Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kế thành một ngày.



Trên một con đường phố rộng lớn, một tốp quân đội giục ngựa chậm rãi di chuyển, hai bên dường bách tính đều đứng sát vào hàng nhìn về tóp quân lính đang áp tải ba tên thanh niên ăn mặc quân lính thiếu niên, cả người bị trói buộc lấy.



“ Thật không có thiên lý, cái kia ba người nhất là thiếu niên kia chỉ vì cứu một bé gái bán hoa, xuất thủ kéo lại xe ngựa liền bị bắt”



“ Bọn họ đều là Yên quốc trụ cột, hơn nữa làm chuyện tốt lại bị bắt bọn hắn chỉ phạm tội nhỏ mà thôi”



“ Ngươi thật khờ, cả tòa Kế thành này ai không biết Yên Ý đại tướng quân quyền cao chức trọng, giết ba cái này binh sĩ ai làm gì hắn”



“ Chỉ có thể nói bọn họ xui xẻo”



Thì ra ba người thiếu niên này bị bắt là do một người trong họ có lòng tốt muốn cứu đứa bé gái đang bang hoa, mà trên đường đại tướng quân Yên Ý dục ngựa phóng nhanh, không đành lòng nhìn đứa bé kia bị đúng chết một người trong đó nắm lấy dây cương ngựa ghìm lại, khiến cho Yên Ý bị ngã ngựa nên mới phát sinh một màn ba người bị trói bắt về Tướng Quân phủ.



Ngay khi nhóm quân đội này rời đi không lâu, đột nhiên mặt đất có phần rung động một thân ảnh to lớn có phần khôi ngô cao lớn tràng đầy cơ bắp, gương mặt lo lắng sau lưng cỏng lấy một cái búa lớn bước đi, người nam tử to con này chính là Yên quốc đệ nhất lực sỉ Đại Thiết Chùy.



"Đi thôi, bảo bối chúng ta đi xem náo nhiệt” Đế Thiên An đứng bên cửa sổ trên lầu các cao nhìn thấy bên dưới thân ảnh Đại Thiết Chùy, trên tay nâng lấy chung rượu uống lấy.



“Yên quốc đệ nhất lực sỉ không biết so với Vô Song Quỷ là thế nào” Diễm Linh Cơ đi đến bên cạnh hắn, ánh mắt lưu chuyển nàng khi nhìn thấy thân ảnh của Đại Thiết Chùy cũng kinh ngạc, hình thể đều không khác biệt so với Vô Song Quỷ.



Đại Tướng Quân phủ, lúc này tụ tập lấy đông đảo bách tính tụ họp chính đang đứng xem, có một vài người muốn xông vào nhưng lại bị quân lính trên tay sắc bén trường kích cản lại, chỉ có thể nhìn xem bên trong phát sinh.



“ Đại Thiết Chùy ngươi thật to gan cuồng vọng, ngay cả cửa lớn của đại tướng quân cũng muốn dám phá”



Yến Tam bước xuống bậc thang đá một bước, hắn là thân tín của Yên Ý vốn hiểu rõ tướng quân nhà mình không ưa thích gì tên này, nhưng khổ nổi Đại Thiết Chùy là người của Yên Đan, hôm nay cơ hội trời cho như vậy hắn cũng nhanh chân lấy lòng lão đại.



Đại Thiết Chùy nhìn ba huynh đệ của mình bị trói buộc, tức giận lớn giọng nói “ Thả người ra”



Yên Ý đứng trên bậc cao, nhìn Đại Thiết Chùy liền nói : “ Quốc có quốc pháp, gia có gia quy muốn thả chúng thì hơi khó đó”



Lời hắn vừa nói xong thì Yến Tam liền tiếp lời : “ bọn chúng dám cản tọa giá của tướng quân, chiếu theo quân luật của Yên quốc đó là tử tội”



“ Hiện giờ quân giặc sắp đến nơi tình thế khẩn cấp, ngươi thân là đại tướng quân không ra tuyền tuyến giết địch lại ra tay với người của mình”



Đại Thiết Chùy tức giận lên tiếng, nếu không phải Yên Ý không chịu xuất quân cùng với thái tử Đan thì chưa chắc Ngụy đả diệt vong đây.



“ Câm ngay, Đại Thiết Chùy dám mắng trưởng quan ngươi không muốn sống nữa sao” Yến Tam liền chụp mũ cho hắn.



“ Phi ngựa giữa đường dẫm đạp dân thường chiếu theo quân luật đó là tội gì, họ cứu người đó là tội gì, có cần phải đến chổ thái tử để phân xử không?” Đại Thiết Chùy lớn tiếng nói



“ Ngươiiii” Yến Tam tức giận đuối lý



“ Ayyyy” Yên Ý một tay đưa ra cản lại , liền nói : “ Hiện tại là lúc quốc gia cần người, nay ngươi đả đích thân đến đây bản tướng quân cũng có thể khai ân”



“ Ngươi đồng ý thả người”



“ Người ta có thể thả, nhưng ngươi cần đồng ý với ta một điều kiện” Nghe đến đây Đại Thiết Chùy liền lớn tiếng hỏi : “ Điều kiện gì”



“ Đánh cuộc” Yên Ý dang tay nói :” Ngươi đánh cuộc thắng ta ta sẻ thả người”



“ Đánh cuộc gì”



Yên Ý ánh mắt thoáng qua ý cười, mục đích của hắn đả đạt đến tiếp tục nói : “Yên thái tử Đan phong ngươi làm Yên quốc đệ nhất lực sĩ, chúng ta đánh cuộc là sức mạnh của ngươi”.



Yên Ý người mặc một thân áo giáp, bên hông treo 1 chuôi thanh đồng bảo kiếm, ánh mắt lạnh lùng hướng về Đại Thiết Chùy, nói : “ Nghe nói ngươi 18 tuổi đả nâng được thanh đồng đỉnh hôm nay ta muốn trông thấy tận mắt”



Lời hắn vừa dứt từ phủ tướng quân mười tên binh sĩ chia làm năm người hai bên dùng thô to gỗ lớn khiêng lấy một chiếc đỉnh, tám người khiêng lấy nhưng sắc mặt ai cũng nặng nề cước bộ chậm chạp hiển nhiên bọn họ cũng bị sức nặng của chiếc đỉnh không dễ chịu gì, mà chết người chiếc đỉnh kia bên trong lại là đầy dầu nóng đang bốc khói.



" Thiết đại ca, đừng mắc bẫy hẵn” A Cương bị trói buộc lớn tiếng nói, âm thanh lo lắng không thôi.



Lúc này bên ngoài cửa lớn thân ảnh Đế Thiên An và Diễm Linh Cơ cũng đã có mặt quan sát, bên tai truyền lại thanh âm xì xào bàn tán của đám người. Chất lỏng bên trong cũng không thoát được tầm mắt của hai người.



Chỉ nghe Diễm Linh Cơ cau mày nói : “ Là dầu sôi, xem ra tên kia là muốn mạng của tên to con đó”



Đế Thiên An gật đầu, thanh đồng đỉnh hoàn toàn do đồng đúc thành bên trong lại nóng bỏng dầu sôi đun nóng, kim loại dẫn nhiệt từ đó đỉnh đồng chỉ sợ đều đã biến cực kỳ phỏng tay, lại như thế nào dùng hai tay giơ lên.



Cho dù có nhấc lên khi đó nóng bỏng dầu sôi tràn ra bên ngoài, lấy thân thể máu thịt chỉ cần hơi lắc lư liền nhỏ xuống da. Với nhiệt độ như thế kia không da tróc thịt bong chưa kể chiếc đỉnh sức nặng, cũng đủ lấy mạng Đại Thiết Chùy.



“ Ầm” Thanh đồng đại đỉnh chạm đất phát ra thanh âm, dưới mặt đất nứt ra như mạng nhện dầu sôi chập chờn bắn ra bên ngoài “ xèo xèo” thanh âm truyền ra làm cho đám người quan sát nhịn không được sợ hãi.



Đại Thiết Chùy đi đến nhìn thanh đồng đỉnh, trong mắt không biến hóa chút nào, hoàn toàn như trước đây kiên định, không một chút sợ hãi lớn giọng nói : “ Yên Ý người ta nhất định sẻ mang đi”



"Đại ca, đại ca từ bỏ đi" bị trói buộc vào cột trụ A Cương gào lớn lên tiếng, hắn không muốn Đại Thiết Chùy trúng bẫy Yên Ý rồi bỏ mạng. Hắn tuy biết đại ca mình sức lớn nhưng đựng đầy dầu sôi thanh đồng đỉnh đáng sợ đến cỡ nào, cái này căn bản không phải thân thể máu thịt sau có thể nhất lên.



Đại Thiết Chùy phủi tay nhìn về A Cương lớn tiếng nói : “ A Cương ngươi hãy nhớ rõ, nam nhân của Yên quốc, không hiểu thế nào là từ bỏ”



Lời vừa nói xong hắn đi đến duổi ra to lớn bàn tay bắt lấy hai chân đỉnh, làm da thịt bàn tay hắn tiếp xúc vào thanh đồng đỉnh trong nháy mắt liền truyền đến nóng bỏng nhiệt độ, sau đó “ ta ta ta” chút thanh âm nhỏ vang lên, bằng mắt thường có thể thấy được da thịt bàn tay hắn bắt đầu đỏ hồng lên.



Đại Thiết Chùy trong nháy mắt mồ hôituôn ra, đau nhứt truyền vào đại não thấu đến tận xương da thịt đỏ ửng hai bàn tay đả lan rộng ra nhưng hắn vẫn cắn chặt răng nhịn đau từ từ nâng lên



“ Nếu là Vô Song thì chút khó khăn này chả là gì” Diễm Linh Cơ nhỏ giọng nói, bên tai vẫn truyền đến thanh âm của đám người dân Yên quốc truyền lại có thán phục có tiếc thương.



Vô Song Quỷ da thịt đến cả danh kiếm bình thường cũng cắt không đứt được, đến ngay cả Sa Xỉ của Vệ Trang còn chưa làm xi nhê gì, lại thêm mấy năm nay có Đế Thiên Anmột bên cho hắn huấn luyện hiện giờ khó người có thế địch, Vệ Trang muốn đối chiến cùng hắn cũng phải né một phần khi mà trên tay Song Kích phòng thủ kín kẻ, có thêm da thịt đồng tường vách sắt thiên sinh thần lực là chiến tướng lớn cho Đế Thiên An.



Đế Thiên An vẫn ánh mắt nhìn vào bên trong cũng không có ngăn cản hay giúp đở gì, trong tầm mắt hắn lúc này chiếc đỉnh chứa dầu nóng bỏng được Đại Thiết Chùy vậy mà từ từ nâng lên, nhưng chỉ lên được hai tấc thì lại hạ xuống.



Hai tay hắn da thịt đỏ hồng đả lan đến bắp tay phát ra mùi khét lét. Nhưng Đại Thiết Chùy vẫn không từ bỏ lần nữa bắt lấy sức lực trong người ra, dường như nóng bỏng nhiệt độ hắn đả không biết mặc kệ da thịt cháy khét nâng lên.



Lần này lại không có hạ xuống, trong ánh mắt kinh ngạc sợ hãi của đám quân lính và bách tính xung quanh. Thanh đồng đỉnh chậm rãi được nâng lên đến ngang hông rồi dần dần lên đến ngang ngực, rồi một chân đang khụy dần dần đứng lên.



Chỉ thấy Đại Thiết Chùy gầm lên một tiếng “ ayyyyyyy” thật lớn đỉnh nặng ngàn cân chứa đầy dầu sôi lại bị hắn nâng lên giơ cao lên đầu.



“ Hayyyyyy “



“ Hayyyyy”



“ Hay lắm”



Âm thanh phấn khích hoan hô tiếng hò reo không ngừng từ đám bánh tính bên ngoài truyền lại, một màn chấn động nhân tâm đầy nhiệt huyết của Đại Thiết Chùy làm cho đám người ở đây rung động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK