Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tang Hải cạnh biển một gò núi.

“Vẻ ngoài chỉ là túi da mà thôi, năm tháng qua đi chỉ còn hồng phấn khô lâu, luận đạo ngài nói chỉ là đây ư?” Hiểu Mộng nhìn về Đế Thiên An phía trước, nhàn nhạt lên tiếng, trong lời nói vần bình đạm như thường ngày.

“ Nàng rất đẹp, hơn nữa theo nàng nói túi da mà thôi, ta nhìn nhiều một chút cũng có mất gì đâu chứ” Đế Thiên An cười cợt lên tiếng.

Hiểu Mộng môi có chút nhích lên độ cong, từ khi bế quan trở ra nàng đối với thế gian đa phần lạ lẫm, hiện tại chỉ là 18 tuổi cô nương mà thôi. Người nào gặp nàng cũng một tiếng tiền bối, hay tiếng tiền bối khi mà bối phận kinh người của nàng.

Hiểu Mộng lần nữa lên tiếng, trên tay nhìn về bức họa phía trên chính là nàng cầm lấy Thu Ly phong thái, liền nói : “ bắt đầu luận đạo được rồi chứ”

“ Nàng thích là tốt rồi” Đế Thiên An bật cười lấy ra một quyển sách đưa cho nàng lên tiêng, nhìn nữ tử tuyệt mỹ phía trước liền bắt đầu thả dây câu của mình, nói : "Đại đạo ba ngàn, thiên đạo chín ngàn, tiểu đạo vô số. Có người chọn dùng lực chứng đạo, lại có người chọn vô tình đạo trảm tam thi, lại có người chọn hữu tình đạo, lấy sát nhập đạo, vu thuật, âm dương thuât, đạo thuật, cổ thuật, kiếm thuật... đều là đạo, trước đó ta muốn hỏi nàng, nàng tại sao tu đạo?”

Hiểu Mộng nghe được rơi vào trầm tư mê man lấy, sau đó nhanh chóng tiến vào nhập định, bỏ mặc lấy Đế Thiên An một bên. Không biết qua bao lâu trôi qua đôi mắt đẹp nàng mở ra nhìn về phía trước, chỉ thấy phía trước nam tử tuấn lãng vẫn còn ở đó, chậm rãi mở mắt ra, chậm rãi nói :“ đạo của ta chính là siêu thoát phàm nhân giới hạn, ta nghĩ đắc đạo thành tiên, giải đi tiên lộ chi mê”

Đế Thiên An gật đầu, đối với lời nói của nàng hắn cũng mơ hồ đoán được, thân ảnh chậm rãi đứng dậy, đi đến bên cửa sổ mở tấm cửa ra ánh bình minh mặt trời nhanh chóng hiển lộ qua tầm mắt hai người, hắn liền nói :“ tiên nhân đúng là phàm nhân ngưỡng vọng mà đến, có điều nàng có biết tiên nhân chỉ là khởi đầu của một đường tu luyện khác hay không, giống như nhân giới phàm nhân một dạng, tiên nhân phía trên còn nhiều cảnh giới cao hơn đây, tiên nhân cũng phân cao thấp nhỏ thì tiểu tiên lớn thì đại tiên, trên nửa là tiên vương, tiên hoàng, tiên đế, trên tiên còn có thánh trên thánh còn có đế, có thiên”

Hiểu Mộng có chút kinh ngạc ngây ra, đạo tâm lần nữa bị hắn xáo động lấy, với nàng mà nói tiên nhân chính là cảnh giới cao nhất rồi, một hồi trầm tư nói : “ ngài không phải là cố ý lừa gạt ta đó chứ?”

“ Đúng vậy, ta muốn đem phương tâm nàng lừa gạt đến tay mình đây” Đế Thiên An quay đầu lại cười nói, sau đó tay hấp lấy Thiên Tịch ở gần đó đến tay mình đem chuôi kiếm rút ra, nhất thời sát khí ngập trời phô thiên cái địa từ thân kiếm tản ra liền nói : “ thanh kiếm này là do Cửu Thiên Huyền Nữ sở tạo, ta cũng từng gặp nữ thần ở Lâu Lan”

Hiểu Mộng đôi mắt có chút khó tin được trong đó, nhìn về thanh Thiên Tịch đã nhập vỏ, người đàn ông phía trước này nàng biết đến. Chính là đế tinh của phương nam Đế Long Hoàng Bách Việt, thân kiêm Bách Gia là cổ kim ngàn năm trở lại nay khoáng thế quân vương, tài trí của hắn nàng cũng đã biết qua.

Nhìn Hiểu Mộng kinh ngạc, Đế Thiên An tiếp tục quăng bom dụ khị nàng vào hố : “ Ta đến từ một phương thế giới khác, thế giới đó mạnh hơn nơi này rất nhiều, tiên nhân mà nàng nói không thiếu, ở đó tu luyện là đấu khí tương tự như chân khí, cấp bậc yếu nhất là phàm nhân, mạnh nhất chính là đấu đế chính là thánh nhân cấp bậc.”

“ Thế giới khác, thật có thế giới khác” Hiểu Mộng đồng tử mở to thì thào nói, vẻ trấn định thường ngày đả không còn, đại não bây giờ đại não nàng đã bị hỗn loạn không ngừng, Đạo Gia điển tịch để lại tam thiên vạn giới đây.

“ Con người tu luyện đến một mức độ sẻ thoát phàm hóa tiên, trên tiên là thánh, trên thánh là đế, trên đế là thiên, trên thiên là thần, trên thần là đại đạo, đại đạo phía trên còn nhiều cảnh giới nữa. Chư thiên vạn giới vô số thiên kiêu cường giả, tu luyện thế giới mà chúng ta đang sống giống như một hạt cát trong sa mạc mà thôi”

Đế Thiên An lên tiếng, tay nhỏ vuốt ve dung mạo sinh đẹp của nàng trườn xuống bờ môi căng mọng, lần nữa lên tiếng dụ hoặc : “ nàng có muốn nghe một phương diện khác không, linh hồn cảnh giới có thể vĩnh sinh bất diệt , cho dù nhục thân toái nác cũng có thể trọng tu thân thể”

“ Muốn” Hiểu Mộng như gà con một dạng vô thức nói, mặt trở nên hồng lên khi thấy một bên hắn chỉ tay vào má mình lại nghe : “ một nụ hôn của nàng làm đại giới đây”

Hiểu Mộng nhanh chóng nóng lên nhưng đứng trước dụ hoặc cực lớn thế này nàng làm sau chịu được chứ, liền chớp nhoáng hôn lên má phải của hắn, xúc cảm truyền lại từ đôi môi làm cho nàng có chút tê dại lên, giục nói : “ mau nói đi”

Đế Thiên An môi nhích lên khi nghe được bên trong ngữ điệu so với trước kia thay đổi rất nhiều, bây giờ nhiều hơn mấy phần tình cảm, đem tay bắt lên tay nhỏ của nàng nói “Linh hồn có bốn cảnh giới, chính là phàm cảnh, tiên cảnh, thiên cảnh và đế cảnh”

“ Phàm cảnh, tiên cảnh, thiên cảnh, đế cảnh” Hiểu Mộng thì thào lại nghe một bên Đế Thiên An đem tay chỉ má bên kia, lần nữa cố nén xấu hổ hướng đến bên má hắn hôn xuống.

“Đại đa số mọi người phần lớn linh hồn là phàm cảnh, bất quá linh hồn bên ngoài mạnh mẽ mà thôi. Một vài người cơ duyên xảo hợp ngộ tính hơn người,có lẽ có thể mơ hồ chạm đến tiên cảnh linh hồn lực lượng đạt đến cảnh giới này, có thể cùng thiên địa câu thông một phần, linh hồn có thể kiểm soát trong phạm vi mười dặm đi.”

“Thiên cảnh đại viên mãn linh hồn, cũng nhiều lắm khiến người ta có thể điều khiển vạn dặm bên trong phạm vi năng lượng đất trời. Còn đế cảnh linh hồn chỉ cần linh hồn nhận biết có thể lan tràn đến địa phương, chính là có thể điều khiển năng lượng đất trời để bản thân sử dụng”

Đế Thiên An nói xong cúi người hôn xuống má nàng lại dụ khị nói :“ có phải tò mò vì sao ta lại biết nhiều như vậy không?”

“ Đây là” Hiểu Mộng giờ phút này cũng không còn bình tĩnh nổi, khi thấy một cái hắc động chậm rãi hiện ra, không gian xung quanh vị nam tử này như sụp đổ một dạng, thiên địa linh khí bằng mắt thường có thể thấy được bị cướp đoạt vào đó, không chỉ vậy tinh hoa cỏ cây đều bị hút vào bên trong.

“ Đây là thế giới của ta, Hiểu Mộng có muốn vào quan sát một lát hay không?” Đế Thiên An một tay vươn ra đưa cho nàng.

“ Thế giới của ngài” Hiểu Mộng cả kinh lên, nhìn hắc động đang thôn phệ thiên địa linh khí, có thể mở ra một phương thế giới đây lẽ nào la siêu thoát thiên nhân cực hạn lực lượng, đầu khẽ gật đầu một tay vươn ra đặt lên bàn tay y.

“ Thật đậm đặc thiên địa linh khí” Hiểu Mộng khiếp sợ khi thân ảnh bước vào bên trong hắc động, đập vào mắt nàng liền thấy được cảnh quan tuyệt mỹ, hắc động chậm rãi đóng lại, cảnh vật bên ngoài cũng khép lại.

Khiến cho nàng sợ hãi chính là nơi này thiên địa linh khí đậm đặc đến nổi cho nàng kinh sợ, hóa thành sương mù tràn ngập sinh cơ bên trong, thậm chí không khí bên trong lại đối với tinh thần có trọng đại hấp dẫn, cho dù là Thái Ất sơn cũng không thể so bì với nơi này được.

Đôi mắt đột nhiên dời xuống bàn tay mình, ở ngón tay vị trí đả thấy được một chiếc nhẫn hai màu hắc bạch, là được nam tử kia đeo lên ngón tay nàng. Mà cảnh quan xung quanh lần nữa thay đổi, đả không còn là phong hoa tuyệt đại như tiên giới chi cảnh, mà là một tòa lầu cát xa hoa.

Một chiếc giường rộng lớn phía trước, lụa hồng treo khắp nơi, cánh hoa đào trong gió tung bay, cả cơ thể nhẹ đi nàng cũng không có phản kháng để mặc cho nam nhân này đem tay luồn qua eo bế lấy.

Mặt có chút phiếm hồng hiển nhiên nàng biết chờ đợi mình là chuyện gì xảy ra, ánh mắt hướng về hắn nói : "Nói thật sự, ta hay vẫn là lần thứ nhất gặp thân thể của nam nhân, hơn nữa cũng là lần thứ nhất làm cho nam nhân nhìn thấy thân thể của ta, không nghĩ tới ta lần thứ nhất lại cho một cái thần tiên hạng người, thật không có uổng phí này tấm tuyệt mỹ thân thể mềm mại đi"

“ Ngô ngô” Hiểu Mộng khẽ thốt lên khi đôi môi nàng đã bị hắn hôn xuống, đầu lưỡi nhanh chóng công chiếm bên trong phòng tuyến quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng, đại não một mảnh oanh minh : “ nguyên lai đây là hoan ái nam nữ sao”

Đế Thiên An vui mừng khi Hiểu Mộng một bên chủ động lấy, tay nhanh chóng thoát đi y phục của nàng, thân thể như ngọc bích nhanh chóng hiển lộ ra, bầu ngực cao ngất đầy đặn săn chắt, cơ thể đường cong mềm mại, đôi chân dài đẹp bên dưới là u cốc thần bí vẫn chưa có người khai phá, chặn phía trước chính là một đám cỏ non mơn mởn đặc biệc lại giống màu tóc nàng một dạng trắng tinh.

Hiểu Mộng lúc này thần trí đả nhanh chóng mơ hồ, cái gì thanh tĩnh vô vi đả không còn mà lúc này phát ra nữ nhân nguyên thủy bản chất, không ngừng kiều mị kêu rên âm thanh như ma âm một dạng khiến cho dục hỏa trong người Đế Thiên An không ngừng bốc lên.

“Aaaa” Theo một tiếng thanh âm cao lớn vang lên phát ra từ Hiểu Mộng, chỉ thấy gương mặt nàng nhíu lại, hai tay bấu chặt lấy tấm mền bên dưới, hiển nhiên nàng biết đây là việc gì xảy ra, nàng đả thất thân với nam tử tuấn lãng này, đợi đau đớn qua đi tay ngọc vươn lên vuốt ve gương mặt hắn : “ yêu ta”

Đế Thiên An chỉ chờ có đó, chậm rãi cúi người hôn xuống đôi môi căng mọng của nàng, đôi tay tiếp tục nắn bóp vân vê bầu ngực sửa cao vút kia, bên dưới huynh đệ chậm rãi di chuyển vào bên trong cô bé của nàng.

Bên trong gian phòng nhanh chóng truyền ra thanh âm hoan ái của cặp đôi này, càng ngày càng lớn lan truyền đi khắp nơi bên trong. Hiểu Mộng cũng nhanh chóng bị hắn dẫn dắt lên đỉnh vân sơn phiên vân phúc vũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK