Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau mấy lời huyên thuyên này, bốn đứa không có mấy cơ hội để nói năng gì nữa. Tất cả tụi nó đều phải mang mũ bịt tai và cần tập trung chú ý vào mấy cây Nhân sâm. Giáo sư Sprout đã làm cho công việc có vẻ hết sức dễ dàng, nhưng thực ra chẳng dễ dàng gì cả.

Mấy củ nhân sâm không chịu chui ra khỏi mặt đất đã dành, mà khi ra rồi lại không chịu trở vô. Chúng giãy giụa, vặn vẹo, chân đá, tay đấm, lại còn nghiến răng trèo trẹo. Harry mất tới mười phút cố gắng lắm mới dồn được một em nhân sâm đặc biệt mũm mĩm vô một cái chậu.

Cuối buổi học, Harry cũng giống như những đứa khác: mồ hôi đầm đìa, mình mẩy ê ẩm, và khắp người dính bết sình đất. Mọi người đi thất thểu về lâu đài để tắm vội vàng một cái trước khi hộc tốc chạy trở vô lớp học môn Biến.

Giờ học với giáo sư McGonagall bao giờ cũng căng thẳng, nhưng hôm nay lại đặc biệt khó. Mọi thứ năm ngoái Harry học được dường như đã rò rỉ ra ngoài bộ óc nó hết trơn trong suốt mùa hè rồi.

Đáng lẽ biến một con bọ hung thành cái nút áo thì nó chỉ làm được có mỗi một việc là làm cho con bọ mệt bở hơi tai vì cứ phải lon ton chạy khắp mặt bàn để tránh cái đầu đũa phép của nó.

Ron còn bị rắc rối to hơn nữa. Nó đã hàn cây đũa phép của nó bằng một thứ băng keo ếm bùa mượn của ai đó. Nhưng cây đũa trông có vẻ như đã bị hư hại quá sức sửa chữa.

Nó cứ kêu răng rắc rồi xẹt lửa vào những lúc lảng nhách, và cứ mỗi lần Ron cố gắng biến con bọ hung thành cái nút áo, thì cây đũa lại xịt khói mù mịt, dìm Ron trong cái biển khói xám dày kịt và nồng nặc mùi trứng thối.

Ron không nhìn thấy gì nữa, nên nó vô tình đè bẹp dí con bọ hung của mình dưới cái cùi chỏ. Nó đành đi xin một con bọ hung mới và giáo sư McGonagall không hài lòng chút nào về việc này.

Cùng thời gian, Phòng Chống Nghệ Thuật Hăc Ám buổi bọc đầu tiên của tân giáo sư cũng đả sắp đến hồi kết thúc.

Người làm cả một kỳ nghỉ hè vừa rồi đủ mọi nghị luận, đặc biệc là ở môn học này thay vì hai học viện chung một lớp như thường lệ thì bốn học viện đều quy tụ về một buổi. Một điều mà rất ít vị giáo sư nào chọn kiểu dạy cách này, làm cho rất nhiều học trò mong chờ vị giáo sư này.

Mà hiện giờ buổi học đầu tiên củng sắp đến hồi kết, trong bảy lớp thì chính năm thứ bảy lại là học đầu tiên.

Một con đường thẳng rộng lớn, các tảng đá lớn nằm loạn xạ chiếm lấy con đường thẳng duy nhất này.

Gần hai mươi cái thân ảnh nam nữ đều có với bốn màu sắc y phục đặc trưng của bốn cái học viện, hối hả cầm trên tay ma trượng của mình chạy thục mạng luồn lách qua các loạn thạch to lớn, tránh né đi trên không trung một gã bé choắc có đôi mắt ranh ma tăm tối và cái miệng rộng hoác hiện ra đang ở không trung hưng phấn ném trên tay những quả cầu nhỏ.

“ Peeves”

“ Là Peeves”

“ Ôi không là nó”

“ Ôi thôi nào”

“ Giáo sư, không công bằng”

Bên tai nghe đủ thanh âm bàn tán của đám học sinh bốn nhà, Đế Thiên An lười biếng nhìn trên bầu trời con yêu tinh Peeves đang hưng phấn ném những quả cầu lấy được ở sau lưng ném xuống bên dưới. Cứ mỗi lẫn tên học sinh nào trúng phải thì lập tức sặc sụa khi bị cay mắt mũi, thỉnh thoảng ma chú trên bầu trời bắn lên nó nhưng đều bí né tránh.

“ Đời làm gì thơm bơ như vậy, 300 galeon vs 300 điểm nhà muốn lấy đâu phải dể như vậy” đem chung rượu uống một ngụm, cả người nằm trên chiếc ghế ngọc của mình nhìn không ít đám hùng hài tử bị triệt hạ hôn mê đi.

“Vinh quang dành cho người chiến thắng, phần thưởng chỉ cho người xứng đáng, đồ ta đả để ở nơi đó, các trò có bao nhiêu bản sự thì lấy ra đi” Nói xong không lâu, khi toàn bộ hai mươi thành viên của bốn nhà đều bị yêu tinh Peeves triệt hạ, đám người này cũng theo hắn khống chế trôi nổi về đám học sinh nhà mình.

“ Lượt kế tiếp”

Nghe được hai mươi đứa học sinh năm thứ 5 tiếp theo chậm rì rì bước ra, ánh mắt nhìn nhau một hồi lại nhìn trên không trung con yêu Peeves, cắn răn một cái liền chạy băng băng qua loạn thạch dài kia.

Có điều đám này cũng rất nhanh chung một kết quả như đám trước, theo thời gian trôi qua đều bị triệt hạ cả.

Năm thứ 5 sau 4 năm ngưng kết tri thức học tập trình độ đều có, nhưng mà khi bước chân vào mảnh không gian kỳ dị do Đế Thiên An tạo ra, lại không cách nào tìm được chính xác phương hướng, còn có rất nhiều thứ khác quấy rối, và cả Peeves trên người mặt lấy một bộ riêng biệc khôi giáp có thể kháng phép thuật, còn có thể ẩn trốn bên trong khong gian.

Cộng thêm đám học sinh năm 7 này là lần đầu trải nghiệm buổi học này, cho nên còn chưa thích nghi được. Dù là niên khóa mạnh mẽ nhất, song không có một ai có thể thành công vượt ải cả, đều bị Peeves đơn diệt cả.

Cười nói : “ muốn vượt qua không chỉ có dùng mỗi phép thuật là đủ, các trò tự mình trải nghiệm tìm hiểu đi, bài tập hôm nay về nhà chính là Peeves, viết những thứ các trò biết về nó, dài cũng được ngắn cũng được không viết cũng được, không sao cả, được rồi lê chân rời khỏi lớp đi”

“ Vâng, giáo sư” Đám học sinh cất lời, mỗi người mỗi tâm tư khác nhau tiết học đầu tiên của vị tân giáo sư này với bọn chúng mà nói quá kích thích, bọn chúng dám cá so với các tiết học trước đây còn kích thích hơn nhiều.

Bên trong không gian này không chỉ có mỗi Peeves, còn rất nhiều sinh vật khác mà bọn họ từng học được trong 6 năm, tham dự vào việc quấy rối cản trở bọn họ thông quan ải, có thể để cho bọn họ thoái mái thi triển phép thuật, tất nhiên cũng để cho bọn họ ăn khổ không ít.

Hơn nữa so với các giáo sư thì người này cực kỳ dể tính, cũng chả yêu cầu bài tập khắt khe như các giáo sư khác, thậm chí còn công khai nói ai không thích học có thể nói với hắn, hắn liền cho điểm qua môn cả học kỳ, hoàn toàn chính là giáo sư không chịu trách nhiệm nhất trường.

“ Hết rồi sao? giáo sư giáo sư, lần sao cứ gọi Peeves đến, Peeves đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ giao phó” Peeves từ không gian đi ra, hưng phấn xum xoe nhìn thân ảnh nam tử lười biếng kia, từ lúc nó sinh ra đến giờ còn chưa gặp được thầy giáo nào để nó ưa thích như người phía trước.

“ Được rồi về đi, bắt đầu từ ngày mai cứ vào bên trong đó” Đế Thiên An gật đầu một hơi uống lấy chung rượu của mình, nhìn con yêu tinh phía trước kết hợp với thư tịch thì hắn cũng biết được Peeves so với các hồn ma trong trường cực kỳ khác biệc, nó chính là mặt trái tâm tình của các học sinh trường Hogwarts ngưng tụ mà thành.

“ Vâng, giáo sư, Peeves xin cáo lui” nó khom người sau đó lại chạy nhanh ra khỏi cửa, người nam tử phía trước thậm chí cường đại để nó run sợ, so với Dumbledore thì càng để nó sợ hãi lẫn tôn kính, khi lần đầu gặp người này chỉ một cái nhìn thôi sâu tận linh hồn cũng để nó rét run.

Một nữ sinh tư sắc xinh đẹp, một đầu tóc vàng trên người đồng phục của nhà Ravenclaw, trên ngực áo có đính phù hiệu Huynh Trưởng, thiếu nữ cắn môi nhìn gian nhà xinh đẹp phía trước không xa, ánh mắt khẻ đảo một cái thấy đám học sinh lục đục rời đi, cước bộ chậm dần sao đó, lại xoay người.

Chạy nhanh nhất có thể đi đến ngôi nhà, muốn đuổi theo vị giáo sư bí ẩn mà cường đại, nhìn những chiếc lá to lớn xao động, chuẩn bị khép lại lối đi : « giáo sư chờ đả, em còn chuyện muốn thỉnh giáo »

Đế Thiên An cũng không có dừng lại, tiếp tục bước vào bên trong gian nhà của mình, nhưng cũng không có đóng lại lối đi.

« Tốt quá » thiếu nữ vui mừng, khi nhìn những cành lá xì xào như vật sống một dạng không có khép lại, điều này có nghĩa vị giáo sư này đồng ý cho nàng vào gian phòng.

Chân bước lên những bậc thang gỗ, chỉ chín bậc mà thôi, ánh mắt theo vào trong thì thấy được một không gian rộng lớn có rất nhiều chồng sách lớn nhỏ : « quả nhiên có rất nhiều sách, số sách này còn nhiều gấp mấy lần Thư Viện của trường »

Trong 4 nhà thì học viên Ravenclaw còn có cho mình riêng một cái thư viện để dành cho thành viên trong nhà đọc lấy. Nhưng cho dù cộng gộp cái thư viện sách của trường và của nhà Ravenclaw cũng không bằng với số sách ở nơi này.

Đây đều là sách phép thuật mà Đế Thiên An dùng đủ thủ đoạn trong 2 năm ở đến thế giới này kiếm về, toàn bộ thư viện của các ngôi trường khác đều được hắn sao chép về, còn cả các nước phù thủy trên các nước...

«Thơm quá » thiếu nữ nói, ánh mắt say mê khi nghe được một mùi hương thơm nồng nàn phiêu bồng trong không gian, chẳng mấy chốc nàng đã đi đến được nơi phát ra, là vị giáo sư kia đang nằm dài trên một cái ghế dài, trên tay là một chung rượu xa xỉ mà xinh đẹp.

« Giáo sư, em đến là hỏi mượn sách» thiếu nữ mặt có chút thoáng đỏ, che dấu bối rối nói.

Đế Thiên An tiếu ý : « vậy ư ! »

Thiếu nữ nhìn một chung rượu khác bay đến mình, liền đem tay tiếp nhận, cảm tạ xong, ưu nhả uống lấy.

Cả người rất nhanh chìm vào bên trong thư sướng, con mắt nhắm nghiền, toàn bộ cơ thể dường như lọt vào ôn tuyền, đến tận sâu linh hồn cũng nhận được tẩm bổ, để nàng nhịn không được mà khẽ thốt lên một tiếng ngân nga.

Đến khi từ cảm giác mông lung huyền diệu khiến người nguyện ý trầm mê đỏ tỉnh lại, nàng gương mặt cũng đỏ thẫm lên, khi mà bất tri bất giác nàng đả ngồi bệch xuống mặt đất bên dưới, hành vi có chút khiếm nhã, để nàng xấu hổ đó là thân ảnh vị giáo sư kia đả không còn ở trước.

« Penelope thật là xấu hổ à, để cho giáo sư nhìn thấy một mặt như vậy... không được, bây giờ không phải là nghỉ mấy thứ này, lát nữa làm sao giải thích với giáo sư » nàng thầm hô

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK