Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Băng Hà cốc, một nơi.

Duẫn Lạc Hà ngồi xếp bằng, ánh mắt nhìn chăm chú vào phía trước một cái chất lỏng màu ám kim kia, chất long này huyền phù các văn tự hết sức kỳ ảo khó hiểu.

“Tư tư”

Ngón tay Duẫn Lạc Hà vừa chạm vào trong chất lỏng thì nó liền xảy ra biến hóa. Chỉ thấy khối chất lỏng này đột nhiên nhuyễn động, sau đó bám chặt trên ngón tay nàng, trong nháy mắt đã đem cả bàn tay bao phủ.

"Tê!"

Chất lỏng màu ám kim bao phủ cả bàn tay phải, một cảm giác đau đớn không cách nào hình dung truyền tới, làm cho khuôn mặt của Duẫn Lạc Hà cũng trở nên biến đổi. Bàn tay bị chất lỏng này bao phủ còn hơi vặn vẹo, mơ hồ nghe được cả âm thanh của xương cốt bị đè nén.

“ Lâu rồi còn chưa cảm nhận đau đớn như vậy” Duẫn Lạc Hà cảm nhận xương cốt mình đau đớn truyền lại, kể từ khi đi theo Đế Thiên An đến giờ, lần này mới nhận được cơn đau bút âm ỉ, một thứ mà rất lâu rồi chưa cảm nhận qua.

Cảm giác đè nén càng lúc càng mạnh, khi mà Duẫn Lạc Hà nghĩ rằng bàn tay mình sẽ sắp bị phế đi thì sự đau nhức bổng nhiên biến mất.

Chất lỏng màu ám kim kia thấm vào tay hắn như nước mưa thấm đất, như thể nó chưa từng xuất hiện trên đời vậy

Nhìn cảnh kỳ dị này, Duẫn Lạc Hà còn chưa kịp ngạc nhiên, thì trong đầu bổng ầm ầm chấn động, trong mắt mơ hồ lóe lên quang mang màu ám kim, mà trong miệng cũng lẩm bẩm vài tiếng như có như không.

“Đây là......... Đại Thiên Tạo Hóa chưởng”

"Ầm!"

Một tiếng nổ mạnh vang lên từ tận sâu trong óc Duẫn Lạc Hà, đồng thời linh hồn cũng phải chịu sự chấn động mãnh liệt, tầm mắt nàng dần trở nên mơ hồ, đến khi phục hồi tinh thần lại thì mới phát hiện bản thân đã xuất hiện trong một không gian kỳ dị.

Khoảng không gian này không rộng lớn, hoàn toàn trống rỗng không một chút sức sống. Ánh mắt Lạc Hà quan sát xung quanh, rồi dừng ở vị trí trong không gian hư vô.

Tại đó, có một thân ảnh cực kỳ bình thường đang đứng chắp tay, Duẫn Lạc Hà dường như không thể cảm nhận được một chút dấu hiệu của sự sống hay đấu khí từ người này, hắn còn bình thường hơn so với một người bình thường nhất.

“Nơi này hẳn là một không gian ký ức ẩn tàng trong đấu kỹ, mà người trước mặt cũng không phải là cường giả Đấu Thánh thật sự mà chỉ là một phần trí nhớ của hắn.”

Nhìn bóng người này, kết hợp với không gian nơi đây, mấy năm qua theo Long Cung lớn mạnh, nàng tiếp xúc không ít kiến thức của thế giới này, cho nên cũng đoán ra được mọi chuyện xảy ra với mình.

Đúng như Duẫn Lạc Hà đoán, bóng người này còn chẳng thèm nhìn Tiêu Viêm lấy một lần, giọng nói bình thản như nước chậm rãi vang lên trong không gian.

“Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng, đấu kỹ Thiên Giai cấp thấp, do bổn tọa dùng công sức cả đời dung hợp rất nhiều loại đấu kỹ mà sáng chế ra. Bộ chưởng pháp này chú trọng đến từ tạo hóa, lấy chưởng phá thiên, lấy lực đánh vỡ vạn vật.”

Nghe được giọng nói tự thuật bình thản này, ánh mắt Duẫn Lạc Hà càng ngày càng sáng lên, nàng sở dĩ lấy thứ này chính là từ nam nhân mình nghe được, đây là một trong những Thiên giai công pháp về chưởng pháp.

Trước khi theo Đế Thiên An thì Duẫn Lạc Hà tại Thiếu Niên Ca Hành cùng với Tống Yến Hồi vang danh thiên hạ, tại Thương Lan sông lũ lụt tràn lan, bờ sông dân tỵ nạn tùy thời có tai họa ngập đầu.

Tống Yến Hồi lấy Nhất Kiếm Đoạn Thủy, Duẫn Lạc Hà dùng Nhất Chưởng Chặn Giang, lấy chưởng vang danh thiên hạ. Sau này bị Đế Thiên An bá vương ngạnh thương cung đi theo hắn, nàng cũng muốn như Đế Thiên An tu tập vô số võ công sáng tạo ra một bộ tuyệt thế thần công.

Có chăng nàng chính là hướng đến một bộ chưởng pháp, Tàng Thư Lâu hậu thuẫn, bên trong có vô số bộ chưởng pháp, nhưng tại Đấu Khí đại lục này, võ lực cực kỳ mạnh mẽ, càng khiến nàng vui thích hơn, mấy năm nay về tay không ít đấu kỹ về chưởng pháp, nhưng chưa có một cuốn Thiên giai chưởng pháp nào.

Cho đến khi Đế Thiên An đi một chuyến Thú Vực đem về.

“Thiên Giai đấu kỹ, thoát tục siêu thánh, có thể tìm được bí mật bổn tọa giấu bên trong hài cốt, coi như là người có duyên, chính vì vậy nên ngươi mới bị Kim Linh Tiên rèn luyện bàn tay. Nhớ kỹ, Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng phải sử dụng bàn tay đã bị rèn luyện mới có thể thi triển thành công, nếu không chắc chắn sẽ bị phản phệ”

Nghe được lời này, Duẫn Lạc Hà ngẩn ra, chợt nghĩ lại, thì ra trận đau nhức vừa rồi là do cái gọi là Kim Linh Tiên này đang thay đổi bàn tay của mình.

“Không hổ là Thiên Giai đấu kỹ, phải cần quá trình dài dòng như vậy mới có thể nhận được truyền thừa đầy đủ” Duẫn Lạc Hà lẩm bẩm.

“Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, sở hữu tạo hóa lực…”

Song song với giọng nói bình thản này, đạo thân ảnh kia cũng đột nhiên bộc phát ra ánh huỳnh quang nhàn nhạt mà thân thể cũng dần trong suốt, lộ ra kinh mạch lộ tuyến vô cùng rõ ràng. Bên trong các kinh mạch có một tia năng lượng màu vàng lợt đang chuyển động nhanh chóng theo một lộ tuyến khá kỳ quái.

“Đây cũng là lộ tuyến kinh mạch để tu luyện Đại Thiên Tạo Hóa Chưởng” Nhìn một màn này, Duẫn Lạc Hà, vội vàng chú tâm ghi nhớ lộ tuyến vận hành năng lượng đó.

Lộ tuyến kinh mạch kia chỉ tuần hoàn vài lần rồi dần dần mờ đi, nhưng cũng may, Tiêu Viêm đã nhớ kỹ lộ tuyến này rồi.

Song song với việc những lộ tuyến kinh mạch biến mất, quang mang trên đạo thân ảnh kia cũng dần tiêu tán, mà hào quang màu ám kim ở bàn tay còn lại chợt bộc phát, xuất ra một chưởng mạnh mẽ đánh thẳng lên bầu trời.

"Bành!"

Một chưởng này ẩn chứa năng lượng thật đáng sợ, giống như gió bão vừa quét qua, một vòng xoáy ánh sáng màu đen hình thành dưới chưởng của đạo nhân ảnh đó.

Vòng xoáy hình thành rồi khuếch tán ra nhanh như chớp, khiến không gian xung quanh sụp đổ trong nháy mắt

Nhìn vòng xoáy màu đen khuếch tán, Duẫn Lạc Hà cũng không hề kinh hoảng gì, dù sao nàng thấy qua rất nhiều chiêu thức còn trùng kích hơn, chẳng hạn như kẻ nào đó đem một khỏa vẫn thạch trên bầu trời lôi xuống, hay nữ tử nào thả một khỏa hỏa liên hủy nát những phân điện của Hồn Điện.

“Tạo Hóa Thánh Giả, nhớ kỹ, đây là tên bổn tọa”

Thanh âm nhẹ nhàng nhưng lại như tiếng sấm mạnh mẽ vang lên trong đại não của Duẫn Lạc Hà, mà đạo thân ảnh kia lại càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng biến mất hoàn toàn.

Hình ảnh cuối cùng của một đời Đấu Thánh dần dần biến mất mà không để lại bất cứ dấu tích gì.

“ Tạo Hóa Thánh Giả” Duẫn Lạc Hà cứ để mặc cho vòng xoáy đen nhánh kia đánh đến, đem thân thể hắn xé rách, lẩm bẩm lên.

Trong phòng, đôi mắt đang nhắm chặt của Duẫn Lạc Hà chợt mở ra, một lát sau, nàng cũng hoàn toàn thanh tỉnh lại. Dường như ngay lập tức, nhìn về phía tay phải của mình, mơ hồ thấy được nơi đó bao phủ một tầng hào quang màu ám kim, giống như kim loại.

Để tâm hồn chìm vào trong thể nội, sau đó cử động tay phải, Duẫn Lạc Hà phát hiện ra bàn tay của mình đã được khai thác một số kinh mạch cực nhỏ và rất bí ẩn, những kinh mạch này nối liên tiếp giống như một vòng tuần hoàn kỳ dị, trông vô cùng thần kỳ.

Nhìn vào những kinh mạch này rồi suy nghĩ một chút, nàng phát hiện ra trong lộ tuyến vận hành kinh mạch thì những kinh mạch này nằm đúng vị trí mấu chốt nhất.

Nói cách khác, nếu như không có những kinh mạch này dẫn đường mà cứ cố gắng thi triển Đại Thiên Tạo Hóa chưởng sẽ chỉ khiến cho năng lượng khổng lồ tụ tập trong lòng bàn tay.

Nhưng lại không có cách nào giải phóng được, điều này giống như một quả bóng được cơm căng hết cỡ, sớm muộn gì cũng nổ cái "bùm". Đến lúc đó, sợ rằng cả tay lẫn người thi triển đều sẽ nát như tương.

“Thì ra bởi vì nguyên cớ đó nên chỉ khi bàn tay trải qua sự rèn luyện của Kim Linh Tiên mới có thể thi triển được.” Duẫn Lạc Hà hiểu ra, nói : “ không biết ta đến khi nào mới đạt được cấp độ này nhỉ”

Một cường giả Đấu Thánh, vậy mà có thể sáng tạo ra phương pháp kì dị bậc này, kinh mạch trong cơ thể phải lên tới ngàn vạn cái, tính cả một vài kinh mạch bí ẩn nữa thì con số này không thể đếm nổi, có thể từ trong đó tìm được những kinh mạch hữu dụng để khai thác, việc này đâu phải là chuyện đùa.

Duẫn Lạc Hà chậm rãi đứng dậy, sau đó chậm rãi vận chuyển đấu khí theo lộ tuyến kinh mạch ghi nhớ trong đại não.

Vào khoảnh khắc hoàn thành vận chuyển, cánh tay Duẫn Lạc Hà run mạnh, trong lòng bàn tay phải sáng lên quang mang màu ám kim.

Bất chợt, nàng phát hiện ra đấu khí lần chân khí trong cơ thể bị rút đi như thủy triều, mà nơi đấu khí dồn đến chính là lòng bàn tay phải của mình.

“ Tiêu hao thật kinh khủng”

Tùy theo trong lòng bàn tay Duẫn Lạc Hà hội tụ càng nhiều đấu khí, quang mang màu ám kim cũng càng lúc càng mạnh.

Sau một lúc lâu, khi nó đạt tới đỉnh điểm, một giọt hắc mang lặng lẽ xuất hiện ở trung tâm vòng sáng.

Hắc mang hiện lên, lập tức bùng phát một lực hút kinh khủng. Trong nháy mắt, quang mang màu ám kim xung quanh bị cắn nuốt hết, mà hắc mang cũng từ từ mở rộng ra.

"Năng lượng thật đáng sợ…"

Phải trực tiếp thi triển Đại Thiên Tạo Hóa chưởng, Duẫn Lạc Hà mới có thể hoàn toàn hiểu được sự khủng bố trong đó.

“ Oanh”

Như sấm nổ tiếng vang, theo chưởng lực phát ra cả một mảnh trăm trượng địa phương phía trước hóa thành bình địa, một cái cự đại hố sâu hiện ra, một mảnh bịu mù hiện lên ngay sau đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK