lẽ Thiên Đạo đã che dấu liên quan đến Đế Thiên An mọi thứ.

Cộng thêm địa lao ở dưới sâu cho nên không một ai phát giác ra được sự tĩnh nơi này, cho nên hai tên đưa cơm thông thường như thường lệ đem cơm duy trì sinh mạng cho Thiên Trạch.

“Ra ngoài đóng cửa, chờ ta lệnh” Thiên Trạch tiếp thu xong thông tin cần thiết, hạ lệnh.

“ Vâng!” hai tên nô bộc cung kính quỳ gối tại mặt đất trên cùng hô, sau đó hành đại lễ rồi mới đi ra.

“Ầm! Ầm!”

Chịu tinh thần khống chế, hai tên binh sĩ đưa cơm trở thành tử trung của Thiên Trạch, theo hắn chi lệnh trở ra bên ngoài, mọi việc xảy ra ở đây không nửa điểm phong thanh, trung thực ở bên ngoài gác cổng.

“ Được rồi để xem một chút cơ thể mới này một chút” Thiên Trạch lẩm bẩm, ý thức bắt đầu quan sát cơ thể mới của mình.

Chỉ thấy theo Thiên Trạch khống chế cơ thể, toàn bộ thân xác bắt đầu nổi lên tầng tầng vảy rồng, tứ chi móng tay lại hóa thành vuốt trảo sắc bén. Một đôi đồng tử huyết hồng đã hoàn toàn chuyển hóa thành xanh lam.

Đó là bên ngoài cơ thể, còn bên trong thì máu huyết cũng thay đổi, huyết sắc cũng đổi thành máu màu vàng. Đặc biệc là trong đan điền, tử khí của nguyên chủ so với trước còn thêm dày đặc, và một viên kim đan được ngưng kết.

Thiên Trạch khẽ động ý niệm, tử khí như mực không ngừng theo cơ thể tản phát, nhiễm đen một vùng không gian, trong thoáng chốc đem một vùng không gian tối đen như mực.

“Xem ra thân thể mới của ta đợi lột xác xong liền thành hậu thiên Chân Long rồi” cảm nhận rõ rệt cơ thể biến hóa, Thiên Trạch lên tiếng.

Trước kia thân thể của Thiên Trạch đã được thần huyết của Diệt Thương Thiên phân thân thoát thai hoán cốt, sau lại liên tục phục dụng huyết của phân thân Đế Thiên An mà thay đổi, Long huyết càng ngày chiếm nhiều mà thôn phệ lấy huyết mạch Nhân tộc.

“ Phanh!!”

Từ cơ thể Thiên Trạch truyền ra một đợt dao động năng lượng, kình khí bắn mạnh ra bốn phương đem tử khí đen như mực đẩy dạt ra ngoài.

“ Grao!!”

Hai tiếng long ngâm vang lên ngay sau đó, chỉ thấy từ phía sau lưng Thiên Trạch hai đầu giao long tím sắc ngưng tụ.

Nhĩn kỹ sẽ thấy, tại chổ lưng nơi song long tiếp xúc lại như một đoàn khói tụ hội chứ không trực tiếp mọc ra từ cơ thể Thiên Trạch.

“ Vù vù!”

Song long uốn lượn trong không trung, ban đầu chỉ tầm ba mét chiều dài trong nháy mắt lại phóng dài thân hình, lên đến trăm mét chi gian thì dừng.

Đây là năng lực đặc trưng của Chân Long bộ tộc, hai đầu rồng giống như hai cánh tay khác tùy tâm di chuyển, hơn nữa có thể phóng dài thu ngắn, đặc biệc là dù có bị chặt đầu rồng chỉ cần Chân Long huyết vẫn còn thì vẫn có thể mọc lại.

Ngoài ra song long cứng rắn vô bì, tuy nhiên đầu rồng một khi bị chặt đi thì thực lực cũng giảm xuống rõ rệt.

“ Chân Long chi thể” Thiên Trạch mở mắt ra, quan sát song long khóe miệng hiện lên ý cười, tâm niệm điều động hai đầu song long theo hắn ý niệm thu gọn kích cỡ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK