Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau.

“ Cút” Lý Hàn Y gầm lên giận giữ tức giận, thân hình run người nước mắt từ hai khóe mắt chảy ra khi nhìn về thân hình xích lỏa của nam nhân phía trước, móng tay bấu sâu vào lòng bàn tay từ đó máu tươi thấm ra, nàng hiện tại chính là một kiếm muốn giết chết người này, có đánh chết cũng không ngờ được Đế Thiên An lại giở trò bỉ ổi như vậy, chỉ ngủ dậy một đêm nàng liền phát hiện ra mình đả bị phá thân.

“ Nàng là nữ nhân của ta, ta sẽ không nhường nàng cho ai, cho dù nàng có hận ta đi nữa” Đế Thiên An không sao cả trả lời, nhìn về phía trước Lý Hàn Y quanh người khí xanh vươn vấn, cơ thể nàng bắt đầu run lên.

“ Ngươi, ta hận muốn ăn tim uống máu ngươi” Lý Hàn Y gằn giọng cố gắng giữ lại thân hình mình, khi hít phải những làn khí này. Nàng rất nhanh biết được nó có công dụng làm gì, chính là thôi thúc nàng cùng hắn hoan ái.

“ Đây, ta đả bỏ đi bất tử chi thân, nàng chỉ cần đâm xuống ta liền chết” Đế Thiên An ba xạo lên tiếng, trên tay xuất hiện một chuôi đoản kiếm xích dần lại gần nàng, đem nó đặt vào lòng bàn tay nàng nhìn thân hình nàng run lên, lại nhìn bên dưới cô bé lại tràn ra dịch thể trắng ngần cười nói : “ thật nhiều nước”

“ Ngươi khốn kiếp bỉ ổi, hạ lưu chó má tiên nhân, khốn nạn” Lý Hàn Y gầm lên gương mặt đỏ hồng, không một chút sức lực ánh mắt vội dời khỏi thân hình của hắn nàng đang cố gắng chống cự lại ham muốn dục vọng trong người.

“ Hàn Y xinh đẹp như vậy, để ta không nhiễm bụi trần cũng cam nguyện đọa lạc” nói xong tai hắn khẻ chạm vào bên dưới nàng, cười nói : “ miệng thì nói không nhưng thân thể nàng thật không thành thật nha, lại muốn nữa rồi”

“ Đều không phải do ngươi bày ra” Lý Hàn Y phẫn nộ gào lên, nhưng cơ thể lại run lên kịch liệt khi ngón tay hắn lại cho vào bên trong cô bé của nàng, thần trí nàng lại sắp trên bờ sụp đổ lấy.

“ Bảo bối, chúng ta tiếp tục nào” Đế Thiên An cười tà đem tay vươn ta ôm lấy eo của nàng, hay tay nhấc lấy mông của nàng lên sau đó đem trym mình cắm vào bên trong, nhìn gương mặt Lý Hàn Y mông lung xuân tình, đem cơ thể nàng đứng lên đi về hành lang phía trước, đem hai tay nàng đặt lên lan can.

“ Ahhh” Lý Hàn Y nhịn không được lại rên rỉ lên, khi mà bên dưới cô bé lại đón nhận ra vào bên trong, còn đôi căng mọng ngực của nàng lại bị đối phương chơi đùa khiến cho nàng bị dục vọng lại nhấn chìm, cuối cùng lại cùng hắn đọa lạc bên trong.

Rất nhanh thanh âm hoan ái tiêu hồn thực cốt vang lên trong không gian vắng lặng không một sự sống này, hai thân ảnh như thú hoang điên cuồng hoan ái với nhau. Có xuân dược nhập thân cho dù Lý Hàn Y cao ngạo đi nữa, cùng bị hắn kéo xuống vũng bùn, cứ thế không biết bao nhiêu lâu qua đi cứ mỗi lần nàng tỉnh lại lấy lại thần trí lại cùng với hắn hoan ái, Lý Hàn Y cũng không biết mình đả lên đến cao trào bao nhiêu lần nữa.

“ Ta cắn chết ngươi, cắn chết ngươi” Lần nữa tỉnh lại Lý Hàn Y lao đến vai Đế Thiên An điên cuồng cắn lấy, lần này mê dược đả không còn để cho nàng kiểm soát được lý trí so với mấy lần trước thời gian còn nhiều hơn.

Đế Thiên An không nói gì, ôm lấy nàng vào lòng đi đến một gian phòng rộng lớn, bên trong chứa đầy nước ấm cả hai nhanh chóng chìm xuống bên dưới.

“ Ahh” Lý Hàn Y nhịn không được rên lên, khi mà cơ thể mình bị đôi tay hắn lần nữa vuốt ve, cơ thể run lên khi mà cặp mông bị nhắc lên bên dươi cố bé đang ngặm chặt lấy trym hắn cũng thoát ly, nhất thời khóe mắt lại ngấn ra nước mắt.

“ Ngô” lại lần nữa nàng lại bị hắn khóa môi lấy, đầu lưỡi vươn ra quấn lấy đầu lưỡi hắn say mê có lẽ đả nhiều lần hoan ái trong vô thức, để cho nàng không tự chủ được hơn nữa đến bây giờ còn quan trọng sao.

“ Ahhh” Lý Hàn Y lần nữa run lên đem môi tách ra, óng ánh nước bọt liên kết khi mà lần nữa cô bé lại đón nhận thứ khiến nàng hận chết đi sống lại kia, cơ thể không có một chút sức lực dựa sát vào ngươi hắn, đôi ngực săn chắt đè ép lên ngực.

“ Đừng,, đừng,, xin ngươi” Lý Hàn Y thì thào lên tiếng, nàng hiện tại đả không còn một chút sức lực, cơ thể khắp người đả mỏi nhừ đến cả nhấc tay cũng không có khí lực để mà nâng lên.

Đế Thiên An cũng không tiếp tục chinh phạt mà đem người dựa vào vách đá phía sau, hay tay tiếp tục lao đi những vết bẩn trên người nàng, hay cả trên mái tóc đen vươn vấn những vệt trắng tinh kia, một hồi trôi qua hai người cũng nhanh chóng rời khỏi nơi này tiến nhập một gian phòng khác, rộng lớn xa hoa bên trên đả có một chiếc giường ngọc.

“ Ngủ đi” Đế Thiên An hôn lên trán nàng nhìn thấy Lý Hàn Y muốn vùng vẩy thoát ly khỏi lồng ngực mình, cười nói : “nàng có muốn chúng ta làm lần nữa không, bên dưới tiểu huynh đệ của ta vẫn còn đang đói đây”

“ Hừ” Lý Hàn Y mí mắt nặng trĩu, gương mặt ửng hồng chỉ hừ nhẹ một tiếng trong lòng xẩu hổ khi mà cô bé của mình vẫn ngậm chặt lấy thứ nóng hổi kia, cả cơ thể không một mảnh vải không một chút sức lực dán lên người nam nhân này, nhưng mệt mỏi khắp cơ thể cũng làm nàng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

“ Nàng là không chạy thoát khỏi bàn tay ta” Đế Thiên An đem tay vuốt ve tấm lưng trắng noãn của nàng, sau một hồi cũng nhanh chóng khép mắt lại.

Tuyết Nguyệt Thành ngày mới bắt đầu, một gian phòng ốc.

“ Ngươi không đến Vụ Vũ Hiên, không lên Thương Sơn, hay tìm Lạc Hà lại chạy đến chổ ta, không phải là đánh cờ đó chứ” Tư Không Trường Phong hiếu kỳ nhìn nam tử xuất hiện trước người mình.

“ Là ngươi làm đi” Đế Thiên An chậm rãi nói.

Tư Không Trường Phong biết hắn nói gì, nhưng vẫn giả ngu nói : “ nói gì ta thật không rõ cho lắm”

Đế Thiên An gõ gõ tay của mình, cất lời : “ Hàn Y xuống núi, Diệp Nhược Y cũng rời đi, Thiên Lạc cũng rời thành. Chỉ còn Lạc Hà ở nơi này, sẻ không phải ngươi ở đằng sau giở trò đó chứ”

Tư Không Trường Phong gương mặt tỉnh bơ, tiếp tục nghiên cứu bàn cờ trước mắt, cất lời : “ có người phải về nhà mà thôi, còn một người không phải là đúng ý ngươi còn gì”

Sự việc Lôi Vô Kiệt xuống núi, Đế Thiên An làm sao không biết chứ, hắn cũng chả quan tâm nhiều. Mỗi ngày trôi qua đều trêu chọc mỹ nữ, đánh đàn ngắm trăng thưởng nguyệt tiêu dao khoái hoạt. Nhất là gần đây chim chuột với Lý Hàn Y tại Thương Sơn đỉnh Vân Hoa.

Khi xuân dược hết hiệu lực, Lý Hàn Y tỉnh lại liền rời khỏi đỉnh Thương Sơn, Đế Thiên An liền xuống núi mới hay Diệp Nhược Y và Tư Không Thiên Lạc cũng rời khỏi thành, toàn thành trong chỉ còn sót lại mỗi mỹ nữ Lạc Hà tiên tử.

“ Ong ong ong ong” Một tràng kiếm reo từ xa vang lên, Tư Không Trường Phong ngẩng đầu nhìn một cái, đôi mắt thoáng qua tinh quang khi thấy ba chuôi kiếm hoa lệ trang nhã bay đến gần Đế Thiên An.

“ Thế gian năm vị Kiếm Tiên, Nộ Cô Nho ta đã gặp, Đạo Kiếm Tiên ta cũng muốn xem thử, hắn đã được mấy kiếm của ta”

Tư Không Trường Phong gật gù : “ không sợ mỹ nhân giận dữ sao?”

“ Không chết là được, thiếu tay thiếu chân ai mà quản chứ, vốn định đem Tuyết Nguyệt Thành tam Tiên hung hăn chém một hồi làm đá mày đao cho ta dương danh. Ở nơi này cũng đả lâu, cũng nên bái phóng tiên sơn một chuyến”

Tư Không Trường Phong cười nói : “cũng may ta có một đứa con gái tốt, nếu không chỉ sợ bộ xương già này phải nằm dài mấy tháng. Aiii,, đám cô nương trong thành nhất định sẻ thương tâm chết, thua lỗ thua lỗ”

Đế Thiên An mày đột nhiên nhíu lại, khi hắn cảm nhận được dường như có người đang trộm nhìn mình. Hắn sở tu Bách Gia Chư Tử công pháp, Âm Dương Gia Chiêm Tinh Luật, Đạo Gia hai tông Bát Quái, Dịch Kinh, lại có hai quyển Thiên Thư của Cửu Thiên Huyền Nữ, có các ảnh phân thân tu tập, cho nên đối với trộm nhìn thiên cơ cũng có một tay.

Để hắn cảm nhận được có người đang trộm dò thiên cơ, tra xét hắn, hơn nữa không chỉ một người mà có tận đến ba người. Linh hồn hắn có thể cảm ứng được, có vài người mượn thiên địa chi lực dò xét lấy hắn.

“ Thú vị, thú vị, còn có một người như vậy” Đế Thiên An cất lời.

“ A” Tư Không Trường Phong thất thố kinh hô, hắn chỉ bị mấy lời đột nhiên của đối phương làm cho hiếu kỳ tò mò mà thôi, nhưng sự việc tiếp theo làm cho hắn không cách nào bình tĩnh được, cho dù kinh qua bao nhiêu sóng gió giang hồ, sinh tử giao thoa giờ phút này cũng khiếp sợ.

Hắn lại mà thấy được đôi mắt luôn một mực phong bế của tên kia lại mà mở ra, một đôi đồng tử như sao trời rực sáng. Đúng vậy là rực sáng, bên trong đó có những vòng tròn đồng tâm, nếu tính luôn con ngươi là có đến mười cái chấm đỏ an vị ở trên, tại con ngươi vị trí là những bông hoa vàng nhạt xếp chồng lên nhau.

Một đôi dị đồng như vậy hắn chưa từng gặp được, thậm chí trong cổ tịch hắn cũng chưa từng nghe qua, đọc qua. Một đôi mắt như không thuộc về nhân gian vậy, cho dù là Thương Tiên tam thành chủ đi nữa, cũng thất thố như chết lặng nhìn đôi mắt kia hiện ra.

Trong mắt Đế Thiên An hắn lại thấy được xa xôi vị trí, không thấy rõ dung mạo, một thân ảnh đạo sĩ tiên phong đạo cốt, tại một hòn đảo tọa lạc, hắn có thể thấy đối phương đôi mắt chấn kinh. Khung cảnh cũng nhanh chóng như sương mù tán đi, rồi trở lại khung cảnh bình thường, đôi mắt của hắn cũng lần nữa khép lại.

“ Không tệ” Đế Thiên An tán thưởng lên tiếng, thân ảnh lại như sương khói tan biến, lần nữa hiện ra đả ở mênh mông bầu trời bên trên, một đường rời đi.

“ Đôi mắt đó” Tư Không Trường Phong từ kinh ngạc tỉnh lại, song vẫn còn chưa hết bàn hoàng, hắn không cách nào quên được một đôi mắt kia, thì thào : “ trên đời còn có một đôi mắt như vậy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK