Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói Thiên Trạch sau khi rời đi Tân Trịnh trở lại chổ ẩn cư, sau đó mang Hồ Oánh,
một đường hướng nam.

Di chuyển ngàn dặm hắn đến được đất Nghi Dương, vào lúc nửa đêm thì hắn đã đến được một ngọn núi cao nhất trong vùng.

Tại tầm mắt Thiên Trạch trong liền thấy được một quần thể kiến trúc nằm trên ngọn núi tuyết kia.

Con dơi ký hiệu tòa thành cửa lớn dẫn vào, đường dẫn lên có không ít cao lớn pho tượng chạm khắc, từng thanh từng thanh quân kỳ một mặt là Bạch một mặt in con dơi gia huy,tại trong gió lạnh giương nhẹ phiêu đãng.

Một cây cầu treo bắt qua vực sâu, theo đường núi xoắn ốc mà dẫn lên cung điện phủ chìm trong tuyết, tại đường lên thỉnh thoảng lại thấy được xương khô phủ trong ngân giáp ẩn hiện.

Tòa lâu đài này cổ lão cùng thần bí, phảng phất lộ ra đủ loại không muốn người biết chuyện cũ mây khói.

Nhàn nhạt mê vụ bao phủ, để cho tòa pháo đài này tăng thêm mấy phần thanh lãnh cô hàn, từng cái dòng suối nhỏ từ trên thể nội ngang dọc xen lẫn mà đến, cấu hiện phảng phất cùng sơn cốc hợp làm một thể ảo giác.

Đây là một chỗ tràn ngập truyền thuyết chỗ, đồng thời lại để cho người bình thường nhìn mà phát khiếp, không rét mà run, phảng phất một tòa băng lãnh núi tuyết.

Cái này lâu đài cổ xưa, chiếm diện tích có chút rộng lớn, một mắt phía dưới có chút không nhìn thấy phần cuối, còn có bảy, tám đội cầm trong tay trường kích lợi kiếm ngân giáp hộ vệ, đạp lên chỉnh tề như một bước chân, từ đầu đến cuối như một tuần tra thành bảo chi địa.

“Bạch Diệc Phi, hy vọng ngươi sau khi quay về nhận được món quà của ta mà thích thú” Thiên Trạch đứng nhìn tòa thành chìm trong núi tuyết kia, cười nói.

“ Chủ nhân!” Thiên Trạch vừa đáp xuống, ba thủ hạ cùng Diễm Linh Cơ hiện ra hướng hắn thi lễ.

Cả bốn người không được Thiên Trạch đem vào Tân Trịnh mà lên đường thẳng đến nơi này -Tuyết Y Bảo.

“ Động thủ” Thiên Trạch hạ lệnh.

Lập tức ba cái thuộc hạ và Diễm Linh Cơ lập tức khinh thân mà đến tòa thành bảo, thẳng đến duy nhất thông tới Tuyết Y Bảo trên cầu treo.

Thiên Trạch trước khi tham dự vào công kích liền bố trí một cái trận pháp che mắt cho Hồ Oánh, sau khi dặn dò xong liền theo sau.

“Người nào?”

Cầu treo chính là Tuyết Y Bảo duy nhất cửa ra vào, tất nhiên là lấy được trọng binh phòng thủ, ước chừng năm mươi cái Bạch Giáp Quân canh giữ cảnh giới, nhìn thấy như mũi tên bắn tới năm đạo thân ảnh, không chút do dự đem trong tay cung nhỏ bắn uy hiếp những kẻ này.

“Sưu sưu sưu!!!”

Như thế phản ứng chi mau lẹ, khó trách nổi tiếng liệt quốc, Bạch Giáp Quân năm mươi binh sĩ kỷ luật nghiêm minh, trong nháy mắt hướng Thiên Trạch bọn người bắn ra như mây đen che tới mưa tên.

Những căn mưa tên này cũng không phải bình thường tên, mà năm mươi cái Bạch Giáp Quân càng không phải là binh sĩ bình thường, mỗi một kẻ đều có Hậu Thiên đỉnh phong tu vị, lại tu tập lấy Bạch Diệc Phi một phần nhỏ Hàn Huyết công, mỗi mủi tên đều do chân khí hàn băng ngưng tụ vào, rét lạnh thấu xương.

“ Keng!Keng!Keng!”

Vô Song Quỷ đao kiếm không thương xông lên trước, hắn dậm nhảy khiến cho cầu treo lắc lư, băng tên công kích lên người hắn chỉ để lại hoa lửa cùng băng tinh toái vở.

“ Xoẹt! Xoẹt”

Diễm Linh Cơ thân pháp nhanh nhất đã cướp đến trước, song thanh hỏa kiếm chém giết mấy tên binh sĩ.

Khu Thi Ma, Bách Độc Vương xông theo sau Vô Song Quỷ có hắn che chắn mà tiếp cận Bạch Giáp Vệ.

Chỉ là hình thể của Vô Song Quỷ quá to cùng nặng nề, thành ra khi hắn chạy trên cầu treo cũng khiến cây cầu này lắc lư, không chỉ ảnh hưởng quân địch mà còn khiến đồng bạn chịu chung dao động.

“ Phốc!Phốc!”

Thiên Trạch đến sau mà tới trước, thân ảnh hắn thấp thoáng qua cầu treo rồi hiện ra phía sau cầu, vừa hiện thân Cửu Long Tỏa sử dụng mà chém giết đám binh lính khác ở phía sau, hoặc là đứng trên cổng thành phòng thủ.

Trong chốc lát mang theo từng trận gió tanh mưa máu cùng tiếng kêu thảm thiết vang lên trong sắc trời đêm.

“ Oanh!!”

Đại môn đã đóng bị Cửu Long Tỏa đánh vở nát, cửa đá nặng mấy vạn cân lại không chịu nổi được, đá vụn tung tóe cùng mấy tên Bạch Giáp Vệ thủ thành ngả xuống.

Mà tại Thiên Trạch xông qua cầu treo sau mấy tức, Diễm Linh Cơ cùng ba cái thủ hạ của hắn cũng giết xong đám canh giữ cầu treo mà đến sau.

Thiên Trạch cùng thủ hạ đạp bước vào trong thành.

Động tĩnh của Thiên Trạch gây ra không nhỏ cho nên Bạch Giáp Vệ rất nhanh phát hiện được, sau đó đám binh sĩ lân cận kéo đến.

Thiên Trạch sở ra Cửu Long Tỏa giết chóc.

Thân khỏa liệt diễm Diễm Linh Cơ đem lạnh lẽo Tuyết Y Bảo khu vực đốt nóng, song thanh hỏa kiếm mạt sát những kẻ đến.

Lưng hùm vai gấu như Man Hoang cự nhân một dạng Vô Song Quỷ, hắn thô bạo cùng tàn nhẫn nhất thủ đoạn, thẳng tiến không luifu quyền đấm cước đá đem những tên binh sĩ hay mưa tên, băng thương.... phá hủy cùng sát lục.

Toàn thân phát ra nồng đậm khí độc Bách Độc Vương tham dự vào giết chóc, song chưởng đánh ra kịch độc chết người.

Bao phủ tại âm trầm quỷ dị Khu Thi Ma dùng Vu thuật triệu khiến những cái xác chết sống lại, sau đó công kích lại chính những kẻ Bạch Giáp Vệ còn sống.

Dù là chi binh tinh nhuệ được Bạch Diệc Phi huấn luyện nghiêm minh kỷ luật, chỉ là đứng trước năm người Thiên Trạch lại không chống đở nổi, cũng khó che sợ hãi tử vong, lộ ra bị bại chi thế.

“ Có kẻ dám làm loạn”

“ Mau vây bắt cuồng đồ”

“ Lả kẻ nào đui mù xông vào nơi này làm loạn thế?”

“ Khá lắm! lại có kẻ không biết sống chết”

“ Vô luận là kẻ nào dám đến Tuyết Y Bảo giương oai, chỉ có thể chết”

Dù Bạch Diệc Phi quanh năm đóng quân biên giới rất ít khi trở về, nhưng Tuyết Y Bảo trong vẫn lưu không ít quân đội canh gác, ước tính lên đến năm ngàn người canh giữ lấy phủ dinh.

Ngoài đó ra còn có các cao thủ mà Bạch thị gia tộc mời chào, tại Tuyết Y Bảo trong sinh hoạt hoặc là thủ hộ. Cũng vì lý do này cho nên Tuyết Y Bảo rất ít kẻ đến đùa nghịch, làm ra chuyện tập kích như Thiên Trạch.

Giờ phút này, theo Thiên Trạch mang người vào sát lục cũng khiến cho những kẻ bên trong Tuyết Y Bảo chú ý, các Bạch Giáp Vệ lẫn cao thủ Bạch gia không ngừng điều đến ngăn trở cùng tiêu diệt kẻ xâm nhập.

“ Cũng nên ra tay rồi” Thiên Trạch lẩm bẩm nhìn vô số thân ảnh từ không trung cướp đến, nói xong hắn lấy từ không gian của mình ra Truy Tinh Lôi Vân Thương, Lôi thương vừa ra lại được hắn khiến đi công kích.

“ Ầm!”

“ Ầm!”

“ Ầm!”

“ Ầm!”

Truy Tinh Lôi Vân Thương vẻ lên không trung một đường xích hồng, nơi đi qua phá hủy hết thảy, kiến trúc lẫn cao thủ đều bị nghiền nát.

Cửu Long Tỏa cùng các pháp bảo khác của Thiên Trạch sở ra tham dự vào sát lục.

Vô luận bao nhiêu binh sĩ hay cường giả đến chỉ có một kết cục, chết.

Xác người không ngừng nằm xuống, kiến trúc không ngừng sụp đổ, Tuyết Y Bảo danh chấn một phương Hàn quốc trong đêm lọt vào tập kích, một chuyện mà người trong thành hay ngoài thành cũng tràn đầy khó tin.

“ ẦM!!”

Toàn bộ tòa thành cũng lắc lư , giống như là đất rung núi chuyển.

Vốn là nơi nguy nga lộng lẫy nhất trong Tuyết Y Bảo, Tuyết Y Các đã trở thành bình địa chỉ sau Truy Tinh Lôi Vân Thương giáng xuống.

Kiến trúc sập đổ, binh lính cùng hạ nhân ở nơi này đều bị kình lực làm cho mất mạng.

“ Thật là đáng sợ hung binh!”

Tại đổ nát trong, ẩn hiện trong bụi mù, một cái thân ảnh hiện ra, y cất lời cảm thán khi thấy được thanh tuyệt thế thần binh san bằng Tuyết Y Các.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK