Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai cái thon thả thân hình nhìn qua cho người phán đoán là nữ nhân.

Áo trắng nữ tử có một gương mặt rất khả ái cùng một đôi mắt trong veo đẹp đẽ hơn người, cho người nhìn vào cảm nhận vẻ đẹp của nàng không giống một người sống mà tựa như yêu mị.

Ở bên cạnh áo xanh nữ tử cũng không kém phần xinh đẹp, nhìn cứ tưởng như mười sáu niên kỷ nhưng thực tế nàng ta lại lớn hơn áo trắng nữ tử rất nhiều.

Giờ phút này cả hai ánh mắt trong hiện lên kinh ngạc, bởi lẻ hai bọn họ cũng không nghĩ đến hai người kia lại có thể thoát khỏi cơ quan bố trí nơi này.

“Y phục này.... mắt xanh lam.... đeo quạt mang hồ lô.... lẽ nào là hắn” nữ tử áo xanh từ kinh ngạc đi ra, nàng chú ý đến nam tử mặt lấy ngoại hình bắt mắt kia mà nhỏ giọng, đại não trong hiện lên một cái thân ảnh.

“ Hắn là ai?” nữ tử áo trắng đưa mắt nhìn, nghi hoặc hỏi.

Nữ tử áo xanh ngưng trọng nói : “ Đạo Thánh Thiên Trạch!”

Nữ tử áo trắng nghe được con mắt hiện lên dao động : “ hóa ra là y”

Nàng gần đây có nghe qua danh tiếng của hai cái nhân vật làm kinh động Hàn quốc, hai cái gây oanh động không nhỏ.

Chỉ thấy Thiên Trạch mang Diễm Linh Cơ cướp đến vị trí của cả hai trước, vừa quan sát lại dùng thần lực thăm dò.

“Thiên Trạch, đây là thê tử Diễm Linh Cơ, còn không biết ba vị xưng hô” Thiên Trạch mở miệng hỏi.

Cả hai đả phán đoán được nên nghe y báo danh không mấy gì lạ. Có chăng ở cự ly gần tiếp xúc đối với kẻ này hơi bất ngờ. Từ người y lại có một cái khí chất thượng vị giả nhưng lại hấp dẫn người khác lạ thường.

Bạch y nữ tử đáp : “ Thần Cơ!”

Thanh y nữ tử đáp : “ Thần Mẫu”

Diễm Linh Cơ hứng thú nhìn hai người, ánh mắt lại chuyển về cổ quan tài thủy tinh, bên trong có đặt một cái tuyệt mỹ nữ tử.

Nàng ta có một trương tú lệ tuyệt tục gò má, nhất là lâu tại cái này Lôi Phong tháp đáy duyên cớ, khiến cho nàng này trắng nõn như ngọc giống như khuôn mặt, không có nửa điểm huyết sắc.

Nàng xuyên bộ màu trắng quần áo, hơi hơi hiển lộ ra da thịt như tuyết giống như, kiều mị vô cùng, tựa như tiên nữ giống như. Nàng nằm dài bất động nhắm mắt, tựa như một cái thi thể vừa chết không lâu vậy.

“ Hóa ra là Xích Mi quân, ngài đến nơi này không biết là có chuyện gì?” từ trong quan tài một đạo thanh âm trong trẻo lạnh lùng.

Thiên Trạch nói : “ Ta muốn lấy Thần Thạch!”

Lời này vừa ra hai cái đeo mặt nạ hơi biến sắt, nhưng tấm mặt nạ đã che đi chỉ để lộ một đôi ánh mắt lay động.

“ Thứ này có liên quan đến ngàn vạn bách tính trung nguyên, một khi lấy ra nó sẽ dấy lên đại kiếp, ta khuyên các hạ vẫn là quay về đi.” mở miệng nói là Thần Cơ, ngữ khí tràn đầy khuyên bảo.

Thiên Trạch nói : “ ta đến tận đây lấy nó, há phải cất công trở về”

Thần Mẫu lớn giọng : “ ngươi có biết lấy đi mang đến cho ngươi hậu quả gì không? đừng tưởng ngươi tung hoành náo động gần đây không có người chế phục, ngươi mang lấy nó chỉ sợ ngươi chết còn nhanh hơn”

Nữ tử trong quan tài ẩn ý nói : “ ta khuyên Xích Mi Quân nên từ bỏ ý định này. Bởi vì ngươi còn không biết được mình phải đối mặt với thứ gì. Đôi khi có những thứ vô hình còn đáng sợ hơn hữu hình”

Thiên Trạch nói : “ chết ư? Ta cũng muốn xem thử kẻ nào có thể lấy mệnh được ta”

Thần Cơ nữ tử lại nói : “ ta thừa nhận các hạ năng lực bất phàm, chỉ là thứ mà các hạ đối mặt khi lấy ra Thần Thạch còn đáng sợ hơn những gì các hạ đã đối mặt, mối nguy hiểm mà các hạ không lường đến.”

Thiên Trạch nhàn nhạt trả lời : “ Không lường được, trên đời này có thể uy hiếp được ta sinh mạng cơ hồ đều không tồn tại.”

Thần Mẫu khuyên bảo : “ thế giới rộng lớn còn quá nhiều góc khuất mà ngươi còn chưa biết đến, có những sự tồn tại mà ngươi không lường được, tồn tại ấy đã có hai trăm năm nay, đối mặt với y ngươi chỉ là đứa trẻ càng không là đối thủ”

“ Sự tồn tại của y là thứ còn đáng sợ hơn kẻ thù của ngươi hiện giờ” nữ tử trong quan tài lại lần nữa cảnh cáo.



Thiên Trạch nói : “ Sưu Thần cung Trường Sinh Bất Tử Thần, trong mắt ta hắn chỉ là con ếch ngồi đáy giếng mà thôi, có gì phải để ý. ”

“Ngươi biết ‘Thần”Ba cái nữ tử kinh ngạc thốt lên, cả ba cũng không ngờ Thiên Trạch lại biết đến sự tồn tại của y.

Diễm Linh Cơ cùng bị Thiên Trạch lời cho chú ý, đại não rà soát đến thông tin liên quan nhưng rất ít kẻ có thể tìm ra.

“ Biết hắn có gì lạ lắm ư?” Thiên Trạch chậm nói : “ hắn ta không hề xem trọng”

Thần Mẫu nói : “ đó là vì ngươi chưa thấy Thần, chưa thấy hắn đáng sợ, cho nên mới vô tri như thế.”

Thiên Trạch cười nhẹ không để ý.

“Thần đã sống hơn hai trăm năm rồi, sức mạnh của y cực kỳ đáng sợ, rất nhiều người đều không biết được sự đáng sợ của Thần cho đến tử vong mới hay biết” Thần Cơ lại tiếp lời, ý muốn khuyên bảo người kia.

Thiên Trạch nói : “ ta muốn giết y mà nói không phải là không thể, hơn nữa còn có khối cách để y chết, trong mắt ba người y cường đại không thể vượt qua nhưng với ta y chẳng là cái gì cả”

Thần Cơ và Thần Mẫu và cả Thần Nữ biết y không chịu tin lời mình và tự ngạo với lực lượng của mình, cho nên không biết y đáng sợ.

Thiên Trạch chậm nói : “ Thế giới này kẻ mạnh không ít, Trường Sinh Bất Tử Thần chỉ là một trong số đó mà thôi, hơn nữa mạnh hơn y có hơn chục cái. Sưu Thần Cung không tính là cái gì cả, đến nổi Trường Sinh Bất Tử Thần cũng như thế!”

Nhìn ba nữ phía trước kia không mấy tin tưởng : “ lời ta hai người không tin lắm”

Cả ba cái nữ tử không trả lời nhưng ánh mắt liền rõ, đúng ta chẳng mấy tin gì cả.

Thiên Trạch hứng thú hỏi : “ba nàng một cái là Thần Nữ con gái của y, một cái là Thần Mẫu Tiểu Thanh là thị nữ cho Bộ Bạch Tố Trinh, một cái là Thần Cơ Tuyết Duyên là đồ đệ của Tiểu Thanh, cả ba đều có quan hệ với Trường Sinh Bất Tử Thần, vậy hai người có biết gốc gát xuất thân của y thế nào không?”

Thần Mẫu Tiểu Thanh kinh ngạc khi đối phương biết lai lịch mình, đại não rà soát trong giây lát khẳng định mình không bị trúng y thôi miên hay độc tâm thuật gì cả, trong ngắn ngủi đem tâm tình ép xuống, mở miệng : “ ngươi làm sao biết được thân phận của chúng ta?”

Thiên Trạch nói : “ đây là bí mật của ta, làm sao lại dễ nói ra được”

“ Lẽ nào là Phật gia Lục thông Tha Tâm Thông” Tiểu Thanh, Bộ Bạch Tố Trinh suy ngẫm, có thể lần đầu gặp cùng đoán ra nàng thân phận, để nàng nghĩ đến một loại pháp môn tu luyện của Phật môn là Lục thông trong Tha Tâm Thông, truyền rằng tu luyện loại môn pháp này đại thành nhìn một cái sẽ thấu hiểu lòng người.

Thần Nữ lúc này nói vào : “Ta thật không rõ Xích Mi quân làm thế nào biết danh tính ta, ngươi làm sao biết được ta họ Bộ”

Thế giới Phong Vân có ba vị Bạch Tố Trinh, đồng thời đều cùng Trường Sinh Bất Tử Thần có quan hệ không cạn.

Vị thứ nhất là y thê tử, Ma Chủ Bạch Tố Trinh từng là thế tập công hầu tiểu thư, sau bởi vì cùng người nhà bất hòa mà rời nhà, gặp gỡ bất ngờ Trường Sinh Bất Tử Thần, sau khi kết hôn hai người cộng đồng nghiên cứu võ công.

Trường Sinh Bất Tử Thần sáng tạo ra có thể trường sinh bất tử võ công Di Thiên Thần Quyết, mà Bạch Tố Trinh thiên phú không kém y, sáng tạo ra đồng dạng có thể trường sinh bất tử Diệt Thế Ma Thân, và truyền cho Trường Sinh Bất Tử Thần, song Trường Sinh Bất Tử Thần lại không có đem Di Thiên Thần Quyết truyền thụ Bạch Tố Trinh.

Bạch Tố Trinh thiên phú võ công đều cùng Thần tương xứng, hơn nữa mỹ mạo tuyệt luân, sáng tạo"Diệt Thế Ma Thân" sau lại cùng Thần cộng đồng tìm hiểu Ma Ha Vô Lượng, cũng ngộ ra"Địa Cực Ma Ha vô lượng", từng cùng Thần cùng chống chọi với năm mươi đại môn phái.

Bạch Tố Trinh cường đại cùng chính nghĩa, làm Thần ngày càng kiêng kỵ, coi như là đại địch, sau ám hại Bạch Tố Trinh. Bạch Tố Trinh vì giải độc, đóng băng nhiều năm, võ công tẫn phế, nhưng tự chế Lục Độ công pháp, nhưng chết mà phục sinh, sinh sôi không ngừng, lại đạt đến có khả năng cùng Thần sánh vai trình độ.

Vị thứ hai Bộ Bạch Tố Trinh là Bạch Tố Trinh cùng Trường Sinh Bất Tử Thần nữ nhi, cũng là"Bạch Xà truyện" vẽ vốn nhân vật chính, cái kia cùng Hứa Tiên yêu chết đi sống lại Bạch nương tử, chẳng qua"Bạch nương tử" cũng không phải xà yêu, mà là một người, thân kiêm Di Thiên Thần Quyết và Diệt Thế Ma Thân tuyệt thế cao nhân, đáng tiếc cuối cùng vẫn là chết tại Trường Sinh Bất Tử Thần trong tay.

Vị thứ ba Bạch Tố Trinh nguyên danh gọi là Tuyết Duyên, là Trường Sinh Bất Tử Thần vì nhớ lại nữ nhi tìm vật thay thế, cũng là ba cái Bạch Tố Trinh bên trong, thiện lương nhất, ôn nhu nhất người, đáng tiếc cuối cùng vẫn là vì chúng sinh hi sinh mình.

Mà tại thế giới này cũng không khác gì mấy nhưng lại phát sinh biến hóa. Thế giới này Bộ Bạch Tố Trinh không có bị Hứa Tiên dùng Vu Bát đánh lén chết, mà là kẻ xấu xố Hứa Tiên, và nàng ta bị giam cầm ở nơi này.

Dù sau tại thế giới này Trường Sinh Bất Tử Thần cũng không tính là vô địch thiên hạ, nhưng lòng tự ngạo và tự phụ vẫn không khác gì. Cho nên không thể chấp nhận việc con gái của mình lại cùng một tên bình phàm người tiến đến hôn nhân được.

Bộ Bạch Tố Trinh có thiên tư và vũ lực chỉ dưới Trường Sinh Bất Tử Thần, khi mà quá nhiều tông phái chia cắt trung nguyên. Dù Sưu Thần Cung đả phát triển qua 200 năm nhưng vẫn còn không ít thế lực có gốc gát lâu đời cùng mạnh mẽ.

Cho nên Trường Sinh Bất Tử Thần không có tự đoạn đi con gái mình. Mà đem nàng giam cầm ở nơi gần canh giữ Thần Thạch, vừa làm hình phạt cũng làm người trông coi lấy Thần Thạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK