Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo Mộ Quỷ Tử mang theo Lệnh Phá Mộ cùng Sách Liên Thành rời khỏi Cốc Tử mộ về kinh Đại Chu, một đêm đầy sóng gió cũng chính thức khép lại.

Tất nhiên, sóng gió trong Cốc Tử mộ đã lặng nhưng bên ngoài Cốc Tử mộ thì vẫn còn, các thế lực muốn lấy Lệnh Phá Mộ vẫn còn tại ngoài.

Cả cái Cốc Tử mộ cũng nhanh đi xuống yên tĩnh, cuối cùng chỉ còn đủ tám người ở lại.

“ Lần này cảm tạ Thiên huynh trợ giúp!” Lâu Mãn Phong cùng Lạc Thời Thu hướng Thiên Trạch cảm tạ, Lệnh Phá Mộ có thể về tay Công Mộ thì công lao của Thiên Trạch tuyệt đối không nhỏ.

Cả hai không có đi theo Lạc Thời Văn về kinh, đó là Lạc Thời Văn căn dặn. Hai người công lực còn kém, mà chuyến về kinh bên ngoài cũng không an tĩnh, nếu có chuyện gì thì một mình Lạc Thời Văn cũng có thể tẩu tán, nhưng nếu thêm hai cái bận tâm thì khó mà thoát thân được.

Lạc Lâu hai người cũng rõ ràng điều ấy, cho nên ở tại Cốc Tử mộ chờ sóng yên gió lặng qua đi liền trở về Công Mộ phái ngay. Dư ra thời gian cả hai cũng muốn đến cùng Xích Mi Quân chào hỏi một hai.

“ Không cần, trợ giúp các ngươi cũng là giúp ta” Thiên Trạch đáp.

Lâu Mãn Phong mở lời dò hỏi : “ Thiên huynh không biết có tính toán gì tiếp không?’

“ Xông Hàn Thiết mộ lấy ra tài bảo núi Côn Lôn” Thiên Trạch ăn ngay nói thẳng.

Lạc Lâu hai người lúng túng, dù sau bọn họ cũng là Công Mộ người, đối với Kỳ Mộ của tổ tiên các đệ tử dù là Công hay Thủ đều bảo quản, y lại muốn vào mộ trộm bảo lại nói thẳng trước mắt họ, này không khó xử.

“ Xông Hàn Thiết mộ!chàng định vào đó ư?” Lâm Thủy Dao ở gần hỏi.

Sở Vân Khê lên tiếng : “ lão thân biết Xích Mi Quân thân thủ bất phàm, nhưng mà Hàn Thiết đại mộ so với Cốc Tử mộ càng hung hiểm vạn phần, từng có Thiên Nhân cảnh cao thủ đi vào nhưng cũng chết trong đó, trăm ngàn năm nay đều vậy”

“ Nguy hiểm như vậy ư?” Lâm Thủy Dao hỏi.

Lâu Mãn Phong nói : “ đại mộ Hàn Thiết này là do tổ sư Mộ phái Lạc Vỏ tự mình xây nên. Quả thật lợi hại vô cùng. Trăm ngàn năm nay có bao nhiêu người thèm muốn bảo tàng trong đó, nhưng đều có đi mà không có về. Đến cả Thủ Mộ Nhân của Mộ Vương Thành phái đi cũng nói đến Hàn Thiết mộ chính là bước đầu đến Quỷ Môn quan.”

Hàn Thiên Lạc yên lặng đi sau nghe cũng lo lắng, muốn khuyên Thiên Trạch đừng đến chốn hung hiểm này, song nàng định mở miệng có người đã nói trước.

“ Trăm ngàn năm nay Hàn Thiết đại mộ đều phòng thủ kiên cố vững như Thái Sơn, một là ba tầng ngoài có cơ quan Tòa Sen Thủy Hồ; Quỷ Chuyên Vô Hình Trận; Diêm La Vô Hình Đường có thể nói là kiên cố đến mức không thể phá nổi”

“ Thứ hai, đi đến mật đạo cơ quan của tầng thứ 4 sớm đã thất truyền từ lâu, là đi vào ngỏ cụt. Thứ ba trong tầng thứ 5 còn có dị tộc Hàn thị trấn thủ thành trì kinh thành không ai có thể phá.”

Nói ra sự kiên cố không thể phá được chính là Hàn Thiên Khiếu, lúc này cũng đã tỉnh lại, theo đám người đi đến chổ trống trải trò chuyện, đối với Thiên Trạch muốn vào Hàn Thiết mộ hắn cũng mở miệng khuyên bảo.

“ Thiên Trạch đại ca, nguy hiểm như vậy hay huynh đừng đi” Hàn Thiên Lạc lo lắng.

Lâm Thủy Dao gật đầu : “ tài bảo quan trọng ư? mạng mới quan trọng hơn”

“Dưới gầm trời này không có nơi nào mà ta không đến được! Hàn Thiết đại mộ đối với ta mà nói chỉ là chuyện đơn giản mà thôi!” Thiên Trạch tự tin nói

Thấy hắn ngoan cố cùng tự tin như vậy, đám người cũng rõ khuyên là vô ích.

“ Kỳ thực Hàn Thiết đại mộ cũng không phải vững chắc như vậy, muốn đi vào cực kỳ đơn giản. Trước đây ta nghe qua cũng phán đoán, không lâu trước ta đến thăm dò càng rõ ràng, nếu không phải vì Cốc Tử mộ náo nhiệt chỉ e ta đã xuống đó rồi” Thiên Trạch ném tín tức chấn động lòng người ra.

“ Thật ư?” Lâm Thủy Dao tò mò hỏi.

Lâu Lạc hai người tâm động, cả hai là Công Mộ nhân lại lấy được Lệnh Phá mộ Cốc Tử, theo tổ chế tòa đại mộ tiếp theo công phá chính là Hàn Thiết, nhưng khác với Cốc Tử có 10 năm chuẩn bị, tòa kỳ mộ Hàn Thiết chỉ có 1 tháng mà thôi lại cực kỳ ít thông tin.

“ Chuyện này.... có chút không dám tin” Lâu Mãn Phong nói.

Lạc Thời Thu gật đầu.

“ Vậy.... mấy phần nắm chắc?” Hàn Thiêu Khiếu thử thăm dò

Thiên Trạch đáp : “ theo ta thông tin ta biết, dưới núi Côn Lôn có một tòa thôn Cổ Kiều có quan hệ mật thiết với thủ hộ nhân Hàn thị, ngàn năm qua cũng chính thôn này cung cấp thức ăn cho bọn họ, hơn nữa là theo một cái bí mật con đường, con đường này không có Thủ Mộ Nhân canh giữ trực tiếp thẳng xuống tầng cuối cùng, ta chỉ việc đi qua đó”

“ Hả?” đám người bất ngờ thốt lên, hiển nhiên tin tức này quá đổi kinh ngạc.

Nhất là Lạc Lâu hai người chấn động vô cùng, lòng khó mà yên bình được.

Hàn Thiên Khiếu rung động : “ không biết tin tức này Xích Mi quân chổ nào lấy được?”

“ Xa tít chân trời gần ngay trước mặt” Thiên Trạch cười đáp.

Đám người nghe liền đem mắt nhìn về Hàn Thiên Khiếu.

“ Ta ư?” Hàn Thiên Khiếu nghi hoặc không rõ, sau đó nghĩ ngợi điều gì, thở than một hơi, nhẹ lắc đầu : “ bội phục bội phục, thật khiến Hàn mỗ bội phục”

“ Chàng làm như thế nào?” Lâm Thủy Dao không rõ hỏi.

Thiên Trạch giải thích : “ Ông ta họ Hàn cùng họ với Hàn thị canh giữ Hàn Thiết đại mộ, ta sớm nghi ngờ cho nên khi chữa trị ta dùng bí pháp xâm nhập tìm lấy ký ức, quả nhiên không khác gì ta dự đoán, ông ta đúng là đến từ Hàn thị gia tộc, từ đó biết được thông tin mà ta cần”

Đám người hiểu ra càng thêm rung động với bí pháp đáng sợ của Thiên Trạch.

“ Thì ra là thế, bí pháp này cũng quá lợi hại đi! chờ đã, chàng có dùng nó trên người ta không?” Lâm Thủy Dao trước khen sau lại nhớ đến một việc vội hỏi.

Thiên Trạch không đáp, chậm rãi đi trước hơn nữa còn cố tình đi nhanh hơn.

“Chàng! chàng đứng lại!” Lâm Thủy Dao thấy Thiên Trạch qua loa lại cướp đi nhanh, như mèo dẫm đuôi đuổi theo sau.

Hàn Thiên Lạc thấy hai người thân mật như vậy có phần thất lạc, trải qua một đêm kinh biến nàng đối với Thiên Trạch hảo cảm vô cùng, chính lúc nàng bất lực nhất cũng là y dang tay cứu giúp, trợ giúp cha mình thoát hiểm, đại ân to lớn.

“Sở phu nhân, ta có chuyện muốn hỏi bà, ta bị nhốt trong Cốc Tử mộ 3 năm. Vậy mà cha ta không phái người đến dò la tin tức của ta sao? trước đây ông ấy vẫn thương ta nhất mà” Một hồi tiểu nháo cũng qua đi, Lâm Thủy Dao sựt nhớ ra một chuyện, hướng Sở Vân Khê hỏi một chuyện.

Sở Vân Khê chậm đáp : “ Cha ngươi hầu như cứ vài tuần nữa tháng là phái người đến hỏi thăm tin tức của ngươi. Chỉ là đều bị lão thân cản lại”

“ Hừ” Lâm Thủy Dao có chút bất mãn, lại hỏi : “ Vậy 3 năm nay, trong khoảng thời gian dài như vậy, ông ấy không lo lắng cho ta chút nào sao?”

“ Lo lắng thì có ích lợi gì, năm đó khi ngươi vào mộ, hoàng thượng đã hạ thánh chỉ cho cha ngươi. Để ngươi trong Cốc Tử mộ thay Độc Cô Mạc giữ mộ 3 năm. Cha ngươi lẻ nào dám kháng chỉ không tuân sao” Sở Vân Khê lắc đầu trả lời.

Lâm Thủy Dao nghe xong tràn đầy nghi hoặc : “ Ta chỉ là một đứa trẻ của gia tộc bình thường, sao có thể kinh động hoàng thượng hạ chỉ”

Sở Vân Khê tiếp lời : “ Ngươi có biết, năm đó Mộ Dung Diệp đến nhà ngươi cầu thân, còn mời ai ra mặt không?”

Hàn Thiên Lạc tiếp lời : “ có thể để cho Lâm minh chủ đồng ý để cho Thủy Dao muội vào Cốc Tử mộ, người này thân phận không hề nhỏ”

Lâm Thủy Dao nhớ lại ba năm trước người ra mặt cho Mộ Dung Diệp, nói : “ năm đó ta hỏi cha ta, ông ấy chỉ nói không thể đắc tội, còn lại không hề nói rõ, Sở phu nhân biết là ai sao?”

“ Là Anh Tuyết công chúa” Sở Vân Khê trả lời.

“Anh Tuyết công chúa”đám người niệm lên cái tên này.

Lâu Mãn Phong tiếp lời : “ công chúa Anh Tuyết là viên minh châu trong tay hoàng thượng. Hoàng thượng rất mực cưng chiều nàng ấy, hơn nữa thế lực Anh Hoa cung rất lớn, đến nổi thái tử phải nể sợ nàng ấy 3 phần”

Lạc Thời Thu chen vào : “ sao Anh Tuyết lại ra mặt thay cho Mộ Vương thành nhúng tay vào chuyện nhỏ nhặt này”

“ Các ngươi có điều chẳng biết” Sở Vân Khê lại nói : “ Mộ Dung Diệp 6 tuổi đã bị cha hắn bắt vào vương cung làm con tin. Trở thành món đồ chơi cho Anh Tuyết công chúa, còn chuyện sau này của bọn họ, cắt chẳng đứt gở thì rối. Nhưng nghe nói công chúa Anh Tuyết si mê Mộ Dung Diệp, chỉ là Mộ Dung Diệp không hề quản đến”

Lâm Thủy Dao nghe xong, hừ một tiếng, nói : “ ta không quan tâm nàng ta là công chúa quỷ quái gì, đợi ta trở về Mặc Công thành ta phải hỏi rõ cha ta”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK