Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói về A Mãn sau khi mang hung tin trở về Minh tộc, gián tiếp khiến cho Minh tộc từ một chỉnh thể chia năm xẻ bảy. A Mãn tự trách vô cùng, cuối cùng muốn chuộc lại lỗi lầm cùng thay đổi Minh tộc, hắn một mình thẳng đến tận cùng cũng là nơi nguy hiểm nhất Địa Ngục giới.

Huyết Vụ Sâm Lâm bên trong nguy hiểm khắp nơi đều tại, A Mãn đang tại cánh rừng đỏ sậm này di chuyển.

Thực ra đến một kẻ trưởng thành cũng khó mà tách ra khỏi sự chăm sóc của tộc quần, một mình sinh tồn ở thế giới địa ngục hiểm ác. Nhưng dù tuổi A Mãn còn nhỏ hắn vẫn không hề sợ.

Hắn đi qua U Cốc Hoang Kinh hung địa một nơi Địa Ngục, sống trong cái giá lạnh của Hàn Băng địa ngục.... Hai đến ba ngày mới được ăn một lần bổ sung lương thực.

Trong hành trình gian khổ đó chỉ có một cái mục đích.

Hắn muốn truy tìm truyền thuyết, một câu chuyện bị lãng quên ở Minh tộc.

Theo truyền thuyết ở nơi tối tăm nhất của Địa Ngục là nơi cư trú của Tà Linh.

Nó sẽ nuốt linh hồn của Minh tộc nhưng đồng thời sẽ dẫn đường cho kẻ có duyên.

Đối với người không có gì bị tộc nhân ruồng bỏ như A Mãn, đó là hy vọng cứu cánh duy nhất.

Và sau bao nhiêu gian khổ, một năm chi gian hắn cũng đã đến được vùng đất trong truyền thuyết này, Huyết Vụ Sâm Lâm.

Huyết Vụ Sâm Lâm làm cho vô số kẻ Minh tộc bỏ mạng, A Mãn cũng không có hậu đãi gì, càng đi về phía trước hắn lại bị lạc đường.

Sau một năm khổ hành hắn đã yếu đi, nên không chống đở được khí độc nơi này.

Cũng không ngoại lệ, hắn sẽ có kết cục như những người khác muốn vào rừng sâu cầu đạo, biến thành thức ăn của rừng sâu.

Cuối cùng, tại giây phút A Mãn không thể chống cự được, Vĩnh Hằng Chi Dạ hiện thân, hắn đã chú ý đến A Mãn, trước khi y không thể chống cự được nữa liền đi ra, đem A Mãn từ trong đám bọ cán cứng ăn xác cứu ra, đem về động mình.

Vĩnh Hằng Chi Dạ một cái tay đem A Mãn cho nhấc lên, cười hắc hắc nói: “ lại có thể đến đây một mình, rất to gan, hờ hờ. Hi hi! tiểu quỷ, ngươi đang tìm ta, tìm một năm rồi đúng không? Ta cũng đang tìm ngươi, ta đã tìm ngươi 10 vạn năm rồi”

Vĩnh Hằng Chi Dạ là Cựu Thần còn lại ở Địa Ngục Giới, hắn nương tựa vào Huyết Vụ Sâm Lâm bên trong sinh vật mà kéo dài thọ nguyên, lại thêm 9 vạn năm qua hắn linh hồn cũng tại nơi này ảnh hưởng mà thích ứng.

Mọi chuyện lớn phát sinh ở Địa Ngục Giới đều không thoát được hắn ánh mắt, nhất là mỗi lần Minh tộc xuất hiện Đại Nguyên Soái rồi dẫn dắt Minh tộc đi chinh phạt Thần tộc hắn đều chú ý cả.

Hải Khoát Thiên Không là Minh tộc Đại Nguyên Soái đời này, Vĩnh Hằng Chi Dạ hiển nhiên chú ý đến, hắn vì sao mà chết Vĩnh Hằng Chi Dạ cũng rõ ràng.

A Mãn suy yếu ngẩng đầu lên nhìn to lớn cự thân ảnh : “ ngươi là....?”

Nói ra câu này, kỳ thực A Mãn đã đoán được kẻ trước là ai? Hình dáng của y cùng với lời nói, có lẽ chính là tổ tiên của mình. Kẻ này chính là hắn muốn truy tìm, lặn lôi qua bao khó khăn mà đến.

Vĩnh Hằng Chi Dạ nói : “ Ta là lão tổ tông của ngươi! Vĩnh Hằng Chi Dạ”

Nói xong Vĩnh Hằng Chi Dạ đem A Mãn thả xuống đất.

“Hừ.... hừ.... đây là?” A Mãn hô hấp khó nhọc, chậm rãi chống đao mà đứng lên, nhìn động huyệt xung quanh dò hỏi.

Vĩnh Hằng Chi Dạ trả lời : “ đây là động nham thạch cũng là tổ của ta, được rồi tiểu quỷ! Mau cho ta biết! nguyên nhân? ngươi đến tìm ta? Vì sao nào?”

A Mãn lập tức trả lời : “ ta muốn trở thành kẻ mạnh như ca ca của ta”

Vĩnh Hằng Chi Dạ nói : “ hờ hờ! Hải Giác Thiên Không sao? ta biết hết mọi việc về hắn. Ta có thể giúp ngươi nhưng ngươi phải trung thực. Chỉ khi trung thực với bản thân mình ngươi mới tiến bộ được. Ngươi muốn trở thành chiến binh mạnh nhất vì mục đích gì chứ?”

A Mãn nói : “ ta muốn báo thù cho ca ca, quyết sống còn với Thần tộc”

“ Muốn quyết chiến với Thần tộc!”

“ Ah ! Ah!....không.... đừng.... đừng giết ta”

“ U! đáng sợ quá! Hắc long! Tử long”

Vĩnh Hằng Chi Dạ nghe đến đại chiến với Thần tộc, ký ức xưa củ lại đổ về, nhớ đến hai cái Long tộc thân ảnh khiến cho hắn kinh sợ.

Dù đã 9 vạn năm qua nhưng hắn không tài nào quên được ác mộng năm xưa.

“ Ngươi!” A Mãn nghi hoặc nhìn.

Vĩnh Hằng Chi Dạ kinh hoảng qua nhìn A Mãn khẳng định : “ quả nhiên không sai! chính là ngươi! ta ở đây đã chín vạn năm! Cứ đợi ‘người được vận mệnh chọn’ đến dẫn dắt chúng ta báo thù Thần tộc”

Hắc long Thiên lấy sức của một người chém giết Xi Vưu tộc trong đại chiến lần hai,
hung uy ngập trời. Vĩnh Hằng Chi Dạ vì bảo toàn tộc một đường sinh cơ mà mang tộc nhân chạy xuống Địa Ngục Giới.

Sau này Thái Cực cùng Huyết Minh chấm hết Xi Vưu tộc, cũng là hắn kéo dài Xi Vưu tộc huyết mạch, trợ giúp Minh tộc xưng bá Địa Ngục Giới.

Dài dòng chín vạn năm năm tháng, hắn tại Huyết Vụ Sâm Lâm ẩn nấp chính là chờ đợi kẻ được vận mệnh chọn- A Mãn đến.

Vĩnh Hằng Chi Dạ tuy không có Không Thức Giới Thần Lực nhìn được tương lai một phần nhỏ, tuy nhiên hắn có Chú thuật xem trộm thiên cơ. Hắn nhìn được sau này có kẻ lật đổ được Thần quyền, chỉ là một mảnh nhỏ không rõ mơ hồ, thành ra hắn mới ở lại nơi này đợi chờ.

Chỉ là chín vạn năm tháng qua, dưới Địa Ngục Giới không có thần lực cùng nguyên khí chu cấp, Vĩnh Hằng Chi Dạ cũng càng ngày càng yếu đi.

“ Tiểu quỷ! Chúng ta! Không chỉ có ta! Chỉ còn lại mình ta! Thế mọi người trong tộc? .... âm thanh của các ngươi đã quá xa ta rồi. Tiểu quỷ! Muốn trở thành chiến binh mạnh nhất phải trả giá”

Vĩnh Hằng Chi Dạ điên điên khùng khùng nhưng A Mãn không một chút nghi ngờ ông ta, đem cây đao của mình lên đáp : “ ta có thể trả bất cứ giá gì”

“ Hi! Tốt! chính miệng ngươi nói đấy nhé” Vĩnh Hằng Chi Dạ cười nhẹ, sau đó đột ngột ra tay, một tay trảo qua, dưới một trảo này lại đem một cái A Mãn màu xanh lam khác đem ra.

“ Đây là” A Mãn nhìn thấy giống như đúc mình nhưng đang nhắm mắt nghi hoặc.

Vĩnh Hằng Chi Dạ nói : “ đây là linh hồn của ngươi! hờ hờ! rất nặng! có phân nữa phân lượng. Rất tốt! tiềm năng rất lớn.”

“ Một nữa linh hồn của ta” A Mãn nhìn Vĩnh Hằng Chi Dạ lại đem linh hồn một nữa kia nuốt vào bụng. Hắn không rõ Vĩnh Hằng Chi Dạ lại làm ra hành động này.

“ Ngon!” nuốt đi một nữa linh hồn của A Mãn, Vĩnh Hằng Chi Dạ khen một tiếng tràn đầy mỹ vị, nói : “ tiểu quỷ, một nữa linh hồn của ngươi đã bị ta nuốt vào bụng. Ngươi biết tại sao ta lại làm vậy không?”

A Mãn không rõ hỏi : “ tại sao?”

Vĩnh Hằng Chi Dạ nói : “ chính là ngươi không thể rời xa ta được nữa. Ngươi phải ở lại đây tu luyện. Cho đến khi hoàn thành mục tiêu, lúc đó ta sẽ trả lại một nữa linh hồn cho ngươi. Nhưng nếu ngươi không chịu nổi mà bỏ đi, ta sẽ tiêu hóa nó. Đến lúc đó thì ngươi sẽ đần độn cả đời”

Nuốt linh hồn của A Mãn vừa tạo động lực cho y, còn một điều khác mà Vĩnh Hằng Chi Dạ muốn, đó là hắn muốn đúc luyện cho y một thanh Mệnh Khí mạnh hơn, có linh hồn của hắn nhập vào, nhất định nó sẽ vượt xa các thanh Mệnh Khí khác.

Chiến ý đã mất, 9 vạn năm kéo dài hơi tàn chờ đợi kẻ được vận mệnh chọn, Vĩnh Hằng Chi Dạ chỉ có thể dùng cách này, một lần nữa quay về chiến trường.

Chỉ là vấn đề này A Mãn còn không rõ được.

“ Hừ!” đã nghe rõ A Mãn hừ một tiếng : “ ta tuyệt đối sẽ không bỏ đi”

Ca ca vì hắn mà chết, hắn còn lời hứa với ca ca mình dẫn dắt Minh tộc đòi lại trời xanh biển rộng ở Nhân Gian Giới. Hiện giờ vượt qua bao nhiêu khó khăn mới đến được chổ của tiên tổ, hắn làm sao có thể từ bỏ được.

Vĩnh Hằng Chi Dạ một ngón tay búng một cái, một đạo linh hồn lực lượng đem A Mãn đánh ngã, lạnh lùng nói : “ hờ hờ! đừng nghĩ dễ dàng như thế. Ta sẽ không nhân từ với ngươi đâu”

A Mãn nằm dài trên mặt đất khó nhọc đứng dậy.

Vĩnh Hằng Chi Dạ nói : “ xem ngươi kìa, bộ dạng yếu đuối đấy. Con đường trở thành kẻ mạnh nhất của ngươi còn dài hơn bất cứ người Minh tộc nào. Đến cả Nhập Hồn điều cơ bản cũng không hiểu sao?”

A Mãn khẩn xin : “ xin ông hãy dạy tôi”

Vĩnh Hằng Chi Dạ nói : “ lấy đao chém qua đây, đã nói thì ngươi không hiểu đâu”

A Mãn liền nâng đao lên : “ sư phụ Vĩnh Hằng Chi Dạ xin được chỉ giáo”

Vĩnh Hằng Chi Dạ không nói, trực tiếp ngưng tụ bốn thanh binh khí bằng linh hồn đem A Mãn lao đến đánh văng đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK