Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự kiện của Sirius tấn công bà Béo trở thành điểm đề tài bàn tán sôi nổi các học viện.

Và một lần nữa các tiết học Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám trở nên hăng máu hơn bao giờ hết, khi mà một tên tội phạm nguy hiểm lởn vởn, mà môn học này chính là rèn luyện nâng cao thực chiến cho bọn họ.

Mỗi ngày bước ra khỏi phòng học là một tiến bộ của đám người.

Hai tuần lễ trước khi học kỳ kết thúc, bầu trời bỗng nhiên sáng lên một màu trắng sữa lóa cả mắt, và khoảng sân lầy lội một buổi sáng nọ hiện ra với lớp sương giá lóng lánh phủ kín. Bên trong tòa lâu đài không khí mừng đón Giáng sinh đã khá chộn rộn.

Giáo sư Flitwick, thầy giáo dạy môn Bùa chú, đã trang trí xong lớp học của ông với những bóng đèn lung linh nhấp nháy có thể hóa ra những nàng tiên thật sự bay chấp chới.

Tất cả lũ học trò đều hớn hở bàn tính kế hoạch nghỉ lễ của chúng. Cả Ron và Hermione đều quyết định ở lại trường Hogwarts, và mặc dù Ron nói là quyết định ở lại trường của nó là do nó không thể nào chịu nổi Percy đến hai tuần lễ, và vào thư viện trường nghiên cứu; nhưng những điều đó khó mà lừa được Harry, nó biết tỏng là hai người đó ở lại trường là để cho mình có bạn, cho nên Harry cảm động và biết ơn lắm.

Vào cuối tuần của tuần lễ học cuối học kỳ, mọi người lại được dịp vui sướng, ngoại trừ Harry, vì có một chuyến đi chơi ở làng Hogsmeade nữa. Cam chịu cái thực tế nó lại là đứa học sinh duy nhứt của năm thứ ba bị ở lại trường một lần nữa khi mọi người đều được đi Hogsmeade

Vào buổi sáng thứ bảy đi thăm làng Hogsmeade, Ron và Hermione tạm biệt Harry xong, có điều một biến cố khiến cho Harry vui sướng lên khi hắn nhận được từ Fred và Georgo một thứ- Tấm Bản Đồ Đạo Tặc thứ có thể giúp hắn đến làng Hogsmeade.

Tấm bản đồ này là một trong những đồ vật pháp thuật nguy hiểm mà ông Weasley cảnh cáo là phải coi chừng.... Trợ thiết bị cho những kẻ phá phách pháp thuật.... Nhưng rồi Harry biện lý rằng nó chỉ muốn xài tấm bản đồ để đi tới làng Hogsmeade mà thôi, chứ nó có ăn cắp cái gì hay tấn công ai đâu.... với lại anh Fred và anh George cũng từng xài nó bao nhiêu năm rồi mà có chuyện khủng khiếp gì xảy ra đâu.

Làng Hogsmeade

Tiệm Công Tước Mật đông đúc học sinh trường Hogwarts đến nỗi không ai buồn để mắt tới Harry đến hai lần.

Nó chen lách giữa đám trẻ, nhìn quanh, cố nhịn cười khi tưởng tượng ra cái vẻ trên gương mặt phì nộn như heo của Dudley, phải chi thằng ấy được thấy Harry đang ở đây, vào lúc này, giữa hàng hàng dãy dãy kệ chất đầy các thứ kẹo trông ngon bổ bắt thèm.

Những khúc kẹo nu-ga đầy kem, những tấm bánh đúc vừa vuông vức màu hồng lung linh, những viên kẹo cứng màu mật mập ú, rồi hàng trăm loại sô-cô-la khác nhau sắp thành hàng ngay ngắn, lại có cả một thùng tô nô đựng đầy các viên kẹo dẻo đủ vị, và một thùng to tướng khác đựng Ong Xì Xèo, một loại banh bơm hơi bay lên được mà Ron đã từng nhắc đến.

Bày dọc một bức tường khác là kẹo "Hiệu Quả Đặc Biệt" như: Kẹo cao su Thổi Tuyệt Nhứt (những cái kẹo này làm cho căn phòng đầy ắp những cái bong bóng màu xanh hoa chuông không chịu nổ nhiều ngày rồi) ; Kẹo Dây xỉa Răng vị bạc hà, Bé Hạt Tiêu tí nị (thở ra lửa dùm bạn!), Chuột Băng (nghe tiếng răng của mình đánh bọ cạp và rít lên!), kem bạc hà có hình dạng như những con cóc (thực sự nhảy lóc chóc trong bao tử!), những cây viết lông ngỗng làm bằng đường xay và những viên kẹo nổ bụp bụp.

Harry chen lấn qua một đám đông những học sinh năm thứ sáu và nhìn thấy ở một góc xa nhứt trong tiệm có treo một cái bảng: "Khẩu vị Khác thường". Ron và Hermione đứng dưới cái bảng hiệu đó, đang săm soi một cái khay đầy những que kẹo có hương vị máu.

Harry lẻn đến sau lưng hai đứa bạn, một hồi lộn xộn xuống hắn cũng giải thích cho đám người biết vì sao đến được.

« Daphne, mau trốn vào Áo Tàng Hình » Hermione lập tức lo lắng lên tiếng, đứng chặn trước người Harry nhìn thân ảnh nữ tử một đầu tóc vàng, mang theo thú cưng của mình một bộ áo khoác đơn bạc khác với đám người mặc dày cộp vì cái lạnh.

« Ngươi đến đây làm gì Daphne ? » Hermione ngữ khí bất thiện nhìn Daphne đi đến trước người mình,trấn định lại tâm tình của mình lại.

« Hermione ngươi quản cũng rộng, ta muốn đến nơi nào cần phải xin phép của ngươi ? » Daphne lạnh nhạt lên tiếng, bước ngang qua đám người.

Harry mồ hôi tuôn ra khi nhìn thấy thân ảnh Daphne bước đến gần mình, khoảng cách càng ngày càng gần để cho hắn hãi hùng, càng căng thẳng mồ hôi lạnh tuôn ra khi mà đầu thú sủng vất của nàng đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phương hướng hắn.

« Ngươi !! » Hermione kinh ngạc lên khi nhìn trong đôi mắt của Daphne đột nhiên phát sáng rực, ánh mắt nhìn về phương hướng của Harry đang ẩn tàng khi mà đầu thú cưng Queen của nàng nhảy lên vai kêu lên vài tiếng.

« Đôi mắt đó » Ron cũng kinh hô lên.

Daphne môi nhích lên độ cong thân ảnh chuyển hướng đi đến trước người của Hermione, quét mắt qua Harry rồi nhìn về đối thủ của mình, lạnh nói : « Giống như ngươi, là phần thưởng của ta, Hermione ta cứ tưởng ngươi còn nghiêm chỉnh chấp hành kỷ luật đây chứ , chà chà»

« Daphne, ngươi muốn gì ? » Hermione gương mặt không chút vui vẻ, cả mặt âm trầm nhìn nàng, nhìn đôi mắt của Daphne trầm giọng lên.

« Ta còn không rảnh rỗi như Malffoy, Đại Ma Hội Võ năm nay ta xem thử ngươi có ăn may được nữa không, Vạn Sự Thông biết tuốt » Daphane nhích môi lên tiếng, rồi thân ảnh xoay người rời đi.

« Ăn may sao Daphne ? Được để xem Đại Ma Hội Võ năm nay ngươi lật lên nổi trò trống gì trước ta ? » Hermione như một con mèo nhỏ xù lông lên tiếng.

« Hermione, Daphne dường như phát hiện ra ta ? » Harry yếu ớt nói, vừa rồi khi cặp mắt kia quét qua hắn cảm nhận được mình hoàn toàn bị phơi bày ra trước người nàng vậy.

« Làm sao giờ, Daphne có khi nào mách lẻo cho Snape không ? »

Hermione cắn môi rồi nói : « Không ? Daphne sẻ không làm như vậy, nàng không có như đám Malfoy nhiều chuyện, hừ ăn may là nàng ăn may thì có, năm trước nếu không có chúng ta mở đường, nàng có thể đánh giết được Tử Xà không ? »

Ba đứa nhanh chóng rời đi, mỗi người mang theo tâm trạng khác nhau, một hồi lại cùng bước vào một cái quán nhỏ xíu.

Cái quán này cực kỳ đông đúc, ấm áp, ồn ào, và đầy khói. Bà chủ quán có thân hình eo iếc và một gương mặt xinh đẹp đang phục vụ bữa ăn xế cho một đám thầy pháp ồn ào ở quầy rượu.

Harry dò hỏi : « Hermione, bồ có biết đôi mắt của nhỏ Daphne đó là gì không ? »

Ron đáp : « đúng vậy, dường như Harry bị nhìn thấy cho dù dưới áo tàng hình đi nữa »

Hermione nói : « trong veo như nước, tĩnh lặng như hồ thu Sát Ngôn Quan Sắc, một bí thuật của Noah, ma lực vận chuyển lên đôi mắt theo lộ tuyến riêng biệc, có thể nhìn thấy được ma lực trong người khác, từ đó tiềm ra được chổ sơ hở mà đánh vào, hơn nữa không chỉ tăng thị lực cảu bản thân lên rất nhiều, thậm chí còn có thể dùng để công kích linh hồn người khác, còn có thể chống lại Chiết Tâm Trí Thuật. »

Ron há miệng lên : « lợi hại như vậy ư ? Noah làm sao lại đưa cho nhỏ ấy lợi hại như vậy phép thuật chứ»

Harry gật đầu, rồi hỏi : « bồ có tu phép này không ? »

Hermione cáu kính lên : « không »

Ron bơ đi Hermione không vui, lại nói : « phép này so với phân thân của bồ thế nào ?»

Hermione đáp : « nó có thể phân biệc được chân thân của mình »

Hai đứa liền hiểu ra vì sao Hermione không vui vẻ, phép phân thân luôn là nàng đắc ý nhất, hiện giờ bị kẻ không ưa gì sở hữu một phép có thể nhìn thấu phân thân của mình, hiển nhiên sẻ chẳng vui vẻ gì cho mấy. Đổi lại là bọn nó khi gặp Malfoy cũng sẻ như Hermione mà thôi.

Harry nhớ lại năm 2 bọn nó uống thuốc Đa Dịch có thể thay hình đổi dạng một cách thần kỳ, nói : « vậy thuốc Đa Dịch có bị phát hiện không ? »

« Làm sao mà phát hiện được, thuốc Đa Dịch thần kỳ như vậy mà, lần sau Đại Ma Hội Võ bồ lại dùng thuốc Đa Dịch qua mặt nhỏ đó » Ron hào hứng nói, lại thấy Hermione nhìn mình : « có gì không đúng ư »

Hermione nói : « bây giờ mình biết bồ vì sao luôn thua thằng Malfoy »

« Cái gì » Ron cau có lên.

Hermione nói : « cùng một cách dùng lên một người 2 lần bồ nghĩ Daphne sẻ trúng chiêu lần nữa, nhất là khi nhỏ đó còn một tay âm mưu quỷ kế, mỗi lần trong tiết học Noah thực chiến đoàn đội, xác xuất thắng lợi đều cao »

Harry gật đầu, không thể không thừa nhận là hắn thua Daphne nhiều lắm, mỗi lần đoàn chiến hay có nàng là đối thủ, phần thua luôn là hắn cả, rất nhiều lần thua một cách ngớ ngẩn khó hiểu khi trúng phải bẫy rập của đối phương, nói : « nhỏ đó so với Malfoy còn giỏi hơn nhiều »

Ron hậm hực nói : « vậy dùng thuốc Đa Dịch trước Sát Ngôn Quan Sắc thế nào ? »

Hermione đáp : « Không biết »

« Hả » Hai người há miệng lên.

Hermione đáp : « Mình biết đến nó là Noah có nói qua mà thôi, các phép được tạo ra trở thành phần thưởng cho những ai hoàn thành bài tập »

Harry lòng nhỏ máu khi nghe, tự hứa với mình hè năm sau nó nhất định sẻ dành thời gian làm hết bài tập mà Noah giao cho, bên tai nghe Ron nói : « bài tập mà Noah giao cho đều khó thấy mồ, làm sao mà trả lời hết cho được chứ, cho dù mấy anh mình có nhờ ba cũng không giải hết»

« Chờ chút... bồ nói nhờ bác Arthur » Harry hô lên, nó dường như bắt được thứ gì.

Ron đáp : « ukm »

Harry liền nói : « ý mình là bồ cùng các anh bồ nhờ ba bồ giải đáp bài tập »

Hermione nói : « thiệt tình sao bồ ở trên lớp của Noah học được gì chứ, thủ đoạn cũng là thực lực, bài tập hè giao cho học sinh, học sinh có thể tự giải đáp cũng có thể nhờ người khác cung cấp đáp án cho mình giải đáp, tận dụng ưu thế của mình »

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK