Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giáng sinh ngày hôm sau, phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor.

Giáo sư McGonagall nói nhỏ nhẹ nhưng rõ từng tiếng một: « Ra là nó đó? »

Giáo sư đi qua phía trước lò sưởi để đến gần ngắm cây chổi thần chăm chú:« Hermione vừa mới báo cho cô biết là trò được gởi tặng một cây chổi thần, phải không Harry? »

Harry và Ron cùng ngoái đầu lại nhìn Hermione. Tụi nó có thể thấy bên trên cuốn sách bị cầm ngược, phần trán nhô lên của cô bé đang ửng đỏ.

Giáo sư McGonagall nói: « Cô có thể xem được không? »

Nhưng bà không cần đợi câu trả lời đã kéo cây chổi ra khỏi tay hai đứa nhỏ. Bà cẩn thận kiểm tra từ đầu cán chổi đến tận mút đuôi chổi. « Hừm! Không có thư hay thiệp gì kèm theo hết sao, Harry? »

Harry ngây ra đáp: « Thưa cô, không ạ. »

Giáo sư McGonagall nói: « Cô hiểu.... Thôi thì Harry à, cô e là cô phải tịch thu cây chổi này. »

« Cái.... cái.... gì? Tại sao ạ? »Harry suýt khụyu chân té.

Giáo sư McGonagall nói: « Nó cần phải được kiểm tra bùa ếm ngải thư. Dĩ nhiên là cô không phải chuyên viên, nhưng cô dám nói là bà Hooch và giáo sư Flitwick sẽ trừ giải được nó. »

« Trừ giải nó? »Ron lập lại, như thể nó nghĩ giáo sư McGonagall điên rồi.

Giáo sư McGonagall nói tiếp: « Chỉ trong vài tuần lễ là xong. Lúc đó trò có thể nhận lại cây chổi nếu kết quả kiểm tra chắc chắn là nó không bị ếm bùa hay thư ngải gì hết»

Harry nói, giọng hơi run: « Thưa cô, thiệt tình.... nó không bị trù ếm gì đâu ạ. »

Giáo sư McGonagall ân cần bảo: « Con không thể biết chắc chắn điều đó đâu Harry! Chỉ tới khi nào con bị nổ tung ra, một cách dễ dàng. Cho nên cô e là cho đến khi chúng ta chưa biết chắc là nó có bị trù ếm hay không thì chúng ta vẫn không thể coi thường việc này được. Cô sẽ báo tin cho con biết tình hình cây chổi sau. »

Giáo sư McGonagall xoay gót và đem cây chổi thần Tia Chớp theo, chui qua cái lỗ chân dung. Harry đứng sững nhìn theo bà, cái hộp xi đánh bóng Hoàn Tất Chất Lượng Cao vẫn còn nắm chặt trong tay.

Nhưng Ron thì quay lại vặc Hermione: « Trò méc cô McGonagall để làm gì hả? »

Hermione quẳng cuốn sách qua một bên, mặt vẫn còn đỏ hồng, nhưng cô bé đứng thẳng, mặt đối mặt với Ron một cách thách thức: « Bởi vì tôi nghĩ - và giáo sư McGonagall đồng ý với tôi - rằng cây chổi đó có thể do chính Sirius Black gởi cho Harry »

Harry biết Hermione méc cô McGonagall về chuyện cây chổi thần Tia Chớp là có ý tốt cho nó, nhưng nó vẫn không thể không nổi sùng với cô bé. Nó chỉ mới làm chủ được cây chổi thần xịn nhứt thế giới trong vòng có mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi.

Thế mà giờ đây, chỉ tại vì Hermione xía vô, nó đã không thể biết là liệu nó có còn được nhìn thấy cây chổi đó một lần nữa hay không? Nó đoán chắc là cây chổi của nó chẳng hề bị trù ếm gì hết, nhưng một khi mà cây chổi bị đem đi giải trừ bằng đủ các loại kiểm tra chống bùa ếm ngải thư thì liệu nó có còn ra hồn cây chổi thần nữa chăng?

Ron cũng giận điên lên với Hermione. Theo nó thì giải trừ một cây chổi hàng hiệu Tia Chớp còn "gin" thì không khác gì phạm một tội ác hình sự. Hermione thì vẫn đinh ninh là mình đã làm điều tốt nhứt phải làm, sự việc này làm cho quan hệ giữa 3 người cương cứng lên. Hermione bị 2 người cạch mặt vì tội nhiều chuyện của mình.

« Hừ, nàng đảm bảo là chạy đến giáo sư của nàng mách lẻo » Ron âm dương quái khí lên tiếng, nhìn về Harry lên tiếng

Mà Harry cũng gật đầu, mới vừa sở hửu chiếc Tia Chớp trên tay còn chưa được nóng hổi, hắn đã bị bạn tốt mình mặc báo đem đi đây, cảm giác này thốn không thôi, lại thêm cảm xúc tiêu cực mấy ngày nay. Một bên Ron bơm vào làm cho Harry ngã về bên Ron hùa nhau đem Hermione chọc khóc đi.

Mà Hermione phương hướng đi chính là trong miệng của Ron nói đến, căn nhà của Đế Thiên An. Một mạch ôm lấy Rose ánh mắt phiếm hồng áo choàng tung bay đem nàng xuyên qua gió tuyết đi đến.

« Đừng khóc Hermione » Đế Thiên An nhìn Hermione khóc nứt nở, phát tiếc uất ức của mình, đem tay trấn an nàng, nhưng thân thể nàng khóc càng nhiều hơn. Cuối cùng hắn đành ôm lấy nữ hài vào lòng cho nàng thỏa thích khóc đi.

« Nhìn xem đã xưng hết cả mắt rồi, không khóc nữa biết không » Đế Thiên An nhìn nữ hài đã thôi đi khóc, cặp mắt xưng húp lên đôi mắt đỏ hồng, đem tay để lên đôi mắt nhanh chóng trị thương xoa dịu đi cặp mắt xưng húp của nàng.

« Ân » Hermione mặt đỏ bừng xấu hổ lên khi nhìn về chiếc áo thun của Đế Thiên An đã bị nàng khóc cho ướt đẩm, lại thêm cả người ngồi trong lòng hắn, cảm nhận khí tức của Đế Thiên An làm cho Hermione xấu hổ không thôi.

Đế Thiên An vuốt ve mái tóc nàng : « Hermione, không cho phép có lần thứ 2 như vậy biết không, nếu như lần sau 2 thằng ngu kia làm em khóc cứ hung hăn đánh mạnh vào, đừng nghĩ ngợi linh tinh nữa, hôm nay em muốn ăn gì ? »

« Ân, sườn nướng» Hermione đỏ mặc, nhỏ giọng kêu lên cả người đỏ bừng gương mặt khi được hắn ôm đến chiếc bàn ở dưới, dù sao em gái cái thân phận này để cho nàng hưởng thụ được rất nhiều quyền lợi mà nử sinh trong trường ghen tỵ đỏ mắt.

« Noah, Black làm thế nào lại có thể tiến vào Hogwarts được ? » Hermione một bên ăn lấy đồ ăn lên tiếng, nàng nghĩ nát óc vẫn chưa nghĩ ra được đáp án đây.

« Bí mật, đến thời điểm em sẻ biết được » Đế Thiên An cắt lấy một miếng thịt ăn lấy.

Hermione cũng không có truy đuổi chủ đề này, bởi vì nàng biết có hỏi thêm cũng không đạt được đáp án, liền đổi một chủ đề khác : « Noah, trên đời này thật có tiên tri sao »

Hermione hỏi lấy chủ đề này chính là nghĩ về dự báo của Sybill Trelawney về điềm hung cái chết củ Harry.

Đế Thiên An từ tốn giải thích cho Hermione : « Tiên tri thật ra chính là những người có cảm ngộ về thời gian lực lượng, có thể nhìn thấy được tương lai một bộ phận mà dự đoán, có thể thời gian ngắn hoặc dài tùy theo cảm ngộ của từng người. »

Hermione nhãn quang xoay chuyển, hỏi : « Vậy giáo sư Sybill Trelawney thì sao ? »

« Sybill, rất tốt thiên phú rất không tệ, tính đến giờ nàng đã có rất nhiều dự báo chính xác, ngoài ra còn một dự báo ảnh hưởng đến thế giới, có điều thần trí đôi khi mơ hồ bị ảnh hưởng, nhiều khi lại không thể dự đoán nên nói bậy nói bạ, em cũng đừng chú tâm với môn này » Đế Thiên An lên tiếng

« Không thể nào » Hermione kinh ngạc hô lên, nàng không tin được khi nghe Đế Thiên An nói đến, Sybill Trelawney chính là giáo sư mà nàng không coi trọng nhất, khi mà những lời tiên tri đoán bậy bạ của nàng cực kỳ không phù hợp với Logic của Hermione.

« Lời tiên đoán của nàng cách đây cũng mười mấy năm rồi, khi mà thời điểm Voldermort còn hùng mạnh, Sybill Trelawney đã tiên đoán đứa trẻ sinh ra có thể chấm dứt thời kỳ của Voldermort »

« Harry » Hermione thốt lên, ánh mắt lo lắng nhìn hắn.

Đế Thiên An tiếp tục nói : “ yên tâm sẻ không ai chết ở Hogwarts, khi có anh ở đây cả, nếu em muốn học anh sẻ dạy cho, có điều người tinh lực có hạn, bộ môn này cũng cần thiên phú lẫn kiến thức rất nhiều, em nếu học cần phí rất nhiều thời gian lẫn tinh thần vào bộ môn này.”

“ Ân” Hermione thốt một tiếng, lại tiếp tục ăn lấy thức ăn, thời gian tiếp lại dò hỏi những kiến thức liên quan đến học tập, những thắc mắc của mình, về chuyện của Harry và Ron nàng cũng nhanh ném lên mây xanh.

Mãi đến khi bữa tối dùng xong, Hermione được Đế Thiên An mở ra Kamui không gian kết nối với phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor, để nàng rút ngẳn khoảng cách của mình, thay vì phải cuốc bộ lần nữa trở về trường.

“ Giáo sư giáo sư” âm thanh của Fred và Georgo hét lên, chỉ thấy 2 đầu này nhanh như chớp leo qua của không gian, đặt chân lên căn nhà hắn con mắt sáng lên khi thấy miếng thịt to lớn đang thơm nứt mũi kia, không nói một lời cả 2 đem khiên nó sau đó đem nó quăng qua cho một bên đám người Gryfindor bên kia.

“Các ngươi các ngươi” Hermione thấy cảnh này tức giận lên, khi mà Fred và Georgo bắt đầu khiên đi bộ nệm của Đế Thiên An.

Nhìn cảnh này Đế Thiên An có chút đen mặt lên, sau đó đem tay duổi ra đem 2 tên này ném vào cửa không gian bên trong .

Hermione nhìn 2 thân ảnh này đã bị quăng đi, nàng cũng chui qua lổ không gian hiện ra ở phòng sinh hoạt chung, ánh mắt hung tợn nhìn về Fred và Georgo đang đánh chén đầu thịt to lớn kia, hiện giờ cả tòa thành nghỉ lể giáng sinh chỉ còn có mấy người trong lâu đài mà thôi.

“ Ngon quá, Fred tuyệt lắm” Percy giơ lên ngón tay ra hiệu cho hắn, một bên gặm lấy khối thịt thơm nứt mũi này, đám người xung quanh hai người cũng tiến đến mỗi người ké lấy một miếng rời đi.

“ Khà khà, tiếc là không ôm được bộ nệm cùng với dàn trò chơi kia về” Georgo tiếc hùi hụi lên tiếng.

“ Đúng vậy lần trước, được chơi thử tuyệt cú mèo” Fred tiếp lời “Noah thật lợi hại, vừa rồi có thể mở không gian, cho dù là hiệu trưởng cũng không làm được”

Mà một bên Hermione sớm đã không chịu được đành tức giận rời đi trở về căn ký túc xá của mình, còn về Harry và Ron cũng chẳng thèm liếc mắt một cái.

Mấy ngày tiếp theo Hermione chính là ở luôn bên trong căn nhà của Đế Thiên An bên trong học tập lẫn ăn tối lấy, hoàn toàn bơ đi hai người kia. Thành ra Ron và Harry trở nên phiền chán hơn nhiều, khi mà tổ ba người cạch mặt với nhau.

Những món ăn từ Đế Thiên An đem về cũng không còn dùng, quan trọng hơn những trò chơi từ Smart phone giải trí lẫn những bản nhạc mà hai đứa yêu thích cũng không còn, khi mà Hermione bóng hình đều không thấy, mãi cho đến khi trời tối mới trở về học viện.

Thành ra cả hai đứa tụi nó đều vui mừng khi thấy tất cả học sinh khác cùng quay trở về trường sau ngày lễ năm mới, và tháp Gryffindor lại trở nên đông đúc, ồn ào. Thời gian tiếp theo Hermione cũng không tham dự nhiều vào 2 người nữa, không có Hermione bảo kê 2 người nhất thời ăn thiệt thòi không ít.

Điển hình là đến từ Malfoy khi biết được Hermione xích mích với 2 tên này, hắn liền tìm đến mà châm chọc lấy, ngày thường khi có Hermione Malfoy không dám bén mảng lấy. Một phần Hermione quá cường thế, thực lực mạnh mẽ dẫn dầu toàn khối, hơn nữa lại được Đế Thiên An cực lực che chở, cứ mỗi lần hắn va chạm đến Hermione là ngay sau đó bị Đế Thiên An cho chép phạt nhừ đòn.

Hermione là trò cưng của Đế Thiên An không chỉ có học sinh mà còn tất cả các giáo sư đều biết. Trang bị mà Hermione sở hửu làm cho bất cứ người nào cũng phải đỏ mắt, một bộ hoàng kim giáp phòng ngự có thể chống chịu lại tất cả ma pháp, bảo kiếm phối hợp lại thêm một trí tuệ nhân tạo cũng như Smartphone tích hợp kiến thức trợ giúp mọi thứ cho nàng, còn có một đầu sủng thú xinh đẹp mà mạnh mẽ không kém, được học rất nhiều phép thuật cổ xưa mà cường đại.

Không có Hermione lại có ai đó vô tình hay cố ý, tại Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám lớp học, Harry và Ron ăn hành SML, càng thê thảm hơn là bị Malfoy củ hành không ít, để cho cả hai chỉ có thể ôm hận trong lòng, khổ sở vì dại dột cạch mặt với Hermione.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK