Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch không có ra tay, để cho hắn ngự binh chạy trốn mà trợ giúp hai nữ chữa trị, dưới Trường Sinh Giới Thần Lực gia trì mà bình thường trở lại.

Tử Nữ cùng Hồng Du thoát khỏi Nhuyễn Hương Tán dược lực, cảm nhận rõ áp lực quen thuộc của người kia, thầm thở phào một cái.

Tử Nữ thi lễ tạ ơn : “ cảm tạ bệ hạ cứu mạng, Tử Nữ cảm kích vô cùng”

“ Hồng Du tạ ơn bệ hạ cứu mạng” Hồng Du cũng hành lễ tạ ơn, gương mặt vẫn còn chưa hết sợ.

Thiên Trạch gật đầu : “ các nàng nếu đến Bách Việt, tại đô thành của Bản Đế mà không bảo hộ được hai cái nữ tử, thì còn ai dám đầu nhập nữa. Nhất là các nàng lại là người quen của Ngọc nhi.”

“Cái tên kia cũng thật to gan à, dám vuốt râu rồng, vết chàm xanh trên mặt hắn, để thiếp nhớ đến một người” ngồi tại bên cạnh Loan Loan nép bên cạnh Thiên Trạch nói.

“Điền Bá Quang” Khinh Sương tiếp lời : “ kẻ này độc hành trên giang hồ, hắn khoái đao cực nhanh, là thiên hạ mười đại dâm tặc một trong, không nghĩ đến lại dám đến đô thành Bách Việt làm loạn”

Tử Nữ đã sớm chú ý đến hai cái nữ tử bên cạnh Thiên Trạch, luận dung mạo mà nói thậm chí còn át trên cả nàng, một trong hai người còn so với nàng mị hoặc câu dẫn, mà cả hai nàng đã gặp qua tại Long Cung.

“ Hồng Du nghe hắn nói, hắn ghi danh vào Chiêu Hiền Điện” Hồng Du mở miệng nói.

Nghe được Thiên Trạch hiểu ra, cái tên này đánh chủ ý gì, một tay vươn ra nắm lại.

Cả thân hình Điền Bá Quang trong nháy mắt bị dời trở lại.

“ Xin tha mạng! xin tha mạng! tiểu nhân đáng.... Ahhh” Điền Bá Quang hốt hoảng xin tha, nhưng hắn không thể thốt tiếp bởi cả cơ thể đã bị song long cuộn đến, xương khớp trong người gãy nát để hắn không nhịn được thốt lên.

“ Ngươi còn chưa thụ tội đủ, chết còn chưa được”

Thiên Trạch lạnh giọng, đem Điền Bá Quang ném mạnh lên không trung, thông qua Trường Sinh Giới Thần Lực giúp hắn trị thương, đất đá bên dưới theo Thiên Trách ý niệm bay lên ráp thành một cây cột trụ, đem Điền Bá Quang cố định.

“ Lôi!”

Lôi điện trong trận pháp sinh ra, trực tiếp đem Điền Bá Quang đánh.

Điền Bá Quang hét thảm đau đớn, lôi điện chỉ đánh hắn gần chết để hắn thống khổ nhưng không trực tiếp giết hắn.

Trường Sinh Giới Thần Lực lại chữa trị thương tổn.

“ Phong!”

Gió hiện, trăm ngàn mủi đao gió cắt qua đem Điền Bá Quang nhục thể tàn phá, huyết nhục đầm đìa, thê thảm tiếng hét lại vang lên.

Không thể thoát ra, không thể chạy trốn, chỉ có thể chết đi sống lại thụ hình, Điền Bá Quang tử ý đã sinh, hắn không nhận được nữa, dùng chút sức lực của mình cắn lưởi tự vẫn, hắn không muốn tiếp tục bị giày vò.

“ Tự vẫn ư?” Thiên Trạch hững hờ nói : “ xem như ngươi khôn ngoan, Bản Đế tha cho ngươi vậy”

Ở bên dưới đám dân chúng cùng lớn nhỏ thế lực đều bị động tĩnh của Thiên Trạch chú ý.

“ Tên kia là ai vậy?”

“ Để bệ hạ giận dữ đích thân ra tay, hắn rốt cuộc phạm tội gì?”

“ Có kẻ còn dám vuốt râu rồng ư?”

“ Cửu Long Tứ Cực trận ư?”

“ Thật đáng sợ trận pháp, kẻ kia lại bị nháy mắt triệu hoán lại”

“ Ở trong trận này, sinh tử đều do vị kia định”

Bên dưới lại cất lên một tràng nghị luận.

“Phàm là kẻ nào dám ở Đế đô của Bản Đế làm càn, họa hại con dân trong thành, Bản Đế cho các ngươi biết thế nào là muốn sống không được muốn chết cũng không xong! Chính hay tà hoàng triều hay môn phái, Bản Đế muốn diệt tựa như dẫm một con kiến”

Thiên Trạch thanh âm vang vọng khắp không gian, nói xong hắn một tay vươn ra nắm.

Chỉ thấy một cái thân ảnh khác bị trảo lên không trung.

Đó là một cái trung niên nam tử cao gầy, ngực lỏa lồ chỉ còn mặc một cái quần.

Người này mặt trắng không râu, dáng vẻ anh tuấn thong dong, khắp người tỏa ra một vẻ quyến rủ của nam nhân trưởng thành, mỗi khi cặp mắt y nhấp nháy đều như có một tia điện thoáng xẹt qua.

“ Ực!” gã nuốt một ngụm nước miếng, thần sắc tràn đầy hoảng sợ, sau đó thấy được một cái nữ tử kinh hỉ, không ngừng hướng ánh mắt cầu tình, thành khẩn xin : “ xin bệ hạ giơ cao đánh khẽ, xin người nể mặt Loan Loan sư điệt cùng trên dưới Âm Quỳ phái quy phục mà tha mạng, thuộc hạ xin sửa chữa lỗi lầm”

“ Âm Quỳ phái! Sư thúc!” Nghe được gã bị nhiếp lên sợ hãi nói ra lai lịch, Tử Nữ lúc này cũng đoán ra được khi nàng đến trong thành, việc Đế Vương không màn triều chính một tháng, không ít người đoán là do yêu nữ Loan Loan gây ra.

Nhưng ấn tượng của nữ nhân kia thật không giống như nàng nghĩ, Loan Loan quả thật đẹp tới độ khiến người ta phải nín thở, giống như một tinh linh bất chợt xuất hiện trong bóng đêm vậy. Gương mặt nàng toát ra một khí chất tú lệ thuần khiết vô song, nhìn ngang nhìn dọc cũng không có điểm nào giống như yêu nữ hại người.

Điểm khiến người ta đắm đuối nhất chính là đôi mắt mênh mang huyền ảo, trong đó cơ hồ như bao hàm một cõi mơ vô tận, đợi chờ và mong đợi một người nào đó đến tìm kiếm và khai quật.

Bất cứ một biểu tình nào dù nhỏ nhất của nàng, cũng khiến người ta phải động lòng, khó thể kiềm chế được bản thân. Dáng điệu thân hình tuyệt mỹ, phong tư trác việt, khiến mỹ chất của nàng hoàn mỹ một cách tuyệt đối.

“ Sưu!”

Lời vừa dứt không lâu, từ bên dưới một đạo thân ảnh khinh thân mà lên, là một cái hắc y nữ gương mặt được một tấm mạng đen che lấy, tuyệt sắc mỹ mạo ẩn hiện đẩy đà dáng người theo y phục bó sát lộ rõ.

Đôi cánh tay trắng muốt như ngọc, đẹp tới độ không thể hình dung ló ra dưới lớp áo mỏng, là một cái tuyệt sắc nữ tử, dung mạo chỉ sợ không thua kém gì mấy cái nữ tử bên cạnh Thiên Trạch.

“ Không biết sư đệ đã làm chuyện gì khiến bệ hạ nóng giận” nữ tử cất lời, thụ lễ.

Loan Loan nhìn thấy ngươi đến nhẹ cười nói : “ sư tôn”

Hai tiếng này cũng đã nói rõ thân phận của nàng ra, Âm Quỳ phái chưởng môn Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên.

Không cần Loan Loan thông tri Chúc Ngọc Nghiên cũng biết đại thể ở Đại Việt, cho nên đã sớm vận dụng các cao thủ cùng nhân lực Âm Quỳ phái đến Đế đô, tùy thời có thể trợ giúp cho Việt Đế.

Hiện giờ sư đệ bị Việt Đế động tay vào, Chúc Ngọc Nghiên làm sao đứng yên mà theo dõi được chứ?

“ Bệ hạ! Thuộc hạ biết sai! quyết không dám nữa! xin tha mạng” vì mạng sống của mình Biên Bức Phụ không để ý mặt mủi xin tha mạng.

Thiên Trạch mở miệng : “nhìn ở mặt Loan Loan, Bản Đế bỏ qua cho hắn cũng không phải không được. Chỉ là hắn có ý đồ với Loan Loan, cộng thêm có kẻ nhờ Bản Đế giết hắn, hắn không thể sống được”

Hắn đáp ứng Đơn Mỹ Tiên không lâu, còn đích thân dùng nguyên thần rà soát tìm y trong Đế đô, bây giờ trong tay làm sao bỏ qua được.

“ Ahh! Không! không....”

Chỉ thấy Thiên Trạch dứt lời, Biên Bức Phụ đã bị dời đến chổ của Điền Bá Quang, để chịu chung cảnh trăm ngàn mủi đao gió cắt xé cơ thể, y chỉ có thể làm được một việc duy nhất, đó là thống khổ thét lên trong đau đớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK