Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà những võ sĩ Thần Địa khác, những kẻ từng xuất thân từ Đao Tông cũng đối với trấn tông chi bảo cũng biết về bảo vật này.

“ Trời ơi! Cây Hỏa Long Đao đang tìm hắn kìa...”

“ Vậy là chuyện về Đao Tôn không phải là truyền thuyết ư?”

“ Tỉnh táo lại đi” một tên Thần Địa võ sĩ thấy đồng bọn mình thất thố, lớn tiếng mà nhắc nhở : “ nếu đúng là Đao Tôn, chủ nhân của Hỏa Long chi bảo thì cũng chính là kẻ thù của chúng ta đó”

“ Nhưng mà chúng ta…” một gã bên cạnh lấp lửng nói.

Lần nữa gã võ sĩ Thần Địa lại đề điểm : “ không phải chúng ta từng là Đao Tông nên phảo có nghĩa vụ bảo vệ mộ Đao Tôn đâu. Bây giờ Thần Địa là của người ấy. Chúng ta là những võ sĩ Thần Địa đã tuyên thệ chỉ trung thành với người ấy thôi”

“ Nhưng…” một gã khác do dự...

“ Bộ các ngươi định để mặc hắn sao? Chẳng lẽ mấy người lại muốn lấy Thần Địa ngập chìm trong máu lửa. Tất cả hãy nhớ rằng, nếu đúng hắn là một Đao Tôn thì chúng ta phải sớm cho hắn biến mất khỏi thế gian này. Phải diệt hắn trước khi hắn lấy lại thần vật là Hỏa Long Đao. Bởi chúng ta không lường trước cây đao đó nguy hiểm thế nào đâu”

Gã nói xong tung người nâng kiếm nhảy đến Đế Thiên An, mà những võ sĩ Thần Địa khác cũng đồng ý với đồng bọn mình. Bọn họ đã tuyên thệ với người kia, Đao Tôn chính là kẻ thù của bọn họ, lập tức thả người theo sau.

“ Dừng lại đã” Huyết Lôi miên man với những lời nói của thuộc hạ, hắn nhận ra thì đã muộn khi thấy đám thuộc hạ xách kiếm mà lên, đồng tử co rút khi thấy Hỏa Long Đao đột ngột nhổ lên phóng theo sau.

“ Phừng!!!”

Hỏa diễm nóng bỏng bắn mạnh một đường như lưu tinh, từ sau mà đến trước, trên đường về tay Đế Thiên An trực tiếp đốt cháy ba gã.

“ PHỪNG!!”

Hỏa diễm bộc phát mãnh liêt, nháy mắt một con hỏa long khổng lồ phá không mà lên, hỏa diễm lan tràn khắp người Đế Thiên An.

“ Hả?” Trần Bái Vân, Thiên Vân Nhạc, Y Hoa giật mình khiếp sợ khi chứng kiến một màn này.

“ Địa… Địa Ngục Hỏa Long!” Huyết Lôi cùng mấy tên võ sĩ Thần Địa kinh hiện nhìn Hỏa Long hiện ra, xoay quanh người Đế Thiên An.

“ Graooo!!!”

Một tiếng long ngâm, hỏa long gào thét rít gào lướt nhanh đến mấy tên võ sĩ Thần Địa gần đó, trực tiếp đem bọn chúng thiêu chết. Để lại trong không gian từng tiếng thê thảm hét vang.

Đám bình dân lẫn nhân sĩ võ lâm quan kiến nhìn mà tê dại da đầu, không ít kẻ vì sợ mà té ngã đứng không nổi, bỏ chạy cũng không thiếu.

“ Chuyện động trời vừa xảy ra vậy? Những gì mình vừa chứng kiến là hư hay thực?” Trần Bái Vân khó mà tin tưởng khi nhìn hỏa nhân Đế Thiên An cất bước mà đi, để lại từng cái xác chết bị đốt cháy cùng kiến trúc xung quanh bị thiêu hủy mà kinh sợ.

“ Địa Ngục Hỏa Long thức giấc ư? Vậy hắn chính là Đao Tôn rồi!” Huyết Lôi nhìn hỏa nhân cầm đao và cả một đầu hỏa long to lớn đang thiêu cháy đồng bọn mình, tận mắt thấy hắn đã biết người mà hắn chờ đợi đã xuất hiện.

“ Đám ruồi muổi làm phiền kia đã đi rồi. Hiệp hai bắt đầu thôi” Đế Thiên An cất lời, lời dứt xuất ra một đao.

Huyết Lôi đồng tử mở lớn, nhìn thấy kẻ kia lao đến vội nâng Phiên Thiên Đao tụ khí bổ ra, hắn cũng biết được tình thế bây giờ bản thân mình nguy hiểm thế nào.

“ RẦM!!!”

Hỏa long lao đến, Huyết Lôi nâng Phiên Thiên Đao chống trả, nhưng một kích toàn lực của hắn chả là gì trước Hỏa Long, cả người như quá bóng cao su bị đá văng, cơ thể xuất hiện không ít cháy bỏng và hung hăn đụng vào một cái nhà dân, không ngừng thổ huyết.

“ Đúng là Đao Tôn! Hắn chính là Đao Tôn! Ha ha ha” Huyết Lôi mặc kệ thương thế nâng đao đứng dậy mà cười, chiến ý kéo lên : “ xin mời lại đây Huyết Lôi này vẫn còn đủ sức để tiếp chiêu với người”

“ ROẠT!!!”

Đột ngột một cái áo đen nữ nhân xuất hiện, cầm trên tay tiểu kiếm phóng đến người Đế Thiên An bất ngờ công kích.

“ Crac!!” tiểu kiếm lao đến bị hỏa diễm xung quanh hắn nháy mắt đốt cháy.

Đế Thiên An nhìn nữ nhân khoác lên một bộ áo đen, dung mạo chỉ để lộ một đôi mắt cùng cái mủi khá cao, còn lại bị vải đen che y. Nhưng hắn nhìn mỹ nhân vô số, tự nhiên biết nữ tử này dung mạo không thấp.

“ Bản Thánh Vương vốn thương hoa tiếc ngọc, Hỏa Long lui về” Đế Thiên An cất lời, mà theo lời hắn nói Hỏa Long bên ngoài cũng co rút về Hỏa Long Đao.

“ Sưu!!”

Nữ tử áo đen nhìn Đế Thiên An dễ dàng phá hủy công kích mình, lại có thể làm chủ được Địa Ngục Hỏa Long, trong lòng cũng thầm kinh. Tiếp đến nàng lập tức vận dụng bí pháp,
như ảo ảnh dời hình để lại một đạo tàn ảnh đã xuất hiện trước Huyết Lôi, một tay đặt lên vai hắn, trong nháy mắt cả hai đã rời đi.

Lần nữa xuất hiện cả hai đã rời khỏi Yến Châu ngoại thành, tại một chổ hẻo lánh không người qua lại.

Huyết Lôi lập tức hỏi : “ tại sao? Ngươi lại cứu ta? Lí do là gì?”

Nữ nhân vừa mới cứu mình thoát hiểm này cũng giống như bản thân đến từ Thần Địa, thậm chí tại bài danh xếp hạng vị thứ không nhỏ. Nhưng cái hắn không hiểu đó là ả Nguyệt Linh này vì sau lại giúp mình.

Nguyệt Linh không đáp chỉ lắc đầu.

“ Võ sĩ Thần Địa một khi thua trận chỉ có cái chết chờ phía trước. Cô hiểu rõ điều đó kia mà?” Huyết Lôi lại dò hỏi

Nguyệt Linh tựa như bị câm một dạng, chỉ dùng hành động để diễn tả.

Lại thấy cái lắc đầu, Huyết Lôi ngẫm nghĩ rồi nói : “ à… ra thế? Ý cô là trước tiên ta phải báo cáo cho người ấy về việc này đã rồi chiệu tội chứ gì? Hm, việc Đao Tôn xuất hiện đúng không phải là chuyện nhỏ?”

Huyết Lôi nâng lên thương thế mà đứng dậy, nói : “ ta đi thôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK