Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần nữa mở mắt ra, Đế Thiên An thấy đầu tiên là trần nhà lụp xụp, không ít tơ nhện bu bám trên đó, là một căn nhà gỗ cũ kỹ với mái tranh lợp.

Đảo mắt qua, căn phòng tầm trung khá trống trải, duy nhất chiếc bàn gãy đổ được chắp vá, không chỉ vậy cửa râ vào cùng đồ đạc bên trong cũng không ít hư hao.

“ Có người cứu ta, dựa theo tình hình này là một cái nghèo gia đi!” lầm bẩm một câu, tỉnh lại ở nơi này dựa theo sơ bộ tình hình liền phán đoán.

Tiếp theo, Đế Thiên An hai mắt nhắm lại kiểm tra thương tích trên người.

“ Aii!” qua đi mười phút hắn mở mắt ra thở dài một hơi, so với khóc còn khó coi điệu cười, khi mà qua kiểm tra bất lợi lại đến.

“ Móa! Chạy như thế rồi mà vẫn còn dính đòn, toàn bộ nội thiên địa không cách nào mở ra, trên cơ thể còn chịu lực lượng hủy diệt tàn phá. Vừa mới khôi phục không được bao lâu đã lại ăn hành”

Đế Thiên An buồn chán, càng nghĩ lại có xúc động chửi ầm lên. Cứ tưởng đi đến thế giới cường đại có thể kiếm chổ tốt, lược đoạt tài nguyên mà tăng trưởng thực lực. Ai dè không tăng còn xém mất mạng.

“ Mà thôi, so với bị Ác Thiên Đạo giết mà nói thì vạn hạnh trong bất hạnh rồi. Trách thì vận khí không tốt, lại đến đúng thời điểm phạt Thiên chứ”

“ Nghĩ lại thì ta hên chán, nhiều thần ma triệt để tịch diệt luôn. Đúng là thế giới nguy hiểm mà”

“ Con đường trả thù xem ra còn xa! Bất quá chỉ cần sống, bao nhiêu thời gian cũng không thành vấn đề. Nợ càng lâu thu càng đậm”

Nếu không phải Đế Thiên An phát hiện sớm Thần Mộ thế giới là điểm dừng chân khi hắn đi ra thông đạo thứ nguyên, và quyết đoán rời đi mà không hôi của chỉ e đã giống như đám thần ma phạt Thiên ngã xuống.

Bất quá nhặt về một mạng nhưng thương thế nặng nề, so với hai lầm trước bị Vân Vũ Chiến Thiên cùng Diệt Thương Thiên gây ra không kém, bây giờ mà nói hắn chằng khác người thường là bao.

Lực lượng hủy diệt tàn dư còn ở bên trong cơ thể cùng nội thiên địa, hắn muốn hồi phục cần một đoạn thời gian khong nhỏ để bài trừ đi. Cũng may hắn có phần lạc quan, bằng không đã sớm tức điên phát cuồng khi vừa lên voi lại xuống chó.

“ Dựa theo những gì ta thấy là phạt Thiên lần đầu, lần này toang bộ thảm liệt, kẻ tàn người phế. Dù là chiến lực chủ chốt Nghịch Thiên cấp bậc cũng rơi rụng hoàn toàn, mạnh như Nhân Vương cũng vẫn lạc”

Tại Phạt Thiên chi chiến trong chiến lực chủ chốt nhất giết Thiên chính là cấp bậc Nghịch Thiên, đáng tiếc bọn họ cuối cùng vẫn là thất bại, ở lần phạt thiên chi chiến trong vẫn bị Thiên Đạo tru diệt.

“ Nếu như ta xuyên đến vạn năm sau thì tốt, thời đại đó tương đối an toàn lại có vô số pháp môn tu luyện, có thể hoàn thiện thêm kho tàng của ta từ đó hoàn thiện thêm công pháp ta suy diễn. Đáng nói là càng có nhiều tài nguyên để vơ vét”

Thần Mộ thế giới sau khi Thần Nam phục sinh có hệ thống tu luyện cực kỳ đa dạng, có võ giả tu luyện hệ thống, đấu khí tu luyện hệ thống, ma pháp tu luyện hệ thống, tu tiên tu luyện hệ thống, các loại tu luyện hệ thống cơ hồ cái gì cần có đều có, đỉnh cấp tu luyện công pháp càng là nhiều đếm không xuể.

Hơn nữa đồ tốt còn rất nhiều, không đến nổi như vừa đến phải chạy trối chết như Phạt Thiên Chi Chiến lần đầu. Đế Thiên An nếu đến giai đoạn này, lấy hắn Thiên giai cấp bậc hàng ngủ hẳn hôi được càng nhiều thứ tốt.

“ Mà thôi, nghĩ ngợi làm gì, để xem đây là thế giới nào? nhìn qua cũng không kém phần cường đại” Đế Thiên An hồi thần trở về vấn đề trọng điểm hiện giờ, đó là thế giới mà hắn đến.

Đế Thiên An ngồi dậy, lập tức chiếc giường cũ kỹ kêu “răng rắc” vài tiếng, cơ hồ muốn đổ vở một dạng.

Có lẽ là khung giường quá cũ hay là cơ thể Đế Thiên An vượt qua sức chịu đựng của nó, mà khi Đế Thiên An vừa ngồi dậy “ Phanh!” một tiếng lớn, cái giường ngả sập kéo lên một mảnh bụi.

“ Này…” Đế Thiên An cũng bị động tĩnh này làm cho ngây người ra.

Mà thanh âm này dẫn đến bên ngoài một cái thân ảnh chú ý, liền chạy vào.

“ Ahh!” thất thanh kêu lên, tràn đầy kinh sợ

Đế Thiên An nhìn liền thấy một cái Niếp Niếp gái, tóc bện sừng dê kiểu trên mặt có chút xanh xao vàng vọt nhìn qua là một cái gia cảnh nghèo khó, càng rõ ràng khi chiếc quần có rất nhiều mảnh vá áo, một đôi giày thì thủng thò cả ngón chân ra.

Tay chân có chút lắm lem bụi bẩn, đồ vật đáng giá nhất trên người có lẽ chính là cái nhẫn đồng trên tay đeo. Bất quá tựa như miếng đồng thau bẻ cong, tạo thành một chiếc nhẫn thô ráp.

“ Là bị ta sợ chạy hay là vì chiếc giường đây” Đế Thiên An không giữ nữ hài lại, đứng dậy lắc đầu cảm khái.

Liền không lâu sau, một tràng bước chân vang lên.

Đế Thiên An giương mắt nhìn liền thấy một cái thanh niên đi đến, gương mặt thanh tú vóc dáng cường tráng, ăn mặc lấy một bộ vải đai trên đó có không ít chổ chắp vá, nhìn sơ qua cho người cảm nhận được chất phác thật thà.

“ Là các ngươi cứu ta ư?” Đế Thiên An nhìn thanh niên thất thần khi nhìn hắn, phía sau còn cái Niếp Niếp nhỏ nữ hài lén lút trốn ở đằng sau, mở lời nói.

“ Ah!” thanh niên giật mình khi bị thanh âm kia kéo ra khỏi thất thần, thốt lên một tiếng sau đó như gà mổ thóc gật đầu, liền sau đó vội vả quỳ xuống dập đầu : “ tiểu nhân tham kiến đại nhân”

“ Cảm tạ nhé” Đế Thiên An cười gật đầu, bất luận như thế nào bọn họ đem hắn về nơi này khi suy yếu xem như đã là một đại ân rồi, ai biết có cường giả hoặc hung thú nào đi qua làm thịt hắn trong lúc trọng thương không chứ.

“ Không!! không!... tiểu nhân... tiểu nhân” thanh niên hàm hậu lắc đầu, nhất thời luống cuống khi nghe được vị kia nói.

Hắn tuy tại thôn làng nghèo nàng, bất quá chuyện bên ngoài hắn cũng biết được một ít, trên đời này còn có các bậc tu sĩ đại năng có thể trích tinh cầm nguyệt. Vô số tông môn cùng hoàng triều cường đại, mà hắn cũng như những người dân trong làng bất quá chỉ là yếu ớt phàm nhân mà thôi.

Một ngày trước hắn đi lên rừng núi gần làng vọng kiếm chút gì đó cho muội muội mình bỏ bụng, vô tình phát hiện nam tử thần bí nằm trên mặt đất trống trải, một mảng cây cối đều bị san bằng.

Hắn nghĩ ngợi một hơi đem vị tu sĩ này về, cứu mạng người tâm cũng có, một phần khác là hắn cũng muốn có tư tâm.

Chính mình cha mẹ mất sớm, sống nương tựa lẫn nhau còn có một cái muội muội nhưng nàng còn quá nhỏ. Hắn bản lĩnh không cao không thể giúp muội muội sống tốt hơn được, nhưng sự xuất hiện của thần bí tu sĩ để hắn thay đổi ý nghĩ.

Nếu như hắn đem người này về cứu, chờ đối phương tỉnh lại hy vọng bằng chút ân tình mà truyền cho muội muội hắn chút tu luyện. Dù là kém cỏi cấp thấp đi nữa cũng manh hơn rất nhiều bình thường phàm dân, muội muội mình nhờ đó có thể thay đổi số phận.

“ Không cần sợ, ta là Thiên An, cái giường này bị làm gãy rồi, gần đây có cây gỗ nào không? Ta có chút tay nghề, nhất định sẽ sửa lại đẹp hơn” Đế Thiên An điều hòa bầu không khí, cười nói.

“ Niếp Niếp biết! Niếp Niếp biết” trốn ở sau lưng ca ca mình, tên là Niếp Niếp nữ hài có phần sợ sệt nhưng nghĩ đến có thể từ người kia đem giường của mình sửa lại, lập tức nói lên.

“ Niếp Niếp sao? tên thật dễ nghe! Còn tiểu huynh đệ” Đế Thiên An nhẹ gật đầu, hướng về thanh niên kia nói, hắn cảm nhận rõ được thể chất của thanh niên này cực kỳ đặc biệc, nhục thể ẩn chứa sức mạnh to lớn bất quá đang say ngủ.

“ Lý Phong!” ban đầu vốn câu nệ sợ sệt nhưng nhìn người nam tử kia ôn hòa, ngữ khí trong cũng không có bề trên thượng vị giả, để cho Lý Phong thở phào một hơi nhẹ nhỏm, hàm hậu báo tên mình ra.

Khi đem người này về hắn cũng lo lắng, không biết gả tu sĩ này tính cách ra sao? Lỡ như là một vị gian ác thì sao? Lỡ như không chút để ý bận tâm đến bọn họ... Bất quá

“ Thật sao! Đại ca ca! Ngươi nói Niếp Niếp tên dễ nghe sao?” Tiểu Niếp Niếp nghe được người khen mình tên vui mừng hỏi, nàng từ ca ca mình đem người nam nhân này về cũng nghe hắn dặn dò y có thể là tu sĩ, tu sĩ là gì chính là những người có thể phi hành trên bầu trời cực kỳ cực kỳ lợi hại.

“ Ân!” Đế Thiên An nhẹ gật đầu, đi đến phía trước quan sát xung quanh một hồi, rồi nói : “ Lý Phong, ta sức ăn hơi lớn, nơi này có cánh rừng nào gần không? Ta đi săn một ít thú về trước”

Diệp Phong nghe được, nhất thời liền bị cuốn theo : “ ở phía tây thôn làng”

“ Được! vậy làm phiền Diệp Phong đệ dẫn ta đi một chuyến” Đế Thiên An đi ra ngoài cửa chủ trương nói.

Lý Phong muốn nói song đối phương đã rời đi, cuối cùng quay sang muội muội mình dặn dò : “ Niếp Niếp, ca ca đi một chuyến rất nhanh liền về”

“Ân!” Niếp Niếp hiểu chuyện gật đầu.

Lý Phong đi lấy trước nhà đồ săn thú thường ngày mang theo, là một cây cung gỗ cùng một cây đao nhỏ có phần hơi cùn, làm xong lại chạy theo Đế Thiên An.
Tuy mất đi rất nhiều lực lượng, bất quá đi qua nhiều thế giới để cho Đế Thiên An có được phong phú kinh nghiệm. Săn vài ba con thú rừng với hắn mà nói không đáng kể gì, dùng ba tiếng đồng hồ đi vào rừng hắn đã mang về chiến lợi phẩm.

Là một đầu heo rừng chừng năm trăm cân, cực kỳ to lớn đủ để cho hai huynh đệ Diệp Phong ăn trong một đoạn thời gian dài. Khi mang về cũng để cho dân chúng trong làng xì xầm to nhỏ không ít, nhất là bọn trẻ nhỏ không ít đứa bạo gan chạy đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK