Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này Mộ Dung Diệp mang theo tử sĩ áo trắng đã lên đến Hàn Thiết mộ, cho dù thân kinh bách chiến, thế nhưng là thấy cảnh này cũng là trong lòng giật mình.

“Không không ngờ tình hình lại thê thảm thế này” Liên Hoa đi theo phía sau thiếu thành chủ Mộ Dung, nhìn trên đất là xác chết bị băng tuyết phủ lên mà cảm thán.

Mộ Dung Diệp không nói một lời, trầm mặc dẫn theo tám tên tử sĩ áo trắng đi thẳng đến lối vào Hàn Thiết mộ, chợt biến sắc khi đã đi vào bên trong hang động thấy được cánh cửa Kim Cương môn đã mở.

Lấy Mộ Dung Diệp dẫn đầu nâng lên khinh công mà lao nhanh vào bên trong, những người khác cũng nối gót theo sau.

“ Thất thủ rồi” Mộ Dung Diệp thầm hô một tiếng, ánh mắt hắn thấy được Tuyết Liên đại vị trí đã không còn, mà thay vào đó là một cái thông đạo trống lớn không thấy rõ đáy.

“ Thánh Sứ Thần Sai không có ở đây?” Liên Hoa đảo mắt nhìn một lượt động huyệt không phát hiện thân ảnh nào, đi đến gần Mộ Dung Diệp dò hỏi...

“Thánh Sứ Thần Sai có lẽ vì đuổi theo Công Mộ người đi xuống tầng sau rồi”Mộ Dung Diệp phát hiện ra vết máu ở gần mình, trầm mặc suy ngẫm một lát rồi nói.

Chỉ có cái lý do này mới giải thích hết thảy mọi chuyện phát sinh ở chổ này. Vì sao Kim Cương Tỏa lại mở, Thủ Hộ Sứ lại không thấy ở đâu, mà cơ quan Tuyết Liên đài cũng đã khởi động.

Có lẽ trong lúc chiến đấu, Công Mộ người phát hiện ra cơ quan của Tuyết Liên đài mà xuống bên dưới. Vì để ngăn chặn Thần Sai Mộc Tuyết Ly trước khi đi xuống đã mở Kim Cương Tỏa cho Thủ Mộ phái đến tiếp ứng.

Về phần phản bội hai chữ này Mộ Dung Diệp hoàn toàn loại bỏ, gia tộc Vong Xuyên cực nặng quy cũ. Mộc Tuyết Ly đối với tổ chế chấp hành nghiêm mật, tuyệt sẽ không làm ra chuyện phản bội được.

Liên Hoa ngẫm nghĩ một lát, lời nói của thiếu thành chủ rất có đạo lý, cất lời hỏi : “ đi xuống thế nào đây?”

“ Tuyết Liên Đài mỗi canh giờ ( 2 tiếng) lên xuống một lần. Tính ra thì giờ có thể xuống được rồi” Mộ Dung Diệp cân nhắc thời gian Công Mộ phái xâm nhập đưa ra giải thích cùng phán đoán.

Không ngoài dự liệu, theo Mộ Dung Diệp chân đạp nhẹ lên cơ quan khởi động Tuyết Liên Đài, ở tận sâu bên dưới đài sen theo cơ quan cấp tốc được đẩy lên bên trên, trở về với vị trí cũ vốn có.

“Đóng cửa Kim Cương lại trước để đề phòng bất trắc, hai người ở đây chờ tiếp viện, những người còn lại theo ta xuống dưới.” Mộ Dung Diệp phân phó mệnh lệnh cho thuộc hạ xong, xoay người đi đến Tuyết Liên Đài.

Theo một tràng cơ quan thanh âm vang lên, Tuyết Liên Đài mang theo nhóm người Mộ Dung Diệp đi xuống bên dưới tầng thứ hai Hàn Thiết mộ, để lại hai gã tử sĩ áo trắng.

“ Phốc xích!!”

Hoàn toàn không nghĩ đến, Mộ Dung Diệp chân trước vừa theo cơ quan Tuyết Liên Đài đi xuống bên dưới, thì chân sau lại xảy ra tình huống hắn không ngờ đến được.

Đó là một trong hai gã áo trắng tử sĩ nhân lúc đồng bạn không để ý, trực tiếp từ sau bóp yết hầu một kích đâm xuyên từ sau lưng.

Giết xong, hắn lại khởi động mở ra Kim Cương môn.

Kim Cương môn bên ngoài ba trăm mét là một đội nhân mã khác tụ tập, nếu Mộ Dung Diệp còn ở đây liền sẽ nhận ra đội ngủ này, Thần Bộ môn do Sách Liên Thành dẫn đội.

“ Sưu!”

Sách Liên Thành cầm lấy trường cung một thuộc hạ đem đến, thuần thục giương cung cài tên, bắn, mủi tên xé gió mà đi.

“ Truyền lệnh xuống, tiến quân lên đỉnh Côn Lôn” tại Côn Lôn hồ băng phía trước, Sách Triều Dương nhìn thấy tín hiệu của con trai phát ra, lập tức hạ lệnh cho thuộc hạ, lời rơi xuống dục ngựa mà đi trên hồ băng.

Nhưng hắn chỉ giục ngựa đi được vài bước đã dừng, bởi ở phía trước hắn xuất hiện một cái thân ảnh, thân ảnh này không xa lạ gì với Sách Triều Dương, y chậm bước mà đến, thấy y dừng lại, thi lễ rồi nói : “ Mộ Vương điện hạ, chưởng ấn Sách Triều Dương của Thần Bộ môn có lễ tại đây”

Mộ Dung Hiển hỏi : “ Sách chưởng ấn tại sao lại đem nhiều nhân mã đến Hàn Thiết mộ của ta như vậy?”

“ Ha ha ha” Sách Triều Dương cười ba tiếng xong, đáp : “ Mộ Vương điện hạ biết rõ rồi còn hỏi, mục đích của ta và ngươi giống nhau”

“ Ta và ngươi khác nhau nhiều lắm”Mộ Dung Hiển phân rõ lập trường : “ Nước ta và nước Hung Nô giao binh, chiến tranh liên miên quốc khố cạn kiệt, Mộ Dung Hiển ta đưa bảo tàng cho hoàng thượng là tẫn trách nhiệm của một thần tử, không phải mưu đồ lấy làm của riêng”

Sách Triều Dương nói : “ Mộ Vương điện hạ, ngươi giao bảo tàng cho thái tử không phải cũng làm tẫn trách nhiệm của thần tử sao”

“ Các ngươi si tâm vọng tưởng” Mộ Dung Hiển quyết tuyệt.

Nghe thấy Mộ Dung Hiển vẫn ngoan cố đến cùng, Sách Triều Dương cũng sinh hỏa khí không nhẹ, lớn tiếng : “ rượu mời không uống muốn uống rượu phạt. Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn ngăn hàng ngàn hàng vạn binh mã của ta sao?”

“ Còn có ta!!”

Nghe rồi nhìn một thân ảnh già nua không kém mình đi đến song hành cùng Mộ Dung Hiển, Sách Triều Dương lớn tiếng hỏi : “ ngươi là ai?”

“ Môn chủ Công Mộ phái Lạc Thiên Thành” Lạc Thiên Thành báo danh.

Sách Triều Dương nghe xong không rõ, nói : “ Công Mộ phái và Mộ Vương Thành các ngươi không phải là tử địch sao?”

“ Đúng vậy” Lạc Thiên Thành thừa nhận, lại nói : “ nhưng ngoài chia nội bộ trong ngoài ra, cũng phân nặng nhẹ. Hàn Thiết mộ là do tổ tiên của Lạc gia ta Võ Tử tông sư sáng lập, ngàn năm không trộm trường tồn muôn đời. Việc bảo tàng không phân Công Mộ phái Thủ Mộ phái, phàm là đệ tử Mộ phái ai cũng đều có trách nhiệm”

Đã đến nước này, Sách Triều Dương cũng không còn kiêng kỵ, tay vươn ra chỉ về phía trước làm hiệu cho thuộc hạ, đáp lời : “ vậy ta cũng tiễn các ngươi đến tây thiên để gặp tông sư của các người”

Chỉ thấy, phía sau Sách Triều Dương dưới hiệu lệnh của hắn đề ra đại lượng binh mã phía sau dục ngựa mà đến, trên tay cầm giống đao lại như thương mà đến phía trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK