Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đế Thiên An nhìn Lạc Thời Thu sinh động biểu hiện cười lên một tràng, chậm rãi đi đến cười nói : “ Tảng đá này đã bị cơ quan chốt giữ, ngươi muốn dùng lực mở ra đúng là người say nói mộng. Thật không hiểu ngươi đi vào công mộ lại không có đầu óc như vậy, chỉ e sớm muộn cũng khởi động cơ quan mà thôi”

“ Ngươi!” Lạc Thời Thu nghe đối phương chế giễu mình, nhưng nghĩ lại lợi của y cũng không phải là không có đạo lý, vừa giận nhưng lại không thể phát tác, cuối cùng xem như không nghe không thấy gì cho đỡ phiền lòng.

Đế Thiên An bất kể Lâu Lạc hai người, cất bước mà đi đến quan sát trong đại điện, theo hắn phán đoán thì nơi này chính là lối vào của Cốc Tử mộ tầng thứ hai.

Dưới đôi mắt Rintensei của mình hắn có thể nhìn xuyên vật thể. Cho dù là cơ quan ẩn nấp hay mật thất đều nhanh hiện ra.

Song Đế Thiên An cũng không vội vạch trần, hắn thu hồi lại Bạch Nhãn năng lực đem mắt lại quan sát họa tiết. Sau một hồi lại chậm rãi đi đến vị trí một bức tường, tại tường trên khắc họa không ít hoa văn, chính là chỗ có cơ quan then chốt dẫn đến lối ra.

“ Lại đây, các ngươi xem có phải là cơ quan hay không?” Đế Thiên An biết rõ còn nói.

Lâu Lạc hai người đang quan sát xung quanh bị lời của Đế Thiên An chú ý đến, sau đó cất bước lại gần. Càng lại gần bọn họ phát hiện ra trên bức tường đá vuông vức, ở bên dưới lại có hai khối bát giác bằng đá, bên trong chạm trổ một cái hoa tám ảnh.

“ Đây là.... Bát Quái Sát Thần Trận” Lâu Mãn Phong chứng keiens họa tiết trên hai cái bát giác, đại não bất giác hiện lên một cái trận pháp, liền thốt lên.

“Nhìn biểu hiện của ngươi xem ra là đúng rồi. Nếu đã nhận biết liền mở đi.” Đế Thiên An nói xong lại đi đến bên trái hoa sen đá.

Nơi này có ba người, muốn mở cơ quan buộc phải có hai người hợp sức cùng thôi động bát quái hoa đá. Khi mở cơ quan nếu như Đế Thiên An phía sau giở trò ám toán, bằng thực lực của y hiển nhiên một kích xuống cả hai không chết cũng trọng thương.

Bây giờ Đế Thiên An lại chủ động làm người mở cơ quan, khiến cho Lâu Lạc hai người tâm tư phòng bị cũng buông xuống.

“Đế thiếu nghe theo khẩu lệnh của ta”Lâu Mãn Phong gật đầu, lên tiếng : “ Càn tam liên, Đoài thượng khuyết, Tốn hạ lục”

Đế Thiên An vận chuyển chính xác theo Lâu Mãn Phong yêu cầu, không nói chính xác là theo phương vận chuyển của người bên mà làm theo.

Theo cả hai thôi động, ngay khi dừng lại lập tức bức tường phía trên tấm cửa đá dày cũng theo cơ quan khởi động mà nhấc lên. Vị trí thông đạo không phải thấp, ước chừng cao đếm năm mươi mét đổ lại.

“ Sưu!!” Đế Thiên An thấy cánh cửa đả mở ra, hai chân dẫm mạnh như tên rời cung bắn lên, nhẹ nhàng tiếp lên vị trí thông đạo.

Đập vào mắt Đế Thiên An đó là một thông đạo rộng chừng năm mét. Cao đến mười mét có hơn, hai bên là vách tường dựng đứng, bên trên tường vẻ lấy những hình minh họa.

“ Hảo khinh công” Lâu Lạc hai người thầm nói khi chứng kiến đối phương thi triển ra thân pháp cực kỳ cao minh, cả hai đều không cách nào có thể làm được như y chỉ một nhịp liền có thể lên được cao độ như vậy.

“ Hả” Lạc Thời Thu là người lên ngay theo sau Đế Thiên An, song hắn muốn lên phải mượn điểm tựa để khinh thân mà lên. Song khi đến cuối cùng, bàn tay hắn lại với hụt với thành lối ra.

Chính lúc này, Hàn Long Tỏa lại vươn ra như rắn bò trường không cho Lạc Thời Thu làm ra phản ứng sét đánh quấn lấy eo hắn, sau đó theo đốt xích thu về đem hắn vào bên trong thông đạo.

“ Cảm tạ” Lạc Thời Thu đặt chân trên thông đạo, vừa rồi bất ngờ hắn cũng lo lắng khi đối phương tập kích mình, song không có chuyện gì xảy ra trong lòng cũng có chút xấu hổ khi có suy nghĩ ấy, chủ động cảm tạ.

Lâu Mãn Phong có Lạc Thời Thu làm mẫu, nhanh chóng khinh thân theo sau và thuận lợi đi vào thông đạo.

Ba người lại cất bước đi trong thông đạo, nhưng chỉ được mấy chục bước liền dừng lại.

Bởi, chỉ trong bước cuối cùng vừa rồi, Lạc Thời Thu bất cẩn không để ý dưới chân có căng một sợi dây. Cả ba người đều rõ sợi dây bị đứt đồng nghĩa với việc gì, đó là cơ quan bố trí bên trong thông đạo khởi động.

“ Có cơ quan” Lâu Mãn Phong nhắc nhở lên tiếng.

Lời còn chưa dứt, từ phía trên thông đạo bắn xuống một căn mủi tên ngay bên cạnh cả ba, mủi tên vừa cắm xuống đất lại có một mủi tên khác bắn đến từ phía sau.

“ Làm ta sợ muốn chết” Lạc Thời Thu đem tay lau đi mồ hôi trên trán mình khi thấy căn mủi tên bị Đế Thiên An bắt giữ.

Chỉ thấy nền đá lung lay, từ xa vọng lại thanh âm tựa như cái gì đó to lớn nặng nề đang di chuyển. Khiến cho Lạc Lâu hai người nhất thời bị chú ý, trong ngắn ngủi chi gian mặt đá dưới chân cấp tốc nứt ta để lộ một cái hố sâu bên dưới.

Lạc Thời Thu không kịp phản ứng liền rơi xuống, không chỉ hắn còn có Đế Thiên An cũng rơi vào hố bên dưới. Nhưng cả hai hoàn toàn bất đồng, Lạc Thời Thu vị trí đứng ở mép hố còn Đế Thiên An lại là trung tâm.

Còn một điểm khác biệc nữa đó là Lạc Thời Thu vẫn còn chưa rơi xuống như Đế Thiên An, hắn được Lâu Mãn Phong kịp thời một tay giữ lại.

Cả hai bám trụ dây dưa một lát, nhưng theo một căn mủi tên khác bắn xuống trực tiếp ép Lâu Mãn Phong rơi vào thế bí, vì né mủi tên mà mất thăng bằng rất nhanh rơi xuống bên dưới thông đạo.

“ Cảm giác này thật quen thuộc” rơi tự do xuống bên dưới, Đế Thiên An không một chút sợ hãi, ngược lại còn cười nói.

Hắn bây giờ có nội thiên địa ở bên, tùy thời có thể ngự không mà lên lại thậm chí thoát ly khỏi hiểm cảnh. Thật ra bẫy rập cơ quan Đế Thiên An từ sớm đã phát hiện, nhưng hắn không có nhắc nhở Lạc Lâu hai người, còn ngầm đồng ý để cho sự việc xảy ra.

Một là hắn muốn mượn nguy hiểm sắp đến để cho Lạc Lâu hai người bài trừ đi cảnh giác chi tâm. Hai đó là hắn muốn cảm thụ lấy tình tiết cốt truyền mình đã xem trước. Bằng không lấy Rintensei diệu dụng và Đế Thiên An năng lực làm gì có chuyện rơi hố được.

Bọn người Đế Thiên An rơi gần năm mươi mét liền đến điểm cuối, tại bên dưới là một cái thông đạo khác, có chăng thì nó kích cở nhỏ hơn với thông đạo bên trên.

“ Xuy!!!” xích rồng ở thắt lưng theo tâm mà động, dưới sự khống chế của Đế Thiên An các đốt xích dài ra đầu rồng lao thẳng xuống bên dưới mặt đá.

Lạc Lâu hai người ở trên rơi xuống nhìn thấy một cái đường xích từ Đế Thiên An tạo ra, bên dưới mặt đá không có cơ quan nào dẫn động. Tâm hữu linh tê, nhanh từ trong bất lợi hoàn cảnh trấn định, nhanh ổn định thân hình hướng về xích dài mà đến, thân pháp nhanh nhẹn đạp lên sợi xích mà đi.

“ Cảm tạ Đế thiếu!” tiếp đất an toàn, Lạc Lâu cả hai chắp tay tạ lễ, hai người có thể ở trên không rơi tự do ổn định thân hình đó là nhờ người kia, chính là hắn thông qua nội lực giúp cả hai chững lại trong đôi lát.

“ Ầm!!!”

Còn không cho ba người cơ hội trò chuyện, ngay khi Lạc Lâu thi lễ, tấm tường đá bít kín ở một đầu thông đạo phía sau vở thành từng mảnh. Từ phía sau bức tường một khối cầu tròn đá, lăn mạnh trong thông đạo.

Cả ba nhìn một cái liền nhận ra đây chính là viên cầu đá ngậm trong miệng rồng ở bên ngoài trước khi bọn họ bước vào mật thất. Nếu nói ai quen thuộc nhất không ai khác chính là Lạc Thời Thu.

“ Chạy!!” Đế Thiên An hô một tiếng, sau đó dẫn đầu xoay người mà đi, mà không cần Đế Thiên An nhắc nhở Lạc Lâu hai người cũng nhanh bật hết tốc lực mà chạy.

Tảng đá tròn này vừa khéo lại vừa kín thông đạo ở đây. Lại lăn từ cao xuống, với trọng lượng và kích cở nếu như bọn họ còn chần chờ nán lại. Chính là bị tảng đá này đè thành thịt vụn ngay.

“ Bố trí cơ quan thật tinh xảo” Đế Thiên An là người dẫn đầu, trong mắt liền phát hiện ra được một tấm tảng đá to lớn đang ở phía trước chậm hạ xuống, không khỏi khen một cái

Chỉ cần bất cẩn đạp phải cơ quan, người xông mộ liền bị dẫn đến thông đạo này. Không có bất cứ lối thoát nào, trước có cửa lớn phong bế sau có thạch cầu lăn đến. Cho dù là Tiên Thiên cao thủ cũng táng thân bỏ mạng.

“ Trò vặt mà thôi” Tấm cửa đá hạ xuống không làm khó một kẻ như Đế Thiên An, hắn thuận lợi vượt qua trước khi cửa đá hạ xuống, đồng thời còn trước khi rời đi còn ngưng tạo một cây cột đá giúp Lạc Thời Thu và Lâu Mãn Phong phía sau thêm ít thời giờ.

Điểm cuối thông đạo lại là một cái đường cụt, bởi phía trước là một cái vực sâu, cách hơn hai trăm mét phía trước là một cái vách núi dựng đứng khác. Cùng cao độ với thông đạo, thẳng phương hướng lại có một cái hang động khác.

“ Sưu!!”

Đế Thiên Anchỉ một cái tung thân đã dễ dàng đi qua vách núi bên kia. Nhưng trái ngược với hắn hai người còn lại muốn qua thì không thể như vậy.

Từ Lạc Thời Thu lấy ra môt cái cơ quan xẻng hai người liên thủ ném mạnh qua bên kia vách núi, Lâu Mãn Phong mạo hiểm nhảy ra trước ở bên ngoài chờ đợi Lạc Thời Thu ném ra, phối hợp thiên y vô phùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK