Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Sắt và Đường Liên lúc này suy tư, cả hai không cách nào tra được cái tên này trong thiên hạ, từ vẻ ngoài của y vũ khí khôi giáp đến cả sủng thú của hắn, người này tuyệt không phải là kẻ bình thường được.

Cơ quan tinh diệu vô song, hơn hết y xuất hiện khiến cho bảo mã kinh sợ, nhìn thì suy yếu nhưng bọn họ khẳng định y cực kỳ nguy hiểm. Cái tên này hiện ra nhất thời bọn họ cũng không cho đó là thật, có thể là y che dấu thân phận của mình, còn mục đích khác, rất có thể là vị hòa thượng kia.

Tiêu Sắt đại não quan sát y phục lẫn binh khí cơ quan, mọi thứ trên người y cũng như lần trước y mở miệng lời nói, hắn đều không biết gì hết.

Hắn ngoài là chủ tiệm của Tuyết Lạc Sơn Trang, kiêm Bắc Ly đả từng là Minh Đức Đế yêu thích nhất con trai Vĩnh An Vương Tiêu Sở Hà còn có một thân phận khác chính là đệ tử của Bách Hiểu Sinh người biết mọi việc trong thiên hạ, khó người có thể thoát khỏi tai mắt của sư phụ mình, vậy mà Đế Thiên An lại giống như nứt ra từ hòn đá vậy.

“Đoản thương, ngươi cũng dùng thương sao, có thể cho ta mượn xem được không?” Tư Không Thiên Lạc nhìn về thanh đoản thương, hoa văn bắt mắt tinh xảo, thấy y trở lại vị trí cũ mình cái quạt cũng xếp lại vẫn luôn nhắm mắt hỏi.

“ Cạch” Đế Thiên An đem tay vươn ra sau lấy ra đoản thương, trên tay hắn lại lượn lờ quang mang rồi chậm rãi phiêu bồng đến gần Tư Không Thiên Lạc : “ Ly không đối nguyệt, phụ lòng mỹ nhân là nhân sinh hai điều tiếc nuối, mỹ nhân có lời Đế Thiên An cũng xin nghe”

Tư Không Thiên Lạc nhìn thấy hắn nháy mắt cùng lời trêu ghẹo như vậy, mặt thoáng lên đỏ bừng tâm tình có chút vui sướng, dù sao có người khen mình mỹ nhân cũng để nàng thoáng hư vinh, miệng nhỏ vểnh lên : “ xem như ngươi có ánh mắt”

“ Tạch tạch tạch” Chỉ thấy Tư Đồ Thiên Lạc đem đoản thương rút lên lại vô tình bấm lên cơ quan trên đó, ngay lập tức thanh đoản thương trên dưới dài ra thành một thanh trường thương, đồng thời còn biến hóa thành một thanh trường thương, trên đó màu hồng quang không ngừng xoay tròn từ cổ tay nàng.

Còn chưa hết “ tạch tạch” một tiếng cơ quan vang lên thanh thương lại chuyển sang hình dạng khác là Phương Thiên Họa Kích, sau đó lại thu hồi biến đổi thành một lưởi kích lớn sắc nhọn, đem đám người xung quanh khiếp sợ.

Đế Thiên An tiếp lời : “ Đáng trách đáng trách, thanh Nhân Diệt này để giai nhân hoảng sợ rồi”

Tư Không Thiên Lạc đem tay vút lấy thân trường thương từng lớp vảy óng ánh, đang tỏa ra quang mang thành từng luồn xoáy tròn quanh cánh tay nàng, để cho nàng thích mê đi, từ nhỏ đả luyện thương hơn nữa có cha già là Thương Tiên cho nên nàng kiến thức về thương cũng không ít.

Thanh trường thương này cực kỳ sắc bén, là thần binh lợi khí, nàng chỉ nhìn một cái cũng đả yêu thích nó, miệng vểnh lên : “ Tên nó là Nhân Diệt sao?”

“ Nhân Diệt, thanh vũ khí này lại có thể biến hóa ra nhiều hình dạng khác, cùng với bộ khôi giáp cơ quan, hắn có quan hệ gì với Ngô Lục Giáp tiền bối” Đường Liên tâm tư xoay chuyển nhìn về Đế Thiên An, vũ khí cơ quan hắn cũng đả thấy thậm chí trên tay hắn ám khí cũng được cấu tạo cơ quan đây, nhưng đứng trước thanh vũ khí này còn thua kém một bậc.

Tiêu Sắt ánh mắt thoáng qua quang mang nói : “ Nhân Diệt, như vậy hai thanh vũ khí còn lại tên là gì đây?”

“ Kiếm tên Thiên Tịch, đao tên Địa Hạ” Đế Thiên An chậm rãi lên tiếng

Vô Thiền lẩm bẩm : “ Nhân Diệt, Thiên Tịch, Địa Hạ”

Thiên Nữ Nhụy đôi mắt vẫn quan sát nam tử tuấn lãng kia, gương mặt y tái nhợt trắng bệch, ngũ quan tinh xảo dung mạo khiến cho nữ tử say mê ngắm nhìn, nhất là làm nàng chú ý chính là tiểu thú bên cạnh y, quá mức xinh đẹp.

Tiêu Sắt tiếp lời :“ Người tên Đế Thiên An, kiếm tên Thiên Tịch, đao tên Địa Hạ, thương tên Nhân Diệt thật thú vị Thiên, Địa, Nhân, An tên thật thú vị, hắn mấy cái tên này còn có một ý nghĩa khác đây?”

Đế Thiên An ánh mắt nhìn về Tiêu Sắt, nói : “Thiên Địa Tịch Diệt, Đế Hoàng Hạ Nhân, Vô Song Đế Thiên An, đây là ta tổn rất lâu thời gian mới nghĩ ra đây”

“Thiên Địa Tịch Diệt, Đế Hoàng Hạ Nhân, Vô Song Đế Thiên An” Đám người nỉ non đọc theo, suy ngẫm lấy.

Đế Thiên An chậm rãi nói tiếp : “ Cũng có thể ráp lại Thiên Tịch Địa Diệt, Thiên Hạ Vô Song, thế nào trên trời dưới đất thiên hạ vô song, ta thấy thế này xem vẫn được hơn, rất có ý thơ lại tràng đầy bá khí.”

Tiêu Sắt ánh mắt xoay chuyển tâm tư không ngừng phân tích mấy lời câu chữ của đối phương, đối phương xuất hiện thần bí lại thêm một đầu thú giống như trong truyền thuyết kia để hắn không dám khẳng định, liền nói : “ nghĩ không ra huynh đài còn là người phong nhã, chỉ mấy cái tên cũng có thể ráp thành những vần thơ nghe mà thán phục, Thiên Tịch, Nhân Diệt, Địa Hạ còn Vô Song hẳn là bộ giáp trên người của huynh”

“Ha ha ha” Đế Thiên An cười lên vài tiếng, rồi nói : “ Ngươi rất thông mình, tên nó là Vô Song giáp, được rồi ta cũng đả nói tên mình rồi, còn các ngươi đây”

“Tại hạ Tiêu Sắt, là chủ nhân của một cửa tiệm ở Tuyết Lạc Sơn Trang” Tiêu Sắt chậm rãi nói.

Lúc này Lôi Vô Kiệt vén rèm xoay người, nói : “ Còn ta là Giang Nam Phích Lịch Đường, Lôi Gia Lôi Vô Kiệt”

“ Đường Liên”

“ Bần tăng Vô Thiền”

“ Thiên Nữ Nhụy”

“ Ta... Tư Không Thiên Lạc”

Đế Thiên An gật đầu, cười nói : “ Hai tên hòa thượng, ba tên nam nhân cũng may còn có hai giai nhân xinh đẹp ở trên này, nếu không một đám nam nhân ở cùng aiiii”

“ Khanh khách” Thiên Nữ Nhụy cười khẻ, mắt liếc nhìn hắn nói : “ vị anh tuấn tiểu ca này, thật biết nói chuyện nha, có điều lời nói lại chẳng thật lòng thế nào cả, từ khi vào đây còn chẳng thèm liếc mắt mỹ nhân ta đây?”

Đế Thiên An cười nói : “ mắt có ẩn tậc, cho nên không thể thấy được, Đế Thiên An cũng muốn nhìn một chút, song còn chưa được”

“ Ngươi không nhìn thấy ư?” Tư Không Thiên Lạc thốt lên, nhìn về đôi mắt của y vẫn luôn khép lại, dò hỏi : “ nhìn thật không giống”

Đám người gật đầu, Vô Thiền chắp tay lể phật, nói : “ bần tăng cũng ngạc nhiên, có điều không rõ, thí chủ làm thế nào tìm được chúng ta”

Lôi Vô Kiệt kêu lên : “ đúng vậy à, ngươi làm cách nào vậy”

Đế Thiên An bình tĩnh đáp : “ nghe âm đoán vị, ta thính giác linh mẫn, cộng thêm trên người mỗi người có một luồng khí đặc trưng riêng. Chỉ cần ta gặp qua được người, sẻ ghi nhớ được, ta chính là truy theo khí tức của các vị mà đến”

“ Lợi hại như vậy ư?” Tư Không Thiên Lạc thốt.

“ Như vậy ư” Tiêu Sắt thầm hô, rồi hỏi : “ còn một chuyện, Đế Thiên An huynh làm sao lại đuổi theo chúng ta”

Đế Thiên An cười nói : “ là hai người các ngươi cứu giúp ta, ta theo một chặng hoàn trả ân tình. ”

“ Là vì hai chúng ta ư?” Lôi Vô Kiệt hưng phấn nói.

Đường Liên đương nhiên sẻ không dể dàng tin như vậy rồi, rất có thể là do y cố tình bày ra để tiếp cận hắn, nói : “ là như vậy”

Đế Thiên An bồi tiếp : “ nơi này còn có hai vị mỹ nhân như hoa như ngọc, các vị cũng có thể hiểu, ta là mộ hương mà theo à. Dù sao lòng yêu cái đẹp hẳn có à”

“ Xác thực” Tiêu Sắt gật đầu, nhãn châu khẻ đảo, rồi nói : “ Đế Thiên An huynh còn là một phong lưu công tử đây”

Một hồi qua đi, đám người trừ biết Đế Thiên An tên tuổi còn lại đều bị hắn giấu đi thân phận, qua loa lấy lệ bị một người đánh trọng thương, có bí pháp riêng nên sống sót đám người hiển nhiên không tin, nhưng đối phương đả không nói bọn họ làm được gì, thân phận của Đế Thiên An tuyệt không đơn giản như những gì hắn nói được.

“ Không biết đại sư, là cao tăng của tự miếu nào? và tại sao lại bảo ta hộ tống quý sư đệ ngàn dặm xa xôi đến đây?” Một hồi Đường Liên ánh mắt nhìn về Vô Thiền dò hỏi.

Vô Thiền chắp lại hai tay liền nói : “ Chúng ta là Hàn Thủy Tự, đệ tử của Vong Ưu Thiền sư môn”

"Cái gì" Đường Liên kinh ngạc, đứng lên :"Hàn Thủy Tự Vong Ưu, đó là.... "

Tiêu Sắt tiếp lời nói :"Thiên đại đại tông của ngày xưa, hiện giờ...thiên hạ tam tự: Tung sơn Thiếu Lâm, Lạc Dương Bạch Mã, nam hải Vân Lâm, tuy thanh danh của bọn họ vang chấn thiên hạ. Nhưng nó so với thiên hạ đệ nhất đại tông của thiền đạo thiên hạ thì lại công nhận Vong Ưu đại sư của Hàn Thủy Tự”

Tiêu Sắt chậm rãi nói tiếp : “ Nghe nói một người là Vong Ưu đại sư tu luyện Phật Gia Lục Thông: Thiên Nhãn Thông, Thiên Nhĩ Thông, Tha Tâm Thông, Túc Mệnh Thông, Thần Túc Thông, Lậu Tẫn Thông, trong đó có Tha Tâm Thông là bất phàm nhất, hương khách tới Hàn Thủy Tự để cúng bái.

Chỉ cần nhìn Vong Ưu đại sư một cái, chứ không cần nói chuyện. Nhưng lại đấm ngực giậm chân, khóc lóc thảm thiết, cuối cùng đều khóc đến nổi ngất đi, sau khi tỉnh lại liền đại triệt đại ngộ, quên mất phàm trần việc vặt. "

Phật Gia lục thông Đế Thiên An cũng biết một hai, trước khi đến thế giới này, hắn cũng là một tín đồ nhà Phật. Đối với Phật pháp ảo diệu cũng biết một hai, lục thông nghĩa là sáu phép thần thông của chư Phật, và các vị A-la-hán.

Tập được Thần Túc Thông người, có thể đạt tới thân hình như ý, tùy tâm sở dục, biến hiện tuỳ theo ý muốn, thân có thể bay lên trời, đi trên biển, đi vào trong núi, đi trên mặt nước, một thân biến nhiều thân, nhiều thân biến thành một thân, tay có thể chạm vào mặt trời, mặt trăng, các ngôi sao, .... tất cả mọi động tác đều tuỳ theo ý muốn, không hề chướng ngại.

Tập được Thiên Nhãn Thông người, trước có thể thấy hoa nở, thấy gió đến, thấy bụi lên, sau có thể thấy thế giới muôn hình muôn vẻ, cho đến thấy Lục Đạo chúng sinh sinh tử khổ vui. Thấy sự lưu chuyển của Chúng Sinh trong các cõi giới luân hồi.

Mà tập được Thiên Nhĩ Thông người, có thể nghe trăm dặm cười nói, ngàn dặm mây lên, cho đến nghe Lục Đạo chúng sinh khổ vui lo thích lời nói. Đại thành có thể nghe và hiểu hết mọi âm thanh trong thế gian, nghe và hiểu hết mọi ngôn ngữ của chúng sinh trong các cõi giới luân hồi.

Tha Tâm Thông tu tập có thể biết hết tất cả mọi ý nghĩ trong tâm của chúng sinh trong lục đạo.

Túc Mệnh Thông tu tập biết được vô lượng kiếp trước của chính bản thân mình vị ấy nhớ rõ sinh ra ở đâu, cha mẹ là ai, tên gì, làm gì.

Lậu Tận Thông cho người tu tập thấy rõ Tứ Diệu Đế là chân lý của Pháp Giới Vũ Trụ này cuối cùng vị ấy đạt được giác ngộ giải thoát viên mãn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK