Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc trời đả sáng, Đông Quận một cái hang động bí ẩn.

“ Bạch Đồ quả thật có quan hệ với Nông Gia, Điền Trọng của Cộng Công Đường là lối đi xâm nhập vào La Võng. Cũng là mấu chốt để hóa giải cuộc chiến với Nông Gia" Tiêu Dao Tử nhìn đối diện Quỷ Cốc song kiếm chậm rãi cất lời, từ một đêm qua hai người mang theo tên Bạch Đồ trở về biết không ít chuyện từ hắn.

Vệ Trang lạnh nhạt cất lời nhắc nhở : " đừng có quên một người quan trọng khác"

Không hổ là sư huynh đệ nhiều năm liền đoán ra được lời sư đệ mình nhắc đến là ai, Cái Niếp mở miệng : " Điền Mãnh"

Vệ Trang tiếp tục nói : " người giết Điền Mãnh chính là Ly Hận"

" Muốn giết Điền Mãnh không phải chuyện dễgì" Tiêu Dao Tử cất lời bằng tu vị của hắn hiện giờ muốn giết Điền Mãnh chỉ trong một chiêu lại là điều không thể nào.

Cái Nhiếp lại nói : " Ly Hận dùng cách ăn mặc của quân Tần để ngụy trang thân phận. Nhưng dùng cách đó rõ ràng không thể tiếp cận được Điễn Mãnh. Lại càng không thể một kiếm giết được Điền Mãnh trong cự ly gần trong một hoàn cảnh không chút phòng bị được"

Tiêu Dao Tử tiếp lời : " rất rõ ràng người đó là người mà Điền Mãnh quen thuộc, vả lại vô cùng tín nhiệm"

Vệ Trang : " vả lại kiếm pháp cao siêu, Ly Hận là hàng cao thủ thiên cấp nhất đẳng của La Võng. Tuy hắn làm ve sầu thoát xác xong hắn còn một thân phận khác trong Nông Gia"

" Xem ra Ly Hận ẩn mình trong Nông Gia là vì chí nguyện chưa thành" Tiêu Dao Tử phán đoán.

Vệ Trang xoay người : " là vì hắn chưa lấy được Huỳnh Hoặc Chi Thạch"

Tiêu Dao Tửnhư hiểu được Vệ Trang ám chỉ : " trừ phi chính Ly Hận muốn làm Hiệp Khôi, bằng không thì hắn muốn người đó lên làm Hiệp Khôi. Bây giờ những kẻ tranh giành ngôi vị lên làm Hiệp Khôi của Nông Gia, một là Chu Gia hai là Điền Hổ"

" Đó chỉ là hiện tượng ngoài thôi" Vệ Trang tiếp tục nói: " sự thật thì mỗi một đường chủ trong lục đường Nông Gia. Thậm chí ai ai cũng có cơ hội để lên làm Hiệp Khôi. "

Đúng như Vệ Trang nói chỉ cần là người Nông Gia lấy được Huỳnh Hoặc Chi Thạch đem đến tổng đàn chính là Hiệp Khôi tiếp theo. Có thể hiệu lệnh 6 đường 10 vạn đệ tử nghe theo.

Thần Nông Lệnh là chí cao mệnh lệnh là người của Nông Gia nhất thiết phải nghe theo, không chỉ các vị đường chủ thậm chí là thuộc hạ như Mai Tam Nương cũng có thể ngồi lên ngôi vị đó.

"Đường chủ Tứ Nhạc Đường Tư Đồ Vạn Lý, đường chủ Khôi Ngỗi Đường Điền Mật, tuy mặt ngoài thì phụ thuộc vào Chu Gia, Điền Hổ. Nhưng ý nghĩ thực sự của bọn chưa chắc đả chung đường, chỉ là bọn họ không có thực lực để giết Điền Mãnh" Tiêu Dao Tử đương nhiên hiểu được cất lời.

" Thân phận có thể che giấu thì thực lực cũng có thể che giấu. Cho dù nhìn bề ngoài rất yếu nhưng Điền Trọng cũng không loại bỏ hoàn toàn được hiềm nghi" Vệ Trang tiếp lời.

" Xem ra Nông Gia vẫn còn một cao thủẩn tàng bất lộ" Cái Nhiếp chen vào:" Ly Hận ẩn tàng ngay trong các cao thủ này của Nông Gia, thậm chí còn từng gặp mặt trực diện với chúng ta"

" Vậy bọn tiểu Cao và Đại Thiết Chùy lên đường đến thăm hỏi Điền Ngôn ở Liệt Sơn Đường, e là cũng là đi lâu quá rồi" Tiêu Dao Tử ngưng trọng nói, hiện giờ Ly Hận hành tung chưa rõ trà trộn trong những người này, thì việc Mặc Gia đến bái phỏng chỉ e dấn thăng vào chốn nguy hiểm, đột nhiên mày hắn chau lại khi thấy một thân ảnh nam tử đi đến : " Hàn Tín"

" Ngươi đến nơi này làm gì?" Vệ Trang dò hỏi

Hàn Tín đáp : " Để truyền một thông tin khẩn cấp, chắc cũng đáng để ba vị đây nghe"

" Mời nói!"

Hàn Tín chỉ chờ có thế liền nói : " Cao Tiệm Ly và Đại Thiết Chùy của Mặc Gia được đường chủ Điền Hổ mời đi uống rượu rồi. Xem ra ly rượu này không ngon lắm nhỉ"

Cao Đại hai người vì muốn ngăn chặn nội chiến Nông gia cho nên đến bái phỏng Liệt Sơn đường Điền Ngôn, trò chuyện xong rời đi không lâu thì bị Kim tiên sinh cho mời về Si Long Đường, đồng thời Điền Ngôn cũng vì đó mà giam lỏng lại.

Đại Thiết Chùy và Cao Tiệm Ly đến Si Long Đường cuối cùng cũng nảy sinh tranh chấp, khi không chịu đứng về phía Điền Hổ.

Một trận kịch chiến xảy ra không kém phần khốc liệt, giữa cuộc chiến cao thủ đệ nhất Nông Gia cũng đả xuất tràn, nhi tử của Điền Mãnh- Điền Tứ chịu Điền Trọng mời ra trên tay nắm giữ là Kiếm Phổ đứng thứ 5 Can Tướng Mạc Tà, cũng là kiếm khách song thủ duy nhất trong số mười người đứng đầu.

Đáng nói là chỉ với một mình hắn lại có thể phát động được Địa Trạch Thập Nhị Tứ mà vốn giờ chỉ cần hai người trở lên mới thi triển được. Chính là thông qua song kiếm thư hùng của mình thi triển Đông Diệt Hạ Vinh, đem đánh cho Cao Tiệm Ly lẫn Đại Thiết Chùy thương tích đầy mình.

Điền Tứ tuy võ công cao cường song tâm tư lại đơn thuần để dẫn hắn ra tham dự vào Điền Hổ chính là đem Điền Ngôn giam lỏng bí mật rồi lừa gạt Điền Tứ, với hắn mà nói từ trước đến nay chỉ có Điền Ngôn đối xử tốt với hắn nhất. Cho nên khi nghe được mấy lời của Điền Trọng và Điền Hổ đổ tội cho Chu Gia bắt cóc tỷ tỷmình liền chấp nhận nghe theo.

Kết quả Cao Đại hai người thua bại, chịu Điền Hổ giam lại.

" Tại sao ngươi lại đến đưa tin?" Vệ Trang lên tiếng, hắn hiếu kỳ động cơ của kẻ này

Hàn Tín đáp : " Bởi vì tin tức này có vẻ rất quan trọng với ba vị"

Vệ Trang truy vấn : " liên quan gì đến ngươi?"

Hàn Tín đáp : " ta chỉ đến để truyền tin"

Vệ Trang dò hỏi : " rốt cuộc ngươi là ai?"

Hàn Tín đáp lại : " ta chỉ đến thăm một người bạn"

" bằng hữu gì?" Vệ Trang truy hỏi

Hàn Tín cũng nói ra lý do hắn đến nơi này : " Chung Ly Muội, nghe nói huynh ấy mới sống lại từ cõi chết, ta đến để thăm huynh ấy"

Nói xong thân ảnh cất bước đi đến mà Tiêu Dao Tử cũng xoay người dẫn đường cho Hàn Tín đi vào sơn động bên trong, dù muốn hay không thì Hàn Tín đả từng trợ giúp bọn họ mấy lần.

Một địa phương khác, tứ phía dều là dốc đứng vách núi cheo leo, cây cối mọc san sát phủ kín sơn cốc, một nhóm binh mã đang tụ tập di chuyển trên con đường thì chợt nhiên dừng lại, từ trên núi cao ba sợi dây xích nhanh chóng lao xuống ở phía sau chính là ba thân ảnh Ảnh Mật Vệ.

"Tướng quân, sâu trong núi Đại Trạch có một sơn cốc đó là mộ Lục Hiền Viêm Đế. Xung quanh đều là núi cao vách đứng, hình thành thế bao vây chỉ có một lối ra vào. Thuộc hạ đã làm theo lời tướng quân dàn mai phục ở miệng hang. Một khi mục tiêu xuất hiện là chặn được ngay" Một tên Ảnh Mật Vệ tiến đến phía sau Chương Hàm lên tiếng.

"Tốt lắm" Chương Hàm lên tiếng sau đó dục ngựa đi tiếp, ánh mắt nhìn xem đường nhỏ cuối cùng cái kia ẩn tàng sơn cốc, rồi ngẩng đầu, nhìn về phía đối diện cái kia tòa núi cao.

Tại cái kia trên sườn núi, một cái cao tới trăm mét to lớn tượng đá, là một lão nhân, trên đầu lại có hai cái sừng dài, rêu phong phủ đầy không biết đả trôi qua bao nhiêu năm tháng. Chính là Nông Gia tôn thờ thủy tổ, Viêm Đế Thần Nông.

“Ly Hận đại nhân, hết thảy đều đã an bài thỏa đáng." Tại Chương Hàm bên này thả mồi câu, thì bên trong tối Điền Ngôn cũng nhanh chóng bố trí hành động của mình.

Giết Chương Hàm, là mệnh lệnh của Triệu Cao vì chính là không cho Chương Hàm phá hư La Võng hành động, hơn nữa Chương Hàm đả phát hiện những thứ mà Triệu Cao tuyệt đối không cho phép hắn tồn tại.

Trải qua một đêm phong nguyệt thì Điền Ngôn cũng đã sinh ra dị tâm, đả không còn phụ thuộc vào La Võng nữa. Khi từ nam tử kia nàng lấy được thứ mà nàng mong muốn, từ một con cờ chính thức nhảy ra khỏi bàn cờ này.

Điền Ngôn mang theo tám cái La Võng thích khách, cẩn thận đi trước khi đến Lục Hiền Trủng trên đường nhỏ, cùng đám người ẩn dấu tiến hành mai phục lấy.

" Có mai phục” Ly Hận ánh mắt nhìn về mặt đất bụi mù xông lên, trong đó có khói mê tỏa ra. Phía trước nàng mấy tên thuộc hạ nhanh chóng bị sập bẩy cả người rơi xuống một chiếc hố chông lớn.

“ Xoẹt” Ly Hận kiếm ra khỏi vỏ, mũi kiếm mảnh khảnh trong suốt như ánh bạc, chuôi kiếm tạo hình giống như giọt nước mắt trên đó khảm lấy những châu ngọc, chạy dọc thân kiếm là một khe nhỏ.

Theo tay của Điền Ngôn một kiếm chém ra một đường kiếm khí đem những đầu chông gỗ gạt đứt sau đó chân đạp nhẹ lên đầu gỗ lao nhanh lên mặt hố. Thế nhưng ngay vừa lao lên đã thấy một hầm chông lớn kim loại từ bầu trời đè ép xuống, còn chưa hết hai tên Ảnh Mật Vệ tung ra tinh cương xích sắc bắt lấy chân nàng.

Nhưng nhiêu đây đối với hắn còn chưa phải là khó khăn, thiên tự sát thủ đâu phải đơn giản chết như vậy. Hai chân đạp lên chông sắt người lao ra khỏi một phương, mặc cho hai tên Ảnh Mật Vệ nỗ lực kéo lại, đồng thời trước mặt nàng lại hàng loạt đợt mũi tên lao nhanh đến.

Ly Hận cổ tay khẽ độngkiếm lay chuyển trong nháy mắt đêm vô số mũi tên lao nhanh đến chém đứt, đợi đến khi mưa tên qua đi thì không một chút tổn thương nào.

Lúc này hai tên Ảnh Mật Vệ đạp mạnh dưới chân, nội lực thúc dục vào xích xắc. Chỉ thấy tinh cương sợi xích nhanh chóng cuốn chặt lấy hai tay nàng, kèm theo Ly Hận kiếm cũng bị siết chặt lấy.

Ngay sau đó một tên Ảnh Mật Vệ sợi xích quấn lấy cổ nàng. Cùng một lúc ba tên này nhảy qua một cành cây gần đó mạnh mẽ treo ngược nàng trên cây, đồng thời hai tay của nàng cũng bị hai sợi xích khác trói lại.

"Ly Hận tiên sinh từ lúc chia tay vẫn khỏe chứ" Chương Hàm đi đến bên cạnh Ly Hận, trên tay mũi kiếm chỉ về tên sát thủ trong lớp Tần quân này.

Hắn cùng với Ly Hận ma sát thậm chí kém chút đả mất mạng vào đêm hôm qua, ngay khi Huỳnh Hoặc tàn phiến bị lấy đi. Trở về quân doanh nơi liền đem Bạch Đồ nhốt vào lao tù, rồi cố ý thả tên này khi trên đường áp tải về Hàm Dương. Là muốn xem thử phía sau y là ai, hắn không phải kẻ ngu dù sao Bạch Đồ liên quan mật thiết đến áp tải Huỳnh Hoặc.

Quả như hắn dự liệu ngay khi Bạch Đồ rời đi liền liên lạc Ly Hận, để rồi Quỷ Cốc song kiếm ở phía sau bám theo. Cuối cùng một tên Ảnh Mật Vệ trước khi chết kịp bắn ra pháo hoa để cho Ảnh Mật Vệ bủa vây.

Hắn không có vây bắt Tung Hoành mà là lựa chọn ra tay với Ly Hận, trong đêm La Võng cùng Ảnh Mật Vệ giao thủ, ban đầu lực lượng Ảnh Mật Vệ số lượng đông đảo hơn áp đảo La Võng thành viên. Song về sau Ly Hận đả bí mật điều động La Võng vây giết Chương Hàm.

Chương Hàm kịp nhặt về cái mạng khi hắn cẩn thận chuẩn bị trước, trước khi đi đả điều động thuộc hạ đến tiếp ứng. Có thể nói chính tính cẩn mật của hắn mới khiến thoát chết một lần trước Ly Hận.

Về sau Ly Hận trong đêm rời đi, cũng không quên cho người dả giạng mình, bởi vì nàng biết trong đêm còn có Tung Hoành tọa sơn quan đấu hổ. Ve sầu thoát xác trở về Liệt Sơn đường, lại đụng phải Đế Thiên An, rồi cùng với hắn có một đêm khó thể quên được. Theo lẽ thường nữ nhân sau khi phá thân khó mà hành động được, nhưng có chakra diệu dụng hay tiên đậu, chút thương thế của nàng đều bốc hơi cả.

Chương Hàm tiếp tục nói : “ Mộ Lục Hiền Viêm Đế điểm tận cùng của cuộc chiến Nông Gia. Dù cuối cùng ai chiếm được Huỳnh Hoặc Chi Thạch. La Võng cứ việc ở đây há miệng chờ sung, kế hoạch được đấy tiếc là không hoàn hảo.”

"Lao tâm như vậy, Chương tướng quân không hổ là trung thần lương tướng của đế quốc,có thể lưu danh thanh sử ." Ly Hận châm chọc lên tiếng, nhìn Chương Hàm đưa tay gần đến mặt mình, nàng cũng không một chút sợ hãi nào khi thân phận bị lộ ra cả.

Chương Hàm môi nhích lên đột nhiên biến sắc khi cảm nhận được một cổ sát khí hướng hắn mà đến, vội hô lên : “ Cẩn thận”

“ Muộn rồi” Một thanh âm nam tử lạnh lùng vang lên, chỉ thấy một ánh kiếm hồng quang chớp mắt hiện lên đem mấy tên Ảnh Mật Vệ lẫn Chương Hàm phải nhắm mắt lại.

Đến khi Chương Hàm mở mắt ra thì đả thấy trên yết hầu đám thuộc hạ xuất hiện một vết cắt, máu tươi rỉ ra thân ảnh nhanh chóng đổ gục xuống mặt đất. Huyết nhiễm đỏ tươi mặt đất bên dưới.

Điền Ngôn tận dụng cơ hội này thân hình rơi tự do xuống, xoay vòng một cái thoát ly khỏi trói buộc, đồng thời đem hai sợi xích xắc phóng đến Chương Hàm kèm với một đạo kiếm khí, nhưng mà Chương Hàmđã kịp xoay vòng trên không trung trường kiếm chém mạnh ra, đồng thời thân ảnh cũng thoát đi.

Chương Hàm đem mắt nhìn về một phương hướng trên một sườn núi bằng phẳng, trên đó Ly Hận đang đứng ở trên đó sau đó hắn tung người nhảy đi để lộ ra một thân ảnh khác.

Một cái cùng Ly Hận cơ hồ đồng dạng trang phục người, xuất hiện ở một bên trên sườn núi, nếu như không phải là người này kiếm cùng Ly Hận hoàn toàn không giống, nếu không hắn không biết người nào mới thật sự là Ly Hận.

Chương Hàm hiện giờ ngưng trọng không thôi, người này sát khí không thua gì Ly Hận, một tên sát thủ nhất đẳng khác của thiên tự. Với năng lực tình báo của Ảnh Mật Vệ lại không phát hiện được sựt tồn tại của một sát thủ Thiên tự, hắn đến Đông Quận với thân phận gì, khiến cho y nghi hoặc vô cùng.

Nhìn thanh kiếm không ngừng tỏa ra kiếm quang đỏ hồng, Chương Hàm liền nhận ra đồng liêu của mình trên tay binh khí : “ Âm Thịnh Dương Diệt Trú Ám, Yểm Nhật lại là một thanh Việt Vương Bát Kiếm”

“Điều bất ngờ này thế nào, xứng tầm với giá trị của ngươi chứ?” Ly Hận xuất hiện phía sau Chương Hàm nói

Yểm Nhật bồi tiếp :“ Rốt cuộc ai mới là con mồi, Chương Hàm ngươi hiểu chứ”

Chương Hàm ngưng trọng nhìn về Yểm Nhật hạ xuống, hiện giờ hắn đang bị hai tên Thiên tự sát thủ vây giữa, thân ảnh xoay người đở lấy một kiếm mà Ly Hận phía sau ép đến, sau đó lách mình né đi Yểm Nhật mà đến cả người nhảy lùi ra phía sau.

“ Yểm Nhật, Ly Hận” Chương Hàm trong lòng thầm hô lên, một tay vội tung ra khi mà Yểm Nhật nhảy lên vai Ly Hận lau đến hắn. Mới vừa tiếp đất xong liền thấy được Điền Ngôn di chuyển hình chữ Z lao nhanh đến người hắn.

“ Keng keng keng” Hoa lửa không ngừng bắn ra, khi mà Ly Hận mũi kiếm bị thanh kiếm của Chương Hàm chặn lại, thân ảnh hắn lùi vài bước thì sắp rơi xuống hố chông bên dưới, còn chưa cho hắn cơ hội Ly Hận đả một cước hạ xuống buộc y phải một tay cản lại.

“ Keng keng” Âm thanh ma sát kim loại lần nữa vang lên, khi mà Yểm Nhật không cho Chương Hàm quá nhiều thời gian thân ảnh lao đến tấn công, mà bên kia Ly Hận cũng phát động công kích.

Trong nháy mắt ba người liên tục giao chiến, Chương Hàm trên tay nhiều hơn một thanh đoản kiếm cùng với hai thiên tự sát thủ giao chiến. Để lại trong không trung từng vệt kiếm mang.

Điền Ngôn sau khi bức lui ra lần nữa công kích, Ly Hận mạnh mẽ chặt xuống đem Chương Hàm chấn xuống. Yểm Nhật liền nhân cơ hội này lao đến công kích nhưng lần nừa bị Chương Hàm đoản kiếm chặn lại hất hắn lên không trung.

Ngay lúc này Yểm Nhật ở trên không trung nội lực tuôn ra thúc dục vào Yểm Nhật kiếm, một tay khác hướng ra. Dị biến liền phát sinh xung quanh như một cơn gió lớn kéo đến, bầu trời cũng nhanh chóng tối dần lại, thanh trường kiếm phát ra từng đường kiếm khí hồng quang lượn lờ. Chương Hàm lại lần nữa phải nhắm mắt lại khi bị những đường kiếm quang này ảnh hưởng.

“Yểm Nhật Xuất Thủ- Nhật Quang Lu Mờ-Âm Thịnh Dương Diệt Trú Ám” Kỷ Yên Nhiên nhìn bầu trời nhanh chóng hóa thành đêm đen, trong bóng tối phát ra hoa lửa chói tai kim loại va chạm lẫn kiếm quang lượn lờ cảm khái.

“ Đứng đầu trong Việt vương bát kiếm quả không hổ hư danh, nhiều năm như vậy cho La Võng mượn dùng, cũng nên thu hồi rồi” Hồng Liên bồi tiếp, ánh mắt vẫn quan sát bên dưới cuộc chiến.

Mặc dù là đêm tối nhưng ba người giao chiến vẫn được hai nữ quan sát kĩ lưỡng, ánh mắt hướng về thanh Việt Vương Bát Kiếm Yểm Nhật mà quan sát.

Phàm là danh kiếm lợi hại đều có kiếm ý của riêng bản thân mình, ngày ra lò kiếm ý đã có trong thiên địa. Người dùng có thể thông qua nội lực của mình thúc dục kiếm khí lẫn câu thông kiếm ý của danh kiếm mà cho mình sở dụng.

Mà trước mắt Việt Vương Bát Kiếm Yểm Nhật cũng đồng dạng sở hữu kiếm ý cho riêng mình.Yểm Nhật sở hữu sát khí mãnh liệt khi thi triển sử dụng có thể đưa đối phương vào bóng tối. Âm thịnh dương diệt- Trú ám đó chính là kiếm ý của nó,người dùng thúc dục nội lực thôi động ra kiếm khí đỏ rực.

Khi xuất thủ còn tạo ra một luồng kiếm quang che mắt đối phương,thậm chí còn tạo ra được một không gian tối tăm- Trú Ám tại không gian tối tăm này có thể dễ dàng hạ sát đối phương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK